Alpha Yếu Nhất Trong Lịch Sử

Chương 4: Thơm quá



Mộ Thanh mở mắt ra, tinh thần cũng không khá hơn là bao, đầu cậu vẫn còn đau âm ỉ, khó khăn ngồi dậy, nghe thứ ngôn ngữ xa lạ kia, chỉ cảm thấy tâm tình mình có chút tồi tệ.

Ba người đàn ông trước mặt ai nấy đều rất đẹp trai, dáng người cao lớn, đặc biệt là người đàn ông tóc ngắn với đôi mắt màu bạc và bộ quân phục màu đen ở giữa, tuy rằng vẻ mặt vô cảm, nhưng khi Mộ Thanh vừa bị anh nhìn liền cảm giác lông tơ trong người dựng đứng lên.

Ngay khi Mộ Thanh cảnh giác nhìn anh, người đàn ông này nhanh chóng vươn tay nhéo hai má cậu một cái, "Ui da, Ui da" Một trận đau nhức truyền tới, Mộ Thanh chỉ cảm thấy hai gò má mình nóng rát đau đớn, cậu không dám tin nhìn người đàn ông tóc ngắn vẻ mặt lạnh nhạt, trong lòng thầm phỉ nhổ bà mẹ nó.

Nước mắt không tự chủ được chảy xuống, cậu cũng chẳng muốn khóc đâu, nhưng lại không thể khống chế được phản ứng của cơ thể, từ nhỏ đến lớn mỗi lúc buồn bã hay đau đớn, nước mắt của cậu đều tựa như nước máy chảy xuống ào ào, ngay cả cha mẹ cậu cũng gọi cậu là túi khóc nhỏ!

Hòa Quang và Carlos hai người đồng thời lùi về phía sau vài bước, không thể tin được nhìn tiểu alpha trước mắt, bọn họ thật sự không nghĩ tới alpha này cư nhiên sẽ khóc, hắn là alpha, alpha làm sao có thể khóc cho được? Điều này hoàn toàn trái với lẽ thường, có chuyện gì là giết người không thể giải quyết, hắn cũng không phải là những omega nũng nịu kia, vẻ mặt hai người ngờ nghệch nhìn tiểu alpha khóc đầy nước mắt, chỉ cảm thấy tam quan của mình đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng!

Siren ngay từ đầu cũng kinh ngạc, dù sao hắn cũng không có dùng lực, thật sự chỉ là nhẹ nhàng nhéo một cái, nhưng khi nhìn thấy má phải của tiểu alpha này trở nên đỏ bừng, trong lòng đối với cơ thể của cậu càng thêm ghi khắc, thật là nhỏ bé yếu ớt, khó có thể tưởng tượng đây là một alpha, thể lực cư nhiên còn kém hơn một chút so với omega.

Siren nhìn đôi mắt phiếm hồng của cậu mà thầm nghĩ, nghĩ rồi lại cảm thấy quá đáng yêu, rất rất rất là đáng yêu, mắt hồng hồng, chóp mũi hồng hồng, miệng cũng hồng hồng, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy hàm răng trắng lóa chợt lóe qua, Siren chỉ cảm thấy có một loại cảm giác tê dại không thể giải thích được chạy khắp toàn thân và một cảm giác sung sướng kỳ lạ quẩn quanh trong lòng!

Theo tiếng khóc của Mộ Thanh, pheromone của alpha thuộc về cậu ngày càng nồng đậm, hương vị rất kỳ quái, ngửi thôi đã thấy ngứa ngáy trong lòng, muốn dùng hết toàn lực mà đi hớp một ngụm.

Nhưng nó có vị rất nhẹ, nó câu dẫn lòng người ngứa ngáy khó nhịn, phiền não không thôi, khiến cảm giác nóng nảy trong lòng đột nhiên sinh ra!

Suy nghĩ một hồi, ba người cũng hiểu được nguyên nhân gây ra cuộc náo loạn trên đường phố, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy pheromone của mình đang rộn rạo, huống chi là những alpha cấp thấp kia, "Cái này nếu dùng tốt, sẽ là một sát khí lợi hại nha." Hòa Quang sờ sờ cằm mình, vẻ mặt cười ôn nhu.

Mộ Thanh chỉ cảm thấy ớn lạnh, bất giác hắt hơi một cái, khiến nước mũi theo tiếng mà chảy ra, Mộ Thanh chỉ cảm thấy một trận xấu hổ bao phủ khắp toàn thân, nhiệt độ bùng phát, bất giác lấy tay che đi mặt mình, cảm thấy xấu hổ không thôi, cậu đã 23 tuổi rồi, vậy mà lại chảy nước mũi, thánh thần thiên địa ơi, hãy để cho con chết đi, thật muốn kiếm một cái lỗ chui xuống!

Cái thế giới chết tiệt này hoàn toàn không hợp với phong thủy của cậu! Mộ Thanh đơ mặt nghĩ.