- Xử Nữ như thế nào rồi? - Thiên Yết đứng trước cừa xe, vừa thấy Song Tử bế Xử Nữ ra liền chạy lại, lo lắng nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Xử Nữ.
- Không có gì đâu. - Kim Ngưu vỗ vai cô, nhẹ giọng nói - Chúng ta mau lên xe quay về thôi.
Lần này, để tiện cho Xử Nữ nghỉ ngơi, bọn họ đã chọn một chiếc xe hơi dài, để cho Xử Nữ có thể nằm ngủ một giấc, mặc dù hơi lâu nhưng chạy vẫn êm hơn đi xe cỗ như lúc sáng.
Lên xe, Thiên Yết lập tức bảo Song Tử đặt Xử Nữ xuống, để cô gối lên đùi mình nghỉ ngơi. Tay Thiên Yết hết sờ trán rồi lại vuốt tóc Xử Nữ, lòng cứ có cảm giác kì lạ với bệnh tình của Xử Nữ, không hiểu sao cả cơ thể cứ như tự hành động theo ý của nó, không ngừng quan tâm, để ý đến tình trạng của Xử Nữ. Thiên Yết luôn cho rằng đó là do đồng cảm với tình trạng của bạn mình nhưng không hiểu sao, đôi khi cô lại không nghĩ vậy. Có cái gì đó cứ thôi thúc Thiên Yết giúp đỡ Xử Nữ, đến bên cô, chọn cô làm bạn.
Tại sao lại như thế?
- Đúng rồi! - Cự Giải khẽ hô lên - Sư Tử, biệt thự nhà anh có đủ phòng không vậy?
Đôi mắt của Sư Tử đảo một vòng, sau nhìn Cự Giải với đầy sự khinh bỉ:
- Nếu nhà tôi không chứa nổi các người thì càng tốt, đõ tốn tiền nuôi ăn, mau đi ra ngoài tự tìm chỗ ngủ đi!
Cự Giải méo mặt nhìn Sư Tử, chỉ là giỡn một chút cho không khí bớt căng thẳng thôi mà, sao tên này lại phản ứng mạnh như vậy chứ?
- Biệt thự rất rộng, cậu đừng lo. - Nhân Mã ngồi cạnh Sư Tử lém lỉnh cười - Tầng một và tầng hai bọn tôi đã lấy hết rồi nên chắc phiền mọi người phải lên tầng ba, còn lại thì mọi thứ đều rất tốt và thoải mái, nếu có ai cần gì chỉ cần gọi cho phòng phục vụ dưới tầng trệt, họ sẽ mang lên cho mọi người.
- Tại sao lại hết phòng? - Sư Tử ngạc nhiên hỏi lại - Anh nhớ tầng một có hai phòng song sinh nối với nhau mà. Nếu mấy đứa ở hết thì cũng còn dư hai phòng đấy chứ?
- Phòng song sinh? - Song Tử nghe họ nói chuyện cũng nhập cuộc.
- À, là hai căn phòng nối liền với nhau ấy mà. - Sư Tử trả lời - Hai người có thể nhìn thấy nhau trong phòng của mình và chỉ cách nhau một bức kính thôi, trang trí hai phòng cũng khá giống nhau nữa.
Phòng song sinh là hai căn phòng giống hệt nhau, thông với nhau và có cửa đi sang phòng nhau. Lúc nhỏ, để Nhân Mã có thể chạy qua phòng anh thuận tiện hơn, Sư Tử đã cho xây hai phòng nối liền như vậy. Sau này, thấy kiểu thiết kế này đặc biệt, anh lại sửa hai căn phòng thành như thế nữa. Vì vậy nên biệt thự của anh mới có hai cặp phòng song sinh này.
- Kim Ngưu lấy một phòng, lại không chịu ở chung nên Song Ngư lấy phòng sinh đôi còn lại. Hai người đó cũng sửa sang lại để thuận tiện cho công việc của bọn họ rồi. - Nhân Mã nhún vai giải thích.
Biết sao được, một người làm công việc mệt nhọc cần không gian lớn cũng như phòng làm việc riêng, một người lại cần không gian rộng rãi, thoáng đãng để tập trung thiết kế, muốn phòng lớn cũng dễ hiểu mà.
- Vậy tức nghĩa là bây giờ em đang ở cả hai phòng?
Song Tử nhìn xuống Song Ngư đang mệt mỏi dựa vào anh, đợi đến khi nhận được cái gật đầu của cô liền cười nhẹ dịu dàng, vuốt tóc cô, nói:
- Vừa hay hai chúng ta cùng ở một chỗ, anh dọn vào ở chung với em luôn vậy.
- Vâng vâng...
Song Ngư mờ mịt đáp, đến khi cơn buồn ngủ bị câu nói của anh xua đi hết thì mới giật mình mở to mắt, vội ngẩng đầu lên nhìn cái cằm nhọn của anh mình hơi cúi xuống, để lộ khuôn mặt đẹp đẽ ấm áp như gió xuân mỉm cười với mình. Được rồi, Song Ngư xin thề, nhìn thấy nụ cười đó của anh làm cho cô nghi ngờ cái ý định kì lạ này lắm rồi. Thế nhưng, cho dù có nghi ngờ cách mấy thì cũng không thể phủ nhận việc cô rất thích đề nghị này. Dẫu sao nếu có anh thì cô sẽ không phải làm gì cả, không phải sao?
- Không đùa đấy chứ? - Bảo Bình cùng những người khác cũng ngạc nhiên không kém.
Hai người họ dù là anh em nhưng cũng đã lớn rồi, nam nữ ở chung như vậy...
- Thì sao? - Song Tử mỉm cười nhẹ - Bọn tôi trước giờ luôn ở chung mà. Song Ngư hồi nhỏ sợ bóng tối, có bao giờ...
- Anh hai!
Mọi người phá lên cười.
- Vậy tạm thời quyết định vậy đi, tôi sẽ sắp xếp nơi ở mới cho mọi người sau. - Sư Tử đứng dậy, vươn người một cái - Mọi người nghỉ ngơi đi, có chuyện gì thì ngày mai tính.
Đề nghị của anh nhanh chóng nhận được sự tán thành của mọi người. Sau một ngày dài như hôm nay, tất cả bọn họ đều cần có thời gian để thích ứng với hoàn cảnh hiện tại. Mặc dù không ai bảo ai, nhưng tất cả hiểu rõ những sự việc chóng vánh của ngày hôm nay chính là sự bắt đầu cho chuỗi ngày biến động tiếp theo, và họ đều cần có thời gian để làm quen với việc này.
- Em sẽ lo việc đăng kí và mọi việc khác. - Kim Ngưu nhận lấy chiếc máy ansel* từ tay cô người hầu, đứng lên - Mọi người nghỉ ngơi sớm, ngày mai em có việc cần nói với mọi người. - Đoạn, cô quay sang cô người hầu - Phiền chị cho người dọn trống một khoảng vườn hình chữ nhật cỡ chín nhân mười mét vuông nhé, cứ dọn hết bộ bàn ghế ngoài vườn vào kho, sắp cây gọn lại sẽ đủ chỗ thôi. Hãy xong trước chiều mai nhé.
- Dạ. - Cô hầu gái nhanh chóng đáp lời, đi ra ngoài.
Sự ngạc nhiên cũng dã bị cơn mệt mỏi xóa nhòa, khiến bọn họ chỉ gật gù mà chẳng nghi ngờ hay tò mò gì thêm. Họ nhanh chóng lên phòng, thả mình lên chiếc nệm êm ái và chìm vào giấc ngủ, lấy lại năng lượng sau một ngày dài và chuẩn bị tinh thần cho ngày tiếp theo.
~o0o~
Ngày hôm sau, tất cả đều dậy khá sớm, im lặng dùng bữa cùng nhau. Chỉ trừ Song Ngư.
- Em ấy còn ngủ à? - Thiên Yết hỏi Song Tử vừa ngồi vào ghế - Có cần em lên kêu không?
- Không cần đâu, cứ để con bé ngủ. - Song Tử uể oải lắc đầu - Mọi người cứ ăn sáng trước đi, lát nữa tôi mang đồ ăn sáng lên cho nó sau.
Kim Ngưu hơi nhíu mày nhưng cũng chẳng nói gì. Dẫu sao bây giờ vẫn còn được nghỉ ngơi, cứ việc để Song Ngư lười biếng một chút. Nhớ lúc Z còn hoạt động, Xử Nữ lúc nào cũng tìm đủ mọi cách bắt Song Ngư dậy sớm làm việc, mệt mỏi đến muốn đánh người. Nhưng mà, Song Tử cũng quá chiều Song Ngư rồi.
Mọi người cũng không nói thêm gì nữa, yên lặng dùng xong bữa sáng. Đến khi tất cả đều buông đũa thì Sư Tử mới lên tiếng:
- Kim Ngưu, hôm qua em nói có chuyện cần nói?
Lúc này, mọi người mới nhớ ra hình như hôm qua Kim Ngưu có nói như vậy.
- À đúng rồi. - Kim Ngưu nhàn nhã uống trà, nhẹ giọng nói - Em sẽ không tham gia thi đấu cuộc thi giành viên đá.
- Tại sao? - Sư Tử thốt lên.
Hôm qua cô ấy muốn tất cả tham gia, giờ khi mọi chuyện đã êm đẹp lại muốn rút lui. Chẳng lẽ là sợ chết sao? Sư Tử không hiểu được, nhìn về phía con người đang bình thản kia, không khỏi đoán già đoán non.
Mà những người còn lại cũng khá bất ngờ khi Kim Ngưu đột ngột thông báo như vậy. Thiên Yết cũng cảm thấy kì lạ bởi lúc trước, người quyết định tham gia cuộc thi này chính là Kim Ngưu, sao bây giờ lại đột ngột đổi ý.
- Kim Ngưu, danh sách người thi đấu ít nhất phải có mười hai người. - Xử Nữ ngồi bên cạnh từ tốn nói - Cậu không tham gia thì làm sao đủ người?
Những người còn lại cũng không khỏi cảm thấy tức giận, nghi hoặc, từng câu chất vấn bắt đầu tuôn ra.
Dẫu sao bọn họ chỉ mới gặp một ngày, còn chưa hiểu rõ nhau, nếu không phải do có hai cặp anh em kia đứng ra làm trung gian, có lẽ bọn họ còn khó mà nói chuyện bình thường với nhau, nói gì việc cùng nhau tham gia cuộc thi nguy hiểm mờ ám kia.
Đối diện với những câu hỏi này, Kim Ngưu cũng chỉ nhàn nhã cúi đầu thưởng thức hương trà thảo mộc, không trả lời.
- Khoan đã! - Thiên Yết đột nhiên lên tiếng, cắt đứt những câu hỏi kia - Có người đang đột nhập vào đây!
Kim Ngưu ngẩng mặt lên, môi khẽ cong lên. Đã đến rồi.
- Cái gì? - Ma Kết hỏi lại, không thể tin được.
Lúc phá kết giới bảo hộ hôm qua của Thiên Yết đã khiến anh mệt mỏi không ít, vậy mà lại có người khác phá được? Ai lại mạnh như vậy?
Trong đầu Ma Kết đột nhiên nghĩ đến một người, nhưng sau đó lại cảm thấy nghi ngờ, không chắc chắn với dự đoán của mình.
- Xin chào.
Cả bọn giật mình, quay ngoắt đầu nhìn về phía phát ra âm thanh - Ngay cạnh Kim Ngưu!
Tất cả mọi thứ rơi vào im lặng.
- Kim Ngưu, kế bên cậu. - Thiên Yết lo lắng nhìn người lạ mặt, không khỏi lo lắng cho Kim Ngưu.
Người này đã phá vỡ kết giới của cô rất dễ dàng. Mặc dù để cho cô nhận ra, nhưng Thiên Yết hiểu rõ, anh ta là cố ý để cô nhận ra!
Mà những người khác dường như cũng biết người này rất mạnh, không khỏi thủ thế, im lặng nhìn đối phương, dường như chỉ cần anh ta làm bất cứ hành động gì, lập tức sẽ bị bọn họ dùng sức mạnh của mình khống chế.
Mà Xử Nữ ngồi kế bên Kim Ngưu ở phía bên kia thì không khỏi run rẩy. Dường như cô cảm nhận được một sức mạnh rất lớn từ hắn ta.
- Nam Miện. - Kim Ngưu nói - Đừng đùa giỡn nữa.
Người đó nghe Kim Ngưu nói vậy, cũng chỉ cười nhẹ.
- Nam Miện? - Ma Kết lúc này chưa hết ngạc nhiên, hỏi lại.
Mà người bí ẩn kia nghe Ma Kết nói, cũng nhìn về phía anh, lập tức chào hỏi:
- Ồ, không ngờ lại được gặp đại hoàng tử Kistelio ở đây. Cũng lâu rồi nhỉ?
Lúc này thì cả bọn đều ngớ người. Người này quen biết Kim Ngưu và cả Ma Kết?
Ma Kết thì không khỏi bất ngờ. Đúng là có đoán là cậu ta, nhưng khi gặp lại thì lại không nhận ra nổi. Nam Miện dường như đã thay đổi rất nhiều, sức mạnh cũng đáng sợ hơn trước.
- Ma Kết, Kim Ngưu, người này là ai? - Sư Tử thấy đối phương quen biết với hai người này, lại xét cách nói chuyện của họ, đoán rằng người tên Nam Miện này cũng chẳng phải người xấu gì.
- Cậu ta là bạn cũ của tôi ở học viện hoàng gia hàng đầu ở Kistelio. - Ma Kết ngưng thủ thế, bước lại gần Nam Miện - Đây chính là học viên ưu tú hàng đầu của học viện, ngay cả các giáo sư cũng phải nể phục, thần đồng tốt nghiệp trong hai năm, là huyền thoại của học viện - Repret Đệ Nhị Vương Nam Miện.
Mà Nam Miện thấy Ma Kết bước lại liền chủ động đứng dậy, giơ tay ra bắt tay với anh.
- Từ lúc đó tới giờ cũng đã mười một năm rồi, rốt cuộc là cậu đã đi đâu vậy? - Ma Kết siết chặt tay Nam Miện, hỏi.
Nhớ lại lúc đó, Nam Miện đột nhiên hoàn thành cấp tốc mọi chương trình học, nhanh chóng tốt nghiệp sớm bốn năm, khiến cho không ít người bị dọa sợ với khả năng của anh. Sau đó liền biến mất không tăm tích.
- Anh ta tới Brili làm quản gia cho em. - Kim Ngưu uống một ít trà, nói - Những năm qua đều là ở cạnh em, chỉ có gần đây thay em quản chút chuyện, mới không xuất hiện.
Xử Nữ và Thiên Yết cũng không ngờ, vị quản gia bí ẩn của Kim Ngưu là anh ta. Dù có nghe nói Kim Ngưu có một quản gia bảo vệ cô nhưng lại chưa từng nhìn thấy bao giờ, mà Kim Ngưu cũng không có đề cập tới.
Ma Kết có chút không tin, lông mày nhướng lên một chút.
Học viện hoàng gia của Kistelio chỉ nhận hoàng thân quốc thích, một quản gia bình thường làm sao có thể bước chân vào học viện? Ma Kết nghĩ vậy, nhưng cũng không vội nói ra, im lặng quan sát biểu hiện của Nam Miện.
Nhiều năm không gặp, Nam Miện đã cao lớn hơn rất nhiều. Cơ thể dẻo dai, hơi gầy, cao. Mái tóc nâu nhạt hơi dài được buộc lại phía sau gáy. Đôi mắt trầm tĩnh, ấm áp nhưng lại sâu hun hút khó đoán. Khuôn mặt góc cạnh hoàn hảo như được điêu khắc ra, thật sự khiến cho người khác phải ngưỡng mộ.
Kim Ngưu hắng giọng:
- Nam Miện sẽ thay em thi đấu cùng mọi người. Như Ma Kết đã nói, anh ấy không phải kẻ tầm thường, có thêm anh ấy chính là có thêm phần thắng.
- Nhưng cũng không phải như vậy mà em không tham gia. - Sư Tử tiếp tục phản đối - Dẫu sao nếu so sánh như vậy, thì sức mạnh của em vẫn sẽ hơn vài người trong đây chứ.
Theo như Sư Tử biết, Kim Ngưu rất mạnh. Từ nhỏ đã có thể học được nhiều ma pháp cổ khiến cho các tế quan cũng phải kính trọng. Nếu so sánh với Nhân Mã thôi cũng đã thấy khập khiễng.
Và dĩ nhiên không phải chỉ mình anh biết điều đó.
- Kim Ngưu không có khả năng chiến đấu. - Nam Miện đột nhiên quay về bên cạnh Kim Ngưu, đôi mắt sắc lẻm nhìn về phía Sư Tử - Yếu tố ma pháp của Kim Ngưu thiên về trí tuệ nhiều hơn sức mạnh sát thương, hầu như không thể bảo vệ bản thân mình được. Vì thế, tôi mới ở đây.
Kim Ngưu nhàn nhã để cho Nam Miện rót thêm một ít trà vào cốc, cầm lên thổi nhẹ, yên lặng để Nam Miện thay mình xử lí.
- Nếu như để Kim Ngưu đấu với công chúa Rental, chắc chắn sẽ không có phần thắng, nói gì đến việc chiến đấu. - Đoạn, anh nhìn qua Xử Nữ - Cô đã ở cạnh Kim Ngưu lâu như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy kì lạ khi mà em ấy chẳng bao giờ dùng ma thuật sao? - Sau, Nam Miện lại nhìn về phía Thiên Yết - Chẳng phải lúc nào Kim Ngưu cũng ở cạnh cô đó sao? Là vì em ấy không có sức mạnh chiến đấu, chỉ có thể để cho những người mạnh hơn mình bảo vệ mình. Chẳng lẽ các người không nhận ra?
Nam Miện cười lạnh.
Kim Ngưu tính tình hời hợt, luôn tỏ vẻ không quan tâm đến điều gì, lại còn lúc nào cũng bình thản, an nhiên, khiến cho người khác nghĩ rằng cô rất mạnh, rất đáng sợ, không cần người khác giúp. Nhưng mà sự thật là cô không có khả năng chiến đấu. Vì thế nên đức vua Brili mới để Nam Miện ở bên cạnh Kim Ngưu, đồng thời sau khi Nam Miện đi thi hành nhiệm vụ cho Kim Ngưu thì đưa cô sang Qualeria du học, làm quen với Thiên Yết. Dù luôn có vệ sĩ ẩn thân xung quanh Kim Ngưu nhưng đức vua Brili nghĩ rằng nếu có người ngay cạnh có thể bảo vệ được cho cô thì lại càng tốt hơn. Và người đó ngoài kết giới sư trẻ tuổi có tiềm năng nhất Oras như Thiên Yết thì còn ai nữa?
- Được rồi. - Kim Ngưu đặt tách trà xuống - Vậy, Nam Miện sẽ thay em thi đấu, còn vấn đề gì không?
Lần này, tất cả mọi người đều im lặng, đầu hơi cúi xuống.
Nhìn thấy vậy, Kim Ngưu không khỏi giương lên nụ cười trào phúng, cùng Nam Miện rời khỏi phòng ăn, đi về phòng.
Ngày hôm đó, khoảng cách giữa Kim Ngưu và mọi người dường như đã bị kéo dãn ra, mà giữa Kim Ngưu và hai người bạn thân Thiên Yết và Xử Nữ, cũng dường như đã xuất hiện một bức tường vô hình mang tên Nam Miện, mỏng thôi, nhưng lại không phá vỡ được.