Khi tiếng chuông kết thúc giờ học vang lên, học sinh ùa ra khỏi lớp, ồn ào náo nhiệt làm cho không khí yên tĩnh lập tức bị phá vỡ. Hành lang lớp học trở nên chật hẹp hơn, học sinh tụ tập thành từng nhóm nhỏ, lôi kéo vui vẻ ra về.
Rõ ràng mỗi người có một tính cách thế nhưng trên những khuôn mặt non nớt của đám học trò mới lớn đều mang theo sự nhiệt huyết, sôi nổi của tuổi thanh xuân. Đó hẳn là nét đặc trưng cơ bản nhất của cái tuổi này. Một chút trường thành, lo âu khi đã biết suy nghĩ đến tương lai, nhiều chút hoạt bát, vui tươi của cái tuổi đẹp nhất-tuổi của những sự rung động đầu đời với thứ tình cảm ngây ngô nhưng day dứt chẳng thể quên được.
Vũ Kim Ngưu cũng hòa vào dòng người nơi hành lang đông đúc, vậy mà chẳng hiểu sao cậu vẫn cứ nổi bật như thế. Chiều cao một mét tám mươi khiến những người xung quanh thấy mình thấp hẳn đi, giống như bầu trời, trầm mặc và xa cách, tựa như đại dương, mênh mông và không thể nắm bắt. Rõ ràng là khuôn mặt thiếu niên nhưng lại mang đến loại cảm giác chẳng tìm được ở bất kỳ học sinh cùng tuổi nào.
Giữa đám học sinh vội vàng, có phần hỗn loạn Kim Ngưu luôn tạo cho người ta cảm giác cậu vô cùng thong dong và bình tĩnh.
Hội học sinh nằm ở tầng 2 cùng tòa nhà với khu hiệu bộ của các thầy cô. Khi chỉ còn cách cầu thang khoảng một mét Kim Ngưu nhìn thấy hội phó hội học sinh ở cách cậu không xa.
Kim Ngưu là lớp trưởng 12A2, Ma Kết là hội phó hội học sinh, những lần bọn họ phải ngồi chung trong một cuộc họp để bàn giao công việc của trường không phải là ít. Lúc Kim Ngưu nhìn Ma Kết thì cô cũng nhìn cậu, Kim Ngưu lịch sự gật đầu thay cho lời chào.
Ma Kết hoàn toàn có thể hiểu được tại sao Vũ Kim Ngưu lại nổi tiếng như thế. Tuy cô miễn dịch với trai đẹp nhưng vẫn phải thừa nhận cái vẻ ngoài vô cùng thu hút của Kim Ngưu. Năng lực học tập, làm việc và giải quyết vấn đề của cậu ta khiến Ma Kết chẳng những không thể phàn nàn mà còn thực sự khâm phục.
Khi bạn đứng trên trước một ngọn núi dù bản thân ngọn núi đó chỉ đứng yên một chỗ thì bạn vẫn phải ngẩng đầu mới cảm nhận được hết sự to lớn và hùng vĩ của nó. Có một số người bản thân sự tồn tại của họ đã là một điều gì đó người khác chẳng thể nào chạm tới. Kim Ngưu có lẽ chính là như thế, hòa nhã quá mức, xa cách lại có được sự trầm ổn chẳng thể hiểu nổi, đứng trước cậu người đối diện bỗng nhiên có cảm giác bị đàn áp không chẳng rõ ở đâu ra.
Ở Ma Kết người ta thấy được sự lạnh lùng đến mức nghiêm khắc. Còn Kim Ngưu lại là sự bình thản quá mức, dường như chẳng có điều gì có thể khiến cho đôi mắt ấy xao động.
Tuy Ma Kết không hề thích Bạch Dương nhưng chẳng có lý do gì để tỏ ra khó chịu với Kim Ngưu cả. Con người Ma Kết trước giờ vẫn thế, công tư rõ ràng thậm chí còn có phần cứng nhắc. Bản thân cô một khi đã nhận định gì đó thì sẽ khó lòng thay đổi được.
Nhưng có lẽ ở đâu đó trong cuộc sống này lại luôn ẩn chứa những bất ngờ và một ngoại lệ nào đó. Chỉ là bản thân có nhận ra hay không mà thôi.
Quan hệ của Kim Ngưu và Ma Kết chỉ có thế, vì vậy cả hai chẳng có lý do gì để bắt chuyện với nhau cả. Một phần nữa là Kim Ngưu thực sự ít nói, có thể hiểu là ngoài lúc cần thiết và mấy câu xã giao thông thường, nếu người khác không bắt chuyện thì cậu cũng sẽ im lặng. Còn Ma Kết thì khá là khó gần lại thêm tâm trạng hiện tại của cô không quá tốt.
Thực ra cứ đến cuối ngày phải gặp mặt Hoàng Bạch Dương là tâm trạng của cô vẫn luôn không tốt như thế. Ở D.S nếu như Thiên Bình và Song Ngư là đôi thanh mai trúc mã nổi tiếng thì Bạch Dương và Ma Kết chính là cặp oan gia ngõ hẹp quyền lực không ai dám động vào.
Nói oan gia ngõ hẹp cũng không hẳn là chính xác nhưng mà học sinh ở D.S đều biết hội phó không ưa hội trưởng.
Cũng chẳng biết có lý do gì sâu xa không, nhưng ít nhất ai cũng biết tính cách bọn họ trái ngược nên gần như lúc nào cũng sẽ đối đầu với nhau.
Nhớ đến Bạch Dương, Ma Kết lại mất đi khả năng kiềm chế vốn có của mình. Khi bước lên cầu thang không chú ý mà bước hụt một bậc, cứ thế mất đà theo quán tính đổ người về phía trước. Xung quanh không có chỗ bám, lại xảy ra quá bất ngờ Ma Kết chỉ đành nhắm mắt cam chịu.
Nhưng ngay sau đó cô không thấy đau đớn mà lại cảm nhận được một bàn tay vòng qua eo mang theo sức mạnh rất lớn kéo cô ngược trở lại. Lưng cô va vào một một lồng ngực cứng rắn, theo bản năng Ma Kết quay đầu lại nhìn.
Chẳng để Ma Kết kịp phản ứng thêm Kim Ngưu đã buông tay ngay lập tức, bước lên một bậc song song với Ma Kết kéo giãn khoảng cách với cô. Cậu hơi ngẩng đầu, đôi mắt bình thản tựa bầu trời đêm nhìn lên cầu thang phía trên.
Thính giác của Kim Ngưu rất tốt vừa rồi khi đỡ Ma Kết cậu có nghe thấy tiếng máy ảnh ở phía trên đầu.
Ma Kết có chút ngượng ngùng cũng có chút không hài lòng. Bởi vì chỉ cần là con gái đứng trước Kim Ngưu đều không tránh khỏi việc rung động, khuôn mặt cùng khí chất trên người cậu đều quá mức phạm quy. Nhưng mà cách Kim Ngưu phản ứng quá nhanh, nó gần như là bản năng không muốn tiếp xúc quá gần với bất cứ ai.
Nói dễ hiểu hơn thì trong tình huống này chẳng phải Ma Kết nên là người chủ động né tránh hay sao? Chẳng trách tại sao học sinh nữ trong trường đều gọi Kim Ngưu là "nam thần xa cách, không gần nữ sắc."
"Cảm ơn cậu."
Khả năng thay đổi cảm xúc của Ma Kết cực kỳ ấn tượng, chỉ trong ba giây ngắn ngủi Ma Kết lại trở về dáng vẻ nghiêm khắc đến mức lạnh lùng như bình thường. Giống như chút xấu hổ vừa rồi không hề tồn tại. Ma Kết vốn rất tự tin với điều này nhưng cô lại không biết ngoại trừ Xử Nữ ra vẫn còn có một Vũ Kim Ngưu có khả năng đọc cảm xúc trong nháy mắt.
Sự bối rối trên gương mặt Ma Kết không thể nào qua mắt được Kim Ngưu. Cậu chỉ cảm thấy chớp mắt một cái đã có thể quay lại biểu cảm quen thuộc cũng là một loại tài năng.
"Không có gì."
Ma Kết bỗng nhiên có cảm giác, sự xa cách và lịch sự đến mức lạnh nhạt của Kim Ngưu rất quen thuộc, dường như cô biết một người nào đó giống cũng có nét tương tự với Kim Ngưu thì phải.
"Ma Kết!"
Một giọng nữ dễ nghe vang lên ở cầu thang phía trên, Ma Kết nhìn lên cô bạn thân, đáp lại:
"Ơi, chờ mình chút."
Xử Nữ nhìn sang Kim Ngưu phía bên cạnh, hai ánh mắt chạm nhau, đúng một giây thì dời đi. Nó chỉ đơn giản là một cái nhìn.
Trong trí nhớ của Kim Ngưu cậu chỉ biết người con gái này là bạn thân của hội phó, nhưng sự tồn tại của người con gái này rất mờ nhạt. Nếu như không xuất hiện cạnh Ma Kết thì chẳng ai nhớ đến cô là ai.
Đây là lần đầu tiên Kim Ngưu nhìn vào mắt Xử Nữ, cậu có chút bất ngờ. Người con gái có một đôi mắt bình thản tựa như đại dương mênh mông, cậu gần như không bắt được một chút cảm xúc khác thường nào trong đôi mắt ấy.
Thực ra mãi đến sau này Kim Ngưu mới biết, không có đại dương nào là êm đềm không gợi sóng cả. Chẳng qua là sự vận động nằm ở sâu trong lòng chứ không phải là bề mặt.
Còn tại sao là cảm xúc khác thường ư? Kim Ngưu chỉ muốn biết xem cậu ta có phải người vừa chụp lén cậu không.
Xử Nữ không thể đọc được bất cứ bất cứ điều gì từ ánh mắt của Kim Ngưu, cảm giác như đó chỉ là một cái chạm mắt tình cờ, không một chút nghi ngờ hay phán đoán, chẳng có cảm xúc gì ngoài sự bình lặng đến đáng sợ. Giống như dù có chuyện gì xảy ra đi nữa Kim Ngưu vẫn luôn là một người ngoài cuộc, chẳng chuyện gì có thể ảnh hưởng đến cậu.
Cả ba người cùng đi tới hội học sinh, Xử Nữ và Ma Kết đi song song cạnh nhau, Kim Ngưu ở phía sau một đoạn.
Cậu không hề muốn nghe lén người khác nói chuyên nhưng vì thính giác của cậu quá tốt nên thỉnh thoảng vẫn sẽ nghe được vài câu từ hai người con gái phía trước. Cũng chẳng có gì cả, chỉ kể vài câu chuyện lặt vặt rồi nghĩ xem lát nữa về nên ăn gì.
Xử Nữ và Ma Kết đứng cạnh nhau tạo một cảm giác khá tương đồng, không phải là ngoại hình mà là những gì người ngoài thấy được từ họ.
Ma Kết nghiêm khắc lạnh lùng có một cảm giác rất khó gần.
Còn Xử Nữ thì mờ nhạt chẳng để lại ấn tượng gì, rất khó để người lạ nhớ đến cô.
Khi vào phòng hội học sinh, gương mặt vốn đã khó gần của Ma Kết dường như lại thêm phần khó chịu.
"Ồ hội phó chưa về à?"
Người con trai ngồi trong phòng tay phải chống phần thái dương, tay trái cầm tờ giấy giơ trước mặt, lười biếng liếc mắt ra ngoài cửa, nham nhở chào hỏi.
"Câu vừa rồi tôi nói mới đúng đấy. Hội trưởng hôm nay chăm chỉ nhỉ?"
Điểm đáng sợ nhất của Ma Kết chính là giọng nói của cô. Giọng Ma Kết không cao như Bảo Bình cũng không phải kiểu hơi thấp như Xử Nữ, cô điều chỉnh âm giọng rất tốt khiến giọng nói cứ lơ lửng không cao cũng chẳng thấp, cãi nhau hoặc mỉa mai người khác mà như Ma Kết làm người ta ớn lạnh.
"Hội phó, tôi không làm việc cậu cũng nói, giờ tôi chăm chỉ cũng làm cậu không hài lòng đấy à?"
Ma Kết cũng không vừa, châm chọc nói:
"Cậu làm tôi phải xem lại định nghĩa về từ chăm chỉ đấy."
Hoàng Bạch Dương làm việc cực kỳ tùy hứng, điều này Ma Kết là người rõ nhất, cậu ta mà chăm chỉ thì e rằng trên đời này đã không có người lười biếng.
"Hội phó, cậu không thể mang tiêu chuẩn về sự chăm chỉ của cậu áp đặt lên tôi được. Chẳng phải Newton có câu đừng đánh giá con cá bằng khả năng leo cây sao?"
Kim Ngưu và Xử Nữ ở bên ngoài nghe được "..." Có cảm giác Ma Kết sắp rơi vào bẫy của Bạch Dương.
Nhưng vấn đề là Bạch Dương đến bơi cũng lười chứ còn nói gì đến việc leo cây. Ma Kết bắt đầu có xu hướng khó chịu hơn:
"Vậy tiêu chuẩn chăm chỉ của cậu đó là nửa ngày rồi cậu chưa xếp xong lịch học cho trường đấy à?"
Bạch Dương cười cười, đưa hai tay gác sau đầu nói tiếp:
"Không, tiêu chuẩn cho sự chăm chỉ của tôi đó kiên trì truyền đạt để mọi người biết câu vừa rồi là của Einstein chứ không phải Newton."
"Cậu..."
"Ma Kết."
Ma Kết suýt chút nữa thì nổi nóng cãi nhau với Bạch Dương may mà có Xử Nữ ngăn lại, cô chớp mắt mấy cái giọng nói nhẹ tênh:
"Vậy cậu cứ ở đây cố gắng với sự chăm chỉ của mình đi, tôi chỉ quan tâm đến việc ngày mai cậu cần phải có thời khóa biểu để báo cáo với nhà trường."
Nói rồi tốc độ thu dọn đồ đạc của cô nhanh hơn, Ma Kết xách cặp về mà chẳng chào hỏi hay nhìn Bạch Dương thêm một lần nào nữa.
Sau khi ra khỏi phòng hội học sinh một đoạn Ma Kết bắt đầu phát hỏa, Xử Nữ vô cùng bất đắc dĩ chỉ đành vừa lắng nghe vừa dỗ cô bạn thân của mình. Trong lòng Xử Nữ thầm nghĩ, cậu giỏi lắm hội trưởng, mới có mấy câu thôi mà cậu đã làm cho Ma Kết không thể kiềm chế được cảm xúc của mình rồi.
Sau khi hết đối tượng trêu chọc, Bạch Dương lại đổi hướng sang Kim Ngưu
"Ê, mày cứ đứng đấy mà không nói gì với tao à?"
"Không."
Quan hệ của Bạch Dương và Ma Kết trước giờ vẫn thế, Kim Ngưu không thấy ngạc nhiên, hơn nữa chuyện này cũng không liên quan đến cậu.
"Ê tao bắt đầu nghĩ, nam thần xa cách không dính bụi trần như mày sao lại làm bạn với tao nhỉ? Ê, ê không phải là có ý với tao đấy chứ?"
Đương nhiên mấy câu này cũng chẳng thể nào ảnh hưởng được đến Kim Ngưu, cậu thản nhiên nhìn Bạch Dương một cái rồi bảo:
"Cảm ơn vì lời nhắc nhở sau này tao sẽ tránh xa mày một chút, tránh cho việc tao bị nhiễm cái tính cách chẳng ra sao của mày."
Bạch Dương cũng nhanh chóng đứng dạy đuổi theo Kim Ngưu choàng tay qua cổ Kim Ngưu dùng sức ép cậu cúi xuống:
"Giỏi nhỉ, nói tính cách của ai không ra sao?"
Dù có cãi nhau hay cà khịa như thế nào đi nữa thì tình bạn vẫn mãi là một thứ rất đáng trân trọng của tuổi thanh xuân. Có thể cùng với người bạn của mình vui đùa, chia sẻ mọi cảm xúc, cùng nhau quậy phá làm những trò điên rồ, là một trong những điều tuyệt nhất, là những gam màu tươi sáng của mỗi học trò.
[...]
Chiều mùa đông lạnh giá, những áng mây xám xịt che phủ che phủ cả bầu trời, xung quanh ảm đảm làm tăng cái giá lạnh của mùa đông.
Ở một siêu thị lớn trong thành phố, không khí xung quanh ấm áp mọi người nhộn nhịp đi mua sắm, ăn uống, sự đông đúc náo nhiệt khác xa với ngoài kia.
"Ê, nhìn kìa, người con trai kia cao quá."
Một người con gái trong quầy ăn uống vô tình nhìn ra cửa. Cậu trai này quá nổi bật, dù không nhìn thấy mặt nhưng vẫn khiến người ta phải chú ý.
"Cao thật đấy nhưng mà sao tao nhìn thấy quen quen nhỉ?"
Người con gái ngồi bên cạnh nhìn chăm chú một lúc hai mắt bỗng sáng lên:
"Là Vũ Kim Ngưu của D.S."
"Hả? Như thế mà mày cũng nhận ra á?"
"Tao có bạn học ở D.S, lần trước tới trường đó chơi vô tình nhìn thấy, còn chụp được mấy bức ảnh đây này."
"Má, đẹp trai thế."
"Chưa hết đâu, còn có Trịnh Nhân Mã, Tống Thiên Bình nữa đây này. Ôi trời, nếu biết trước ở D.S có nhiều cực phẩm như thế tao đã thi vào đó rồi."
Cô gái ôm đầu đầy tiếc nuối.
"Mày cứ làm như thi vào D.S dễ lắm ấy, "
Hai cô gái âm thầm tiếc nuối.
Trong một gian hàng khác, thiếu nữ 17, 18 tuổi xinh đẹp nổi bật. Dáng người nhỏ nhắn với chiều cao hơi khiêm tốn nhìn rất đáng yêu. Gương mặt V-lines trắng hồng cùng với một đôi mắt to tròn ẩn dưới hàng mi cong dài. Ánh mắt đơn thuần của thiếu nữ mới lớn không chút tạp chất thu hút người ta từ cái nhìn đấu tiên.
Cô đi rất chậm cúi đầu chăm chú nhìn tên những loại bánh ở kệ thấp nhất. Không để ý nên va phải một người phía trước. Cũng may chỉ là đụng một cái rất nhẹ, lùi về sau một bước ngẩng đầu nhìn, đồng tử thoáng co lại đầy lo lắng nhưng lại thấp thoáng sự ngạc nhiên vui vẻ, cô lắp bắp:
"Xin...lỗi."
Kim Ngưu đang ở trước tủ lạnh lấy chai nước lọc, chỉ đứng yên một chỗ mà cũng bị người ta va vào. Nhìn cô gái thấp hơn mình đến cả một cái đầu, lịch sự đáp lại:
"Không sao."
Thiếu nữ tiếc nuối nhìn người con trai đi xa dần. Đây là lần đầu tiên cô lại gần Kim Ngưu như thế, đặt tay lên ngực, hít sâu vài lần để cố gắng bình ổn trái tim đang đập điên cuồng trong ngực. Sự điềm tĩnh đến mức lạnh nhạt, đôi mắt nhìn cô quá tĩnh lặng dường như trên đời này chẳng có gì khiến đôi mắt ấy dao động được. Tựa như màn đêm sâu thăm, đôi mắt ấy tạo cho người ta cảm giác Kim Ngưu có thể nhìn thấu mọi việc nhưng không ai đoán được anh ấy đang nghĩ gì.
Thích một người chính là cảm giác chỉ cần nhìn thấy người ấy thôi trái tim cũng đập đến không thể kiểm soát nổi. Một hành động vô tình giúp đỡ cùng khiến chúng ta nhớ mãi rồi ảo tưởng về bản thân. Ánh mắt thiếu nữ trong sáng giờ đây đã thay đổi, nó bắt đầu biết mộng mơ nhìn về một bóng hình nào đó.
[...]
Sơ đồ cao trung D.S đại khái là vị trí các tòa nhà nó như thế này