Giang Triết chăm chú nhìn miệng Giang Thiến Nhi , đôi môi đỏ tươi khẽ mở khẽ đóng, cô nói cái gì, có phải là nói hai người sẽ vĩnh viễn ở chungmột chỗ không?
Chẳng qua là, còn không có đợi người phía dưới nói xong, điện thoại của Giang Thiến Nhi liền vang lên.
Giang Thiến Nhi nghe được tiếng chuông, luống cuống tay chân từ trong túi xách của cô lấy ra chiếc điện thoại.
Trong lòng Giang Triết áo não không thôi.
"Thanh yểu, cái gì? Cậu cũng không đến đây? Muốn chết, làm sao cậu không đi? Cái gì? Được, được, tớ lập tức tới ngay."
Giang Thiến Nhi để điện thoại xuống, cũng không nhớ tới chuyện tình vĩđại rồi, ngẩng đầu lên, vui rạo rực nói: "Anh, em muốn đi ra ngoài."
" Là ai nói muốn giám đốc anh sao?"
Mặc dù giang Thiến Nhi luôn muốn anh cười, mặc dù ann không quá vuilòng, nhưng có cô bên người, có một người cùng anh không ngừng cãi vả,làm anh cảm thấy không còn tịch mịch.
Nhưng, đây không phải là nói cô muốn rời đi một thời gian sao?
"Cái tên họ Lý gì đó có ở đó hay không?"
Nghĩ tới đôi mắt thăm thẳm của người đàn ông kia, trong lòng Giang Triết liền không thoải mái.
"Cái gì nha? Anh, Lý Thanh yểu là tên của bạn em cầu xin anh nhớ một chút có được hay không à?"
"Anh của cô ấy."
Trên mặt Giang Triết mơ hồ có chút không thống khoái.
"Mấy cô gái đi dạo phố anh ta đi làm cái gì?"
Giang Thiến Nhi bộ mặt nghi ngờ.
"Thật không?" Mặt âm trầm lập tức trở nên rực rỡ , "Vậy thì đi đi, kêu A Đức gọi mấy người đi cùng đi, chơi vui vẻ chút, muốn mua gì liền mua."
"Anh, phía sau có thể không cần người đi theo được không, như vậy chơi sẽ không vui vẻ."
Giang Thiến Nhi thì thầm , cô hiểu, cô nhiều lắm cũng chỉ có thể nói vài lời mà thôi, Giang Triết có thể bì cô làm bất cứ chuyện gì cô thích,nhưng chỉ duy nhất chuyện này, là anh không chịu nhượng bộ .
Địa điểm Lý Thanh yểu hẹn cách Minh Đế không xa, chỉ mất mấy phút đi đường.
Lúc Giang Thiến Nhi đến, Lý Thanh yểu đã đếnz rồi, đi theo phía sau cô chính là anh tra anh tuấn.
"Sao anh cậu lại đến?"
Nhớ tới gương mặt Giang Triết lúc đó, nếu như bị anh biết Lý Thanh hàngcũng ở đây, đoán chừng chính là mưa xối xả như trút nước.
"Giang Thiến Nhi hai đóa hoa ở đây, làm sao có thể thiếu Hộ Hoa Sứ Giả được?"
Lý Thanh yểu đáp như chuyện đương nhiên, trong lòng Giang Thiến Nhi đang âm thầm kêu khổ.
"Giang tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau."
Lý Thanh hàng hướng về phía giang Thiến Nhi cười vô hại, lộ ra hàm răngtrắng được chói mắt.(Hana: anh này có thể đi quảng cáo kem đánh răngđược đấy)
Một người đàn ông hàm răng như vậy làm không công nha, giang Thiến Nhi ở trong lòng nói thầm, miệng lại nói: "Dạ, lại gặp mặt."