(AllMikey) Máu, Dị Năng Và Em

Chương 70



Sau khi từ biệt thự trở về Mikey lần đầu tiên sâu sắc cảm nhận được bản thân mình có quá nhiều thứ không thể làm được, em không những khiến cho mọi người rơi vào nguy hiểm mà bản thân lại còn yếu đuối đến mức nực cười.

Mọi người không hề trách mắng em vì điều đó, họ biết rằng tuy những địa điểm trong trò chơi này là ngẫu nhiên nhưng người tổ chức ra trò chơi này thì chẳng muốn nó ngẫu nhiên chút nào, hắn ta ném em vào những phó bản có yêu ma quỷ quái mà nếu đã là tụi yêu với ma thì tụi nó đương nhiên là sẽ miễn nhiễm với thuộc tính băng rồi.

Chưa kể đến lần nào cũng là tấn công hội đồng cả, bọn họ trầm ngâm nghĩ rồi sau đó nhìn anh em Kawata đưa chai thuốc cho em, em ngửa đầu uống hết rồi cảm giác cơ thể của mình đã bình thường trở lại. Mitsuya thấy em đã trở lại bình thường thì kêu em ngồi xuống để cho mình cắt tóc, em ngoan ngoãn ngồi xuống rồi thẳng đầu lên để Mitsuya ra tay.

"Mikey, nếu em muốn thì em không cần phải đi làm nhiệm vụ đâu, bọn anh mới là người cần thảo nguyên Lese mà."

Shinichirou đi lại ngồi xổm xuống, em vẫn ngồi thẳng cho Mitsuya tỉa tóc rồi nói với Shinichirou rằng nếu em không đi làm nhiệm vụ thì sẽ không biết năng lực của mình đi đến đâu nhưng nếu đến cả Shinichirou cũng nói em dừng lại thì em sẽ dừng, bọn họ nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm.

Mikey quả thực rất mạnh nhưng mà bọn họ cũng biết rõ dị năng của em không hợp để đấu đá với bọn quái thú kia, để em ở lại đây hạ gục những kẻ có ý đồ phá hoại thì hợp lý và an toàn hơn nhiều. Mitsuya sau khi cắt tóc cho em xong thì vỗ đầu của em bảo.

"Bọn tao biết là nếu mày không đi làm nhiệm vụ thì sẽ rất dễ bị bức bối cho nên là đã quyết định sẽ bầu mày làm thủ lĩnh."

Em nhìn Shinichirou đang mỉm cười mà ngờ vực, mấy con người này không phải là bị ấm đầu rồi đấy chứ ? Ai lại để một người kéo chân đồng đội đi làm thủ lĩnh bao giờ ?

Shinichirou giải thích với em rằng nếu em là thủ lĩnh thì khi bọn họ đi làm nhiệm vụ sẽ được em trị thương và níu mạng lại dù rằng tác dụng không cao lắm.

"Chưa kể đến bọn này còn khám phá ra một luật nhỏ khác là thủ lĩnh có thể kéo một người bất kỳ trong nhóm đến cạnh mình."

Kazutora giơ tay nói, cậu ta bây giờ thật sự đã điềm tĩnh hơn trước rất nhiều, đến cả Draken cũng phải nhiều lần công nhận là Kazutora thật sự rất ra dáng nam nhi, Shinichirou cũng không vì chuyện xưa mà để trong lòng nên quan hệ giữa các thành viên trong nhóm cũng được cải thiện nhiều hơn.

Mikey cũng vì thế mà bỏ đi gánh nặng trong lòng, dù em có cáu giận đi chăng nữa thì Kazutora vẫn chính là lý do để em quyết định sử dụng nắm đấm để bảo vệ mọi người mà....

Thế là Kazutora đã được Mikey tặng cho một nụ cười rất là rực rỡ, y đỏ mặt rồi xoay mặt đi chỗ khác khiến chiếc chuông đeo ở tai kêu lên linh đinh nom rất đáng yêu. Shinichirou thấy em trai mình cuối cùng cũng đã cười lên được rồi thì vui vẻ xoa đầu của em, em híp mắt cảm nhận bàn tay anh làm tóc em rối bù lên.

Bé con nhà anh phải luôn vui vẻ như vầy mới đúng chứ, Shinichirou cảm thán rồi chống đùi đứng dậy, vì bọn họ đã thống nhất là đưa em lên làm thủ lĩnh rồi cho nên đương bây giờ bọn họ sẽ đưa máu của mình lên cho em. Em nhìn những giọt máu biến mất trong một quả cầu nhỏ thì cũng nhỏ máu của mình vào và đeo nó lên cổ, quả cầu nhỏ đó sau khi được tiếp xúc lên cổ em thì phát sáng lên.

Nó lặn vào ngực em và biến mất hoàn toàn, em vuốt lồng ngực vào cảm nhận được có thứ gì đó rất ấm áp đang nằm trong tim em, đó là sự ràng buộc giữa em với Shin, Draken, Mitsuya, Angry, Smiley, Chifuyu, Kazutora, Baji và Inui. Em thở ra một hơi rồi sau đó nhìn họ mỉm cười, nếu không thể cùng họ sát cánh trực tiếp thì em sẽ dùng tất cả những gì mình có để hỗ trợ cho tất cả mọi người.

Smiley mỉm cười hạnh phúc rồi sau đó lau nước mắt đang rỉ ở khóe mi, cậu ta cùng em trai đã đợi giây phút này từ lâu lắm rồi ! Cuối cùng vị vua chân chính, tia sáng của cuộc đời anh em họ cuối cùng đã trở về rồi, Chifuyu vỗ vai của cậu ta rồi đi lại ôm em.

"Chào mừng anh trở về đây với bọn em, Mikey."

Em kinh ngạc nhìn cậu trai tóc đen đang ôm mình, dù có mấy lần nói chuyện thật nhưng bản thân em và Chifuyu cũng không thân thiết mấy mà, chifuyu đương nhiên là hiểu rõ nhưng y mặc kệ, y bây giờ chỉ muốn dùng hành động này để biểu hiện niềm hân hoan khi em trở về đây thôi cho nên hai cánh tay cũng vì thế mà ôm em chặt hơn, em phì cười rồi ôm lại Chifuyu.

"Ê, sao mày khôn thế hả Chifuyu !"

Nahoya cười gằn rồi cũng đi lại vòng tay ôm lấy em, nói chứ cảm giác được ôm người mình thích thì nó lại tuyệt quá, Chifuyu híp mắt nhìn người đồng đội kia đang đặt bàn tay mình lên eo em.

Đừng nghĩ là bố mày không biết mày cũng có ý đồ với Mikey nhớ ! Chifuyu và Nahoya bất mãn nhìn nhau trong hay tay chân thì âm thầm kéo kéo em lại gần mình, Shinichirou vừa ngậm điếu thuốc vừa đẩy hai thằng nhãi đang quấy rối em mình ra, tụi nó bộ đã quên mất là anh còn đang ở đây à. Chifuyu ha lên một cái, hóa hình về dạng mèo rồi chui vào lồng ngực của em.

Cái hành động dễ thương gì thế này ! Em run run nhìn cục bông mềm mềm trong tay mình rồi sau đó lấy tay lên vuốt lông cho cậu ta, thành công nghe mấy tiếng gừ gừ thỏa mãn của con mèo tóc vàng kia.

Dòm ngứa đòn thật, mấy tên còn lại không hẹn mà cùng nhau nghĩ. Bọn họ trước giờ luôn cho rằng Chifuyu là một đứa nhỏ ngoan ngoãn và trầm tĩnh nhưng có ai ngờ cậu ta lại tâm cơ đến mức cứ mỗi lần Mikey mệt mỏi là lại hóa hình để Mikey vuốt ve, đã thế em còn chiều cậu ta mà vuốt lông các thứ nữa chứ, cả bọn trừng mắt nhìn Chifuyu đang nằm gọn trong lòng em, thú tộc ở Touman bọn họ đa số đều có thú hình rất lớn trong khi đó Chifuyu dù có là miêu yêu thật thì cậu ta vẫn dư sức hóa thành hình dáng mèo con để nhào đến làm nũng với Mikey.

Vì ngày còn nhỏ cậu ta vẫn hay làm vậy để mẹ mình thư giãn sau mỗi ngày làm việc vất vả mà, Chifuyu thỏa mãn dụi đầu vào ngực em rồi sau đó nhắm mắt ngủ dưới đôi mắt lạnh lẽo của chúng sinh.

"Mikey, như vậy hình như không ổn lắm ?"

Inui khó khăn nói với em, nhìn giữa mày anh ta nhăn lại trong rất buồn cười, em vuốt lông của Chifuyu rồi tự nhiên bảo.

"Chifuyu bảo là nó quen được vuốt lông lúc ngủ rồi cho nên tao mới làm thế đó."

Ngày trước khi Baji mới mất cũng thế, em ngồi thủ trước di ảnh của gã ta suốt một đêm, người ở chung với em lúc ấy cũng chỉ có một con mèo nhỏ lông vàng này, em nhìn con mèo đó rỉ nước mắt đến kiệt sức rồi bế nó đặt lên chân mình.

Một người một mèo cứ thế mà lặng im ngồi trong bóng tối suốt một đêm, em chậm rãi vuốt ve thảm lông vàng ấm kia rồi nhắm mắt tĩnh thần mà chú mèo lông vàng kia sau khi được vuốt lông cũng nhắm nghiền đôi mắt cay xè của mình.

Sau đó mỗi khi em đến thăm viếng Baji là lại bắt gặp chú mèo lông vàng đó đi lại gần mình, em mỉm cười xoa đầu nó rồi cũng vuốt ve nó suốt hồi lâu. Bây giờ gặp lại thì thói quen vuốt lông này lại một lần nữa lặp lại, Chifuyu nằm trên đùi em rồi gác đầu xuống mà ngủ, dị năng của cậu chính là truy vết cho nên những cái rương chứa mảnh ghép hầu hết đều là do cậu tìm kiếm, cậu có thường xuyên mệt mỏi thì cũng là lẽ thường tình thôi, em mỉm cười vuốt lông cho Chifuyu rồi ngồi tán gẫu với mọi người.

Thật sự rất là ngứa mắt, Kazutora khinh bỉ nghĩ, bản thân của hắn cũng là một loài động vật họ mèo nhưng chỉ tiếc bản thân hắn lại là một con hổ bình thường mà thôi, mà nhắc đến hổ thì Mikey có vẻ khá là bài xích, Draken bảo rằng nó khiến cho Mikey nhớ lại boss của Phạm Thiên - Kurokawa Izana và điều đó lại khiến Kazutora bất mãn.

Hắn mới không điên như tên đó đâu.

Kazutora ngồi xuống đất rồi lấy nitendo ra để chơi game, Baji bên cạnh thấy vậy cũng lấy máy ra chơi, hai tên chơi một hồi, cãi vã qua lại rồi cũng im lặng tiếp tục chơi game.

Anh em Kawata thì đi lại nói chuyện với em rồi còn Shinichirou thì đi bàn việc với Mitsuya, Inui và Draken.

"Mấy đứa liên lạc với bên ngoài được không ?"

"Em đã thử lắp ráp mấy thứ không thuộc về bên ngoài rồi nhưng nó vẫn rất khó để kết nối với bên ngoài."

Draken nhăn mày bảo, bọn họ cũng đã đoán trước được việc không thể liên lạc được với bên ngoài rồi nhưng bản thân gã vẫn thử nghiệm kết nối với bên ngoài, có mấy lần suýt thành công nhưng đều bị một thứ gì đó tàn nhẫn dập xuống ấy, Shinichirou gật đầu rồi hỏi Draken hôm nay là ngày bao nhiêu rồi.

Draken lấy lịch ra xem thử, bọn họ đến đây cũng là khoảng 3 tháng rồi và bây giờ chính là đầu tháng 12. Đầu tháng 12 à, em vểnh tai lên nghe rồi bắt đầu căng thẳng, thêm vài tuần nữa là kỳ phát tình của em sắp tới rồi mà bọn họ thì cũng sắp hoàn thiện bộ xếp hình kia, nhìn vào chỗ trống kia thì có thể thấy là bọn họ chỉ cần thêm ba rương nữa là hoàn thành.

Nhưng vì chỉ còn ba rương cho nên số lần uổng phí năng lực vào những phó bản lại càng lúc càng tăng, em cũng không có cách nào liên lạc được với Lily cả, nếu như vậy thì làm sao em có thể hỏi cậu bé về Shin đây chứ ?

Anh kiếm em à ?

Méo !

Tiếng ré lên bất ngờ của Chifuyu làm mọi người kinh ngạc, bọn họ nhìn thấy sắc mặt của em tái nhợt, em đặt Chifuyu xuống rồi nhắm mắt lại để tĩnh thần. Lily đứng trước mặt em, cậu bé mỉm cười rất hồn nhiên và nơi em đứng vẫn chính là khu vườn ấm áp kia thế nhưng những khóm hoa mới của nó đều đã héo úa rồi.

Mikey đừng lo, em chỉ là vừa mới cãi nhau với Lorca thôi.

"Lorca ?"

Phải, Lorca, anh ấy chính là người tạo ra trò chơi này.

Bọn em cãi nhau vì việc của Sano Shinichirou đấy.

Lily cầm bình nước lớn giao cho em, em hiểu ý nên đi lại giúp cậu bé tưới cây. Lily nâng một đóa hoa đẹp đẽ lên, gò má của cậu bé nhẹ nhàng dụi lên những cánh hoa đẹp đẽ ấy nhưng giọng nói lại hơi hướng muộn phiền.

Mikey không cần phải đến tìm gặp em đâu, anh trai anh là anh trai anh còn Sano Shinichirou em hận lại là một người khác.

Nhưng Lorca không cho là vậy, anh ấy muốn giết chết anh trai của anh, bọn em cãi nhau suốt mấy ngày nay rồi và đó chính là kết quả.

Lily chỉ tay đến những khóm hoa đã héo tàn rồi sau đó lại nói tiếp với em.

Nhưng nếu Sano Shinichirou có thể vượt qua được bài kiểm tra của Lorca thì anh ta sẽ đồng ý để Sano Shinichirou đi.

Bài kiểm tra ???

Thời gian hàn huyên đã hết rồi, cảm ơn anh vì đã tưới cây giúp em.

Lily ôn nhu cười chào em rồi sau đó em đã trở về với thực tại, Shinichirou lo lắng nhìn em, em rũ mắt và bảo rằng.

"Lily vừa nói chuyện với em rồi."

~•~

Nội dung cuộc cãi nhau là.

Lily: anh đừng hại Shinichirou !

Lorca: *im lặng*

Lily: Anh đừng có mà bơ em *bám chân.*

Lorca: Em bảo em ghét Sano Shinichirou.

Lily: Nhưng đó là anh trai của Mikey.

Lorca: *nhíu mày* Mikey quan trọng hơn anh à ?

Lily:.....

Lorca nổi điên cho héo mấy khóm hoa của Lily, Lily nổi khùng lên mà ném thẳng một chậu đất bằng sứ vào người Lorca.

Lily: Em ghét anh ! Em không muốn thấy mặt anh nữa !

Thế là Mikey dính 7749 cái map một phần là do cha nội này ấu trĩ.