*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phần Trung
Warning:....... qua ning cm gì nữa =)))))))
- ----------------
Lê Sóc đã sớm đoán trước Triệu Cẩm Tân ở trên máy bay sẽ không đàng hoàng, vì phòng ngừa dọa đến người khác nên đã bao trọn khoang hạng nhất.
Quả nhiên, máy bay vừa cất cánh không lâu, Triệu Cẩm Tân liền bắt đầu giở trò, hắn ôm cánh tay Lê Sóc cọ qua cọ lại, cọ cọ xong liền rướn người lên hôn anh, giống như con mèo quấn người.
Lê Sóc bất đắc dĩ nói: "Chúng ta phải bay rất lâu, cậu định cứ dính lấy tôi như vậy sao?"
"Không được sao?" Triệu Cẩm Tân cười hì hì nói.
"Hay là chúng ta tán gẫu đi, hoặc là chơi cờ?"
"Không, ngắm anh thú vị hơn."
Lê Sóc dở khóc dở cười: "Vậy tôi đọc sách cho cậu nghe được không?"
"Không cần." Triệu Cẩm Tân lắc đầu: "Hai người chúng ta thực sự có duyên với máy bay, bay đi bay về từ New York đến Bắc Kinh, cũng không biết đã bao nhiêu lần rồi."
"Rất nhiều lần." Nghĩ đến việc này, Lê Sóc cũng không kiềm được cảm xúc, tình cảnh lần đầu tiên hai người gặp nhau vẫn như rõ ràng trước mắt, đó đúng là một ngày đặc biệt nhất trong đời anh, khiến anh sau này cả đời không ngừng hồi tưởng lại những chi tiết và cảm xúc trong lần gặp định mệnh đó.
"Kỳ thật bay tới bay lui nhiều lần như vậy, tôi vẫn còn nguyện vọng chưa thực hiện được."
Lê Sóc đang chìm trong hồi ức ái muội ngọt ngào, vừa nghe những lời này thì liếc xéo hắn: "Là gì?"
Triệu Cẩm Tân cười nói: "Anh đoán xem."
"Tôi không định làm tình với cậu trong WC trên máy bay đâu." Lê Sóc ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Triệu Cẩm Tân lộ ra biểu tình ủy khuất: "Lê thúc thúc càng ngày càng không cho tôi mặt mũi, cũng không uyển chuyển chút nào."
Lê Sóc hung hăng cốc cốc trán hắn: "Tiểu dâm ma, tôi sợ cậu rồi, được không."
"Nhưng chỉ có trong WC là không có camera giám sát thôi." Giọng điệu Triệu Cẩm Tân hơi mang hưng phấn, "Anh không muốn làm trên máy bay sao."
"Chúng ta có thể trên máy bay tư nhân..."
"Như thế sẽ không kích thích." Triệu Cẩm Tân chớp mắt, nhẹ giọng như thôi miên, "Hãy tưởng tượng, trên máy bay này có ba bốn trăm người, bọn họ đều đang buồn ngủ bởi hành trình bay đường dài nhàm chán, chỉ có chúng ta ở trên không trung cao vạn thước, trong WC chật hẹp chỉ vừa đủ cho hai người đứng sát vào nhau, làm---tình." Hắn càng nói, môi càng dính sát vào Lê Sóc, cuối cùng dán vào hai má anh thở nhẹ: "Nói không chừng tiếp viên hàng không sẽ ở bên ngoài gõ cửa, vì phòng ngừa người khác phát hiện, tôi sẽ bịt miệng của anh, sau đó..."
Lê Sóc một phen đưa tay bịt kín cái miệng của hắn, theo bản năng nhìn trái nhìn phải, tuy rằng bên trong khoang hạng nhất không có một người nào, nhưng anh vẫn xấu hổ đến phát hoảng: "Cái não hột dưa của cậu có thể vờ đứng đắn một chút được không!"
Triệu Cẩm Tân lôi tay anh xuống, một tay mở dây an toàn ra, kéo anh từ trên chỗ ngồi kéo lên: "Không thể, dù sao anh cũng không thể từ hôn."
"Cẩm Tân, đừng nháo." Lê Sóc có chút hoảng, suy cho cùng Triệu Cẩm Tân luôn luôn là người dám nói dám làm.
Triệu Cẩm Tân nhếch môi cười cười: "Lê thúc thúc, anh còn nhớ lần đầu tiên chúng ta hẹn hò đã nói chuyện gì không? Anh thích kích thích, càng kích thích càng tốt."
Hai gò má Lê Sóc nóng lên, gót chân đột nhiên không còn trọng tâm, ỡm ờ bị Triệu Cẩm Tân kéo vào WC.
WC trong khoang hạng nhất rộng hơn WC khác một chút, nhưng đối với hai người đàn ông cao lớn chân dài mà nói, vẫn là chật chội và.... mờ ám.
Triệu Cẩm Tân tiến thêm một bước về phía trước, Lê Sóc lui một bước về phía sau, eo lưng tựa vững trước gương, Triệu Cẩm Tân cười cười, đến gần Lê Sóc nói, "Lê thúc thúc, anh nhìn hoa văn trên khăn tay này đi, giống y như đúc lần đầu tiên tôi gặp anh, đây chính là chiếc máy bay lúc đó, cũng chính là toilet lúc đó, khi ấy tôi đã rất muốn hôn anh, nhưng bị anh cự tuyệt, bây giờ..." Hắn nhẹ nhàng dùng ngón tay mân mê môi Lê Sóc, tà tà cười nói, "Cuối cùng anh vẫn lọt vào tay tôi rồi!"
Lê Sóc cười nhẹ nói: "Cũng do cậu đủ cố chấp."
"Đương nhiên, lúc ấy tôi đã thề, sẽ có một ngày, tôi sẽ ở trong WC này thao anh!" Triệu Cẩm Tân dùng miệng miêu tả viền môi Lê Sóc, nhẹ nhàng mơn trớn hôn, "Từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh cho đến giờ, tôi vẫn luôn vẫn luôn thích anh, thích cả một đời cũng không đủ."
Lê Sóc nhẹ nhàng ôm chặt eo hắn, vừa đáp lại nụ hôn trêu ghẹo của hắn, vừa yêu chiều nói: "Cái miệng này của cậu, tôi phục rồi."
"Hửm? Anh đang nói phục cái miệng của tôi biết nói chuyện, hay là biết môi, hay là biết liếm, hay là..."
Lê Sóc dùng sức hôn xuống miệng của hắn, đem những lời chọc ghẹo hạ lưu của hắn mạnh mẽ ép ngược trở về.
Triệu Cẩm Tân làm càng vươn ra đầu lưỡi, linh hoạt câu quấn Lê Sóc, bàn tay của hắn lưu luyến xoa nắn qua lại trên vòng eo săn chắc và vòng mông cong cong của anh.
Lê Sóc phát ra tiếng than thở nhỏ: "Muốn ở chỗ này thật sao......"
"Muốn." Triệu Cẩm Tân liếm cắn hầu kết anh, một tay cởi mở thắt lưng anh, chiếc quần mất đi nút giữ liền một đường trượt xuống dưới, ống quần rũ chồng chất bên chân, Triệu Cẩm Tân kéo quần lót anh xuống, một phát nắm lấy tính khí đang ẩn nấp giữa đám lông mu, tuỳ ý trêu đùa.
Lê Sóc bị giam bên trong không gian chật chội không còn đường lui, sau vài phút xấu hổ ngắn ngủi trôi qua, cuối cùng cũng không chịu nổi kích động trong người, một tay cố định ót của Triệu Cẩm Tân, triền miên mút lấy cánh môi hắn, đồng thời tính khí dưới thân cũng ủi ủi vào lòng bàn tay Triệu Cẩm Tân.
Triệu Cẩm Tân mơ hồ nói: "Xoay người qua."
Lê Sóc xoay người qua, lồng ngực lập tức bị Triệu Cẩm Tân áp trên vách tường, Triệu Cẩm Tân một tay vẫn đang xoa nắn dục vọng của anh, một tay còn lại đang cầm một thứ lạnh buốt dính dính, thò vào nơi tư mật của anh.
"Cậu dùng cái gì........ a.........."
Ngón tay thon dài không chút do dự chen vào trong mật huyệt. Triệu Cẩm Tân cười khẽ bên tai Lê Sóc nói: "Sữa rửa tay, tôi biết anh rất thích để tôi liếm, nhưng nơi này quá hẹp." Nói xong hắn lại cười vài tiếng mờ ám, "Tôi đang nói là nhà vệ sinh, không phải cái miệng nhỏ phía dưới của anh, dĩ nhiên, nó cũng rất hẹp."
Lê Sóc hung hăng nhéo một cái lên bắp chân hắn: "Lại nói nhảm."
"Tôi không nói nhảm, tôi chỉ muốn lập tức cắm vào." Triệu Cẩm Tân liếm cắn vành tai anh, "Lê thúc thúc có muốn tôi cắm vào không?" Nương theo bôi trơn, hắn lại chen vào thêm một ngón tay, hai ngón tay khép lại khuấy đảo bên trong động thịt nóng hổi, cảm nhận được mỗi một co bóp thít chặt của Lê Sóc.
Lê Sóc thở dốc: "Tôi nói không muốn, cậu sẽ ngừng lại sao?" Tính khí anh đã vừa cứng vừa trướng, Triệu Cẩm Tân lại còn dùng đầu ngón tay ma sát lên lỗ nhỏ ở phần đầu, phía sau thì bị hai ngón tay của hắn đùa bỡn đến không ngừng co rúm, anh chịu không nổi ngửa cổ ra sau, cắn lên môi dưới, cái khoái cảm gãi không đúng chỗ ngứa này chỉ khiến anh khát vọng càng nhiều.
"Sẽ nha." Triệu Cẩm Tân cười nói: "Lê thúc thúc nói cái gì tôi cũng nghe hết, nếu anh không muốn để tôi cắm vào, tôi lập tức không đi vào, nhưng nếu như Lê thúc thúc bị ngón tay tôi làm đến lên đỉnh, chắc chắn sẽ xấu hổ đến nỗi chiến tranh lạnh với tôi luôn."
"Nói bậy........ ư......." Lê Sóc nheo mắt lại.
"Vậy anh muốn tôi cắm vào sao? Hay vẫn muốn tôi chỉ dùng ngón tay thôi?" Ngón tay của Triệu Cẩm Tân bất tri bất giác đã tăng đến ba ngón, hắn dùng tốc độ còn đáng sợ hơn so với côn th*t mà chui ra chui vào trong động thịt kia, thành ruột đã trở nên vừa ướt vừa mềm, đang đói khát mà co bóp.
Ở bên trong không gian kín kẽ này, giọng nói của Triệu Cẩm Tân vang vọng vờn quanh, bất chấp tất cả mà chui thẳng lên não anh: "Lê thúc thúc, mau nói muốn tôi cắm vào đi, nếu không đến lúc máy bay hạ cánh anh cũng đừng mong ra ngoài."
"Cậu là tên khốn kiếp......." Lê Sóc nhỏ giọng mắng, "Đã nói cậu đừng nói nhảm nữa, tiến vào."
"Làm sao vào? Lấy cái gì tiến vào?" Triệu Cẩm Tân kỹ xảo mà vuốt ve côn th*t của Lê Sóc, ngay lúc thân thể anh phát run, muốn bắn ra thì hắn lập tức dùng đầu ngón tay bịt ngay cái lỗ đang muốn vỡ đê kia.
"Tiến vào...... cắm vào............ tôi muốn bảo bối của cậu......... cắm vào......." Lê Sóc cảm thấy máu huyết trong cơ thể đều đang chạy ngược dòng, anh ngăn không nổi mà toàn thân run rẩy, anh cảm thấy xấu hổ, nhưng cũng cảm thấy hưng phấn.
Lưỡi đao thịt thô to của Triệu Cẩm Tân từ nãy giờ đã trướng đến nổi đầy gân tím rồi, hắn cầm lấy đao thịt, bồi hồi tại miệng nhỏ tiêu hồn kia, cố nén dục vọng một phát đâm vào, cười khẽ nói: "Gọi tôi là điềm Tân đại bảo bối*, tôi rất muốn nghe Lê thúc thúc gọi tôi như vậy."
(*điềm: là ngọt)
Lê Sóc hít sâu một hơi: "Điềm Tân đại bảo bối........ cắm vào....... nhanh lên........."
Triệu Cẩm Tân hai mắt ánh lên như lang sói, rút ngay ngón tay ra, vịn lưỡi đao thịt, từng tấc từng tấc tiến vào động thịt đang hé mở kia.
"Ô............" Trán Lê Sóc chống đỡ trên vách tường, cụng cụng nhẹ hai lần, muốn làm dịu cảm giác bị dị vật cắm vào, nhưng rất nhanh, cảm giác bị xâm lấn chướng chướng phía bụng dưới đã mang lại cho anh tràn đầy kích thích.
"Cảm giác được không....." Hô hấp Triệu Cẩm Tân trở nên nặng nề, "Anh hút tôi thật chặt nha."
Lê Sóc liếm môi một cái, trên hàng mi cong dài đã vương chút hơi nước, bờ môi đỏ ửng, đang từng chút từng chút mà hít thở, trong cổ họng anh bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, eo mông không khống chế được mà bắt đầu chuyển động theo.
Triệu Cẩm Tân bị chuyển động của Lê Sóc mang lại kích thích đến suýt nữa thì giữ không nổi, hắn ôm chặt lấy eo anh, đột nhiên bắt đầu rút cạn đâm sâu.
Áo bên trên hai người vẫn còn khá kín kín đáo đáo, nhưng quần đều đã tuột hết xuống bên chân, hạ thân trần truồng, bờ mông ngạo nghễ ưỡn lên của Lê Sóc như dán chặt vào hông Triệu Cẩm Tân. Bên trong wc lúc này chỉ còn vang vọng tiếng da thịt va chạm ba ba, cùng với cơ thể không ngừng run rẩy của Lê Sóc khi bị cắm vào, có thể chứng minh nửa thân dưới của hai người đang giao hợp như thế nào.
Tiếng rên rỉ của Lê Sóc đã bị đâm đến phát run, cổ anh ngửa ra sau tựa lên bờ vai Triệu Cẩm Tân, bị hắn ngậm chặt lấy cánh môi, tinh tế liếm cắn, sau đó đầu lưỡi một mạch tiến thẳng vào, càng quét mỗi một tấc trong miệng anh, nước bọt trong suốt theo mép môi chảy xuống một đường. Miệng của anh, miệng huyệt tư mật của anh, thậm chí đến tim của anh, đều không có chút sức lực chống cự nào mà lần lượt mở ra vì người đàn ông này.
Ngón tay linh hoạt của Triệu Cẩm Tân lại bắt đầu đùa bỡn với tính khí đang muốn phóng thích của Lê Sóc, đồng thời phát cuồng mà thao lộng trong động thịt mê người kia, dưới tình huống bị công kích trước sau như thế, khoái cảm tăng vọt như thuỷ triều dâng cao, làn da Lê Sóc đỏ thấu, ánh mắt tan rã, anh liều mạng mà nén nhỏ giọng, liều mạng mà khắc chế thân thể không va chạm vào vách tường, nhưng vẫn không chống cự nỗi kích thích tiêu hồn kia, bật phát ra tiếng thở dốc khàn khàn mà phóng đãng.
"Lê thúc thúc, chỗ này....... vừa nóng lại vừa chặt........" Triệu Cẩm Tân liếm mút đầu lưỡi Lê Sóc, thao liên tiếp vào miệng huyệt của anh, còn trên miệng này cũng không bỏ qua, "Còn đặc biệt biết hút người nữa. Tự anh có biết không? Có biết cái lỗ nhỏ của mình khiến người ta điên cuồng biết bao không? Hửm?"
Lê Sóc nheo lại đôi mắt đang mê mang, ngay cả khoé mắt cũng nhuốm đầy mị hoặc: "Chỉ có...... nơi đó..... khiến cậu điên cuồng thôi sao?"
Vành mắt Triệu Cẩm Tân đỏ ửng, rút côn th*t to dài ướt sũng ra, sau đó lại hung hăng đâm vào tận cùng.
Tiếng rên rỉ khó mà khống chế của Lê Sóc đều bị Triệu Cẩm Tân nuốt hết vào bụng, hắn thô bạo giày xéo đôi môi anh, hàm hồ nói: "Không, toàn thân từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, mỗi một chỗ của anh đều khiến tôi điên cuồng."
Lê Sóc lật tay đè chặt đầu hắn, mười ngón tay luồn sâu vào trong mái tóc dày rậm: "Cậu cũng vậy...... cậu...... để tôi bắn........."
"Không được." côn th*t cương cứng của Triệu Cẩm Tân đang tuỳ ý thao lộng trong khe mông nóng ướt của Lê Sóc, "Anh phải chờ tôi, chúng ta cùng bắn."
"Tôi........ tôi nhịn không nổi......... Cẩm Tân.........."
"Ráng nhịn." Triệu Cẩm Tân cười khẽ, cắn vào bên góc cổ Lê Sóc, "Nhịn một chút, chờ tôi bắn vào bên trong anh, chúng ta cùng nhau."
Bên trong không gian chật chội, họ nuốt lấy hơi thở của đối phương, cảm nhận được độ nóng của đối phương, mỗi một tế bào trong cơ thể tựa như đang kêu gào muốn được sát lại gần đối phương hơn nữa.
Ngay lúc thần trí bị điều khiển đến mơ hồ, Lê Sóc vẫn đang suy nghĩ, anh là người thể diện và giàu tu dưỡng như thế, vậy mà lại ở trong wc trên máy bay bị một thanh niên nhỏ hơn mình mười một tuổi thao đến liên tiếp lên đỉnh. Nhưng anh không dám phát ra âm thanh, thậm chí muốn dùng thân thể mình để giảm bớt xung lực của Triệu Cẩm Tân, phòng ngừa người mình va vào vách tường.
Anh có chút hối hận bản thân đã quá dung túng Triệu Cẩm Tân, chỉ cần tên khốn kiếp này làm nũng, anh đều đáp ứng, cũng đã đáp ứng không biết bao nhiêu chuyện không nên đáp ứng rồi, nhưng vì... anh nghĩ nếu là chuyện anh có thể làm được thì làm thôi, sao có thể khiến người mình yêu thất vọng đây.
Lúc này Lê Sóc cũng không còn bao nhiêu dung lượng não để tự hỏi phải chăng anh lại đang "nuông chiều con trẻ" không, anh phải dùng toàn lực để cố gắng làm chậm lại động tác của bọn họ, hạn chế tạo ra động tĩnh quá lớn, và còn phải cắn chặt răng để chống lại ham muốn hét lớn khi khoái cảm dâng trào.
Triệu Cẩm Tân nói đúng, anh thật sự thích nguy hiểm và kích thích, chỉ là ngại thừa nhận mà thôi. Chính Triệu Cẩm Tân đã đem khát vọng mạnh mẽ trong nội tâm nhưng lại xấu hổ không dám mở miệng của anh biểu đạt ra ngoài. Triệu Cẩm Tân có bao nhiêu phần hiểu anh, cũng chính là anh có bấy nhiêu phần yêu Triệu Cẩm Tân.
"Chính là ở chỗ như thế này..." Triệu Cẩm Tân thở hổn hển nói bên tai Lê Sóc, "Ở chỗ không bình thường thế này, anh sẽ đặc biệt sít chặt hơn."
"... Vậy sao." Lê Sóc thở dốc ngày càng gấp, "Cẩm Tân..... tôi chịu không nổi........."
"Chẳng lẽ chính anh không cảm thấy sao." Triệu Cẩm Tân từ từ rút ra, lại dồn dập cắm vào, thẳng đến khi Lê Sóc muốn hét lên, hắn cười khẽ: "Cho nên tôi mới nói, chúng ta là trời sinh một đôi, tôi có bao nhiêu là chỗ mới mẻ và cách chơi thú vị không đếm xuể. Sẽ có một ngày, anh chỉ cần nghĩ đến tôi thôi cũng đủ lên đỉnh rồi."
Lê Sóc nhếch miệng cười, "Được, tôi đợi... aa... ngày đó..."
Triệu Cẩm Tân lại cắn một cái vào cổ anh, làm sâu thêm sự chinh phạt lỗ mãng lại ngọt ngào này.
Gian wc chật hẹp, đóng kín, cao hơn vạn mét trên không trung đã trở thành bí mật dâm đãng nhất của hai người họ.
- ----------------------------------
Lúc xuống máy bay, Lê Sóc ngại ngùng không dám nhìn thẳng tiếp viên hàng không, anh cũng không xác định người ta có biết cái gì hay không, chỉ là anh có tật giật mình.
Hai người ở sân bay tạm thời chia tay, Triệu Cẩm Tân không coi ai ra gì hôn anh vài cái, hôn đến chú Quang chịu không nổi phải quay mặt đi, Lê Sóc cười ha hả vỗ vỗ đầu hắn, "Về nhà đi, giúp tôi gửi lời hỏi thăm chú và dì, hôm khác tôi sẽ đến thăm họ."
Lê Sóc nhéo nhéo cằm hắn: "Chỉ biết lảm nhảm, đi nhanh đi."
"Lê thúc thúc mỗi giờ đều phải nhớ tôi ít nhất một lần nha."
"Vậy tôi làm sao ngủ đây?"
"Vậy lúc anh tỉnh lại thì mỗi giờ phải nhớ tôi hai lần."
Lê Sóc cười nhạo nói: "Không biết mắc cỡ, mau trở về đi."
Triệu Cẩm Tân xách valy, mỉm cười chăm chú nhìn Lê Sóc, bước thụt lùi vài bước, sau đó đặt hai ngón tay thon dài lên môi mình, hôn gió về phía Lê Sóc, bên trong đôi mắt đào hoa mê người là tràn ngập tiêu sái phong lưu: "Bảo bối, bái bai."
Lê Sóc chớp chớp mắt, dùng khẩu hình miệng nói câu "love you."
Thấy Triệu Cẩm Tân đã đi xa, chú Quang mới lau một đầu đầy mồ hôi, ớn lạnh nói: "Thật không chịu nỗi mấy người trẻ tuổi."
Lê Sóc lại cười: "Thời kỳ tuần trăng mật mà, qua vài năm sẽ bình thường thôi."
"Ai, chú thấy với sức hút của tiểu thiếu gia họ Triệu này, chỉ sợ vài năm cũng không đủ đâu."
"Vậy thì nhiều hơn vài năm." Lê Sóc cười đến cong cong đôi mắt, ôm lấy bả vai chú Quang đi ra ngoài, "Đi thôi, chúng ta về nhà."
Về đến nhà, cha mẹ Lê Sóc lần đầu tiên không hỏi han ân cần khi vừa thấy anh về mà đi thẳng vào vấn đề: "Hôn lễ tính toán thế nào rồi?"
Một tay Lê Sóc đỡ trán: "Con ngồi máy bay lâu như vậy ba mẹ cũng không quan tâm con có mệt hay không nha."
"Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi, nhưng hôn lễ quan trọng hơn, mấy hôm nay mẹ đều cùng mẹ Cẩm Tân bàn bạc chuẩn bị đây, chúng ta đã lựa đến bảy công ty tổ chức tiệc cưới nhưng đều cảm thấy không đủ tốt." Lê phu nhân cười cười, "Phương án tổ chức của họ đều không xứng với con ta."
Lê Sóc cười cười: "Mẹ, đừng áp lực quá, hôn lễ đơn giản một chút là được, quan trọng nhất là ý nghĩa của hôn nhân đối với bản thân mình thôi, cho nên không cần phải nghi thức long trọng cỡ nào. Mẹ xem, ba con cái gì cũng không quản kìa."
"Ổng không quản nhưng mẹ muốn quản, đây chính là hôn lễ của con trai mẹ mà." Lê phu nhân ôn nhu sờ sờ mặt con trai: "Mẹ thực sự rất vui, quả thực cả đời mẹ đều trông đợi có ngày này."
Lê tiên sinh ho nhẹ một tiếng: "Còn vui hơn là ngày kết hôn của chính mình nữa."
Lê phu nhân mím môi cười: "Ừ, thì làm sao, ông ghen với con trai mình sao."
Hai người ông ông tôi tôi đấu khẩu vài câu, Lê Sóc ở bên cạnh mỉm cười lắng nghe, bao nhiêu mệt mỏi trở thành hư không.
Đây chính là "nhà", là gia đình, và anh cũng sớm sẽ có gia đình riêng của chính mình.
Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, sau đó là đến ngày lành tháng tốt mà các vị trưởng bối đã vất vả trăm chọn nghìn lựa —— ngày đăng ký kết hôn.
Bởi vì sắp đến kỳ nghỉ Lễ Giáng Sinh nên người đến đăng ký không nhiều, thêm nữa là đăng ký nam – nam nên chỉ có mỗi một cặp là họ, do đó đã thu hút sự chú ý của không ít người.
Hai người mặc tây trang cùng một kiểu, cùng một màu, giản dị tiến hành thủ tục đăng ký.
Đến bước cuối cùng của thủ tục – ký tên vào giấy đăng ký, Lê Sóc dừng đầu bút lại nhìn về phía Triệu Cẩm Tân, Triệu Cẩm Tân cũng nhìn về phía anh, trên gương mặt là nụ cười thâm tình.
Lê Sóc cũng mỉm cười, không chút do dự ký tên mình vào. Tuy rằng trong lòng anh đã tưởng tượng qua vô số lần làm việc này, nhưng khi anh chân chính đặt bút để bước vào hôn nhân, tim anh vẫn đập cực nhanh, trong lòng đan xen vui sướng cùng lo lắng, và cả nỗi kích động dâng tràn đã sớm không thể kiềm chế.
Anh đã kết hôn rồi! Với người mà anh yêu thương nhất, đây là may mắn cỡ nào!
Vừa buông bút, Triệu Cẩm Tân quay đầu hôn anh một ngụm, cất giọng trầm trầm còn khẽ run run: "Anh là người của tôi rồi!"
"Cậu cũng là người của tôi rồi!"Đôi mắt Lê Sóc đã phiếm hồng, cũng cảm thấy một trận cay cay nơi sống mũi.
Lê phu nhân ở bên cạnh vừa tạch tạch chụp ảnh cho họ vừa cảm động đến rơi nước mắt.
Triệu Cẩm Tân đứng lên, hưng phấn mà gầm nhẹ một tiếng: "Tôi kết hôn rồi!"
Trong đại sảnh truyền đến một tràn vỗ tay ào ào, đồng thời cũng vang lên tiếng chúc phúc từ những người xung quanh.
Những người trẻ tuổi ở Mỹ lúc đăng ký kết hôn sẽ tổ chức luôn một nghi thức hôn lễ đơn giản, có đôi khi họ chỉ tổ chức duy nhất một lần như thế thôi. Tuy nhiên hai nhà lại muốn tổ chức nghi thức truyền thống của Trung Quốc, do đó chọn một ngày nữa để tổ chức hôn lễ. Lúc đăng ký kết hôn xong các vị trưởng bối về nhà trước, Triệu Cẩm Tân lập tức kéo Lê Sóc lên xe, chạy thẳng đến căn hộ ở Brooklyn.
Ngay khi bước qua cửa căn hộ, Triệu Cẩm Tân đã áp Lê Sóc lên tường, cuồng nhiệt hôn môi, vừa hôn vừa rầm rì mơ hồ nói: ""Chúng ta kết hôn rồi... kết hôn... Bảo bối, anh đã là người Triệu gia ta!"
"... Cậu không phải muốn... ở rể sao..."Đầu lưỡi Lê Sóc liếm qua đôi môi mềm mại kia, đồng thời kéo trượt áo khoác tây trang của Triệu Cẩm Tân ra.
"Đều được hết, tôi nghe lời anh." Triệu Cẩm Tân cười nhẹ nói, "Dù sao, hôm nay anh phải nghe theo tôi."
"Hửm... Nghe cái gì?" Lê Sóc nhắm hai mắt lại, hưởng thụ nụ hôn triền miên kia.
"Tôi vừa thay nước ấm vào bể bơi, còn thả đầy cánh hoa bách hợp nữa." Triệu Cẩm Tân nhẹ nhàng cắn một ngụm lên môi anh, rồi sau đó một phát bế ngang anh lên, "Tôi muốn thực hiện lời hứa lần đầu chúng ta gặp mặt."
Lê Sóc cười mắng: "Là cậu đơn phương dùng lời nói quấy rối tôi, ai hứa hẹn gì với cậu."
"Nhưng trong lòng tôi đó chính là hứa hẹn." Triệu Cẩm Tân một đường ôm Lê Sóc đi tới bên cạnh bể bơi, cúi đầu hôn một cái trên trán anh, thân mật nói, "Tôi đã tự hứa với lòng mình, là sẽ ở chỗ này làm anh đến ngất xỉu luôn." Nói xong, hắn ôm Lê Sóc trực tiếp ném vào bể bơi, chính mình cũng cùng nhảy vào...