Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 459: Tuyệt đối không thể dùng tiền!



Nhưng chị nói cái gì mà đốt tiền chứ...

Đây chính là Tử thần đường đua Yeva đó.

Hơn nữa, tất cả những người tham dự bữa tiệc ấy chắc chắn đều đang bận rộn chọn quà, nếu em đi tay không đến thì cũng khó ăn khó nói!”

Lâm Yên khinh bỉ nhìn Bùi Vũ Đường, người thật ngay trước mặt mà cậu ta không tăng, lại đi tặng cho một tên hàng giả, đây là chuyện hài sao? “Chị dâu, em nghĩ cả ngày cũng không nghĩ ra nên tặng gì, chị nghĩ giúp em đi.” Bùi Vũ Đường nói.

“Tôi thấy không cần thiết.” Lâm Yên trầm ngâm một lát rồi nói với Bùi Vũ Đường, “Cậu nghĩ mà xem, Tử thần đường đua Yeva người ta có cái gì mà chưa từng thấy? Cậu phải làm cho mình thật đặc biệt thì Yeva mới có thể nhớ kĩ cậu.” “Hả?” Bùi Vũ Đường ngơ ngác.

Làm cho mình thật đặc biệt? Nhưng phải làm thế nào thì Yeva mới thấy cậu ta đặc biệt không giống người thường, đồng thời còn khiến Yeva nhớ kĩ? “Cậu nghĩ mà xem, người khác đều tặng quà quý giá mà cậu lại chẳng tặng cái gì thì chẳng phải là đặc biệt còn gì? Nếu là tôi thì tôi thề tôi sẽ nhớ kĩ cậu cả đời!” Lâm Yên nghiêm túc nói với Bùi Vũ Đường.

Bùi Vũ Đường: “...” “Chị dâu, chị đừng đùa, em đang nghiêm túc đó.

Bị người như chị nhớ kĩ thì em thì không muốn còn hơn.” Bùi Vũ Đường thở dài.

“Thế là cậu quyết tâm phải đưa quà gặp mặt đúng không?” Lâm Yên nhíu mày nhìn Bùi Vũ Đường.

Bùi Vũ Đường gật đầu: “Đương nhiên! Ý của em là tặng cái gì đó tương đối nổi bật...

nhưng phải có nội hàm, có đẳng cấp khiến người ta khắc sâu ấn tượng!”

Lâm Yên bất đắc dĩ, sao cái thằng nhóc thối này lại không chịu nghe lời khuyên chứ? Một lát sau, Lâm Yên đảo mắt, nói: “Cậu...

có tin tôi không?” “Chị dâu nói cái gì vậy, đương nhiên là em tin chị rồi!” Bùi Vũ Đường nói.

“Vậy thì thế này.” Lâm Yên trầm tư, nói: “Chuyện qua các cậu không cần phí tâm, tôi chuẩn bị giúp cậu.

Đảm bảo sẽ có nội hàm, có đẳng cấp đồng thời chỉ cần liếc mắt nhìn qua là đã thấy nhiều tiền, thế nào?” “Thật chứ?” Hai mắt Bùi Vũ Đường phát sáng.

Nói đến chuyện tặng quà thì thật sự Bùi Vũ Đường chẳng biết gì, trước kia quen bạn gái thì về cơ bản là cậu ta chẳng thèm tặng quà cho đối phương.

“Yên tâm, cứ giao cho tôi.

Đến lúc đó cậu chỉ cần gửi tiền mua quà cho tôi là được.” Lâm Yên gật đầu, đáp.

“Vậy thì em yên tâm rồi.” Bùi Vũ Đường thở phào một hơi.

“Đúng rồi.” Bùi Vũ Đường đang định rời đi thì đột nhiên xoay người lại, nói: “Chị dâu, trong bữa tiệc còn có tiết mục thi đấu giữa những đội xe đứng đầu trong nước với Yeva.

Em đã xin cho chị một chân rồi, chúng ta cùng đi xem.” “Được được.” Lâm Yên đồng ý.