Anh kinh ngạc nhìn tôi, hỏi tôi tại sao, tôi nói: "Em nghĩ anh và Triệu Tần Duyệt rất hợp nhau, trong lòng hẳn là đều có đối phương, nếu không thì hai người nghiêm túc ngồi lại nói chuyện, thừa nhận tình cảm đi."
Anh ấy không biết tôi đã lấy hết tất cả dũng khí mới nói ra những lời này, tôi đang chờ lời giải thích từ anh, chờ anh ấy giễu cợt tôi rồi nói, làm sao anh có thể thích anh em mình được.
Nhưng anh ngập ngừng, anh đứng nơi đó rất lâu mà không nói lời nào.
Tôi quyết định nói cho anh về việc chia tay.
Anh vội vàng nắm tay tôi với vẻ trách cứ: "Vân Tuyết, em có biết em đang nói gì không? Anh không hy vọng em nói như vậy về anh và Triệu Tần Duyện, quan hệ của bọn anh không phải là thứ em có thể tùy ý bôi nhọ."