Ái Tình: Chỉ Mỗi Em Thôi

Chương 25: Chán sống rồi à???



Lại Oánh về nhà họ Thái liền bị người giúp việc ném đồ đuổi đi. Cô đến khách sạn tìm Thanh Hải nhưng hắn đang ân ái với cô gái khác. Cô ta liền xông đến kéo cô gái đó ra, đánh một trận. Thanh Hải đang ân ái bị cô ta phá đám liền kéo cô ta ra, tát cô ta vài bạt tay:" Cút!!!"

" Anh dám...."

" Cút đi chỗ khác cho tôi"

Cô liền bỏ đi ra khỏi khách sạn, vừa đi vừa mắng:" Lưu Mộng Uyển, tất cả là do cô"

Cô ngồi ở bên ngoài khách sạn chờ Thanh Hải ra để bàn kế hoạch.

Đến tận sáng hôm sau thì Thanh Hải mới đi ra, cô liền chạy với vết thương đã nhiễm trùng đến:" Nè, không phải anh muốn lên giường cùng con nhỏ Lưu Mộng Uyển đó ư??? Tôi có cách rồi, nhưng anh phải hợp tác mới được"

" Nói đi, cách gì???"

Lại Oánh thì thầm to nhỏ bên tai Thanh Hải:" Tách hai vợ chồng nó ra, tôi sẽ bắt nó đến cho anh"

" Được"

Ở biệt thự của Mộ Nhiên Thành và Lưu Mộng Uyển, cô thức dậy với vẻ mệt mỏi. Anh từ phòng tắm bước ra:" Dậy rồi à???"

Cô xoay qua nhìn anh, với chiếc khăn tắm che phần bên dưới:" Mặc quần áo vào đàng hoàng đi"

" Em ngại cái gì??? Không phải thích lắm à???" trêu cô

" Ai thích chứ???"

" Ai thích thì tự biết đi" trêu cô

" Ra ngoài đi"

Anh thảy chiếc khăn đang lau đầu lên người cô:" Không phải bảo anh mặc quần áo vào đàng hoàng à??? Sao giờ lại bảo anh ra ngoài???"



Cô liền quấn khăn đi vào phòng tắm:" Không thèm nói chuyện với anh nữa, chú"

Nghe từ chú:" Có cần chú tắm cho không???" trêu cô

" Không cần" nói to

Hôm sau, anh có cuộc họp, cô đi mua sắm một mình. Lại Oánh cũng ở gần trung tâm thương mại, nhìn thấy cô liền đi theo. Cô vừa đi ra được một đoạn thì có điện thoại nên đứng lại nghe, vừa bắt máy:* Alo* thì Lại Oánh dùng thuốc mê bịt miệng cô từ phía sau:" Ưm"

* Uyển Uyển*

" Mày chết với tao rồi, Lưu Mộng Uyển à"

Lại Oánh đưa cô lên xe đi

Mộ Nhiên Thành biết đã có chuyện liền lập tức chạy xuống, lái xe đi, vừa lái xe vừa gọi điện thoại:" Alo, nhanh chóng lục tung thành phố tìm Uyển Uyển cho tôi" lớn tiếng

* Dạ, lão đại* tuân lệnh

Anh gọi cho Thế Lâm:" Alo, vợ tôi bị người ta bắt cóc rồi"

Thế Lâm(cảnh sát):* Hả???* ngạc nhiên

" Quy động lực lượng của cậu tìm giúp tôi"

Thế Lâm(cảnh sát):* OK OK*

Anh nhanh chóng tìm đến chỗ bọn bắt cóc vợ anh

" Lão đại"

" Ở đây à???"



" Vâng, thuộc địa bàn của mình ạ"

" Kẻ nào chán sống vậy???"

" Thiếu gia họ Thái ạ"

" Xem ra là muốn táng gia bại sản rồi mà???"

Anh liền xông vào trong:" Thả cô ấy ra"

Thanh Hải:" Thanh mai trúc mã của tao từ chối tao để lấy thằng xã hội đen như mày ư???"

Thanh Hải ở nước ngoài du học vừa về nước chưa được nửa năm nên không hề biết anh là ai nên nói thế

Lưu Mộng Uyển đã tỉnh nhưng giả vờ chưa tỉnh để mở dây trói

Lại Oánh:" Chơi nó đi, không phải muốn lắm à???"

Thanh Hải:" Được, sẵn có mày ở đây, cùng xem vợ mày bị tao chơi đi"

Thanh Hải vừa định tiến đến cạnh cô, cô liền mở mắt:" Chán sống rồi à???" vung tay lên

Anh liền lao đến bẻ tay Thanh Hải ép hắn xuống:" Muốn chết thì tao chiều mày"

Lại Oánh thấy tình hình không ổn liền nhân lúc Lưu Mộng Uyển không chú ý liền lấy dao kê vào cổ cô:" Thả anh ta ra"

Thấy cô bị khống chế:" Đừng, đừng làm bậy"

Lại Oánh:" Thả người"

Lưu Mộng Uyển biết cô ta bị thương ở đùi liền dùng tay chấn vào vết thương của cô ta, rồi chạy qua phía anh.