Sáng sớm đầu mùa đông, Kuroko từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại, vừa mới mở hai mắt liền ngây dại.
Ý thức còn trong trạng thái mông lung mơ hồ, trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.
Mặc kệ là ai, sáng sớm tỉnh lại liền bắt gặp các loại nhan sắc nhìn chằm chằm...Đều sẽ sửng sốt thôi! Nếu là nữ sinh nhát gan nhất định sẽ hét lên thất thanh, nhưng mà người đang đối mặt lúc này là Kuroko mặt than*.
**Mặt than: Có bộ mặt cực ít biểu cảm, vô cùng lạnh lùng, nhưng có thể chỉ biểu hiện cảm xúc trước người mình yêu.
"Kurokocchi dậy rồi, nếu còn không dậy tớ sẽ không nhịn được." Người tóc vàng nào đó hai mắt sáng ngời, đem Kuroko còn đang nằm trên nệm cẩn thận túm lên.
Sau đó, theo thói quen ôm ôm cọ cọ.
(Nếu bạn đang đọc ở trang không phải wattpad thì xin hãy đến với wattpad chính chủ: @hanakimiokima để đọc.
Tui chỉ đăng ở wattpad thôi mà).
"Kise đầu vàng, cút ra xa Tetsu một chút coi." Aomine bất mãn, bắt đầu có ý định cướp người.
"Kuro-chin dậy rồi, ăn kẹo bông gòn không?" Thân hình khổng lồ che khuất ánh sáng, dùng giọng nói lười biếng hỏi.
Kuroko ngẩng đầu, là "em bé" chuyên ăn đồ ăn vặt nào đó đang gặm cây kẹo bông.
"Kise-kun, Aomine-kun, Murasakibara-kun, buổi sáng tốt lành." Cho dù đối mặt với sự kiện bất ngờ, Kuroko cũng có thể coi đó là việc bình thường mà đối mặt.
Cậu dùng sức đẩy tay hai người đang giữ chặt cậu, có điều họ quá khỏe đi.
"Sao các cậu lại ở đây? Còn nữa mau bỏ tay tớ ra, rất khó chịu nha." Kuroko liếc qua một vòng, không thấy Akashi ở đây.
"Kurokocchi thật quá đáng! Cậu lén cùng Akashichi đi hưởng thụ kì nghỉ hai người." Kise vẻ mặt ai oán, "Mỗi ngày tớ đều chạy đến nhà Kurokocchi nhưng tìm không được cậu."
"Làm cậu tốn thời gian qua lại như vậy.
Xin lỗi Kise-kun."
"Tetsu, ai cho phép cậu tự tiện đi cùng Akashi chứ!" Aomine giận dỗi như trẻ con.
"Không có tự tiện, cha mẹ tớ đồng ý."
"Cái gì?! Cha mẹ đều đồng ý! Akashi tên chết tiệt này!!!"
"Chính là chính là, Akashicchi thật quá giảo hoạt, hai người nghỉ phép gì đó quả thực không thể tha thứ!" Kise trong lòng cực kỳ không cân bằng, lập tức phụ họa nói, "Vạn nhất vào lúc chúng ta không ở đây, Akashicchi đối với Kurokocchi làm cái gì......!A a a thật là đáng sợ tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này phát sinh!!!"
Bị kẹp ở giữa hai người Kuroko tỏ vẻ......!Hoàn toàn không rõ bọn họ đang nói cái gì!
"Kurokocchi, cậu yên tâm đi, tớ sẽ không để cậu rơi vào nguy hiểm!" Càng nói càng kích Kise vì biểu hiện quyết tâm còn khẩn trương nắm chặt bả vai Kuroko.
Kuroko:......
Kỳ thật các cậu mới càng nguy hiểm đó......!Kuroko âm thầm phun tào một câu, vốn dĩ đối phó Akashi cũng đã đủ tổn thương đầu óc, lại thêm mấy tên này......!Chính mình còn có thể vượt qua kỳ nghỉ đông này sao? Nhưng xét từ một góc độ khác, mấy người đầu óc đơn giản này đến đây, nói không chừng còn có thể trợ giúp cậu dời đi lực chú ý của Akashi.
Tuy rằng khả năng sẽ có rắc rối......!Nhìn mấy người ồn ào nhốn nháo, Kuroko cảm khái.....!Bọn họ hẳn là đã tới từ sớm, nhưng cậu lại có thể ngủ đến khi tự tỉnh mà không bị đánh thức? Này cũng quá thần kỳ rồi.
Đương nhiên Kuroko là sẽ không biết hoàn toàn là nhờ đội trưởng đại nhân cười với vẻ mặt "hiền hòa" sau đó "tốt bụng" nhắc nhở, bao gồm cả việc Murasakibara phải ăn kẹo bông gòn thay vì snack để tránh phát ra tiếng.
Nhìn đi nhìn lại, hình như không có Midorima tóc xanh lá.
Kuroko ở trong lòng suy đoán nhiều loại khả năng, ây da cũng không liên quan đến cậu, nghĩ nhiều làm gì chứ.
"Kise-kun, Aomine-kun, đêm qua ở trung tâm làm ầm ĩ quả nhiên là các cậu đúng không?"
Ai? Ai ai ai?
"Kurokocchi......! Thấy được?" Kise trong nháy mắt trở nên có chút ngượng ngùng, hắn cảm thấy thẹn thùng dùng đôi tay bưng kín mặt......!A a a a mất mặt a!!!
"Tetsu, đều là chủ ý của Kise!" Tưởng tượng đã có khả năng sẽ bị hủy hình tượng khốc suất cuồng bá duệ ở trong lòng Kuroko, Aomine lập tức tìm cớ giải vây, sau đó bày ra bộ dáng không liên quan mình.
Mà Murasakibara còn lại thì...
"Kurochin dậy rồi tớ có thể ăn Umaibo ~"
"Kise-kun, Aomine-kun, vì sao muốn làm như vậy?" Kuroko ngữ khí bất đắc dĩ.
Kise cùng Aomine liếc mắt nhìn nhau một cái...!đạt chung nhận thức, động tác phi thường nhất trí ngẩng đầu nhìn trời bắt đầu giả ngu.
Phá hư Akashicchi cùng Kurokocchi hẹn hò gì đó......!Loại ý tưởng này mới chưa từng có đâu!!!
Thấy bọn họ không có mở miệng, nghĩ đến cũng không phải cái gì quan trọng lắm, Kuroko cũng không hề nghiên cứu kỹ.
Cho nên......!Ngày hôm qua buổi chiều đến buổi tối trong khoảng thời gian này, Akashi rốt cuộc làm gì?
Quay trở lại ngày hôm qua...
"Akashicchi thật sự rất quá đáng!" Kise tức giận bất bình cất di động, bên cạnh hắn là ba sắc mặt không tốt giống nhau tím,lục, xanh.
"Bắt cóc Kurokocchi, còn không nghe điện thoại! Nghe điện thoại rồi, còn nói cái gì muốn cùng Kurokocchi đi hẹn hò, không thể tha thứ!!! Không được, tuyệt đối không thể để Akashicchi tùy ý làm bậy như vậy!!!"
"Kise, cậu có dự định làm gì?" Midorima hồ nghi nhìn thoáng qua người nào đó.
"Hừ hừ, đương nhiên là......"
Sự thật chính là Murasakibata Midorima Aomine Kise bốn người phát hiện Kuroko không thấy liền không chút do dự mà nghĩ đến Akashi, mặc kệ như thế nào gọi điện thoại đều liên hệ không được với Kuroko.Bọn họ dứt khoát kiên quyết đem lực chú ý chuyển tới đầu sỏ gây tội - đội trưởng đại nhân, phí thật lớn công sức mới tìm hiểu rõ ràng hai người đi nơi nào lại bị ác quỷ đội trưởng uy hiếp không cho đến, chính là......!Bọn họ sẽ như vậy khuất phục sao? Đương nhiên không có khả năng! Vì thế trăm cay ngàn đắng di chuyển đến khách sạn ở đây, bà chủ lại báo rằng Akashi và Kuroko đi ra ngoài hẹn hò rồi, sau đó thế hệ kì tích bạo phát bất mãn!!!
Cách khách sạn không xa có một trung tâm giải trí thư giãn, có khá nhiều hàng quán, dù sao cũng rảnh rỗi, Akashi và Kuroko nghe lời gợi ý của phu nhân Fujimaki đến đây đi dạo, mà bọn họ không biết lúc này trong một góc, là...
"Hai người hẹn hò tốt đẹp?" Ha ha.
Vì thế, "Thế Hệ Kì Tích" cũng rốt cuộc lộ ra tính trẻ con —— dùng hết hết thảy biện pháp cũng muốn phá hư! Tuyệt đối không thể cho Akashi thực hiện được!
Cho nên, liền xuất hiện đủ loại chuyện tuyệt đối không thể nói ra trước mặt người ngoài sự kiện mất mặt:
Khi Akashi cùng Kuroko vào một tiệm mì sợi giải quyết bữa tối:
"Uy, Kise cậu làm gì mà trang điểm?" Aomine nhìn Kise lố lăng kiếm đâu ra đồng phục nhân viên quá mì, vẻ mặt ghét bỏ.
"Làm thành bộ dạng này cậu muốn làm thế nào?" Thái độ Midorima cũng tốt, chưa đến mức bỏ chạy.
"Hừ hừ ~ đương nhiên là......!Đi hỗ trợ ~~" Ánh mắt quỷ dị trói chặt hai người đỏ lam, Kise cười.
Nhờ gương mặt đẹp trai và kinh nghiệm trong công việc người mẫu, Kise lừa được nhân viên trong tiệm, tiếp được hai tô mì chuẩn bị mang ra.
Hắc...hắc...!Akashicchi sẵn sàng chưa? Kise động tay chân vào đồ ăn, sau đó cười sáng lạn.
"Ê, cậu là nhân viên mới à?" Ông chủ nào đó ngăn cản hướng đi của Kise.
"Đúng ạ."
Người đàn ông không phát hiện khác thường, gật đầu nói:
"Trước tiên cậu đem hai tô mì này đến bàn kia đi, hai nữ sinh đó đợi lâu lắm rồi."
"A???" Kise sững sờ, "Đây là cho tóc đỏ...!không...là hai vị khách nhân nam kia mà."
"Bảo bàn nữ sinh kia chính là bàn đó.
Ai cho cậu cãi nhiều thế hả?" Ông chủ trừng mắt.
Nhìn ánh mắt "hiền lành" ấy, Kise khóc không ra nước mắt, ngoan ngoãn thay đổi hướng.
Kết quả, đương nhiên là bị hai nữ sinh khiếu nại, tiếp theo bị tống vô phụ bếp.
Ăn no đủ Akashi và Kuroko nổi hứng ghé vào cửa hàng đồ gốm:
"Hừ.
Không hiểu nổi Akashi nghĩ cái gì, hai nam sinh cùng nhau đến loại cửa hàng này làm gì?" Aomine tràn đầy khó hiểu.
"Quản hắn làm cái gì chứ, dù sao đều phải đi phá hư!" Nói chuyện chính là Kise rốt cuộc từ tiệm mì sợi làm nô dịch chạy ra tới - Kise.
"Hừ, não heo của cậu chẳng làm xong chuyện đâu." Midorima không chút nào che giấu cười nhạo, "Ở tiệm mì sợi làm công cảm giác thế nào, Kise?"
"Midorimacchi cậu cũng đừng bỏ đá xuống giếng, ở ngay lúc này chúng ta càng phải đoàn kết nhất trí mới đúng!"
"Ồ...!Kise-chin tính toán làm cái gì?" Đây là người im lặng cả chiều rốt cuộc mở miệng nói chuyện - Murasakibara.
"Aominecchi, đến lượt cậu lên sân khấu!" Kise hai mắt tỏa ánh sáng.
Aomine lập tức đề cao cảnh giác sau này lui một bước, "Kise, ngươi muốn làm gì!"
"Aominecchi cậu xem, hiện tại trời đã bắt đầu đen tối, cửa hàng kia màu sắc chủ đạo mờ ảo một chút, dưới tình huống như vậy Aominecchi trà trộn vào tuyệt đối sẽ không bị phát hiện! Cậu liền giấu mình ở trong bóng đêm tìm đúng thời cơ phá hư đi!"
"Chết tiệt.
Kise tin tôi đấm cậu hay không!"
"Cái này chủ ý không tồi." Midorima ngoài ý muốn tán đồng.
"Cậu xem Cậu xem ~ Midorimacchi đều đồng ý rồi ~"
Cho nên......!Aomine chỉ có thể căng da đầu.
Trà trộn vào trong tiệm giấu mình ở trong bóng đêm.
Aomine một bên ở trong lòng chửi má nó một bên tìm kiếm thời cơ xuống tay.
Lúc này, có hai nữ sinh đi qua trước mặt hắn, hai người đang nói chuyện với nhau:
"Bà nhìn đi ~ nam sinh tóc đỏ đẹp trai quá ~"
"Nam sinh tóc xanh lam càng đáng yêu đó, thật muốn đi véo mặt cậu ấy một tí, cảm giác nhất định rất mềm~~~"
Nghe được có người muốn đùa giỡn Kuroko, Aomine nháy mắt sắc mặt biến đổi, sao sẽ có nữ sinh có thể phát hiện Kuroko tồn tại, hoàn toàn đã quên tình cảnh chính mình lúc ấy, Aomine phi thường không khách khí mà chặn đường nữ sinh, biểu cảm âm trầm: "Cô muốn đối với Tetsu làm cái gì? A?!"
Kết quả?
Đương nhiên nữ sinh kia giật mình hét lớn, nữ sinh còn lại mạnh mẽ đẩy Aomine sang một bên.
Thân hình Aomine loạng choạng đụng phải kệ phía sau, loảng xoảng...keng...
Kise cùng Midorima che mặt, bắt đầu vì túi tiền đền của Aomine mà lo lắng.
Khi Akashi chơi cờ cũng một ông lão, Kuroko đứng bên cạnh xem:
"Đúng vậy, chính là hiện tại! Hiện tại lực chú ý của Akashicchi đều ở bàn cờ, sẽ không chú ý tới Kurokocchi, Midorimacchi nhanh lên nhân lúc nhiều người đang chen lấn xem đem Kurokocchi cướp lại đây." Không chừa, Kise lại bắt đầu ra ý kiến ngu ngốc.
Thuận tiện nói, Aomine không thể đến chỗ này bây giờ, hắn còn đang ở cửa hàng đồ gốm nghe mắng.
"Cái gì? Hừ, Kise cậu không phải là muốn cho tôi cứ như vậy trực tiếp đi làm chuyện ngu xuẩn chứ?"
"Đương nhiên là không, Midorimacchi phải cải trang giả dạng một phen!" Ngay sau đó Kise không biết từ nơi nào lấy ra một cái áo choàng màu đen, chỉ vào một gian thầy bói cách đó không xa nói, "Midorimacchi cậu liền nói là muốn bói toán cho Kurokocchi, như vậy sẽ không có người hoài nghi."
Chủ ý này nghe tới như thế nào cũng thấy ngu như vậy? Do dự hồi lâu cuối cùng bị buộc bất đắc dĩ Midorima vẫn đành thực hiện.
Vừa định tới gần Kuroko, lại có hai nữ sinh ngừng ở trước mặt hắn.
"Oa, đẹp trai quá đi.
Có thể bói cho bọn tôi một chút không? ~"
Kết quả?
Bị hai nữ sinh quấn lấy hỏi đủ mọi vấn đề, không thể đối phó được như Kise làm, Midorima sắc mặt căng cứng, muốn bùng nổ.
Akashi và Kuroko vẫn không biết gì, cùng nhau dừng lại trước quầy bán bánh bạch tuộc:
"Akashicchi thật đáng ghét, tớ cũng muốn được Kurokocchi đút cho ăn." Kise tức giận dậm dậm chân.
Midorima vừa thoát được hai nữ sinh kia, nghĩ đến cái gọi là "đồng đội" đêm nay, hắn bắt đầu lo cho tiền đồ của mình.
*Tiền đồ: Con đường phía trước, dùng để chỉ tương lai, triển vọng.
"Không được, phải phá hư! Phá hư! Lúc này nên đến Murasakibaracchi......!A, Murasakibaracchi đâu?"
"Vừa rồi còn ở đây, sao giờ không thấy tăm hơi?!"
Thế hệ kỳ tích nguyên tối nay làm những chuyện ngu ngốc, giờ phút này đành gác lại mọi thứ để đi tìm "em bé" to xác đi lạc.
Cửa phòng bị mở ra, Akashi cùng Midorima đi vào.
"Tetsuya dậy rồi à?" Akashi nhìn thoáng qua trong phòng, trực tiếp đi tới chỗ Kuroko.
"Ừm, Akashi-kun, Midorima-kun, buổi sáng tốt lành." Kuroko lễ phép chào hỏi.
"Không có bị Ryota và Daiki đánh thức chú?"
"Không có."
Đối với tình huống hiện tại thực vừa lòng, Akashi nhìn qua Aomine, Kise bên kia:
"Ryota, Daiki, các cậu hiện tại đi xuống dưới chân núi đón Satsuki."
"Cái gì, Satsuki cũng tới?"
"Ai ai, Momoicchi cũng tới?"
Aomine cùng Kise ăn ý đồng thời mở miệng.
"Đây là đương nhiên, các cậu cho rằng tôi đồng ý cho các cậu lưu lại chỉ là nghỉ phép đơn giản như vậy sao?" Akashi đắc ý nhếch khóe miệng, đây mới là ác ma đại BOSS a!
Nháy mắt đã hiểu kế hoạch của Akashi, Kuroko âm thầm thở dài một hơi, chúc các cậu có vận may, các vị ngu ngốc ạ..