Vào một buổi sáng nọ…Kim Ngưu và Bảo Bình đi về lớp cùng nhau trên hành lang.Đi qua các lớp khác, Ngưu và Bảo Bình nghe được bọn con gái lớp 12C bàn tán.– Này! Cậu biết không, lớp mình sắp có học sinh mới đấy! Hình như cô ta tên Thiên An hay sao ý!– Tớ cũng nghe nói, hình như cô ta xinh lắm, lại còn là con nhà giàu nữa chứ!– Thật sao? Thế chúng ta sắp có đối thủ rồi à?– Tớ không muốn anh iu bị cô ta quyến rũ đâu…– Nhỡ đâu cô ta lại là đồng minh!Ngưu và Bảo Bình đi về lớp. Trên đường đi về lớp, trong đầu Ngưu hiện lên cái tên của cô học sinh mới đấy.– Thiên An… Thiên An…Cô vừa đi vừa lẩm bẩm.– Êu! Ngưu!!!!Bảo Bình lắc người Ngưu.– Hả?! Sao? Có gì à?Ngưu sau một hồi bị lắc đã trở lại bình thường và quay sang Bảo Bình.– Về lớp đi!Bảo Bình nói.– Ừ!Ngưu và Bảo Bình đi về lớp.Chiều hôm đó…Ngưu và Yết đi về cùng nhauYết khoác vai Ngưu và nói.– Đi ăn kem đi! Tớ đãi!Ngưu giơ ngón cái lên.– Ok!Hai người cùng nhau đi ăn kem.Nhưng hai người họ không biết rằng, sau một gốc cây ở trong trường , có một người con gái đang nhìn họ chằm chằm , khoé môi hơi cong lên.Một cô gái chạy tới chỗ người con gái đó và nói.– An An! Về đi!Thiên An quay ra và nói.– Ừ!Sáng ngày hôm sau…Ngưu lên lớp sớm nhất, cô ngồi về chỗ, trên bàn cô có đầy vết sơn màu đỏ.Ngưu đứng hình, cô cố gắng để nước mắt không trào ra.” CHẾT ĐI!”” ĐỒ LỪA GẠT”” CÔ KHÔNG LÀ GÌ CẢ!”” ĐỒ GHÊ TỞM”” ĐỒ ĂN BÁM”” ĐỒ VÔ LẠI ”” CÚT ĐI!”Đúng lúc đó, Thiên Yết và mấy đứa khác vào lớp và nhìn thấy chiếc bàn bị vẽ đầy chữ màu đỏ.Thiên Yết nổi trận lôi đình, hai tay ôm cô từ đằng sau để an ủi cô.Yết quát.– AI LÀM CHUYỆN NÀY!!!!!(Im lặng)Cả lớp im lặng lắc đầu.Ngưu lấy từ trong cặp ra một chiếc khăn tay và lau bàn.Yết biết vì mình mà cô phải chịu chuyện này nên cậu cũng giúp cô lau bàn.Vào giờ, cô thò tay vào ngăn bàn lấy ra quyển sách toán.Cô mở quyển sách ra và cô thực khó chịu.Thiên Yết nhìn thấy Ngưu không bình thường thì quay sang và nhìn xuống vở của cô– Cái…!!!!!Thiên Yết nhìn vào quyển sách toán của Ngưu.Quyển sách bị cắt lung tung, trên các trang giấy còn bị đổ cả mở mực đỏ. Trên đó còn vẽ hình một con ma màu đỏ có chữ Kim Ngưu bên dưới.Yết trong lòng cực khó chịu nhưng không làm gì được.Đến chiều…Ngưu định cất sách vở ra về thì phát hiện ra trong quyển vở có một tờ giấy được gấp nhỏBên trong có một dòng chữ.Cô vò tờ giấy lại và để trên bàn rồi đi ra ngoài vườn trường.Tại đó, có một vài cô gái đứng sẵn ở đó đợi cô.Người con gái đứng ở giữa bước tới và kiêu ngạo nói.– Đến rồi sao! Cứ tưởng cô sẽ không đến chứ!Ngưu nắm chặt bàn tay lại, cô nói.– Cô muốn gì!Cô ta cười nói.– Haha! Cô tức giận trông tởm quá đấy!Rồi cô ta đến gần Ngưu hơn.– Tôi đã nói rồi mà, tránh xa Thiên Yết ra hoặc tập đoàn Taurus sẽ bị tôi bóp nát!Ngưu nghiến răng ken két.Tại một nơi khác…Thiên Yết đang trên đường về. Cậu mở cặp ra tìm quyển truyện tranh để đọc thì không tìm thấy đâu.– Chết toi! Để quên trên lớp rồi!Nói rồi cậu quay lên nói với bác Quang, lái xe riêng của cậu.– Bác Quang! Bác quay xe lại trường hộ cháu với!Bác Quang gật đầu.– Vâng thưa cậu chủ!Vào đến trường, Yết phóng thẳng lên lớp.Vào đến lớp, cậu về bàn mình và tìm quyển truyện tranh.Cậu đứng lên và phát hiện ra một tờ giấy trên bàn cô.– Cái gì đây? Ngưu có hay vút đồ lung tung đâu nhỉ?Cậu đến đó và nhấc tờ giấy lên.– Cái….Trong đó viết:” Chiều nay lúc tan học, đi một mình vườn của trường. Nếu không thì tập đoàn của bố cô sẽ bị phá sản. Tôi đã nói là làm đấy! Tôi sẽ đợi cô chiều nay ở vườn trường! Nhớ đến đấy nhé!Anna ”Trong đầu Yết hiện lên những suy dòng suy nghĩ.” Anna? Lẽ nào là cô ta!!!”Thiên Yết vò nát tờ giấy trong tay, tay nổi gân xanh.– Chết tiệt!