Ngủ đến mơ mơ màng màng, Mộ Thanh cố gắng mở mắt ra, lập tức bị một vật thể có ánh sáng kỳ lạ trước mặt thu hút.
“Thích không? Đây là trái tim sắt xanh thuần khiết của Thần Tình Yêu.” Một vật thể hình tròn màu hồng nhạt xuất hiện trước mắt Mộ Thanh, làn sương mù mờ mịt màu hồng nhạt bao quanh một hòn đá giống như một trái tim đang đập, các xúc tu rất ấm, khi cẩn thận sờ vào còn có thể cảm nhận được sự rung động của nó, sương mù xung quanh lúc thì dày đặc lúc thì mờ nhạt khi nó đập nhẹ.
Mộ Thanh do dự một lát, vẫn không nhịn được nói: “Nó còn sống sao?”
Siren nghiêng đầu hôn lên gương mặt trắng trẻo mịn màng của Mộ Thanh, nhẹ nhàng cười nói: “Đương nhiên là không.”
Mộ Thanh nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm, không còn sống thì tốt, thành thật mà nói, nếu nó còn sống, cậu sẽ rất sợ hãi thứ này, dù sao nó cũng mang đến cho cậu cảm giác rất giống một trái tim đang sống.
Sau khi nghe được lời đảm bảo của Siren, cậu lập tức không còn lo lắng nữa, cẩn thận quan sát trái tim của Thần Tình Yêu, càng nhìn càng cảm thấy dễ thương đến lạ thường.
Sương mù lúc thì dày đặc lúc thì mờ nhạt, lúc dày đặc có thể cảm nhận rõ ràng hơi nước trên tay, Mộ Thanh không khỏi cúi đầu ngửi lòng bàn tay mình, một cỗ hương thơm sảng khoái nhẹ nhàng thấm vào ruột gan bay thẳng đến buồng phổi, không biết có phải là tưởng tượng hay không, nhưng cậu luôn cảm giác được thân thể của mình trong nháy mắt trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cậu nhịn không được liếm liếm một chút, lập tức nhíu mày.
Ngọt, ngọt quá, vị ngọt trong miệng nị đến lạ thường, đầu lưỡi còn có thể nếm được một mùi tanh thoang thoảng, đúng lúc này, bên tai truyền đến một tiếng cười khẽ của Siren: “Ăn ngon không?”
Mộ Thanh tức giận quay đầu nhìn hắn, đôi lông mày thanh tú nhíu chặt, mang theo một tia ủy khuất mà chính mình cũng không phát hiện được: “Ngọt quá.” Nói xong, liền nhe răng cười rộ lên, “Nhưng ăn cũng khá ngon.”
Vừa nói vừa hồi tưởng liếm liếm môi, bởi vì thực sự rất ngon, mặc dù quá ngọt đối với cậu, nhưng một lát sau, liền có một hương vị tuyệt vời đọng lại trên đầu lưỡi.
Mang theo một ít vị ngọt của mật hoa và một chút đắng của cà phê, khi nếm kỹ còn có thể cảm nhận được một chút men say, đầu óc đều trở nên mụ mị, khiến người ta choáng váng.
Đương nhiên bé ngốc đáng yêu Mộ Thanh không nhận thấy Siren đang ôm chặt lấy mình, trái ngược với nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt là lòng dạ thâm sâu khó lường, đôi mắt màu bạc tràn đầy tính xâm lược, nghe được cảm nhận của bạn đời về trái tim của Thần Tình Yêu, Siren khẽ mỉm cười, trong ý cười mang theo cảm giác bệnh hoạn đầy thỏa mãn.
Tất nhiên trái tim của Thần Tình Yêu không còn sống, nhưng khi nhỏ vào giọt máu của người khác, nó sẽ sống dậy, giống như một trái tim đang đập, rỉ máu ra bên ngoài, đương nhiên nếu cả hai yêu nhau thật lòng ăn vào sẽ không có chuyện gì, nhưng nếu có một người không thật lòng thì trái tim của Thần Tình Yêu sẽ biến thành kịch độc, và người không thật lòng đó sẽ biến thành một bộ thi thể, may mắn là, may mắn là, bé con yêu hắn, đúng vậy, cậu yêu hắn.
Siren không khỏi dùng hàm răng nhẹ nhàng vuốt ve cái cổ trắng nõn yếu ớt của Mộ Thanh, hai mắt không tự chủ được bắt đầu đỏ lên, toàn thân nóng bừng, cả người chìm đắm trong niềm vui sướng tột độ.
Trái tim đập thình thịch, máu giống như chảy ngược, cả người không thể bắt đầu tự hỏi, cậu yêu hắn, cậu yêu hắn…... Trên đời này làm sao lại có chuyện tốt như vậy, Siren vừa muốn đem cậu giấu đi vừa muốn tuyên bố với cả thế giới, nhất thời không biết phải làm sao, bạn đời của hắn quả là tuyệt nhất thế gian! Siren không kiềm chế được mà lâm vào một mớ suy nghĩ ngốc nghếch về Mộ Thanh.
Vì vậy lúc Mộ Thanh quay đầu lại đã thấy Siren đang nhu tình nhìn mình, ánh mắt dịu dàng cùng ý cười phảng phất như có thể dìm chết người bao phủ lấy cậu, không một ai có thể phủ nhận tình cảm của hắn, dây dưa nhớp nháp mà nhìn mình.
Trái tim Mộ Thanh không tự chủ được mà đập nhanh hơn, gì vậy trời, thích mình đến vậy sao? Cái ánh mắt hận không thể ăn tươi nuốt sống mình đó, thực sự, thực sự…... Quá phạm quy a!
Có điều, có điều cậu thực sự rất thích á, rất thích nhìn Siren thích mình như vậy.
Mộ Thanh giơ tay che mặt, vội vàng hôn lên đôi môi mỏng mà mình mong ước đã lâu, dừng một chút, rồi lại hôn thêm một cái, ưm, ăn thật ngon, lạnh lạnh ngọt ngọt! Môi của bạn trai cậu là đẹp nhất thế gian, ưm, cũng ngon nhất thế gian luôn, Mộ Thanh cũng ở trong lòng âm thầm khen ngợi bạn trai mình!