[12 Chòm Sao] Tôi Là Ai?

Chương 43: Đôi mắt của Persephone



Ngay khi đưa Xử Nữ tới phòng mình, Ma Kết liền hỏi ngay:

- Em biết mình là người thừa kế của Persephone từ khi nào?

- Chỉ là suy đoán mà thôi. - Xử Nữ nói - Anh còn nhớ ngày chúng ta lần đầu gặp nhau không? Vào buổi tiệc sau lễ đính ước ấy?

Nhớ lại ngày đó, Ma Kết khẽ gật đầu.

Nghĩ lại thì, đó cũng là ngày bắt đầu mọi chuyện. Gặp gỡ, cuộc thi giành viên đá, và cả những cây bút rải rác truyền bá sự hồi sinh của Cronus. Ngày hôm ấy hệt như một công tắc, để cho những chiếc bánh răng cũ kĩ bắt đầu răng rắc cựa mình sau ngần ấy năm ngủ vùi dưới lớp cát bụi của thời gian.

Anh vẫn còn nhớ ngày hôm ấy, Xử Nữ bị ngất xỉu và được Kim Ngưu với Song Tử dìu đi trước.

- Em bị đuối sức? - Anh hỏi lại.

- Anh có nhớ hôm ấy là ngày gì không? - Không vội trả lời, Xử Nữ hỏi tiếp.

Ngày gì sao?

Anh nhớ đó là một ngày đầu thu. Rental và Kistelio đều là những đất nước được phú cho thiên nhiên đa dạng với bốn mùa rõ rệt, nên anh cũng có chú ý đến. Những tán lá vẫn chưa rũ hết sắc xanh, và gió cũng vẫn mang chút hơi nóng của mùa hạ.

Là thời khắc chuyển giao giữa hè và thu...

Hai mắt Ma Kết chợt mở to.

Như để gợi ý thêm cho anh, Xử Nữ dịu dàng mỉm cười, nói thêm:

- Em luôn bị như vậy vào hai lần trong năm.

Như vậy là đủ để cho Ma Kết nhận ra.

Xuân hạ ở cùng nữ thần Demeter ở trên Trái Đất, thu đông cạnh bên vị thần Địa ngục dưới chốn u tối không ánh mặt trời. Vào lúc ấm áp dần biến mất, cổng địa ngục sẽ mở ra để đón chào nữ hoàng trở về, và khi bông tuyết cuối cùng tan đi, cánh cổng kết nối giữa thế giới người chết và mặt đất cũng lần nữa mở ra để tiễn bước vị nữ thần Mùa xuân ấm áp ngọt ngào.

Những ngày Xử Nữ bị ốm chính là những ngày cánh cổng âm phủ mở ra.

- Thời hạn của Persephone! - Ma Kết thốt lên.

- Vâng. - Xử Nữ gật đầu - Em cũng nghĩ như vậy đấy.

Giai thoại về thần Âm phủ Hades và nữ thần Mùa xuân Persephone.

Thần Địa ngục, trong một lần viếng thăm mặt đất của sự sống, đã đem lòng yêu nàng, con gái của người chị gái cai quản sự màu mỡ trù phú của thiên nhiên. Nỗi nhớ da diết, khắc khoải ngôn nguôi không tài nào bị cái lạnh lẽo của địa ngục tăm tối dập tắt.

Nữ thần được Demeter sinh ra trong sắc xuân với vẻ đẹp căng mọng sức trẻ của người thiếu nữ đã khiến cho vị thần của Âm phủ lạnh lẽo đắm say. Mái tóc dài mang theo sắc vàng của nắng, được chim muông bện lại cùng những nụ tầm xuân e ấp sáng trong. Làn da nàng mang màu trắng sáng, của trời trong, của gió mát, và của chút mưa phùn giữa xuân. Ánh mắt nàng, xinh đẹp tựa đá quý lấp lánh, một ánh nhìn như chứa nghìn vạn tia nắng ban mai.

Vậy nên thần Âm phủ đã thỉnh cầu với người em trai đang cai quản đỉnh Olympus tối cao, rằng hãy cho phép ngài ôm người con gái của mùa xuân vào lòng. Thần Zeus biết rõ nữ thần Demeter, mẹ của Persephone, sẽ không bao giờ chấp thuận, nhưng vẫn đồng ý với lời thỉnh cầu của người anh trai.

Và dưới sự gợi ý của thần Sấm sét, vị vua của thế giới ngầm đã bắt cóc người con gái tô nên sắc màu của thiên nhiên.

Sự biến mất của Persephone đã khiến cho nữ thần Nông nghiệp Demeter đau đớn khôn nguôi. Người đã lang thang khắp mọi miền của mặt đất để tìm lại tia nắng ấm áp của người. Nhờ sự gợi ý của nữ thần Ma thuật Hecate, nữ thần đã tìm đến thần Mặt trời Helios và phát hiện ra sự thật rằng chính Zeus đã đồng ý để Hades đưa con gái mình đi.

Phẫn nộ trước sự thật này, nữ thần cai quản thiên nhiên màu mỡ đã giận dữ và vứt bỏ hết toàn bộ vai trò của mình. Cây cối không thể sinh trưởng, mùa vụ không thể trổ bông, và mặt đất cũng dần trở nên khô cằn. Chẳng mấy chốc, sự sống của vạn vật trên Trái Đất đã bị đe dọa, và Demeter đã thành công buộc thần Zeus phải ra tay.

Vị thần tối cao đã ra lệnh cho vị thần dẫn lối cho các linh hồn tạ thế xuống âm phủ hãy đưa người con gái của mùa xuân trở về.

Nhưng nàng đã chẳng còn là cô gái nhỏ như búp hoa e ấp chậm chạp chưa hé nở nữa. Người thiếu nữ đồng trinh nay đã nếm qua trái cấm tình yêu. Nữ thần của ánh ban mai và sắc xuân rực rỡ đã rung động trước vị thần cai quản âm cung.

Hades, hi vọng được giữ người con gái nay đã trở thành cô dâu xinh đẹp của mình ở lại, đã thuyết phục Persephone hãy ăn những hạt lựu đỏ tượng trưng cho hôn nhân, và nàng đã tự mình ăn sáu hạt. Vậy nên hằng năm, Persephone lại quay về dương thế để ở với mẹ trong sáu tháng, và rồi lại ở bên chồng ở thế giới dưới lòng đất vào sáu tháng tiếp theo.

Đến bây giờ, Kistelio lẫn Qualeria đều còn rất nhiều đền thở và các ghi chép về vị nữ thần này.

Sáu hạt lựu đỏ của Địa ngục lạnh lẽo,

Lấy mất một nửa sắc màu nhân gian.

Xuân Hạ cạnh mẹ vẽ nên thiên nhiên rực rỡ,

Thu Đông bên chàng sưởi ấm chốn u tối không ánh mặt trời.

Thần Hades, với tình yêu nồng nàn dành cho nữ hoàng của mình, đã luôn mở cánh cổng địa ngục để đến đón nàng quay lại âm phủ hoặc tiễn nàng về bên mẹ mình. Thế nên dù không có vị thần Truyền tin và Dẫn đường Hermes, cổng âm phủ sẽ luôn vì Persephone mà mở ra.

Trớ trêu thật đấy, Ma Kết thầm nghĩ. Trong khi phía Kistelio tìm mọi cách để lùng sục người sẽ thức tỉnh sức mạnh của Persephone, thì rốt cuộc người thừa kế sức mạnh của nữ thần Mùa xuân lại là một á thần của Rental.

- Nhưng như vậy là sao? Nghĩa là em đã thức tỉnh từ lúc chúng ta vừa gặp rồi? - Ma Kết bần thần hỏi lại, không tin được - Thế tại sao suốt thời gian qua em không nói gì?

- Không, em chưa hề thức tỉnh. - Xử Nữ xua xua tay, yếu ớt nở nụ cười - Thật ra từ khi còn nhỏ, em đã luôn bệnh vào giữa vào cuối năm rồi. Mọi người đều cho rằng đó chỉ là bị ốm do chuyển mùa, chứ chẳng nghĩ gì sâu xa. Đến sau khi Nam Miện nói về việc thức tỉnh, em mới có chút bạo gan mà suy đoán chứng bệnh của mình có liên quan đến nữ thần Persephone. Thật may là em đã đúng.

Lúc mới sinh, mấy cơn ốm vặt khóc nháo diễn ra quanh năm, nên ít ai chú ý. Phải đến khi Xử Nữ có thể nhận thức mọi chuyện, thì cơn ốm yếu định kì của cô mới trở nên rõ ràng.

Khi đó, dù cha cô, tướng quân Tridao, có mời bao nhiêu vị bác sĩ đến, thì tất cả đều không biết được đây rốt cuộc là căn bệnh kì lạ nào. Cuối cùng, tất cả chỉ có thể kết luận là do chuyển mùa, cơ thể nhạy cảm nên bị ốm.

Mỗi lần sắp sang thu hoặc đông sắp tan, Xử Nữ đều sẽ bị ốm một đến hai ngày. Cả người cô khi đó sẽ không có chút sức lực nào, sốt cao, chóng mặt. Nhưng qua đi đoạn thời gian này thì lại khỏe mạnh hệt như chưa có chuyện gì. Vậy nên cuối cùng thì chỉ có thể sống với bệnh tật chứ cũng không còn cách nào.

Sau này khi Kim Ngưu và Thiên Yết khi biết đến căn bệnh này cũng đã từng muốn giúp cô chữa khỏi, tiếc là cũng chẳng thay đổi gì. Thế nhưng nhờ có hai người, Xử Nữ mới phát hiện ra việc thời gian mình bị ốm luôn trùng khớp với thời gian cổng Âm phủ mở ra theo thông lệ hằng năm. Và, nhờ có những thông tin mà Nam Miện cung cấp cho mọi người về việc kế thừa sức mạnh của thần, Xử Nữ mới có chút ý tưởng lóe sáng.

Ban đầu Xử Nữ không có chút tin tưởng việc mình có thể trở thành một người thừa kế của thần. Nói đúng hơn thì là không dám nghĩ. Thế nhưng tất cả đều thật sự quá trùng hợp, khiến cho cô không thể ngưng nghĩ về chúng được, rằng có thể cô có liên quan gì đó đến vị nữ thần xinh đẹp khiến cho cánh cổng của thế giới dưới lòng đất kia mở ra.

Persephone.

Vị nữ thần mùa xuân xinh đẹp nắm trong tay chìa khóa của vòng tròn luân hồi của tự nhiên, làm cho những chồi non phá đất đâm chồi và cây cối đơm hoa kết trái, cũng khiến cho lá vàng héo úa rơi rụng trước đêm đông.

Và bây giờ, người thừa kế sức mạnh của vị thần tô nên sắc màu của tự nhiên đã xuất hiện.

Đồng thời, có vẻ như chủ nhân của sức mạnh sinh trưởng của thiên nhiên, người kế thừa của nữ thần Nông nghiệp và Mùa màng Demeter đã được xác nhận.

- Từ nhỏ đã vậy rồi sao? - Ma Kết cẩn thận hỏi lại, khe khẽ thở dài.

- Vâng. - Xử Nữ lần nữa xác nhận - Nhưng anh không nghĩ là chúng ta nên lo việc khác trước sao?

- Đúng là vậy. Có lẽ chúng ta cần phải lo việc này trước đã. - Ma Kết gật đầu, khuôn mặt cũng dần trở nên nghiêm túc hơn - Sức mạnh của Persephone... em vẫn cảm nhận được chứ?

- Vẫn còn một chút. - Xử Nữ trả lời - Sao vậy? Chẳng lẽ anh không...

- Ừ.

Ma Kết cứ ngỡ là nếu mình không cảm nhận được sức mạnh của Demeter nữa thì Xử Nữ cũng sẽ tương tự. Vậy mà em ấy lại xác nhận rằng mình vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng.

Điều này khiến cho Ma Kết có chút lung lay, không biết liệu anh có thật...

- Nắm tay em đi. - Giọng nói dứt khoát của Xử Nữ cắt ngang suy nghĩ của của người đối diện, giơ tay lên, năm ngón tay duỗi thẳng ra.

Sự chủ động của cô khiến cho Ma Kết có chút tiêu hóa không kịp, bất lực nở nụ cười.

Xử Nữ trong mắt anh, mà không, phải là trong mắt mọi người, là một người cực kì mờ nhạt. Em ấy lúc nào cũng im lặng lắng nghe, và luôn đứng phía sau Kim Ngưu hoặc Thiên Yết. Ma Kết gần như chưa từng thấy em ấy chủ động nêu lên ý kiến của mình hay phản đối ai bao giờ. Ngay cả những nói cuộc nói chuyện trên bàn ăn, hay mấy câu chào hỏi cười đùa, Xử Nữ đều ít khi tham gia cùng mọi người.

Có điều, theo những gì Ma Kết thấy, thì mấy cô nàng khác đều rất ỷ lại vào Xử Nữ. Đó là một sự tin tưởng và dựa dẫm khó xây dựng một sớm một chiều, mà là kết quả của sự chu đáo và thấu hiểu của em ấy với những người khác. Ngay cả hiện tại, dù không thường trò chuyện, nhưng chính những người mới quen bọn anh cũng đang dần nhận được sự hỗ trợ và chăm sóc của Xử Nữ rồi.

Ma Kết đoán rằng đó là do sự chu đáo và đảm đang của Xử Nữ, nhưng một phần khác cũng là do xuất thân của cô so với mọi người đã khiến cho cô vô thức đứng vào vị trí đó. Anh cảm giác được chút tự ti từ phía cô, nhưng cả hai lại không phải dạng quan hệ đủ thân thiết để có thể can dự vào.

Mà nghĩ lại thì, Xử Nữ thật sự rất tốt tính. Ma Kết không nghĩ rằng ai cũng có thể ở trong vị trí của cô mà không xuất hiện bất kì suy nghĩ riêng gì. Sáu cô gái, trừ bỏ Xử Nữ, đều là những á thần kế thừa, những vị công chúa của những nước lớn trên Oras. Với thế giới tôn thờ các vị thần thế này, khoảng cách địa vị xã hội thật sự khá lớn. Thế mà Xử Nữ vẫn luôn dịu dàng và dễ chịu như vậy, dù có chút ngại ngùng và tự ti, nhưng chưa bao giờ thấy cô có hành động hay thái độ đố kị ghét bỏ nào.

Có lẽ cũng vì thế nên Thiên Yết và những người khác mới yêu quý và ỷ lại Xử Nữ đến thế.

Cô gái này, hệt như một cơn gió xuân ấm áp vậy.

Quả thật rất hợp với nữ thần Persephone.

- Nắm tay em thử đi. - Xử Nữ thấy Ma Kết thừ người ra liền cẩn thận lặp lại - Biết đâu chúng ta có thể tái tạo lại chuyện vừa nãy lần nữa.

Việc này... không phải không có lí.

Lúc nãy, nhờ chạm tay Xử Nữ, Ma Kết mới bùng phát sức mạnh của Demeter.

- Nhưng có khi anh không phải là người thừa kế của Demeter. - Ma Kết lắc đầu, khuôn mặt tái nhợt vẫn nở nụ cười - Anh là á thần kế thừa có huyết thống của hoàng gia Kistelio. Có khi vì thế nên sức mạnh của em mới được đánh thức. Mà anh thì có khi lại k...

Xử Nữ như khó chịu trước lời của Ma Kết, trực tiếp bắt lấy bàn tay của anh.

Ngay sau đó, một cơn gió mát như lướt qua da thịt, mang theo hương hoa và cả mùi ẩm ướt của cỏ cây.

Và Xử Nữ nhíu mày.

- Không đúng, em vẫn đang cảm nhận được sức mạnh của nữ thần Nông nghiệp...

... Và cả một cảm giác kì lạ lắm.

Hai chân như mất hết sức lực ngã khuỵu xuống.

- X... Xử Nữ! - Ma Kết giật mình kêu lên, nhanh tay đỡ lấy cơ thể đang quỳ sụp xuống - Em có sao không?

Một tay Ma Kết bị Xử Nữ nắm lấy, chỉ có thể khuỵu gối xuống cùng cô, lấy cơ thể mình làm điểm tựa cho cô dựa vào. Hai người quỳ xuống sàn, trán của Xử Nữ yếu ớt tựa vào hõm cổ của Ma Kết, tay nắm chặt lấy anh không buông.

Bờ môi run run của Xử Nữ chầm chậm hé mở, nhưng một tiếng cũng không phát ra được.

Có một luồng khí đang lấp đầy cuống họng cô, khiến cho cô bỗng chốc không thể nói thành lời, hít thở cũng khó khăn không chịu được. Mà đồng thời, nó cũng đang dần dần bao quanh cô.

Ma Kết muốn buông tay ra để đỡ cô đứng dậy, thế nhưng Xử Nữ lại không để anh làm điều đó. Năm ngón tay của cô xòe ra đan vào tay anh, cong lại ôm lấy bàn tay to lớn cứng cáp, siết chặt lại. Tay còn lại của cô cũng níu lấy áo Ma Kết không buông, muốn nói anh ở yên cùng mình.

Cứ ngỡ như Ma Kết sẽ có chút không quen hay hốt hoảng tránh né, thế nhưng vẫn như buổi ban sáng, mỗi cái động chạm của Xử Nữ đều mang theo một cảm giác quen thuộc lại bình yên đến ngỡ ngàng. Sự hiện diện của cô hệt như dòng suối trong vắt lấp lánh dịu dàng chảy qua tim, làm dịu đi cơn đau nhói từ vết thương âm ỉ mãi không thuyên giảm của anh.

Cũng khiến cho chút bối rối của Ma Kết dần lắng lại thành sự điềm đạm bình tĩnh thường ngày.

Và, trong vô thức, bàn tay to lớn của Ma Kết chầm chậm siết chặt tay cô.

- Sao vậy? - Anh lo lắng hỏi, một tay vòng qua vai Xử Nữ muốn đỡ cô lên.

Xử Nữ vẫn không trả lời anh, hai mắt lúc này cũng đã nhắm chặt, hai hàng lông mày thanh tú nhíu lại vào nhau, lông mi dài run lên.

Đôi mắt của cô đang nhói đau.

Sức mạnh của nữ thần Persephone càng lúc càng mạnh mẽ hơn, tất cả như những dải khói mờ di chuyển khắp cơ thể rồi tụ về đôi con ngươi đang cố giấu mình sau rèm mi. Nguồn sức mạnh to lớn và nặng nề đến mức hai mắt cô giần giật nhói lên, chỉ có thể gắng sức nhắm chặt mắt, đè đôi mắt mình lên vai Ma Kết để giảm bớt chút khó chịu trong người.

- Em đau ở đâu sao? Có sao không, hay để anh gọi Đỗ Quyên nhé? - Ma Kết chẳng thể làm gì, chỉ có thể quỳ vững ở đó làm điểm tựa cho Xử Nữ, từ tốn vỗ vai cô như an ủi.

Xử Nữ vội vàng lắc đầu trên đầu vai anh, dù cho cả người vẫn có chút run rẩy.

Bởi cô cảm nhận được cơn đau ở mắt đang chậm chạp giảm bớt.

Cứ như thể sức mạnh của nữ thần Persephone đã tràn ra, dồn ép lên cơ thể cô, rồi lại từng chút được Xử Nữ hấp thụ dần.

- Ch... Cho em một vài phút đi... - Cô nén đau, nói với Ma Kết vẫn đang kiên nhẫn vỗ về mình - Hình như... đang có gì đó...

Và rồi Ma Kết mở to mắt ngạc nhiên.

Xung quanh hai người, một luồng khí hiền hòa đang lững lờ chuyển động, rõ nét khiến cho Ma Kết hoàn toàn thấy được toàn bộ. Những luồng khí màu xanh lá đang bao quanh lấy hai người...

Không, không phải.

Linh khí sắc xanh lá này đang bao bọc lấy Xử Nữ.

Luồng khí mang theo hơi thở thiên nhiên ấy xuất hiện xung quanh Xử Nữ, bám vào mái tóc của cô, vào bàn tay của cô, và di chuyển dần đến khuôn mặt đang chôn bên hõm vai của anh. Chúng phủ khắp cơ thể nhỏ bé của người con gái này, rồi mơ hồ tan bớt đi, như sương mù dần tan, như ngấm vào da thịt.

Và khi chúng hoàn toàn biến mất, Xử Nữ liền ngẩng đầu lên.

Ma Kết bàng hoàng đến run rẩy, hai mắt trừng to, cả cơ thể như căng cứng lại.

Khuôn mặt quen thuộc vừa mới nãy, nay đã thay đổi đến mức không tin được. Đôi mắt của Xử Nữ, lúc này đã trông đáng sợ đến rợn người.

Đôi mắt đen láy như hắc thạch dịu dàng lúc này đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại hai hốc mắt trắng dã như trong suốt.

Không có đồng tử.

- Anh... sao lại nhìn em như vậy? - Nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Ma Kết, Xử Nữ chớp chớp đôi mắt vẫn có chút nhói, ngờ vực hỏi anh.

Vậy nhưng Ma Kết chưa kịp trả lời thì đã có một thứ khác thu hút sự chú ý của cô.

Một dải lụa mờ như cầu vồng bảy sắc, tựa như làn mây vần vũ mà thoát ra khỏi cơ thể Ma Kết, và rồi dần bị hút về phía tấm lưng đen ngòm của anh. Chúng dồn lại thành một mảng khí đậm màu, để rồi vội vàng bị những gam màu u tối nuốt trọn mất. Dù cho làn khí chuyển động mờ ảo, nhưng Xử Nữ vẫn cứ có cảm giác mình nhìn thấy được dòng chảy của luồng khí đó.

Mà, những thứ đen ngòm kia, không chỉ xuất hiện trên lưng.

Bắp tay, đầu vai, và cả eo của Ma Kết, tất cả đều như những xúc tu đen ngòm không ngừng ngọ nguậy trên người anh. Cứ như cơ thể anh đang bị một thứ gì đó bám rễ và kí sinh...

- Có thứ gì... trên lưng anh vậy?

Xử Nữ nhíu mày, tay giơ lên muốn chạm lên vai anh lần nữa, nhưng Ma Kết lại nhanh chóng rụt người về, không để cô đụng vào.

- Em nói cái gì? - Anh hoảng hốt lùi ra, tay vô thức ôm lấy bắp tay của mình.

- Em nhìn thấy... có thứ gì đó... - Xử Nữ mơ hồ trả lời.

Cả người cô yếu ớt rướn lên muốn chạm vào anh, nhưng rồi vì mất sức mà đổ dồn về phía người đối diện. Ma Kết cũng vì vậy mà không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể đỡ lấy cô.

- Ở đây... - Xử Nữ mặc kệ cơ thể đang dần không còn nghe theo lệnh mình, đôi mắt thuần sắc nhìn chằm chằm cơ thể như mờ như ảo, một tay vòng qua eo Ma Kết rồi ấn lên lưng anh.

- A... - Ma Kết hít sâu vì đau, không kiềm được mà rền rĩ kêu lên - Đừng đụng vào.

- Vậy, rốt cuộc anh...

Xử Nữ cảm giác được chuyện này không bình thường, nhất quyết mặc kệ sự né tránh của Ma Kết mà kéo cổ áo của anh xuống.

Làn da đậm màu của Ma Kết chỉ còn lại sắc đen u tối xen lẫn màu xanh tím như vết bầm khắp nơi trên lưng. Đáng sợ đến mức Xử Nữ không nói nên lời.

Ma Kết cảm nhận được cơ thể Xử Nữ chững lại rồi cứng đờ, liền biết cô đã phát hiện ra tình trạng cơ thể mình. Anh đành bất lực thở dài. Với bản tính lo lắng và chăm sóc người khác của Xử Nữ, anh hiểu rõ mình chỉ có thể giải thích toàn bộ với cô.

- Đứng dậy trước đi. - Ma Kết nói, chủ động cầu hòa - Anh sẽ nói cho em nghe hết, nên trước tiên em phải biết tình trạng của mình hiện tại đã.

- Tình... tình trạng hiện tại... của... em? - Xử Nữ khó hiểu nhìn anh, mắt vẫn có chút nhói mà không ngừng chớp chớp.

Ma Kết gập tay về phía sau bắt lấy ghế sofa để nhấc người lên ghế, cũng dùng một tay còn lại để nâng cả người Xử Nữ lên cùng mình. Sau, anh mở tủ nhỏ ngay cạnh ghế, lấy ra tấm gương soi đưa cho cô.

Không theo kịp hành động của anh, nhưng Xử Nữ vẫn nhận lấy tấm gương, nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân trong đó.

Để rồi tấm gương rơi xuống mặt đất và vỡ tan tành.

- Cái... Cái gì vậy? - Xử Nữ hoảng sợ ôm lấy mặt lắc đầu trong bàng hoàng sợ hãi, hai mắt không có màu sắc như phủ thêm một tầng hơi nước mỏng.

Trong tấm gương đó, Xử Nữ đã nhìn thấy, khuôn mặt quen thuộc của bản thân với đôi mắt trắng dã không còn chút tiêu cự nào. Đáng sợ và xấu xí đến bủn rủn tay chân.

- Bình tĩnh. - Ma Kết lo cô ngã xuống sàn sẽ bị mảnh gương cứa vào người, chỉ có thể cố giữ cô ngồi trên ghế, không ngừng trấn an - Em bình tĩnh đã, thử điều khiển sức mạnh của mình đi.

- Điều khiển cái gì bây giờ? - Nước mắt dần đọng nơi khóe mắt, rồi không thể ngăn được mà theo gò má tuôn rơi - Em bị cái gì thế này? Tại sao lại biến thành như vậy chứ?

- Bình tĩnh lại! - Ma Kết khẽ nghiêm giọng, tay bóp chặt bắp tay của cô - Vừa nãy sức mạnh cùa em đã dồn vào đôi mắt này, không phải sao? Em có cảm nhận được không? Hãy thử phân tán nguồn sức mạnh đó đi.

Có thể là do huyết thống của Demeter và Persephone, Ma Kết có thể nhìn thấy dòng chảy linh khí của Persephone quanh người cô, cũng nhìn thấy chúng tụ lại nơi đôi mắt ấy. Thế nên nếu Xử Nữ có thể chủ động phân tán nguồn sức mạnh của mình, biết đâu mắt của cô cũng sẽ trở lại bình thường.

- Làm sao mà em làm được chứ? - Xử Nữ lắc đầu nguầy nguậy - Nam Miện đã nói rất khó để điều khiển sức mạnh của thần...

- Được. - Ma Kết cắt ngang lời cô - Nhắm mắt lại và cảm nhận dòng chảy sức mạnh bên trong huyết quản, cố gắng điều khiển nó theo ý mình. Linh khí của thần được đánh thức bởi em, em bây giờ chính là chủ nhân của nó. Vậy nên hãy cố gắng học cách điều khiển nó đi.

Nếu như những xúc cảm do Xử Nữ mang lại khiến cho Ma Kết cảm thấy quen thuộc và bình yên, thì giọng nói của Ma Kết đối với Xử Nữ hệt như tiếng đàn lia ngân vang, dịu dàng bình ổn lại tâm trạng nhấp nhỏm không yên của cô. Hai người được gắn kết với nhau bằng thứ sức mạnh thần thánh từ thời xa xưa, vô thức mà xem đối phương trở thành người quan trọng của bản thân, đột ngột mà cũng thật đương nhiên.

- Em làm được mà, Xử Nữ. - Ma Kết lại tiếp tục thủ thỉ bên tai cô - Đó là sức mạnh của em, hãy ép chúng phân tán ra toàn bộ cơ thể em như lúc đầu đi.

Ma Kết đã từng nghe Song Tử và Nam Miện nói sơ về cách điều khiển sức mạnh của thần nên đã có chút khái niệm mơ hồ về việc này. Thế nên, dù vẫn chưa thức tỉnh, anh vẫn có thể hướng dẫn Xử Nữ cố điều khiến sức mạnh của nữ thần Persephone trong cô.

- Tin anh đi. - Ma Kết tiếp tục - Nam Miện và Song Tử đều đã thức tỉnh và có thể điều khiển sức mạnh của mình không bùng phát ra ngoài. Đây chỉ là bước đầu tiên thôi. Nó không khó lắm đâu, em chỉ cần tập trung là được. Em là người thừa kế của Persephone, sức mạnh này là của em, không được sợ hãi!

Xử Nữ thật sự rất may mắn, vì cô không phải là người đầu tiên, và vì cô có sự hướng dẫn của những người đã đi trên con đường cô đang cất những bước chân đầu tiên.

Sức mạnh của thần là một khái niệm đầy hấp dẫn mà cũng cực kì mơ hồ. Không có ai đã từng trở thành người thừa kế của thần để dạy cho thế hệ này cách sử dụng cả. Bởi thứ sức mạnh này chỉ xuất hiện khi lời tiên tri sắp đến thời khắc xảy ra. Những kẻ "may mắn" được các vị thần lựa chọn chỉ có thể lạc lối mơ hồ bước đi trên con đường như mê cung không lối thoát, lần mò từng bước đi.

Đó là lí do vì sao Song Tử dù thức tỉnh đã lâu, nhưng chỉ có thể cố gắng để khống chế sức mạnh theo ý niệm của bản thân. Bởi không có một ai dạy anh phải làm như thế nào cả. Và, anh cũng không hề hay biết gì về những ghi chép cổ xưa về việc thức tỉnh này.

Mỗi bước tiến đều là mơ hồ lại võ đoán, chỉ có thể nỗ lực thất bại hàng trăm hàng nghìn lần để thành công.

Bước chân của kẻ tiên phong bao giờ cũng sẽ chậm và gian nan hơn những người phụ thuộc theo sau.

Mà Xử Nữ, bằng vào những kinh nghiệm của Song Tử, Nam Miện, và Ma Kết, đã dần có thể khống chế được sức mạnh của mình. Nó không quá khó như cô tưởng, nhưng vẫn tốn sức cực kì.

Hai mắt ngần một sắc trắng của Xử Nữ, lúc này cũng đã dần chuyển màu lại bình thường.

- Đúng vậy, tốt lắm. - Ma Kết nhìn thấy liền không ngừng cổ vũ - Mắt em đang dần trở lại bình thường rồi.

Xử Nữ cắn môi, cố gắng đè ép toàn bộ linh khí của nữ thần Mùa xuân trở lại trong mình. Tâm trạng bất an sợ hãi cũng đã vì vậy mà nhẹ nhõm hơn, giúp cô lại tập trung vào Ma Kết.

- Vậy... anh nói đi, mảng màu đen trên lưng anh là sao? - Cô dụi dụi mắt, giọng nói nghèn nghẹn có chút lạc đi, nhưng vẫn mang chút bướng bỉnh khó giấu.

Điều này khiến cho Ma Kết bất lực mỉm cười. Cô nàng này hình như cứng đầu hơn anh nghĩ thì phải? Vừa mới sợ hãi phát khóc, bây giờ đã lại không ngừng truy hỏi anh rồi.

- Thu hết sức mạnh của mình lại, rồi anh sẽ nói cho em nghe. - Ma Kết nói, xoa xoa đầu cô - Dù sao thì với cái tính của em, chắc là sẽ không để cho anh yên đến khi anh nói toàn bộ cho em nghe mất.

Với chuyện này thì, Xử Nữ chỉ có thể đồng ý chứ không phản bác được gì.

- Nhưng mà... rốt cuộc thì tại sao sức mạnh của nữ thần Persephone lại khiến cho mắt em trở thành như vậy? - Xử Nữ thở dài, vẫn không hiểu được vì sao.

- Có lẽ là do bản chất của nữ thần đấy. - Ma Kết trầm ngâm một chút rồi trả lời cô - Persephone không phải chỉ là nữ thần Mùa xuân đâu.

Trái với thường thức của đại đa số người dân khắp Oras, nữ thần Persephone thật sự là một vị thần hết sức đặc biệt và quyền năng. Chỉ là, người luôn được biết đến với tư cách là con gái của nữ thần Thiên nhiên và vợ của thần Âm phủ, nên vai trò của người đã dần trở nên lu mờ.

- Đôi mắt đó... đã cho em nhìn thấy gì? - Ma Kết hỏi.

- Em không biết nữa. - Xử Nữ lắc đầu, tròng mắt lúc này đã xuất hiện màu đen tuyền vốn có của nó - Em nghĩ là dòng chảy linh khí trong người anh... luồng khí như cầu vồng nhiều màu trên cơ thể ấy, cứ không ngừng bị hút vào quãng không đen ngòm phía sau lưng.

- Cái gì?

- Trên người anh vẫn có linh khí của nữ thần Demeter. - Xử Nữ nói - Không biết tại sao nhưng em cảm giác như vậy ấy.

Nghĩa là, Ma Kết thật sự đã đánh thức được sức mạnh của nữ thần Nông nghiệp rồi.

Ma Kết như chợt nhận ra gì đó, khuôn mặt dịu dàng bất lực đã dần quay trở lại dáng vẻ nghiêm cẩn suy tư. Tay anh bắt lấy cằm mình, đăm chiêu suy nghĩ về những lời của Xử Nữ một lúc lâu.

Đến tận khi Xử Nữ cho rằng Ma Kết đã hoàn toàn chìm đắm trong thế giới riêng của mình mà quên mất sự có mặt của cô, Ma Kết mới lần nữa lên tiếng:

- Có vẻ như... Đôi mắt đó có thể nhìn thấy được dòng chảy của sức mạnh của các vị thần đấy.

- Dạ? - Câu nói bất ngờ của anh khiến cho Xử Nữ nghệch mặt ra.

- Linh khí của các vị thần. - Ma Kết trả lời lại, cẩn thận giải thích kĩ hơn - Anh nghĩ đôi mắt trắng kết tinh từ sức mạnh của nữ thần Persephone có thể giúp em nhận thức được toàn bộ linh khí của các vị thần. Anh và em có thể nhìn thấy linh khí của nhau do quan hệ bền chặt của Demeter và Persephone, nhưng những người khác thì không như vậy. Theo anh biết, những người đã thức tỉnh không có cách nào nhìn thấy nguồn linh khí của một người đã thức tỉnh sức mạnh của các vị thần khác.

Nam Miện lẫn Song Tử đều hoàn toàn không nhận thức được người còn lại cũng đã thức tỉnh sức mạnh của thần. Và, họ cũng chẳng thể nào nhận biết được nếu có ai đó trong số những người ở bên cạnh cũng giống như họ.

Viên Hoa là một ví dụ tiêu biểu. Rõ ràng cô ta đã có được cơ thể của thần thánh, thế mà bọn họ đều chẳng hay biết gì.

Xử Nữ thì khác. Nhờ có đôi mắt này, cô có thể nhìn thấu được luồng linh khí của thần trú ngụ trong cơ thể người khác, cũng có thể nắm rõ dòng chảy của nó ngấm bên dưới huyết quản kia. Không một lời nói dối nào có thể qua mặt đôi mắt ấy, khi chẳng ai có thể làm giả sức mạnh của thánh thần.

Thứ sức mạnh này, tuy mạnh mẽ lại có ích, nhưng cũng thật sự quá đáng sợ rồi.

~o0o~

Bạn nào có tìm hiểu về thần thoại Hy Lạp, có lẽ sẽ biết được sự đa dạng và đặc biệt của Persephone trong những thời kì và dị bản khác nhau. Đó cũng là lí do khi xây dựng người thừa kế của Persephone, San đã ưu ái cho nhân vật đó nhiều thứ sức mạnh đặc biệt hơn người (Khuếch đại sức mạnh là một ví dụ, và đôi mắt nhìn thấu dòng chảy sinh mệnh của thần trong chương này là hai).

Về sau nếu có cơ hội, San sẽ viết một bài kĩ hơn về sự đặc biệt của vị thần này. Cơ mà nghĩ lại, có khi về sau lại lại trực tiếp lồng vào truyện cũng nên =))))

Vốn chương này định để nộp bài mới viết, nhưng đọc được những bình luận dễ mến của mọi người, lại không kiềm được mà gõ những kí tự đầu tiên. Sau đó, lại tiếp tục đến tận khi viết xong.

Vẫn như mọi lần, chân thành cảm ơn tất cả các bạn đã đọc tới dòng này. Mong rằng truyện của San sẽ đem lại một chút vui vẻ cho bạn nè.

Chúc mọi người một ngày tuyệt vời và nghỉ lễ vui nha. <3