Cái Vy cười ngờ nghệch, gật đầu nhẹ với Nguyễn Gia Huy. Trước khi rời đi, nó không quên ném cho tôi ánh mắt sắc lẻm đầy cảnh cáo.
???
Chắc tối nay tôi phải hỏi bố xem em xe yêu quý của tôi đã chữa xong chưa thôi, đi với Nguyễn Gia Huy áp lực kinh khủng.
Tuy nhiên, tối hôm đó tôi còn chẳng kịp hỏi bố thì mẹ tôi sau khi xem xong điểm thi cuối kỳ 2 của tôi, khuôn mặt ngay lập tức sầm xuống đã khiến tôi quên sạch những dự định cần làm:
"Vũ Hoàng Ngọc Anh, điểm Hoá này là sao?"
Tôi cầm cốc nước chưa kịp uống nhanh chóng đặt xuống, dè dặt đáp:
"Đề lần này khó lắm mẹ ạ,..."
Đang lúc tôi nói, cửa nhà bật mở, Nguyễn Gia Huy hiên ngang bước vào phòng khách, lễ phép chào mẹ tôi:
"Cháu chào cô, mẹ cháu bảo mang ít hoa quả sang cho cô chú ạ"
Mẹ tôi ngay lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng đỡ lấy túi hoa quả của anh ta, nói:
"Ôi cô cảm ơn, Gia Huy lâu không qua nhà cô, có ngồi lại chơi một lát rồi về"
"Vâng ạ"
Sao đáp lẹ dữ vậy Nguyễn Gia Huy. Cái "lâu" mà mẹ tôi nói là hẳn 6 ngày, cuối tuần trước anh ta mới sang ăn trực xong. Tôi bĩu môi, Nguyễn Gia Huy thấy mẹ tôi mang đồ vào bếp thì biến thành bộ dạng tự nhiên như ở nhà.
Anh ta ngồi xuống cạnh tôi, ngả người ra sofa, thành thạo chuyển kênh ti vi. Các bước được thực hiện vô cùng mượt mà. Nhịn không được, tôi bình luận:
"Nhiều khi tôi cảm thấy đây cứ như nhà ông chứ không phải nhà tôi luôn đấy"
Nguyễn Gia Huy cười cười, không thèm đáp. Mái tóc hơi ẩm của hắn rủ xuống trước trán, chắc vừa sấy tóc qua loa thì bị cô Diệp bắt qua đây đưa đồ, sống mũi cao và ánh mắt màu trà nhìn thẳng, chăm chú xem ti vi.
Càng lúc suy nghĩ và ánh mắt tôi càng chìm vào khung cảnh trước mặt, tôi nhìn anh ta lâu đến mức Nguyễn Gia Huy phải hỏi:
"Anh đẹp trai lắm hả, cưng cứ nhìn thế anh ngại lắm"
Nguyễn Gia Huy nói với giọng bỡn cợt chảy nước.
Tôi nhẹ nhàng thả một câu:
"Đẹp hơn nếu cục mụn to đùng không xuất hiện dưới cằm ông đấy"
Nguyễn Gia Huy quay phắt ra nhìn tôi, mặt tối lại, nhếch miệng cười đểu:
"Ha"
Lúc này, cuối cùng mẹ tôi cũng ra, cầm theo một đĩa táo đã được gọt và cắt gọn gàng. Tôi hào hứng định cắm dĩa xuống thì mẹ đánh "bộp" một cái:
"Suốt ngày ăn ăn, cái này của Gia Huy"- Rồi mẹ cắm một miếng đưa cho anh ta, Gia Huy lễ phép cảm ơn rồi đỡ lấy cái dĩa một cách nâng niu. Ước gì tôi có thể vạch cho mẹ thấy bộ mặt thật của Nguyễn Gia Huy
"Ngọc Anh, quay lại với chủ đề điểm Hoá của con"
Mẹ tôi chưa quên vụ này, xem ra Nguyễn Gia Huy vẫn không làm mẹ chùn bước. Tôi e dè nói:
"Đề Hoá lần này khó lắm mẹ ạ, lớp con đứa cao nhất được có 7,5 thôi..."
"Thế á, sao anh nghe bạn anh kể lớp em điểm trung bình Hoá cao nhất khối, thấy bảo toàn được 8 trở lên?"
Nguyễn Gia Huy thảo mai dùng ánh mắt tò mò một cách ngây thơ hỏi tôi, cứ như anh ta vô ý đề cập đến nó. Giây phút này, tôi thật sự muốn dùng tay bóp cổ tên ngáo kia.
Khỏi cần nhìn khuôn mặt mẹ tôi cũng biết bà đang tức giận đến thế nào, mẹ tôi thở ra một hơi dài, day trán:
"Ngọc Anh con học thế này thì đến lúc thi đại học phải làm sao!"
Lông mày tôi giật giật, mẹ tôi vốn là giáo viên cấp 2, nên khá quan tâm đến vấn đề điểm số của tôi, việc học tập của tôi vẫn luôn do mẹ giám sát từ cấp 1 đến bây giờ.
Mẹ tự dưng quay sang hỏi thăm Nguyễn Gia Huy:
"Gia Huy, con cũng học ban Tự Nhiên đúng không, môn Hoá của con đợt vừa rồi thế nào?"
Nguyễn Gia Huy từ tốn trả lời:
"Điểm của con cũng không cao lắm ạ..."- Ngập ngừng một lắt hắn nói- "Con được 9,5 ạ"
"..."
Nguyễn Gia Huy!!!
Hôm nay tôi nhất định phải bóp chết ông!!!
Nghe hắn nói xong, mắt mẹ tôi chợt sáng lên:
"Sắp nghỉ hè rồi, hay là con dành chút thời gian, kèm Ngọc Anh nhà bác được không?"
"Khônggg"- Chẳng để Nguyễn Gia Huy trả lời, tôi đã nảy lên tanh tách-"Con không đồng ý"
Mẹ tôi nhìn tôi chán nản rồi phân tích:
"Con không có quyền lên tiếng, học kém lại còn kén cá chọn canh, anh Huy vừa học giỏi lại hiểu chuyện, nhiều người muốn anh ấy dạy cho còn không được"
Tôi ấm ức nhìn mẹ, Gia Huy ngồi bên cạnh chắc chắn đang nhịn cười, tôi cảm nhận được ghế sofa hơi rung rung. Hắn cất lời:
"Cô đã nhờ như vậy con sẽ cố gắng hết sức giúp Ngọc Anh cải thiện môn Hoá, cô cứ yên tâm ạ"
Mẹ tôi cười hài lòng, lại cắm một miếng táo nữa đưa cho hắn.
Tối hôm đó tôi không thể nào ngủ được, tức quá nên không ngủ được!
Cứ như vậy, những ngày học cuối cùng của lớp 10 kết thúc, tôi bắt đầu kì nghỉ hè.
Ngày đầu tiên của kì nghỉ, Nguyễn Gia Huy đến nhà tôi lúc 8h sáng, tôi mơ mơ màng màng đi xuống dưới lầu thì đã thấy anh ta an toạ thưởng thức bữa sáng mà mẹ tôi làm, nhe nhởn vẫy tay chào.
Tôi gật đầu chào lại, ngáp dài. Mẹ tôi nguýt tôi một cái thúc giục:
"Nhanh nhẹn lên, Gia Huy đã sắp ăn xong rồi đấy"
Tôi từ từ tận hưởng bữa sáng của mình. Đúng lúc này điện thoại Nguyễn Gia Huy trên mặt bàn rung lên, tôi vô tình thấy một cái tên quen thuộc.