Ác Quỷ Cánh Trắng

Chương 14: Bạn học mới!



Luna và Kuro trở lại với cuộc sống hằng ngày, sáng thì cả hai đến trường, tối thì đi săn...

Hôm nay lớp 11A7 nhận thêm hai học viên mới.

“Các em ổn định chỗ ngồi!” – ông thầy chủ nhiệm vừa gõ gõ cây thước lên bàn vừa la.

Sau khi cái lớp 12 người ngồi vào chỗ ngay ngắn ông thầy thông báo:

“các em! Lớp chúng ta sẽ có thêm hai bạn nữ chuyển đến!” – ông thầy nhìn ra phía cửa lớp – “các em vào đây!”

“Xin chào! Mình là Vivi! Mong các bạn giúp đỡ!”- cô nàng thứ nhất nở nụ cười tươi.

“chào! Tôi tên Usagi!” – cô nàng thứ hai thì... thái độ lạnh lùng y như Luna lúc mới vào.

“được rồi! Vivi em ngồi cạnh Hina, còn Usagi em ngồi cạnh Luna.”

Sau khi sắp chỗ cho hai học sinh mới thầy chủ nhiệm ra khỏi lớp. Lớp 11A7 bắt đầu tiết học như bình thường.

Ra chơi...

Đám con gái xúm lại chỗ của Vivi. Còn Usagi, cô nàng nhẹ nhành đi đến gần Luna và... chọt. Usagi dùng ngón tay trỏ chỉ chỉ vào mặt Luna.

“ Luna!”

“hở!?”- Luna rời mắt khỏi cuốn sách, ngước lên nhìn... khoảng 30 giây sau...

“ Usagi!!!”– Luna bật lên ôm chầm lấy Luna. Cả lớp lập tức dồn ánh mắt về phía hai cô gái. Ai cũng ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên mọi người thấy Luna có phản ứng vui mừng như vậy, kể cả Kuro cũng có phần ngạc nhiên.

“Nè! Nè! Làm gì la làng la xóm lên vậy?!” Usagi trêu chọc Luna

“biết rồi!” Luna buông Usagi nữa “lên thư viện đi!”

“ừ!” cả hai dung dăng dắt nhau ra khỏi lớp

Sau đó cả lớp đều xuống sân chơi như thường, Kuro thì ở lại lớp nghe nhạc và ngủ. Còn một người...

“Kuro ơi!” Vivi làm giọng ngọt ngào

“gì?” Kuro mới vừa úp mặt xuống đang định ngủ thì lại có kẻ làm phiền.

“quên tớ rồi sao?”

Kuro nhăn mặt ngước lên... Sáng giờ Kuro không để ý mấy về hai học sinh mới, giờ nhìn lại thì một đứa là bạn cũ của Luna còn người còn lại chính là bạn gái cũ của Kuro – Vivi.

“Vivi...”

“ừ! Tớ nè!” nàng ta cười

Trong khi đó tại sân thượng...

“dạo này Luna như thế nào?” Usagi đứng dựa vào hàng rào, tóc cô bay theo ngọn gió, nhìn cô rất thanh thản chứ không còn vẻ phiền muộn như trước đây mà Luna từng biết.

“bình thường thôi.” Luna cũng dựa vào hàng rào. Nhưng ngược lại với vẻ thanh thản của Usagi, Luna đang suy nghĩ nhiều thứ.

“vậy cậu có tin vào thứ gọi là quỷ?” Usagi hỏi một câu kỳ lạ nhưng đó là đối với người bình thường mới cảm thấy lạ, còn Luna cô hiểu Usagi muốn nói gì.

“kế bên cậu đang có một con quỷ đây.” Luna cười nhẹ, một nụ cười ẩn chứa nhiều điều hơn là sự đơn giản.

“cậu...” Usagi hơi ngơ ngác với điều Luna vừa nói

“cậu là quỷ bán yêu phải không?” Luna tiếp tục nói “đây chỉ là ngụy trang thôi, còn lúc biến thành quỷ tai của cậu sẽ biến thành tai thú và cậu có thêm một cái đuôi. Đúng không?”

“hơ...” Usagi ngạc nhiên “ sao...cậu biết?”

“để lộ phép thuật quá nhiều!” Luna trả lời thắc mắc của Usagi

“tớ giẫu kỹ lắm rồi đó!”

“tớ là quỷ cấp cao... không...nói đúng hơn là do khả năng thôi”

“tớ cũng thuộc hạng cao cấp mà! Không thể nào!”

“bỏ đi! Làm sao mà thành quỷ bán yêu thế cô gái?”

“trong cái thảm họa hai năm trước, tớ được một con quỷ bán yêu cứu và hồi sinh...haizzz” Usagi đang kể thì thở dài “ có thời gian tớ sẽ kể thêm, giờ thì tớ cần hỏi cậu.”

“cứ hỏi.” Luna đang lơ đãng thả hồn về bầu trời trong xanh. Chắc quỷ cũng có quyền tận hưởng vẻ đẹp này mà nhỉ? Luna nghĩ thầm trong đầu

“cậu còn nhớ Vivi không?”

Câu hỏi của Usagi làm 'cái hồn' đang hóng gió của Luna rơi phịch xuống đất.

“là nhỏ lúc nãy?”

“ừ!” Usagi gật đầu

“pháp sư!” Luna trở nên nghiêm túc

“cái đó thì giờ tớ mới biết, nhưng mà...” Usagi ấp úng

“sao?”

“nhỏ trở lại thì chắc mọi việc sẽ không bình yên đâu.”

“ừ!” Luna lại thả 'hồn', nhưng trong đầu thì đang suy nghĩ. Lại phải suy nghĩ, phiền quá! Nhiều khi Luna muốn ngủ một giấc dài để quên đi mấy thứ vớ vẩn này.

Một hồi im lặng chợt Usagi nhớ ra gì đó “ủa! hổng phải lên thư viện hả?”

“...” Luna cũng vừa nhớ ra, cô rủ Usagi lên thư viện mà cuối cùng chả biết sao cô lại lôi Usagi lên cái nơi gió thổi lồng lộng như thế này.

“thôi kệ đi, hóng gió xíu rồi xuống” Usagi cười

“còn hóng nữa là về nhà cảm luôn chứ ở đó.” Luna phồng má, nhìn vẻ mặt của cô nàng hơi buồn cười, chắc là ngượng.

“vậy đi xuống.” Usagi kéo tay Luna.