Ác Ma Thuần Sắc Trắng

Chương 95: Avalon 30 (kết)



Chương 95: Avalon 30 (kết)

Hoa Nhài chạy về phía Quạ Đen như một cơn gió, đến trước hắn thì lại dừng lại, rề rà mười bước chỉ nhích được một tấc.

Quạ Đen cũng không lên tiếng, cứ thế lạnh lùng nhìn con nhỏ.

Hoa Nhài bất cẩn chạm vào ánh mắt của Quạ Đen thì nhanh chóng dời đi như đụng phải đường dây cao thế. Thế nhưng dời mắt rồi con nhỏ lại bắt đầu nhớ tới ánh mắt Quạ Đen nhìn mình, lại thấy khó chịu hơn. 

“Lạ thật.” Hoa Nhài cầm lòng không đặng mà nghĩ. 

Lúc nó còn nhỏ, trung tâm nuôi cấy xử phạt thể xác nó, bỏ đói nó, thường xuyên lại nhốt nó vào phòng tối. Thế nhưng hồi đó nó không ngán ai hết, quyết không bỏ qua mà đấu với bọn họ 10 năm có lẻ. Dù là ma cà rồng hay Bí tộc thì nó cũng chưa bao giờ sợ phải đối mặt hết, có khi chính nó còn hoài nghi mình thật sự là đứa “phản xã hội” như cái trung tâm đó đã giám định, nếu không sao nó không biết kính sợ cái gì hết thế này?

Thế nhưng lần này nó lại đang căng thẳng. 

Tin tốt: Nó không phải đứa “phản xã hội” đầu óc khuyết tật.

Tin xấu: Mùi vị này như mắc nghẹn trong cổ, còn không bằng làm đứa phản xã hội khiếm khuyết chức năng. 

Nó cảm giác chắc là mình đã đợi hết cả năm rồi Quạ Đen mới nói: “Em nhặt thứ hồi nãy bị anh bắn bay ra về chưa?”

“Ờm… Ừm.” Hoa Nhài xòe bàn tay dính đầy bụi của mình ra, cho hắn nhìn mảnh xương nhỏ nó nắm trong tay, trên đó còn lưu lại tàn dư kim loại được khảm vào - là món “hàng lậu” Dương Charlie cầm trong tay khi nãy, nó đã bị súng Nghiệp Hỏa làm biến dạng, chỉ còn sót lại vật lưu lại trong đó, “Là lộ tuyến thần thánh.”

“Cất kỹ đi, không bị súng Nghiệp Hỏa phá hỏng chứng tỏ ít nhất cũng là mồi lửa cấp 2.” Quạ Đen nói ngắn gọn, “Dâu Tây với Tháng Năm đâu? Kêu 2 đứa nó, rời khỏi đây, nhanh nào.”

Hoa Nhài nghe nửa câu đầu thì cả kinh, lúc này mới hoàn hồn lại: “Ma cà rồng hồi nãy…. Kẻ đó rốt cuộc là ai vậy?” 

“Người cho nổ bay chỗ này, chờ lát chúng ta rảnh đi mua tờ vé số.” Giọng của Quạ Đen không cao, hắn đi tới bên cạnh thi thể Dương Charlie kiểm tra tạo vật Thợ Thủ Công trên tay trái chị ta - Quả nhiên đã bị thiêu chung thi thể, thế là hắn thở dài. “Giờ đừng có đứng ngớ lại đây nói chuyện nữa, chỗ này không an toàn tới vậy đâu.” 

    

Chỗ này có ít nhất hơn trăm ma cà rồng vũ trang và Bí tộc biến hình, chắc chắn không thiếu kẻ thông minh và may mắn giữa chiến trận rối ren, chỉ là giờ đây dư vị Thánh quang chưa cạn, hai chủng tộc này mới không dám ra ngoài lượn. 

Quạ Đen xem danh tác của Dương Charlie tới đây là đủ rồi, mà hắn cũng không có ý định đi nhặt “Gió lốc” rơi.

Nói trắng ra, xét cho cùng hắn có thể một phát bắn chết Dương vẫn là vì chị ta chỉ là một ma cà rồng bình thường. Nếu đụng phải Malkav thật, chỉ cần đối phương chưa chết hẳn thì giết ngược lại bọn hắn cũng chẳng tốn sức là bao. 

“Và câu chuyện chị ta lật thuyền trong mương nói cho người ta biết bàn tay đen sau màn nên ở yên sau màn, đừng có đích thân lên sàn làm diễn viên quần chúng chiếm sóng lúc không cần thiết.” 

Thỉnh thoảng khi Quạ Đen đánh giá thực tế sẽ bất cẩn lộ ra chút khắc nghiệt mình đã giấu rất kín, nhưng dù có sơ ý thế nào thì hắn cũng sẽ chú ý không ngộ thương tới những người xung quanh.

Đây là lần đầu tiên khi hắn nói chuyện với Hoa Nhài lại nghe ra mùi khắc nghiệt ấy, nhất thời con nhỏ không dám tiếp lời.

Mấy phút sau, số người câm như hến biến thành 3. 

“Hai đứa còn giỏi hơn.” Dưới đường cống mang theo tiếng vọng, Quạ Đen cười cười mà mặt lạnh tanh nói với Dâu Tây và Tháng Năm, “Lúc trước anh chỉ nghe “phóng viên chiến trường”, còn hai đứa hôm nay lại phát minh ra “đội cổ vũ chiến trường”. Sáng tạo ghê nơi. Tỉ lệ thất nghiệp khu Đuôi nhờ cả vào hai đứa đó nha, ghi lại số liệu đi, để ma cà rồng còn truy phong cho hai đứa cái danh nghị viên danh dự của khu.”

Điều làm người ta bất ngờ là lúc mà cả Hoa Nhài còn thụt lùi thì Dâu Tây lại là đứa đầu tiên đứng ra nói chuyện…. Tuy là giọng nó run như con mèo lạnh cóng giữa mùa đông: “Xin lỗi…”

Quạ Đen cười khinh khỉnh: “Ây da chỗ quỷ quái gì tối hù thế này, có thấy gì đâu, ngài sắp khóc hả khu nghị sĩ A?” 

Dâu Tây: “...”

Tháng Năm đứng kế không dám thở mạnh.

Quạ Đen cũng không tha cho thằng nhỏ: “Ngài không có gì muốn nói sao khu nghị sĩ B?” 

Tháng Năm á khẩu, nhưng nó bị ép tới đây thì thông minh đột xuất.

Thằng nhỏ ấp ủ hết mấy giây - dễ lắm, chỉ cần nhớ tới cảnh tứ bề thọ địch trong Ẩn Mình khi nãy, nghị tới cảnh kinh hồn táng đảm dưới đường cống rồi thêm vào nỗi ấm ức lúc này đây - “khu nghị sĩ B” mau chóng ấp ủ thành công một bầu nước mắt. Nó sụt sịt mấy tiếng, càng lúc càng chân thật, sau đấy dứt khoát há miệng, “hu” một tiếng, bắt đầu rống lên. 

Tiếng khóc ấy có sức lan truyền mãnh liệt, Dâu Tây cũng nhanh chóng nhỏ giọng thút thít theo. Hoa Nhài thì lại không ư hử gì, chỉ hít hít mũi như người bị cảm, lại còn giấu đầu hở đuôi ho khan mấy tiếng, làm bộ ta đây chỉ bị cảm thật. 

Quạ Đen: “...”

Hắn cảm thấy mình còn chưa bắt đầu bật máy chửi, sao đã làm cả 3 đứa khóc hết rồi?

Với cả thẳng nhóc lớn bằng này sao khóc hoành tráng thế nhở… Chả có nhẽ đấy chính là uy lực của việc không học cấp 2? 

Lúc này, một cái nút kim loại trên cổ tay áo của Quạ Đen chợt lấp lóe ánh huỳnh quang mấy lượt, kế đó là một sợi dây leo mảnh mọc lên như đang nảy mầm vậy, nở ra một đóa hoa bìm bìm màu trắng. Ngòi hoa quay một vòng, nhắm chuẩn vào Quạ Đen rồi phát ra giọng của trưởng lão Honey: “Tình hình bên cậu sao rồi?” 

Nút áo này là một món tạo vật Thợ Thủ Công dùng để liên lạc. Do nó truyền tin thời gian thực lại kèm cả âm thanh nên bình thường hai bên đều sẽ không tùy tiện dùng tới. Lúc này chắc do Eric đã báo cáo tình hình với Honey trước rồi, bà cụ tự biết tính toán nên mới đích thân hỏi tới. 

Quạ Đen và tổ hợp 3 người kia đồng loạt thở phào, nhất thời đều có cảm giác được bà Honey cứu. 

Quạ Đen tức tốc biến về “mồi lửa” cao thâm khó lường lại còn đáng tin cậy, dăm ba câu đã thuật lại chuyện trưởng lão Honey quan tâm nhất: “Ẩn Mình hoàn hảo, không ai bị thương, chú gấu bắt cóc về cũng thành thật đi theo, vật lưu lại mồi lửa bảo tồn trong dịch trạm cũng không hư hao… ồ, còn cầm về được món nữa, cơ mà là của nhà thần thánh.” 

Honey nhẹ nhàng thở ra, lúc này bên cụ ấy truyền qua một giọng đàn ông, âm sắc có hơi thấp, nghe không được rõ. 

Quạ Đen hơi ngước mắt: “Đây là trưởng lão Damianos chăng?”

    

Damianos cũng là một vị “Phẫn nộ” đơn hướng cấp 3… Giai đoạn đầu, “Phẫn nộ” cực kỳ mạnh mẽ, không phải nghi ngờ gì đâu, trong “thần bí”… không, có lẽ là cả hai lộ tuyến “thần bí” và “thần thánh”, “Phẫn nộ” chính là phương hướng đánh nhau giỏi nhất. Song có lẽ “phàm là việc có lợi ắt cũng có cái hại”, khi tới cấp 3, “Phẫn nộ” cũng trở thành hướng khó tương thích với các hướng khác nhất. 

Trưởng lão Damianos thăng tới cấp 3 cũng đã 15 năm, tới nay vẫn chưa chạm tới cái rìa của phương hướng thứ 2. Mà đã tới cấp bậc này rồi, chỉ có mỗi kỹ năng đánh đánh giết giết thì rõ là nghèo rớt mồng tơi, vì việc này mà ông ta cứ mãi là kẻ bên lề trong đoàn trưởng lão. Vừa nghe nói Honey đột phá đã nóng lòng, ước gì có thể bày tỏ hảo ý trước cả khi bà cụ kiểm tra cấp bậc hòng ôm “Phẫn nộ” chung, tranh giành quyền lên tiếng bằng giá trị vũ lực áp đảo.

    

Lần này Honey cần tìm liên minh, ông ta chính là lựa chọn tốt nhất.

“Là tôi.” Chốc sau, hoa bìm bìm biến thành giọng nam, Damianos nhận lấy tạo vật Thợ Thủ Công - “lão già phóng hỏa” đây nói năng không nhanh, giọng điệu còn khá hiền hòa, “Tiểu tiên sinh đây, lần đầu liên lạc, tôi cũng có thể gọi cậu là “Quạ Đen” chứ?”

“Ngài cứ thoải mái.”

“Quý bà Honey thông minh hơn tôi, bao năm qua vẫn kiên trì ở tuyến đầu, bên mình thật sự tụ hội rất nhiều người trẻ tuổi tài ba.” Damianos khách sáo nói một câu rồi vào vấn đề chính ngay, “Là như thế này, mới nãy nhờ có cậu nhắc nhở mà chúng tôi bắt được một kẻ đáng ngờ trong hiệp hội Thợ Thủ Công, nam giới, 32 tuổi, cánh tay phải tàn tật, có lắp chi giả. Gã ta là Thợ Thủ Công hoang dại, nhờ thiên phú cao mà sau khi gia nhập hiệp hội, không tới 2 năm đã thăng tới cấp 2, vì vậy mà được phá lệ đề bạt làm “danh tượng”, đã qua tay hơn 30 tạo vật Thợ Thủ Công loại lớn…” 

Quạ Đen: “Người đó tên gì?” 

Damianos khựng lại một chút rồi nói: “Ngày Một Tháng Ba.”

Quạ Đen: “Cái gì?” 

“Gã ta tên “Ngày Một Tháng Ba”, về sau do xếp thứ 12 trong nhóm danh tượng nên nội bộ hiệp hội Thợ Thủ Công đều kêu gã là “12”. Người này rất quái gở, vẫn luôn tới lui một mình trừ khi buộc phải giao lưu với người khác. Nhưng mà ở hiệp hội Thợ Thủ Công thì tình huống này cũng không hiếm… Phương hướng này có lẽ khá thiên vị người có chút vấn đề về mặt tính cách.” 

Trưởng lão Damianos nói tới đây thì tạm dừng, đoạn nói: “Gã ta lắp công cụ truyền tin khả nghi trên tay giả, ban nãy lúc đang định truyền tin ra bên ngoài thì bị chúng ta bắt tại trận. Hiện giờ vấn đề của chúng ta là gã chỉ truyền tin mà thôi, chuyện này không cách nào xác định tính chất hết. Cái ngài “Ngày Một Tháng Ba” đó không nói gì cả, bên hiệp hội Thợ Thủ Công đang kháng nghị, còn muốn cắn ngược lại… Tôi nói thế cậu hiểu chứ?” 

Không cần ông ta nói thì Quạ Đen cũng hiểu đại khái tình hình bên đó thế nào. 

“Lén lút truyền tin ra ngoài” không đồng nghĩa với “lửa gian”, càng không tương đương với “đầu sỏ bán đứng dịch trạm Ẩn Mình cũ cho ma cà rồng”. 

Mà chỉ mỗi việc này thì không phải là bằng chứng thép, chắc chắn hiệp hội Thợ Thủ Công sẽ giảo biện tới cùng, cho dù chính bọn họ cũng bán tín bán nghi. 

Là vì tạo vật Thợ Thủ Công là nền móng của toàn bộ trấn nhỏ và dịch trạm từ xưa tới nay. Nội bộ hiệp hội Thợ Thủ Công có vấn đề tương đương với việc làm lung lay cảm giác an toàn của tầng chót xã hội loài người. Mức độ tổn hại tới uy tín này không phải là thứ mà vấn đề an toàn thực phẩm thi thoảng xuất hiện vào thời đại trong ký ức của Quạ Đen có thể đánh đồng. 

Quạ Đen: “Xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, ma cà rồng liên lạc với anh ta giờ chết mất xác rồi, tạo vật Thợ Thủ Công dùng để liên lạc trên người cũng đã bị hủy hoại.” 

“Không bị hủy hoại cũng vô ích thôi.” Honey đứng cách đó không xa nói xen vào, “Món đó không phải là một đấu một mà là thiết bị liên lạc “một đấu nhiều”, “một” nằm trong tay “gã Ngày Tháng”, gã có thể liên lạc với rất nhiều người. Cậu có tin không, nhiều nhất chỉ nửa giờ nữa là bên hiệp hội Thợ Thủ Công có thể ngụy tạo ra nút liên lạc, liên kết tin tức đấy? Tới chừng đấy là bọn họ đã có thể ngậm máu phun người, nói là vì chúng ta mưu đồ bất chính trước, muốn nuốt riêng Ẩn Mình, bạo lực bắt giam Thợ Thủ Công cao cấp, là cái “gã Ngày Tháng” đó nhanh trí mới dùng cách này để liên lạc với hiệp hội.” 

Chuyện này cũng đành chịu thôi, các loại thiết bị liên lạc tầm xa trong xã hội con người đều là hàng cây nhà lá vườn, không có trạm cơ sở chung hay quản lý mạng, kỹ thuật còn bị hiệp hội Thợ Thủ Công lũng đoạn triệt để, quyền giải thích sau cùng cũng nằm trong tay bọn họ. 

Trưởng lão Damianos thở dài, tuy nghe có vẻ cảm xúc vẫn xem như ổn định, song ít nhiều gì cũng có chút phiền não. Nhớ tới hình tượng “lão bất tử giãy giụa mù quáng” ngày càng ăn sâu vào lòng người của Honey, lúc này trưởng lão Damianos đã thấy hối hận vì xúc động vươn tay bày tỏ hảo ý với bà cụ, cảm thấy đều là tự mình chuốc lấy phiền phức. 

“Nếu như thật sự đi tới bước này, có lẽ thánh địa cũng không thể ủng hộ chúng ta nữa. Hai “Phẫn nộ” đơn hướng, lại còn là “Phẫn nộ” không ra ngoài làm nhiệm vụ nữa, chỉ biết ở lại đoàn trưởng lão đề xuất ý kiến chưa chắc đáng để đắc tội với “hiệp hội Thợ Thủ Công”.” Người già rốt cuộc vẫn thâm sâu, chuyện tới nước này vẫn kiềm chế, không để lộ ra vẻ bất mãn, “Cậu còn sắp xếp gì nữa không?” 

“Có.” Quạ Đen không nghĩ gì đã đáp ngay, đoạn bỏ qua ông ta, “Trưởng lão Honey, vẫn tin tôi chứ?” 

Honey trả lời đầy ẩn ý trước mặt Damianos: “Thánh địa và thuyền Noah bao nhiêu tiểu đội là thế mà tới cả thu hồi dịch trạm Ẩn Mình còn không làm được chứ nói gì tới điều tra chân tướng. Bao năm qua, cậu là người đầu tiên cướp tới trên đầu ma cà rồng, lật úp sào huyệt ma cà rồng, lại còn bắt cóc thái tử Bí tộc nữa chứ. Không tin cậu, lẽ nào bảo tôi tin phế vật tới ra khỏi cửa còn không dám nữa à?”

Damianos: “...” 

Quạ Đen sợ lát nữa là hai vị đáng tuổi hưu trí đây đánh nhau mới vội chen lời: “Vậy được, nếu nghe lời tôi thì giờ cứ kệ xác bất kỳ yêu cầu nào của hiệp hội Thợ Thủ Công đi, cắt đứt liên lạc giữa cứ địa mới của mọi người và bên ngoài, khống chế cái ngài “Ngày Một Tháng Ba” kia, nói với anh ta là Dương Charlie uy hiếp anh ta đã chết, hỏi anh ta có muốn lấy lại “nhược điểm” không, có muốn “hiệp hội Thợ Thủ Công” mà anh ta căm hận biến mất khỏi thế gian hay không.”

Lời này quá đỗi khác thường, vậy nên Honey và Damianos đồng loạt hỏi: “Cái gì?”

Lúc này, chắc Eric thật sự không an tâm nên đã cẩn thận dẫn Hai Nghìn và người Gấu Mark tới tìm bọn họ, nhóm người chia ra hành động bên này lần nữa tụ hội với nhau. Quạ Đen ra dấu tay với bọn họ, tay kia trả lời tin nhắn di động của Gabriel, còn nói với hoa bìm bìm trên cúc áo: “Dù sao thì giờ chúng ta cũng đã có ngọn lửa thủy tinh “lộ tuyến tàn khuyết” của riêng mình, mồi lửa có thể tái sinh.” 

Cây bút chấm mực vàng ròng nạm đá quý kia, đồ ăn thức uống tinh xảo, linh kiện lắp ráp xe cần là có trong không gian Ẩn Mình… tuyệt đối không phải là thứ mà xã hội loài người hiện tại có thể làm ra.

Như vậy thì hiệp hội Thợ Thủ Công tọa trấn hậu phương, không bước chân ra khỏi cửa lấy chúng từ đâu? 

Nguyên liệu cần thiết để làm tạo vật Thợ Thủ Công tới từ các tiểu đội mồi lửa, nhưng cho dù là “thần bí” không cấm kỵ lại có vô số tiểu đội mồi lửa thì cũng không thể nào có số lượng hoành tráng tới vậy.

Đưa mọi người lên xe tải dự phòng, Quạ Đen bổ sung chút thuốc khử mùi, đoạn bật radio trên xe lên.  

“... Trước mắt tin tức tiền phương chưa rõ, khu 7 thành phố dưới lòng đất đã hoàn toàn sụp đổ, chỉ số bức xạ tại hiện trường vẫn chưa giảm về mức an toàn, chúng tôi đã hoàn toàn mất liên lạc với phóng viên tiền tuyến, ngài cảnh sát trưởng Malkav sống chết chưa rõ. Ngài Carver thay mặt cảnh sát trưởng triệu tập họp báo đột nhiên hôn mê bất tỉnh trong lúc diễn ra họp báo, đã được đưa vào bệnh viện thành phố Ánh Sao Sáng…”

—Hoa bìm bìm: