Giang Thiến Nhi hung hăng trợn mắt nhìn cô gái kia một cái. Bạn tốt củacô thế nhưng lại bị sắc đẹp hấp dẫn, vào thời khắc mấu chốt lại giốngnhư xe bị tuột xích.
Giang Triết ôn nhu cười một tiếng, “Lý tiểu thư, cảm ơn cô chiếu cố thiến nhi nhà tôi.”
“Phải, cần phải vậy.” Lý Thanh Yểu liên tục gật đầu.
Giang Thiến Nhi hung hăng trợn mắt với Lý Thanh Yểu, nhưng người kiagiường như không nhìn thấy, chỉ một mực cười khúc khích với Giang Triết.
Giang Thiến Nhi bất đắc dĩ, nghĩ kỹ Lý Thanh Hàng tương đối thông minh anh ho nhẹ một tiếng sau đó đứng lên.
“Giang tiên sinh, xin chào.” Sau đó vương tay về phía Giang Triết.
Ging triết như không nghe thấy, không nhìnt hấy, chỉ quay đầu nhìn Giang Thiến Nhi.
“Muốn mời đồng học cảm ơn họ chiếu cố em sao không nói với anh một tiếng?”
Lý Thanh Hàng có chút xấu hổ, tự giễu cười cười rụt tay về.
Giang Thiến Nhi tránh thoát tay Giang Triết, đi đến bên cạnh Lý ThanhHàng. Cô biết hôm nay nhất định phải biểu diễn thật tốt, nếu không tấtcả cố gắng đều trở nên uổng phí.
“Anh, đây là Lý Thanh Hàng, bằng hữu của em.”Cô cơ hồ là lớn tiếng nói với Giang Triết.
Giang Triết rốt cuộc quay đầu, ánh mắt sắc bén quét qua ngườiLý Thanh Hàng.
“Lý tiên sinh.” Giang Triết nhàn nhạt kêu.
“Anh”
“Anh hiểu rồi, anh ta là bằng hữu của em, bằng hữu gì?Bằng hữu khác phái còn là bạn trai?”
Giang Triết gõ nhẹ mặt bàn, không chút để ý nói, chỉ có anh mới hiểu,trong lòng anh khó chịu cỡ nào, anh kí qua vô số hợp đồng, trải qua vôsố Đại Tràng Diện cũng chưa từng lo lắng như vậy, ngộ nhỡ Giang ThiếnNhi nói người đàn ông đó là bạn trai của cô, hắn phải nói thế nào.
“Chính là kiểu bằng hữu… về sau sẽ kết hôn.” Lý Thanh Hàng đột nhiên mở miệng.
“Dạ, vâng.” Giang Thiến Nhi cũng gật đầu, sau đó không quản Giang Triết, ngồi xuống bên cạnh Lý Thanh Hàng, lại dùng lực kéo Lý Thanh Hàng ngồixuống. Như vậy thì đồng nghĩa với việc ba người ngồi hai vị trí.
Giang Triết sắc mặt âm trầm, anh ngồi như vậy không khó chịu, người đànông kia cũng không khó chịu mà người khó chịu là Giang Thiến Nhi, anhkhông chịu được cái cổ Giang Thiến Nhi dán chặt vào bắp đùi người đànông kia. Lửa giận một khắc bộc phát, anh đứng dậy kéo Giang Thiến Nhilên.
“Một cô gái, rốt cuộc có biết thế nào là tự trọng không?”Anh cơ hồ là rống lên, trong mắt toàn là lửa giận.