Quay lại thời điểm một tuần trước, Kousho cùng Dachi đi đến rìa thành phố nơi mà tên đàn em kia đã khai ra vị trí của Dosu. Cả hai đứng nhìn cái khu vui chơi có phần ảm đạm và mang một chút gì đó kinh dị. Dachi dòm ngó xung quanh rồi đi tới mạnh tay bẻ gãy cái cổng sắt cho Kousho bước vào trước. Kousho cẩn trọng chui qua cái lối nhỏ mà Dachi mới tạo nên đi vào dò xét xung quanh trước rồi mới quay sang gật đầu bảo Dachi vào theo
Cả hai đi dọc trên con đường đã mọc đầy rêu xanh liên tục đảo mắt vào các khu trò chơi nhỏ lẻ bên trong để tìm kiếm Dosu. Đột nhiên Kousho lại nghe thấy tiếng chửi bởi ở phía sau khu đu quay, y cẩn thận từng bước tiến lại gần thì bắt gặp người mà mình đang tìm kiếm, Dosu ngồi thụp dưới đất, ánh mắt hắn vẫn còn lộ vẻ hoang mang, có lẽ hắn vẫn chưa thể thoát khỏi cảnh tượng đẫm máu vào hôm qua
“Cuối cùng cũng tìm thấy mày rồi”
Kousho từ phía sau nói vọng lên thu hút sự chú ý của Dosu, hắn vội quay đầu lại nhìn, hắn trợn tròn mắt nuốt nước bọt với sự xuất hiện của Kousho, cạnh bên còn có thêm một người cao to khác nữa chứ, nhìn mặt người đó trông điềm đạm nhưng lại có gì đó khiến người khác phải dè chừng hơn nhiều so với Kousho
“Sao mày biết chỗ này hả!? Mà mày tìm tao làm cái quái gì chứ!!?”
“Tìm mày để “nhờ” mày làm nhân chứng đó”
Kousho vẫn điềm tĩnh trả lời lại câu hỏi có phần gắt gỏng của Dosu. Dosu vừa nghe đã cảm thấy có gì đó chột dạ, hắn bật dậy đứng đối diện với hai người họ, Kousho đưa mắt xuống để ý thấy đôi chân của Dosu đang run lên liền cười khẩy, y chủ động tiến tới mà chìa ra một chiếc vòng tay đầy đắc ý nói với hắn
“Đây có phải là chiếc vòng của mày không?”
Dosu nhìn chiếc vòng của mình đang nằm trong tay Kousho liền hoảng loạn mà nhìn xuống cổ tay mình, vì chuyện ngày hôm qua nên hắn cũng chẳng hề biết rằng bản thân trong lúc bỏ chạy khỏi căn nhà hoang kia đã vô tình đánh rơi chiếc vòng và tình cờ thay chính Kousho và tên Tử thần kia là người đã nhặt được, Dosu vội vàng chạy tới giật lấy chiếc vòng từ tay Kousho nhưng y lại phản ứng nhanh hơn mà dễ dàng né người tránh cho tên đó động vào chiếc vòng
“Mẹ nó!! Trả lại cho tao mau thằng khốn!”
”Nếu mày kể lại mọi chuyện vào ngày hôm qua và đồng ý làm nhân chứng thì tao sẽ suy nghĩ lại”
Kousho vừa nói xong đã bị một đấm vung thẳng vào mặt, y khựng người mà nghe tên Dosu đang quát
“Tao đếch kể cái gì hết và cũng đếch có chuyện tao làm nhân chứng nhảm nhí gì cho mày cả! Mày trả lại cho tao mau hoặc tao đấm chết mày”
Kousho đưa tay quẹt lên bên khóe miệng đang chảy một dòng máu bởi cú đấm của Dosu, y nhìn vào mu bàn tay mình rồi lại ném chiếc vòng sang cho Dachi, y thay đổi ánh mắt mà nhìn về phía Dosu, môi y vẽ lên một nụ cười quái đản
“Vậy mày thử đấm chết tao xem nào”
Dosu bị thách thức liền nhào tới đấm thêm một phát nhưng lần này Kousho đã chặn lại được, y nắm chặt lấy nắm tay của Dosu mà bẻ ngược ra sau làm hắn thét lên một tiếng rồi lại thẳng chân đạp vào bụng Dosu khiến hắn ngã lăn ra đất. Dosu chống tay nghiến răng ngồi bật dậy tiếp tục chạy tới vung một đấm đánh lạc hướng Kousho rồi định dùng tay còn lại đấm móc y nhưng y đã đoán được mà nhẹ nhàng né hết cả hai đòn
Kousho vô thế mà túm lấy áo Dosu quật hắn thẳng xuống nền đất, Dosu nhăn mặt đầy đau đớn, hắn nằm đấy thở hổn hển nhìn bầu trời ảm đạm kia. Hắn thở hắt một hơi rồi lại bò dậy, hắn cởi bỏ cái áo khoác ngoài ra rồi chùi máu bên má mà khiêu khích Kousho, Kousho thấy vậy cũng vui vẻ tiếp chiêu hắn
Dachi đứng nhìn một màn đánh đấm mà cứ ngáp ngắn ngáp dài nhìn xuống cái đồng hồ đeo tay, không cần quan sát đến cuối Dachi cũng thừa biết ai sẽ là người chiến thắng bởi sự chênh lệch sức chiến giữa hai người kia đã quá rõ ràng rồi, Kousho luôn đoán được trước những đòn đánh của Dosu mà nhẹ nhàng tránh né đồng thời đánh trả, nãy giờ cũng chỉ toàn là Dosu ăn hành từ Kousho chứ hắn cũng chỉ có thể vung vài đấm nhẹ vào người Kousho mà thôi
Dosu dần kiệt sức mà khụy người thở dốc nhìn Kousho vẫn còn đang sung sức trước mặt. Kousho đầy vẻ thích thú nhìn hắn, Dosu thở dốc hồi lâu rồi hắn lại hướng mắt đến cục đá khá to ngay bên cạnh Kousho, một suy nghĩ vụt qua đầu hắn, hắn đứng thẳng người lên mà dồn sức chạy tới gạt chân Kousho, y vốn dĩ đã có thể né được nhưng Dosu lại dùng tay đánh mạnh vào ngay huyệt yếu ở đùi y làm y chao đảo ngã xuống đất
Còn chưa kịp chống tay ngồi dậy Kousho đã có cảm giác vừa bị một cái gì đó đập thẳng vào bên thái dương trái làm cho đầu óc có chút mơ hồ. Dosu ngồi trên người Kousho liên tục dùng cục đá trên tay đập vào đầu y làm nó nhuốm đỏ màu máu. Dachi đứng một bên điên tiết khi nhìn thấy cảnh tượng ấy, Dachi đi đến ánh mắt đầy tia lửa mà nắm lấy áo Dosu ném hắn thẳng đến cái cây bên cạnh còn bản thân thì đỡ Kousho ngồi dậy
Kousho hơi choáng mà gục đầu vào ngực của Dachi, y đưa tay lên chạm vào bên thái dương, một cảm giác ướt át truyền đến, y nhìn xuống bàn tay đã thấm đỏ máu của mình mà thầm chửi thề một câu. Dosu bị Dachi ném cũng đập thẳng cả sau gáy và lưng vào thân cây kia làm cho bản thân ngày càng mất tỉnh táo hơn. Dachi vốn dĩ muốn đỡ Kousho đến chỗ khác còn mình thì sẽ dần tên kia một trận nhưng lại bị y kéo áo lại
“Đừng nhúng tay vào”
Kousho nói một lời rồi lại chao đảo đứng dậy, Dachi vẫn lo sợ mà để hờ hai tay để có thể đỡ y bất cứ lúc nào. Máu chảy dài dọc cả bên má trái của Kousho, y từng bước đi đến bên cạnh Dosu vẫn còn đang chật vật cố gắng lấy lại ý thức cho bản thân ở bên gốc cây kia. Kousho dừng chân ngay trước mặt hắn, y đưa tay dính máu vuốt tóc ra sau rồi nở một nụ cười
“Mày muốn đổi vai không? Để tao đánh mày tới chết nhé?”
Nói rồi Kousho thay đổi ánh mắt mà vật Dosu ra đất, Dosu còn chưa nắm được tình hình đã phải nhận lấy từng cú đấm có thể giết chết người khác của Kousho. Dachi im lặng đứng nhìn nhưng bản thân anh ta lại muốn mình là người đang đè Dosu ra mà đánh như vậy. Kousho càng đánh càng điên, máu từ mặt y cũng chảy xuống làm đỏ cả áo của Dosu, mặt mũi hắn cũng bắt đầu trở nên bầm dập hơn nhiều, máu từ mũi hắn liên tục chảy ra, hắn chẳng chịu nổi nữa mà gắng sức vỗ lên vai Kousho
“D...dừng lại...tao làm...tao làm nhân chứng...”
Kousho nghe lời đó của Dosu mới chợt nhận ra mục đích của bản thân, y vì bị đánh vào đầu mà đã quên mất ý định đến tìm hắn là để làm gì, trong phút giây đó y đã hoàn toàn phớt lờ chuyện làm nhân chứng cho cậu mà muốn nhào tới đấm chết Dosu. Kousho giật mình dừng tay lại trước khi nắm đấm kia vung xuống mặt Dosu một lần nữa, y vẫn ngồi trên người Dosu mà nói
“Mày mà làm trái lời thì đừng có trách tao”
“Tao...không...nuốt lời đâu”
Kousho thở hắt mà gượng người đứng dậy, y cũng sắp chẳng giữ được tỉnh táo cho bản thân rồi, y ngoắc Dachi lại gần rồi lấy lại cái vòng tay từ Dachi mà ném xuống đất cho tên đang sống dở chết dở dưới kia, y cũng không quên lấy ra mấy tờ tiền cho hắn đến bệnh viện chữa trị còn mình thì lảo đảo bước đi cùng Dachi. Dachi nhìn Kousho mất sức cố gắng lê bước bên cạnh mình liền nhịn không được mà cúi người xuống, Kousho hiểu ý Dachi, y không chần chừ mà leo lên lưng anh ta để anh ta cõng mình đi đến bệnh viện
_______________________
Đó là cách mà chúng ta đã "mời" dc nhân chứng tới tòa còn giờ thì tui đi ngủ đây mai mình ra tòa tiếp hehe