[12 Chòm Sao] The Vampire's Legend

Chương 6



- Scorpius à...

- Hửm?- Scorpius ngẩng đầu lên, mang chút ý cười nhìn con người trước mặt.

- Tớ đói...- Aries nói như mếu.

Trông cô nàng thật tiều tụy, tuy có vẻ mệt nhưng đâu đó vẫn sót lại chút tinh ranh, nghịch ngợm. Nhìn là đủ thấy là Aries vừa gặp Libra rồi, chỉ khi nào gặp Libra cô mới bị tên đó hành xác tới mức tiều tụy như vậy, nhìn Aries, Scorpius không khỏi lắc đầu và cũng phần nào tội lỗi, vì Aries và Libra xảy ra chuyện như vậy cũng là do cô.

- Thích ăn món gì thì kêu nhà bếp làm đi!- Scorpius mỉm cười nói, mắt không rời khỏi cuốn sách.

- Nhưng Aries thích ăn món cậu nấu...- Aries cô bẩm sinh đã có tài nhõng nhẽo nhưng ít ai biết, cô cũng chỉ nhõng nhẽo với Scorpius và vài người nữa mà thôi!

- Haiz...- Scorpius khẽ thở dài, không đối phó nổi với con người này, dễ thương mà cũng thật gian xảo- Ăn gì?

- Hi hi!- Aries khoái trá cười- Tớ muốn ăn bánh Mousse dâu tây!

- Ngồi đó đi! Tớ đi làm.- Scorpius cẩn thận đánh dấu trang sách, cất vào hộp bàn rồi mới đứng dậy xoay người bỏ đi.

Scorpius và Aries trước giờ vốn là bạn thân, nhưng vẫn có nhiều người nhìn vào, lại nghĩ Scorpius là người hầu thân cận của Aries bởi bất cứ thứ gì cô thần quan nhỏ muốn, Scorpius đều chiều theo vô điều kiện, không chút khó chịu nên khiến rất nhiều người hiểu lầm nhưng thật sự đối với hai cô gái này thì chả sao cả. Họ vốn là bạn thân, giống như có thần giao cách cảm, đôi khi có thể hiểu được đối phương đang nghĩ gì, không cần phải nói. Hơn nữa, hai người này khi phối hợp, có thể trở thành một trong những cặp vampire nguy hiểm nhất nên việc Cancer đưa Scorpius tới Santi Clare, không phải là không có chút lợi lộc gì. Tuy biết rõ nhưng hai cô vẫn để yên, coi như là trả công cho hắn ta đi, có chết ai đâu?

Aries xắn cái tay áo dài của mình lên tới khuỷu tay, cô mở cái tủ Scorpius vừa đóng. Cô vốn có tính tò mò, hơn nữa Scorpius suốt ngày cứ ôm cuốn sách này thần thần bí bí khiến cô không né khỏi sự tò mò vốn đã ăn sâu vào trong máu của mình. Mở cuốn sách ra, tựa đề đập vào mắt khiến cô trơ người ra ngay tức khắc!

Tại sao... Lại là... Scorpius... Chẳng lẽ... Cậu muốn...

~o0o~

- Xin lỗi, ta tới trễ.- Mở toang cánh cửa to, Cancer với chiếc áo choàng màu trắng muốt bước vào với nụ cười vui vẻ thường trực trên môi.

- Hừ! Quá trễ.- Taurus bực mình nói- Bắt đầu thôi.

Cancer chỉ biết cười cười. Ai nha, có phải tại cậu đâu chứ, tại cái tên Libra kia kìa, đi chỉ để lại vài câu ẩn ý khiến cậu suy nghĩ mai mới hiểu ý hắn ta. Tuy một phần cũng do cái tính đãng trí hay quên của cậu nhưng là, hắn ta nhất thiết phải hại người đến thế đi? Chưa kể cậu và tên Taurus này còn rất ghét nhau, nếu không phải vì chuyện đó, tên đó cũng chả thèm gọi cậu làm gì. Lần sau, cậu chắc chắn sẽ cấm cửa hắn ta với Aries, hắn ta coi chừng đấy Nghĩ vậy thôi nhưng Cancer cũng không có ý định làm vậy, hiện giờ, anh phải hoàn thành việc này đã.

Bước về phía chính giữa căn phòng, nhờ vào ánh trăng nhàn nhạt, anh có thể nhìn thấy được các kí tự ngoằn ngoèo, khó hiểu dưới mặt đất.

Những kí tự cổ với những màu sắc đen đậm được vẽ lên chia mặt đất thành năm phần rồi lại được liên kết với nhau nhờ những dải chữ tượng hình khó hiểu nhưng Cancer biết các chữ tượng hình đó là gì. Đó là từ được các vampire cổ xưa sử dụng. Cậu đi về phía một góc căn phòng, đứng vào trong vòng tròn được vẽ bằng như những chiếc lá phong to được ghép lại với nhau. Tương ự như cậu, những người còn lại cũng bước vào các vòng tròn trong bốn góc phòng, Taurus bước vào vòng tròn thứ năm.

- Ta là Santi Clare Mistle Cancer, đại diện cho gia tộc Santi Clare, trấn giữ phương Bắc.

- Ta là Anis Shatow Deline Ren, đại diện cho gia tộc Anis Shatow, trấn giữ phương Nam.

- Ta là Minlery Queen Bissly Libra, đại diện cho gia tộc Minlery Queen, trấn giữ phương Tây.

- Ta là Minches Willow Andrei Aquarius, đại diện cho gia tộc Minches Willow, trấn giữ phương Đông.

- Ta là Mistami Sessle William Taurus, đại diện cho hậu duệ hoàng gia, chủ nhân của tứ phương. Nhân danh quốc vương đầu tiên của đấng vampire tối cao, ta yêu cầu phong ấn, hãy hiện ra một lần nữa!

-"Tất cả mọi thứ..."

-"Sẽ được quay lại..."

-"Như lúc ban đầu..."

-"Hãy hiện ra đi..."

-"Phong ấn huyết!"

"Bùm"- Trận nổ nhỏ, không có khả năng tổn hại đến bất cứ ai nhưng vẫn để lại cho căn phòng một chút tác hại.

Làn khói đục mờ màu xám đỏ lờ mờ bay, khiến cho căn phòng âm u nay càng thêm phần bí ẩn và lạnh giá. Tuy nhiên vẫn chẳng thể khiến cho những con người dũng cảm kia chùn bước mà chạy mất, ngược lại, họ ung dung dựa lưng vào bức tường nào đó, chăm chú nhìn những làn khói mờ đang dần tích tụ lại thành một đám mây đục ngầu màu huyết được trộn lẫn với màu tím than của địa ngục.

Dần dần, nó bắt đầu biến hóa tiếp, từ đám mây đen lại trở thành một cánh cửa nhỏ cùng màu với đám mây, kẽo kẹt mở ra...

Bên trong, là một cô gái nhỏ như búp bê, trông rất đáng yêu. Cô gái nhỏ nhưng lại có đôi mắt long lanh màu pha lê tím cương nghị nhưng cũng có đôi phần hời hợt và lạnh lùng, chiếc mũi cao, nhỏ và thanh tú, đôi môi mím nhẹ nhưng chiếc cằm luôn hơi hơi hất lên, tỏ rõ sự cao ngạo của mình. Cô gái búp bê đó chớp chớp đôi mắt to tròn, nhìn chằm chằm vào Taurus, hất hàm hỏi:

- Các ngươi đánh thức ta làm gì?

- Ta muốn biết về vết nứt của Phong ấn hoàng huyết.- Taurus chau mày nhìn cô gái búp bê, lạnh lùng nói.

Cô gái không nói gì, đôi mắt lạnh lẽo chuyển tầm nhìn sang phía Cancer, đáy mắt có chút đề phòng...

- Chưa bị nứt hoàn toàn.- Cô mấp máy đôi môi nói nhỏ nhưng âm lượng đủ cho mọi người trong phòng đều nghe thấy.

- Còn bao lâu phong ấn sẽ bị vỡ hoàn toàn?- Aquarius không kiên nhẫn hỏi.

Thời gian chắc chắn không còn nhiều, vả lại, Capricorn và Cancer nói là sắp tìm được người đó, nhưng vẫn thần bí, mỉm cười cho qua chuyện, thật sự không hiểu được. Cứ như... Họ muốn che giấu gì đó vậy. Khẽ nhìn về phía Taurus, Aquarius biết chắc ngài ấy cũng chẳng muốn để em gái mình- Công chúa Capricorn cùng Cancer làm việc nhưng chỉ có hai người họ mới có khả năng tìm được người đó, nên ngài ấy mới đồng ý nhắm mắt cho qua, không làm khó dễ Cancer. Tuy anh là bạn thân của cả hai, nhưng vẫn là khó mà đồng ý với cách làm việc úp úp mở mở và cách nở nụ cười trước những hoàn cảnh mệt mỏi thế này.

Con búp bê nghiêng đầu nhìn anh, đôi mắt bỗng chốc dịu xuống nhưng, lại lập tức chuyển sang màu đỏ đen âm trầm...

- A...- Aquarius chẳng biết từ khi nào đã bị nhấc bổng lên cao, không cách nào quay về mặt đất được.

- Dám nói chuyện với ta- God Doll- Như thế thì mi chết đi.

God Doll, không phải búp bê của đức chúa, mà là đức chúa búp bê. Môt danh xưng dành cho những vampire tu luyện ngàn năm, được chọn để trở thành người bảo vệ Phong ấn hoàng huyết từ hàng ngàn năm trước đây và cách 1 triệu năm, lại tiến hành chọn một lần. Đây là God Doll đời đầu tiên và được tiên đoán là God Doll mạnh nhất trong số các God Doll.

Họ là những vampire thuần chủng mang huyết thống hoàng gia nhưng không được thừa kế, có nhiều sức mạnh đặc biệt, và khi trở thành God Doll, họ hoàn toàn không uống máu. Họ sống, bằng cách ăn lòng thù hận của con người, nuôi chúng thật lớn, xoáy sâu vào trong tim, rồi nuốt chửng nó. Không hề giết người, nhưng lại được coi là loại có thức ăn đáng sợ nhất...

"Phịch"- Aquarius được thả ra.

- Lão bà bà, nếu đụng vào cậu ta, bước qua xác ta trước nhé!- Cancer thong thả đút tay vào túi quần, ngạo nghễ nhìn God Doll đang tức giận.

Nhưng khi nghe câu nói của Cancer, thay vì nổi giận lên giống như đã làm với Aquarius, đôi mắt cô gái bé nhỏ lập tức trở lại thành màu tím than, nhưng chất chứa đầy sự tức giận.

- Tên ta là Grus!

Tên tiểu tử thối này mỗi lần gặp mỗi lần mạnh. Grus thầm rủa Cancer. Mới gặp hắn 3 lần, nhưng lần nào hắn ta cũng dễ dàng hủy đi các thuật biến hóa của cô, khiến cô rất tức giận, nhưng cũng dễ dàng nhận ra, mình không phải đối thủ của hắn và có thể, Thái tử cũng nhận ra việc mình cũng không dánh nổi hắn ta, nên mới nhiều lần nhắm mắt làm ngơ để hắn ta đi quậy phá như vậy. Hơn nữa, cô còn sơ suất để hắn biết cô đã hơn tám mươi ngàn tuổi, khiến hắn mỗi lần gặp lại lấy cái đó để chọc cô. Tuy không chấp nhặt nhưng cô cũng là con gái, bị gọi là bà già, thật sự hận không thể giết chết tên nói vậy.

- Vậy...- Cancer nghiêng đầu qua phải ba mươi độ, đôi môi nở nụ cười thiên sứ, ngọt ngào hỏi- Grus tỷ tỷ, khi nào thì phong ấn sẽ nứt ra hoàn toàn?

- Hừ...- Trừng mắt nhìn khuôn mặt thánh thiện vô tội, Grus hừ nhẹ- khoảng 200 ngày nữa.

~o0o~

- Cô là người ngài Cancer giới thiệu?- Cô gái giữ thang máy nhìn từ đầu tới chân Leo, ngữ điệu khinh thường- Xin hỏi cô có gì chứng minh?

Leo khẽ nhếch miệng, nở nụ cười trào phúng, hai bàn tay mảnh khảnh khoanh lại, lưng khẽ dựa vào bức tường đằng sau lưng.

- Thế hỏi cô có cái quyền gì ngăn tôi? Nên nhớ, chỉ cần một câu nói, tôi có thể khiến cô nghỉ việc.- Leo mỉm cười ma mị, chăm chú nhìn khuôn mặt đang dần biến sắc của cô gái mặt đầy mụn.

Cô quả thật không đùa. Trước khi đi, Cancer có nói qua giám đốc công ty này đã được liên lạc, nếu cô muốn đuổi ai, hoàn toàn có thể, cũng có thể tùy ý chọn một công việc cho mình, hoàn toàn không bị ép buộc gì, chỉ cần hôm đó đưa tờ giấy cậu đưa cho tên giám đốc, thế thôi. Nhưng thấy có người ở đây nói chuyện với cô như vậy khiến cho Leo càng thêm hứng thú, đứng đây dây dưa với những đứa con gái loài người này không biết phải trái, được nước liền lên mặt, khiến cô không khỏi buồn bực, muốn nhanh chóng gặp giám đốc thử, không ngờ cô thư kí này lại dám nói chuyện với cô như vậy, thế thì cô cũng phải trả thù một chút, vì Leo cô đây không phải là hạng người dễ bị xem thường.

Cô gái kia càng ngày càng lúng túng, có vẻ, cô ta đã bắt đầu nhận ra sự thừa tự tin của Leo, lòng không khỏi hoang mang. Được thế, Leo vui vẻ bảo:

- Hãy lên mạng, đi tìm cái tên Anis Shatow De Vance Leo, xem xem, Leo tôi đây là ai đi!

Vừa nghe đến tên cô, nhất thời cả căn phòng đều chìm vào im lặng, không ai dám hó hé gì...

Anis Shatow, tuy không phải là thương hiệu nổi tiếng nhất nhưng cũng nằm trong số những thương hiệu nước hoa khá nổi tiếng tại Châu Mĩ và Châu Âu, hơn nữa, thương hiệu này lại có hợp đồng với công ty mẹ của công ty Satimi, nếu khiến cô gái này phật lòng, công việc của bọn họ có thể sẽ mất đi? Không tốt tí nào!

Thấy không khí nhất thời chìm vào im lặng thì Leo định là được đằng chân sang đằng đầu, tính buông vài câu đe dọa ra thì đã có một giọng nói khác, đánh tỉnh tất cả mọi người...

Last edited: 12 Tháng mười một 2015