Tất cả chúng đều có trong kế hoạch của người đó.
Hắn là ai? mục đích của hắn là gì ? Trả thù cô sao? Không, không phải, cái điệu bộ ngả ngớn đó trông chẳng giống như là đang nuôi hận với một cô gái cả.
Nhân Mã được Kim Ngưu dẫn vào một căn phòng trống bằng kính đặc biệt rộng rãi, có vẻ như nó dành cho những cuộc họp nội bộ bí mật. Chính giữa là một chiếc bàn tròn cổ điển kéo dài tầm năm mét, bàn và ghế, chỉ có vậy!!
Nhưng điều đặc biệt hơn chính là, trong căn phòng này không hề lắp đèn. Có lẽ vị kiến trúc sư đã làm nên nó nghĩ rằng, ánh trăng sẽ phản chiếu qua từng lớp kính và chiếu sáng toàn bộ nơi này bằng cái thứ ánh sáng lạnh lẽo ấy.
Nhân Mã nhíu mày quay đầu, bên phải là kính, bên trái cũng là kính. Đây đúng là địa điểm lý tưởng để ngắm toàn cảnh của Paris, cô hẳn là đang ở nơi cao nhất của tòa nhà rồi.
Nơi này mới là nơi tiến hành đàm phán thật sự.
Qủa nhiên là Hoàng Gia!!
Với cái tài che mắt thiên hạ này, chúng đã thực hiện qua bao nhiêu vụ làm ăn buôn bán phi pháp rồi. Mà khoan, Nhân Mã như ngỡ ra cái gì, liền quay đầu nhìn Kim Ngưu đang ngồi tựa lưng vào ghế bên cạnh mà phân vân " Giám đốc công ty nơi này có phải cũng liên quan đến Hoàng Gia các người? nếu như nói căn cứ được lập ra ở nơi không ai ngờ tới này, hẳn là hắn cũng là một trong những kẻ buôn bán và tiêu thụ phi pháp ?"
Kim Ngưu sau khi nghe xong từng câu từng chữ của Nhân Mã nói liền nhoẻn miệng cười khan " Cô có vẻ thực thông minh. Thế sao không thử động não nghĩ xem, một thằng con trai chỉ vừa mới 23 tuổi liền đã làm giám đốc khu mua sắm lớn nhất nước. Đó là vì sao? Thương trường, không bao giờ có chỗ cho cái gọi là Hợp pháp " Rút từ trong túi ra một điếu thuốc, Kim Ngưu nhẹ nhàng châm lửa, giữa chút ít ánh sáng yếu ớt của ánh trăng, màu đỏ rực rỡ của tàn thuốc lại sáng đến dị thường, hờ hững phun ra một làn khói xám mịt mờ. Kim Ngưu nghiêng đầu " Với lại, tôi cũng chẳng phải là Hoàng Gia gì gì đó đâu a "
Đó là tất cả những gì Nhân Mã có thể nghĩ ra, nhưng cô sẽ không bao giờ có thể biết rằng, mục đích thật sự của người con trai đó. Chính là cô, chỉ vỏn vẹn là cô!!
Là tại vì cô vô tình đi lạc vào tầm nhìn của hắn, khiến hắn chú ý. Thái độ ngả ngớn cùng nụ cười ương nghạnh kia đã từng chút một hấp dẫn trí óc hắn, khiến hắn say mê. Khiến hắn mỗi lần nhớ đến không khỏi bật cười thốt lên " Đồ lẳng lơ "
Phải rồi, chỉ là hứng thú mà thôi. Tuyệt đối không hơn không kém!!!
Ma Kết thật sự là không ngờ, buổi tiệc bên dưới tầng hầm kia chỉ là trá hình, sau khi xuyên qua bữa tiệc nọ, cô liền được dẫn lên một thang máy sâu tận bên trong. Một đường hướng thẳng lên phía trên, đi qua vài cánh cửa xác nhận danh tính, cuối cùng thì cô cũng đã đặt chân tới nơi diễn ra vụ mua bán hàng cấm thật sự.
" Qủa nhiên đánh giá thấp các người, vụ giao dịch với bang Hắc Long lần trước có lẽ cũng vậy, các ngươi biết được bọn ta đã sớm trà trộn vào bên trong nhưng lại cố tình không động. Chờ cho đến khi thời cơ thật sự đến , Hoàng Gia các ngươi chỉ việc đứng bên ngoài làm ngư ông đắc lợi. Vừa có thể làm bẽ mặt đối phương, vừa có thể dạy cho bọn ta một bài học " Ma Kết đột ngột dừng lại, gạt đi cánh tay đang ôm vai mình của tên con trai nọ, khuôn mặt cô đã trở nên cực kì nghiêm túc.
Thu lại cánh tay của mình, Thiên Bình mỉm cười nhìn chằm chằm cô gái phía đối diện, như là đang đánh giá, tìm kiếm. Hoặc có thể đơn giản chỉ là cúi nhìn.
Cảm giác cái ánh nhìn chăm chú như muốn moi móc tâm tư cô kia mới khó chịu làm sao. Ma Kết liền khẩn trương nhăn mặt nhíu mày " Ngươi nhìn cái gì?"
" Thật khác "
Lại là một câu nói không ý tứ, Ma Kết đúng là không chịu nổi nữa. Hắn có coi lời nói của cô ra gì không vậy. Đúng thật là cực kỳ khó chịu nhưng cô vẫn một mực im lặng chờ hắn nói tiếp.
Giữa đoạn hành lang mịt mờ ánh sáng, Thiên Bình tà mị nhếch môi khẽ cười như cố tình muốn nhìn xem, sức chịu đựng của cô gái này là bao nhiêu. Cho đến khi hắn cảm giác được tròng mắt nâu buồn nào đó bắt đầu có dấu hiệu muốn đổ lửa thì lúc này nụ cười đáng ghét trên môi mới cứng ngắc thu lại.
Nhún vai một cái, Thiên Bình nhẹ nhàng xoay người bước đi. Ma Kết nghiêng mặt nhìn theo bóng lưng của hắn mà suy ngẫm, một kẻ khó nắm bắt. Đây hẳn là không phải con người thật của hắn?!
Một bước, hai bước. Ma Kết trầm lặng đi theo sau, cũng chả thèm đánh động gì nữa, ngay tại khoảnh khắc cô sắp quên khuấy đi lời nói ban nãy thì Thiên Bình đằng trước lại không nhanh không chậm cất giọng " Cô rất cuốn hút, bởi vì sự lạnh nhạt "
" Gì?" Ma Kết tức thì ngẩng đầu ngơ ngác hỏi.
Chợt dừng lại cước bộ, Thiên Bình nghiêng mặt thành một góc tù mập mờ, ánh sáng hiu hiu của đèn let trên trần nhà phản chiếu vào cánh mũi cao thẳng của hắn lại vô tình tạo nên một đường cong đẹp đẽ mà ủy mị. " Còn cô ấy lại vô cùng nhạt nhòa, bởi vì sự lẳng lơ "
Người ta sẽ chỉ nhớ đến người con gái ấy như một điều gì đó thật phóng đãng, thật mê dại. Cũng như hắn thôi, hứng thú bởi vì sự kích cuồng sâu thẳm trong trái tim đang cào cấu muốn tìm kiếm một trò tiêu khiển không nhàm chán.
Ha ha!!!
" Tuy ta chẳng hiểu ngươi đang nói gì, nhưng mà đánh trống lảng bằng cách đó thì chả hay ho gì đâu " Ma Kết đứng cách đó không xa, nhíu chặt mày, đột nhiên cô có cảm giác thật nguy hiểm. Cái cảm giác kinh khủng này chỉ vừa mới hình thành một vài giây trước, ngay tại cái lúc mà tên Hoàng Gia kia vang lên giọng nói.
Xùy cười một cách vô giác, Thiên Bình lần này chính là xoay hẳn người lại đối diện với tròng mắt của cô " Ta không có biện hộ gì về hành động của chính mình, chỉ là ta cảm thấy nó còn chưa đủ mạnh để có thể tóm gọn những thứ mà ta muốn, một cách dễ dàng nhất "
Toàn thân Ma Kết khẽ run lên , bàn tay sít sao nắm chặt " Chưa đủ mạnh sao? " vậy thì thế nào mới đủ mạnh a " Khoan đã " như sực nhớ ra cái gì, Ma Kết trợn lớn mắt " Sáng nay, Nhân Mã hình như vừa trải qua chuyện gì đó kinh khủng lắm. Nó.... có liên quan đến ngươi không ??"
" Cô nói xem " Dù có căng mắt lớn đến cỡ nào, Ma Kết cũng không tài nào mà nhìn ra được khuôn mặt của tên kia, thứ mà cô có thể nhìn thấy rõ ràng nhất lúc này chính là cái nhếch môi đầy tàn bạo ấy. " Ngươi rốt cuộc là ai ?"
" Tình nhân của em gái cô "
Một câu nói cứ lặp đi lặp lại khiến cho đầu Ma Kết ong lên từng trận đau thắt, cô chịu hết nổi cái điệu bộ này rồi. Thật sự không thể nhịn nữa.
Nhanh nhất có thể, Ma Kết bất ngờ lao đến Thiên Bình tung chân muốn đá bay cái điệu cười đáng hận kia, nhưng thứ mà cô chạm được chỉ là không khí, hệt như ảo giác, Ma Kết ngiến răng , khuôn mặt hắn vốn ở đây cơ mà. Thế sao..
Chưa kịp phân tích nổi cái gì, cô liền cảm giác được vai mình bị ai đó nắm chặt lấy, một đường đẩy mạnh vào tường. Cô là ai hả? đâu phải nói muốn bắt nạt thì có thể bắt nạt đâu.
Vươn tay chống mạnh, lấy lực xoay người. Ma Kết lúc này đã có thể nhìn rõ ánh nhìn cùng đường môi ngạo mạn của hắn " Tất cả những chuyện này đều là một tay ngươi gây ra, mục đích của ngươi là gì? "
Tủm tỉm cười, vươn tay ghì chặt lấy Ma Kết không cho cô cơ hội động đậy. Thiên Bình nheo nheo mắt " Tìm kiếm thú vui "
Thú vui, Ma Kết như bạo hỏa tức giận đẩy mạnh hắn ra nhưng một chút cũng không đẩy được " Ngươi xem bọn ta là trò chơi sao?? " Chính vì tay chân không dùng được, trong cơn giận dữ Ma Kết không suy nghĩ nổi cái gì mà mạnh miệng cắn xuốn bàn tay của Thiên Bình.
Một phát thật mạnh!!!
Lại nhớ đến bộ dáng Nhân Mã hồi sáng, cô càng thêm điên máu. lại càng dùng thêm sức. Ma Kết như là muốn cắn đứt một mẩu thịt của tên khốn này.
Thiên Bình sống đến tuổi này rồi chưa lần nào bị con gái đối xử thô bạo như vậy, ngoại trừ cô gái kia. Nghĩ đến đây, hắn liền cảm giác được má trái mình ẩn ẩn đau rát. Cơ mà cô gái này cắn cũng lâu quá đi. Bộ muốn ăn luôn tay hắn sao?
" Này, ăn chín uống sôi chung quy vẫn tốt cho sức khỏe hơn a " Thiên Bình sớm đã buông Ma Kết ra, chỉ còn bàn tay bị cắn là đang vắt vẻo trên miệng cô thôi.
Ma Kết cảm giác vẫn không đủ, khe khẽ mở mắt, lại thấy Thiên Bình đứng cách cô một đoạn khá xa, trên môi vẫn là một điệu cười chết tiệt, lại còn vươn hai tay lên vẫy vẫy, đúng là tên khốn. Mà cái gì, hai tay á????
Mồ hôi lạnh bất giác tuôn ra như suối, Ma Kết ghê sợ hạ mắt nhìn xuống thứ mà cô đang ngậm trong miệng. Cái thứ trắng trắng, lại còn thòng lọng nữa chứ. Cái này là cái gì a, nuốt nước bọt cái ực. Ma Kết cố gắng kìm lòng để không phải nôn luôn bữa tối ra đây, vươn tay cầm lấy cái thứ trên môi giơ lên trước mặt để nhìn rõ xem cái thứ kinh tởm ấy là gì.
Nhưng sau khi nhìn rõ được nó là cái gì, cô suýt chút nữa ngã ngửa.
Chỉ là một cái tất tay bằng da mỏng a~ !!!!
Khốn nạn, khốn nạn. Nội tâm gào thét cái cảm xúc chết tiệt, liếc mắt lên nhìn thấy Thiên Bình đằng xa đang ngả ngớn cười vang thì cô chỉ có một ước muốn là chui tọt xuống đất.
Cũng thật may chỉ là một chiếc tất, thở ra một hơi. Ma Kết ngồi tựa lưng vào tường thở nặng nhọc. " Ngươi đi tất tay sao ? "
Thiên Bình mỉm cười " Chỉ là một chiếc thôi, cho nó phù hợp với bộ đồ ấy mà " Mà cũng cảm ơn đi, nếu không nhanh rụt tay ra, có khi hắn đã mất một miếng thịt rồi không chừng.
Lạnh !!!!!!!!!!!!
Cả Ma Kết lẫn Thiên Bình đều đột nhiên rùng mình. Chỉ mới đầu Đông thôi mà, sao có thể lạnh như thế chứ, hơn nữa ở đây còn là hành lang kín, gió đâu ra. gió đâu ra a. Ma Kết nhíu mày suy nghĩ, còn Thiên Bình thì sớm đã muốn đông cứng toàn thân.
Trên đoạn hành lang tối tăm. Thiên Yết không biết từ khi nào đã xuất hiện ngay bên cạnh Ma Kết, hệt như con trai của thần băng giá, y nhẹ cúi người nắm lấy cánh tay cô, trước con mắt kinh hãi cùng ngây ngơ của Ma Kết, từ tốn nâng cô dậy.
Bất giác run rẩy, Ma Kết vô thức giãy giụa muốn thoát ra khỏi bàn tay như gọng kìm kia, lại bị câu nói hờ hững của y dọa cho dừng lại mọi động thái " Yên lặng đi "
Cô cũng đâu có nói cái gì đâu a!! Ma Kết bất mãn trong lòng, nghiêng đầu quay đi. Cô rất không muốn phải nhìn vào tròng mắt đáng sợ ấy. Nó hệt như một thỏi nam châm bằng tuyết, có thể hút hết mọi suy nghĩ cùng các giác quan của cô.
Chỉ chừa lại còn nỗi sợ hãi!!
" Ôi ôi, tiểu Yết đáng yêu, bọn anh cứ ngỡ là em lạc đường nha. Đang tính quay ... " Thiên Bình vừa tiến tới vừa càn rỡ cất giọng, nhưng lại bị ánh nhìn thâm trầm của y làm cho ngậm chặt miệng. Kinh nha, nó tính mưu sát anh nó bằng mắt cơ đấy.
Lè lưỡi, Thiên Bình cười gượng, mà đúng rồi nha. Hình như còn thiếu người. Thu lại biểu tình bông đùa, hắn ngó nghiêng xung quanh. Sau khi xác nhận trên đoạn hành lang này chỉ có đúng ba người là hắn, Ma Kết cùng y thì mới nhẹ nhàng lên tiếng " Có thể cho anh hỏi, cô gái đi cùng em đang ở đâu không?"
Đúng rồi, Xử Nữ đâu?? Ma Kết sửng sốt quay đầu.
Híp mắt liếc nhìn Thiên Bình một cái, Thiên Yết không nhanh không chậm nắm tay Ma Kết lôi đi, y không hề nói một lời nào, ánh mắt đen láy dõi thẳng vào hắn như muốn trả đũa cái sự đùa cợt ngu ngốc ban nãy. Sự lạnh lùng đến gai người, Thiên Bình có thể tường tận cảm nhận được xúc cảm như băng trôi ấy.
Hơn nữa, ngay tại cái lúc y bước qua người hắn, tại lúc đó. Thiên Bình có thể khẳng định rằng Thiên Yết đã nhếch môi nở một nụ cười chiến thắng.
Đường cong bên khóe miệng đó, kinh dị đến chết người.
Thằng nhóc này, đúng thật là đã chơi hắn. Phì cười, Thiên Bình vươn tay xoa xoa đầu. Đúng là, thà đi trêu Diêm Vương chứ đừng nên chọc Yết Vương a.
Kim Ngưu à, anh thành thật xin lỗi cậu. Cảm thán trong lòng, Thiên Bình mị mắt quay người bước thật nhanh về phía trước, ngay lúc sượt qua người Thiên Yết, hai mắt chạm nhau, hắn liền nhe răng " À này Yết, anh rất không vui khi em thả cô gái kia về, có điều "
Thiên Yết nhíu mày, cảm giác như bàn tay của người y đang nắm đây cứ từng chút một rời khỏi, chẳng kịp giữ lại, vào cái giây Thiên Bình bật cười, cả người Ma Kết liền bị hắn ôm lấy một đường lao thẳng về phía trước. Có điều " Ăn miếng thì trả miếng nhé "
Thiên Bình vẫy tay với y, Thiên Yết dừng chân lại, thật lâu, thật lâu, thật lâu.
Khuôn mặt đang đen như than bỗng chốc giãn ra, y thở dài nhẹ cười. Đút tay vào túi quần, đủng đỉnh mà bước về phía trước, khuôn mặt sớm đã chẳng còn biểu tình gì đặc biệt. Ăn miếng..!!
Trả miếng sao..!!
Giữa đoạn hành lang vắng bóng người, một tiếng cười âm trầm cứ vậy mà nhẹ nhàng văng vẳng.
Xử Nữ không hiểu cái gì, chỉ là cô vẫn thắc mắc. Tại sao tên mỹ nam ban nãy biết cô và trâu thối có thù oán với nhau? Tại sao Ma Kết lại quen bọn họ? Bọn họ đang đưa Ma Kết đi đâu? Cuối cùng, vé mời mua sắm của cô đâu????????????
" Ở ĐÂU " Xử Nữ đập bàn đứng dậy gào lên tức tưởi, và thứ mà cô nhận được chính là hàng ngàn ánh nhìn kinh dị của người người trong đây.
Agrrrrrrrr!! cái tên đó, đem cô vứt xuống sảnh chính rồi quay đít bỏ đi, đồ vô trách nhiệm. đã đưa cô về thì phải đưa về cho đến nơi đến chốn chớ. Hừm, vội vàng che mặt chạy nhanh ra ngoài, chưa được một lúc cô lại lóc chóc quay vào. Trời ạ, sao tự nhiên lạnh dữ vậy, giống như là tuyết sắp rơi đến nơi rồi. Xử Nữ đau khổ tìm một chỗ ngồi xuống, hiện tại cô chỉ bận trên mình bộ váy dự tiệc mỏng tang thế này, làm sao mà chạy xuống garaa được chứ, với lại cô còn phải chờ Ma Kết a.
Thở dài, Xử Nữ cho tay vào túi xách của mình lại đột nhiên chạm phải thứ gì đó, nhẹ nhàng rút ra, cô tròn mắt " Thiệp mời gì đây ?"
Lăm lăm nhìn, Xử Nữ căng óc lùng xục lại trí nhớ của mình. Tách một tiếng, khuôn miệng trái tim xinh đẹp của cô cứ từng chút từng chút một hé mở " HA HA "
Lần này thì Xử Nữ chả thèm quan tâm mọi ánh nhìn xung quanh nữa, mau chóng chạy nhanh xuống bữa tiệc Hoàng Gia bên dưới hầm, cô quên mất, tên mỹ nam đó trước khi đi còn đưa cho cô tấm thiệp bảo rằng có thể làm bất cứ điều gì tùy ý dưới đó. Hê hê, ăn này, uống này. còn có hàng đống người của giới Thượng Lưu nữa. Hoàng Gia Paris à, ta đến đây.
Xem ra, hắn cũng không tệ như cô nghĩ a. Không cần biết Ma Kết đi đâu, lúc nào trở về báo cô một tiếng là được rồi. Thật tình mà nói, Xử Nữ hình như đã quên rằng cô đang ở rất gần kẻ mà cô căm ghét nhất, chỉ là gần ở đây có thể tính là hơi hơi, bởi vì cô ở sâu bên dưới còn hắn lại ở tít bên trên.
Ngăn cách hai người chắc là đoạn thang máy dài ngàn mét nào đó thôi!!!
Điếu thuốc trên môi Kim Ngưu sớm đã phì phèo cháy gần hết, hắn thật sự là giật mình khi chạm phải ánh nhìn hoang mang của Nhân Mã, nó giống hệt như là đang bắt tội mình, Tsk, hắn đúng là ghét cái cảm giác bị nghi ngờ, không tính sẽ im lặng mãi, vươn tay dụi tắt điếu thuốc, Kim Ngưu cũng chả có ý định sẽ trả lời. Không gian một mực lặng lẽ như vậy cho tới khi xung quanh vang lên tiếng bước chân.
Thình thịch, thình thịch.
Cộp, Cộp, Cộp....
Thình thịch
Trái tim Nhân Mã khẽ nhảy lên ngay khi cô cảm nhận được bước chân của kẻ nào đó càng ngày càng vang lên rõ ràng. Cứng ngắc chuyển ánh nhìn từ Kim Ngưu quay về phía cánh cửa đối diện, Nhân Mã toàn thân sớm đã mất hết kiểm soát.
Tiếng chân đã dừng hẳn, trả lại khoảng không yên lặng quỷ dị, cả Nhân Mã lẫn Kim Ngưu đều bồn chồn nhìn thẳng về phía trước. khốn thật, cô gái này làm hắn có cảm giác không ổn. Liếc nhìn biểu tình đó của Nhân Mã, Kim Ngưu cảm thấy như mình bị cô ta ảnh hưởng. Bất giác hơi run sợ.
Yên tĩnh thật lâu cuối cùng cũng bị tiếng đẩy cửa phá vỡ " Ké é é tt "
Tại sao không có ai bước vào?? Nhân Mã căng to mắt muốn trừng nát cái cửa chết tiệt kia, trong đầu đang gào lên phải chạy lại đó xem xem, nhưng mà đôi chân vẫn là cứng còng không thể di chuyển. Ma Kết , Ma Kết !!
Nhắm chặt mắt, cúi gằm đầu xuống, cô siết chặt lấy mặt bàn như muốn bẻ đôi nó. Bất chợt tiếng chân rõ ràng vang lên đằng trước, Nhân Mã ngay lập tức mở tròn mắt, ngẩng đầu lên.
Cô rất không muốn phải nhìn cái cảnh này, cảm giác căm phẫn không hiểu nổi nào đó bất giác tràn lên tận cuống họng, Nhân Mã gào lớn " Ma Kết !!"
Bởi vì không có đèn, thứ ánh sáng duy nhất rọi chiếu căn phòng như thủy tinh này chính là vầng bạc ngoài kia, thứ ánh sáng nhạt nhòa thật đúng là hợp với quý tộc Hoàng Gia. Thiên Bình bước vào như đế vương đang ôm trên tay sủng vật quý giá nhất trên đời, phong thái cao ngạo kết hợp cùng bộ đồ xưa cổ kia làm cho hắn càng trở nên cao quý, không hề nhơ nhuốc cùng lố lăng. Vị đại thiếu gia với khuôn mặt xinh đẹp tựa yêu tinh nọ mỉm cười một tiếng " Ô!! thật đau lòng làm sao, người đầu tiên cô gọi tên lại chẳng phải là ta "
Nhân Mã, em ở đây rồi sao? Ma Kết ngơ ngác bởi vì tiếng hét của cô em gái, lại nhìn đến cánh tay đang cố tình siết chặt lấy eo của mình kia, cô tức giận " Ngươi làm cái gì vậy? còn không buông ta ra "
Đáp lại cô chỉ là một thái độ hờ hững, rất khác với hắn hồi nãy, Thiên Bình hiện tại có vẻ như nguy hiểm hơn nhiều. Ma Kết nhíu mày, tên này bị cái gì vậy.
Nhân Mã nhìn đến một màn như vậy thì quả thật muốn ho ra máu, sao hắn dám thân mật như vậy với Ma Kết a, " Ngươi..." nghiến răng rít lên, Nhân Mã đang tính tiến lên thì bất chợt bị ai đó giữ chặt.
Là Kim Ngưu!!
" Tiểu hồ ly của em đâu, mà không. Xử Nữ đâu? " Chỉ có hắn mới có thể gọi cô ấy như vậy, Kim Ngưu đúng là rất chờ mong khi nhìn thấy khuôn mặt của tiểu hồ ly, nhưng mà suốt từ nãy tới giờ. Thứ mà hắn thấy chỉ toàn là hình ảnh của Thiên Bình, thật khó chịu làm sao.
" Ngươi nói cái gì? Xử Nữ sao? của ngươi ? " Nhân Mã nhăn mày quay đầu, cô không hiểu, hoàn toàn không hiểu. Tại sao Xử Nữ lại có mặt ở đây.
Chẳng hề khác nhau là bao, Ma Kết ở đằng trước đầu như muốn nổ tung, bất ngờ nối tiếp bất ngờ. Tiếp theo sẽ còn có gì nữa đây. Nhân Mã như nghĩ ra cái gì, không dám tin mà rằng " Kim... Ngưu. Ngưu? chẳng lẽ là "
Trâu thối chết tiệt!
Trâu thối!
Trâu thối !
Buồn cười, Nhân Mã thật sự là muốn bật cười thật to. Tất cả đều được hắn nắm rõ trong lòng bàn tay rồi. Là cô vô tình giăng bẫy bạn bè, chỉ chờ có vậy, hắn sẽ chỉ vui vẻ mà nhận lấy chiến lợi phẩm thôi.
" Thiên Bình " Kim Ngưu đã bắt đầu lớn giọng, Thiên Bình đối diện lại chẳng tỏ vẻ gì, chỉ là im lặng không nói. Không gian ngột ngạt cứ thế mà bao trùm tất thảy, cho đến khi...
" Trả lời cậu ấy đi chứ, anh trai " Thoắt ẩn thoắt hiện như ma quỷ, Thiên Yết lại một lần nữa xuất hiện ngay sau lưng Thiên Bình, cũng lần nữa thành công gây cho Ma Kết cảm giác giật mình run rẩy.
Được lắm, giỏi lắm. Thiên Bình nghiêng đầu trông vềThiên Yết đứng đằng sau, nhìn thật sâu vào khóe môi khẽ nhếch đó, hắn thầm nghĩ, cảm giác bị người ta chơi khăm thật đúng là " Ức ".
" Anh không nghĩ là chân cô gái đó lại dài như vậy a. Thật sự mà nói tiểu hồ ly của em chạy cũng chưa xa đâu, bây giờ mà đuổi theo chắc còn kịp đó" Khuôn mặt của tên này có thể nói là biến đổi không ngừng, hắn có thể méo mó đay nghiến cũng có thể là cợt nhả trêu tức, thậm chí Ma Kết còn không biết, rốt cuộc đâu mới là khuôn mặt thật sự, người này đến tột cùng là ai??
Kim Ngưu thật ghét cái giọng điệu này, quá hời hợt, quá lạnh lẽo. Nhẹ buông tay Nhân Mã ra, hắn trầm giọng " Cô thấy không? Tôi chả phải là Hoàng Gia, quen biết người đó tất cả đều vì mục đích riêng, cũng như hắn lợi dụng tất cả những người xung quanh cô để tóm được cô. Tôi cũng vậy, lợi dụng cô " Để tóm được tiểu hồ ly
Chưa bao giờ Nhân Mã có cảm giác chán ghét Hoàng Gia đến mức độ này, cô không muốn nghĩ nữa. Thật đấy, ai đó làm ơn đưa cô ra khỏi đây đi. Thiên Bình từ khi đặt chân vào trong phòng thì chưa hề rời mắt khỏi cô gái ấy một lần, từng biến động trên khuôn mặt sắc nét đó tất cả đều là vì hắn, phải rồi. Cô chỉ có thể vì một mình tôi mới có thể trưng ra bộ dáng lực bất tòng tâm như vậy. Cũng như chỉ có tôi mới có thể nhìn được cô như vậy.
" Em sẽ tính sổ với anh sau " Bên tai chẳng biết khi nào bỗng vang lên lời nói cảnh cáo của Kim Ngưu, Thiên Bình vẫn một mực nhìn đăm đăm vào Nhân Mã cách đó không xa, khóe miệng bất giác kéo cong " Được thôi "
Sau khi Kim Ngưu vừa ra khỏi, thì ngay sau đó liền có một toán vệ sĩ mặc đồ đen tầm mười lăm người đi vào. Giống như được sắp đặt sẵn, từng người, từng người một đứng cách nhau thành một vòng bao quanh căn phòng.
Ma Kết trừng lớn mắt, vòng tay Thiên Bình sớm đã buông lỏng. Hắn tiêu sái đi về chiếc ghế chính giữa bàn tròn, tao nhã ngồi xuống " Có vẻ như mọi người vẫn chưa tới đông đủ nhỉ ?"
Mọi người??? ý hắn là còn có kẻ khác nữa sao. Ma Kết nhíu mày, Thiên Yết trông thấy vậy thì cũng chỉ chọn đại một cái ghế nào đó gần mình nhất mà ngồi xuống " Gia tộc Hesling Hắc Long Bang, đối tượng làm ăn lớn nhất của gia tộc bá tước Louis, còn có "
Đan mười ngón tay vào nhau, nhẹ gác cằm mình lên. Thiên Bình nghiêng đầu nhìn Nhân Mã đang đứng ngốc cách đó vài bước chân, ngả ngớn lên tiếng " Giám đốc khu mua sắm lớn nhất Paris, Cự Giải "
Tuyệt đối không được, khóe mắt bất giác ánh lên vài tia sợ hãi cùng run rẩy, Nhân Mã hoang mang nhìn vào Ma Kết đang nhíu mày phía đối diện. Cô thật sợ, sợ rằng Ma Kết biết sự thật là cô lợi dụng bạn thân nhất của mình, sợ rằng chị ấy sẽ dùng loại ánh mắt thất vọng nhìn cô. Cô sẽ chết mất, siết chặt nắm tay, trước con mắt kinh ngạc của Ma Kết cùng ánh mắt như đoán trước mọi việc của Thiên Bình. Nhân Mã từng bước hướng hắn đi tới.
Khoảng cách đang ngày một gần hơn, giây phút cuối cùng cô đứng ngay trước mặt hắn. Người con trai Hoàng Gia ngạo nghễ ngạo mạn, Nhân Mã nhìn đến khóe miệng như đùa giỡn của hắn, thì chỉ có thể nén lòng cúi thấp đầu xuống trừng thẳng mắt hắn mà gằn nhẹ " Ngươi thắng rồi đấy, ta sẽ thực hiện điều kiện của ngươi, bất cứ cái gì ngoại trừ bản thân ta. Còn bây giờ, lập tức gọi người chặn tên giám đốc đó lại đi "
Khoảng cách gần nhau tới mức Ma Kết còn nghĩ, Nhân Mã cúi người xuống để hôn tên kia a!!!
Thoáng cười một tiếng, Thiên Bình đột nhiên nâng đầu lên làm cho cánh mũi hắn vô tình chạm phải bờ môi mềm mại của cô. Xúc cảm như điện giật chảy thẳng sống lưng. Nhân Mã hoảng hốt tránh ra lại bị Thiên Bình vươn tay giữ chặt gáy " Ngoại trừ bản thân mình ra, cô còn cái gì khác để cho tôi sao? "
Lặng cả người.
Phải, ngoại trừ chính mình ra, cô có cái gì để cho hắn đây. Hắn là Hoàng Gia, mọi thứ trên trời dưới đất hắn muốn cái gì mà chẳng có. Chỉ có cô mới ngu ngốc đi nhận sự giúp đỡ của hắn để rồi bây giờ mới khó xử như vậy.
" Quyến rũ tôi đi "
Kinh ngạc trợn tròn mắt, Nhân Mã như không giám tin vào tai mình " Dùng bộ dáng lẳng lơ đó của cô quyến rũ tôi thử xem, có khi tôi lại hứng thú đổi ý kết thúc toàn bộ chuyện này trong êm đẹp "
Nắm lấy một lọn tóc buông rủ trên bờ vai của Nhân Mã, Thiên Bình nhẹ chạm môi mình vào, ánh mắt như có như không toát ra vài tia chờ mong.
Nói cho tôi nghe xem, cô đồng ý hay là không.
Thì ra là vậy, ngay từ lúc bắt đầu. Trong mắt hắn cô chỉ là loại người như vậy. Nhân Mã vô thức thẳng người đứng lên, thở ra một hơi. Cô hừ cười " Ngươi nghĩ ta rẻ tiền như vậy sao ?"
Ồ !!!! ngoài sự mong đợi à nha.
Thiên Bình tủm tỉm cười đáp lại " Vậy xin lỗi, tôi đành phải chơi đến cùng vậy "
Vài giây ngắn ngủi trôi qua, Ma Kết vô tình nghe được một giọng nói đầy quen thuộc. Một giọng nói cô sẽ chẳng bao giờ ngờ đến.
" Mau thả ta xuống, mau bỏ ta xuống a. Đồ dê xồm, đồ sắc lang aaaaaaaaaaaaaa "
Song Tử sao???????? Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy. Ma Kết thì ngơ ngác còn Nhân Mã lại vô lực cắn chặt môi.
Khoảnh khắc giọng nói được thay bằng người thật việc thật thì không chỉ Ma Kết mà ngay cả Nhân Mã đoán trước tình huống cũng không khỏi hoảng loạn.
Song Tử trong sáng ngây thơ mà bọn họ biết hiện tại đang được một mỹ nam phong độ bế ngang trên tay, với biểu tình cưng chiều như vợ chồng sắp vào động phòng, Song Tử đỏ mặt e thẹn giận dỗi còn người kia thì lại sủng nịnh mà âu yếm.
Bất chợt hiểu ra chuyện gì, Ma Kết tức giận quay phắt đầu về phía Nhân Mã, thét lớn " Nhân Mã, ra đây là lý do mà em nói " Trông chừng Song Tử " "
Không thể bào chữa hay cãi lại, Nhân Mã chỉ đơn giản cúi đầu thú tội. Ma Kết thật hận không thể rút súng bắn chết con nhỏ này " Em nghĩ đây là chuyện đùa hả? em nghĩ ai cũng có thể lôi được vào đây phải không?"
Giọng nói quen quá, Song Tử đang nhắm tịt mắt trong lòng Cự Giải liền ngơ ngác mở mắt ra, sau khi nhìn rõ ràng mọi thứ cô liền hét ầm lên " Oa đẹp quá, đây là đâu vậy, nhà kính sao? " quay tròn đầu, Song Tử nheo mắt nhìn hai cái bóng dáng quen quen phía trước thì không khỏi nhíu mày. Cái cô gái mặc váy bạc kia sao mà giống Nhân Mã ghê gớm .Còn cái chị mặc đồ đen đối diện cũng giống Ma Kết kinh khủng. " Nhân Mã ?"
Cự Giải lúc này mới nhẹ nhàng đặt Song Tử xuống, thích thú hướng cô gái mang tên Nhân Mã kia đánh giá. Qủa nhiên là có chủ đích, thật là thuận lợi. Hắn sẽ lợi dụng điểm này a.
" A NHÂN MÃ " suýt chút thì ngã, Cự giải xoa xoa tai, gõ đầu Song Tử một cái " Đồ ngốc "
" Tất cả các người, rốt cuộc muốn cái gì??" Ma Kết muốn lao nhanh ra khỏi chỗ này, hung hăng dạy cho em gái cô một bài học ra trò, không cần nơi nơi đều gây ra chuyện tày trời như vậy. Nhưng hình như là rất khó, muốn lành lặn ra khỏi đây, hẳn là không thể rồi.
Song Tử ngây thơ chả hiểu chuyện gì, thấy Cự giải bảo yên lặng cô cũng chỉ có thể yên lặng thôi. Vì sao a? vì cô hiện tại đang đóng vai thư ký của hắn nha, đã làm thì phải làm cho tốt rồi. Chỉ có điều, Nhân Mã cứ cúi đầu mãi vậy, bộ dưới sàn nhà có cái gì quý giá sao.
Cự giải quả nhiên á khẩu, cái con nhỏ ngốc này. Sao mà lại ngốc thế chứ, nghĩ cái gì đều hiện lên mặt hết cả rồi.
im ắng thật lâu, Thiên Bình không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Thiên Yết một cái, gật gật đầu.
Vốn lạnh nhạt ngồi một góc chẳng ai để ý tới. Thiên Yết lúc này mới từ tốn cất giọng, ánh mắt ghê rợn lại một lần nữa đánh về phía Ma Kết " Muốn cô chọn lựa " Từng bước từng bước đi tới.
Ma Kết vô thức lùi ra sau, cho đến khi cánh tay bị y khẽ khàng nắm lấy, cô mới hoảng hồn " Chọn lựa ?"
" Phải " Thiên Yết lần đầu tiên nở một nụ cười, lần đầu tiên cận kề một cô gái. Lần đầu tiên tạo ra một trò chơi.
Trò chơi chỉ dành riêng cho thứ hoàn hảo nhất mà y muốn có.....