Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 53: Chẳng lẽ bị ma nhập?



Lâm Yên...

bà không sao chứ?” Lâm Yên giẫm một chân lên ghế dựa: “Đi ra! Có nghe thấy không.

Nếu không phải do mày thì nam thần của tạo đâu thể bị cuốn vào mấy scandal như thế này! Chính tao còn không dám vấy bẩn nam thần của tao, sao mày dám làm như thế với anh ấy! Mày có tin tao liều mạng với mày không?” Uông Cảnh Dương cũng phát hoảng: “Lâm Yên! Rốt cuộc bà đang nói chuyện với ai thế hả?” “Được! Mày không ra đúng không?” Lâm Yên hít sâu một hơi, sau đó chạy đến nhà bếp lôi một con dao phay ra kề lên cổ mình, “Nếu mày còn không ra, có tin tao...

có tin tự tao chém tao không hả?” Nếu như đó là nhân cách thứ hai của cô thì cô chết rồi “nó” cũng không sống nổi! Uông Cảnh Dương bị hành động bất ngờ của Lâm Yên dọa cho hết hồn hết vía, lập tức chạy tới cướp lấy con dao trong tay Lâm Yên, “Mẹ nó! Lâm Yên! Bà điên thật rồi đấy à?” Lâm Yên đã uất ức đến mức muốn nổ tung ngay tại chỗ, “Làm sao bây giờ...

tôi phải giải thích với tiền bối Bùi thế nào đây.

Thật sự không phải do tôi mà...

Chắc anh ấy sẽ không nghĩ là do tôi cố ý làm vậy chứ...

cố ý lợi dụng anh ấy tạo Scandal lấy tiếng!” Thật sự oan uổng chết cô! Lần trước, bị Bùi Duật Thành hiểu lầm đã đủ thảm, bây giờ lại thêm Bùi Nam Nhé! Uông Cảnh Dương vẫn còn sợ hãi, an ủi cô: “Lâm Yên, bình tĩnh...

bà bị kích thích đến điên rồi à? Không phải chỉ là một scandal thôi sao? Đằng nào cũng đâu phải lần đầu tiên.

Hơn nữa, cả nửa giới giải trí bà đều dính vào rồi chẳng lẽ còn để ý Bùi Nam Nhứ?”.

Sao Bùi Nam Nhứ có thể giống bọn họ chứ? Đối với cô, Bùi Nam Nhứ chính là ánh trăng sáng trên bầu trời cao! Cô đã từng là một thành viên trong đội ngũ người hâm mộ cùng nhau bảo vệ Bùi Nam Nhứ, tấn công những nữ nghệ sĩ dám vấy bẩn Bùi Nam Nhứ.

Sao cô có thể chịu được khi người vấy bẩn Bùi Nam Nhớ lại chính là cô! “Ông thì biết cái gì?” Lâm Yên trừng mắt nhìn Uông Cảnh Dương.

Lúc Lâm Yên đang hoang mang rối loạn thì đột nhiên điện thoại cố đổ chuông.

Nhìn thấy tên người gọi đến, Lâm Yên lập tức ngẩn người, là người quản lý của cô.

Cô quên mất mình vẫn còn có một người quản lý.

Lâm Yên do dự nửa ngày mới dè dặt nhận điện thoại: “Alo, chị Lăng ạ?” Đầu bên kia, Triệu Hồng Lăng cười khẽ một tiếng: “Lâm Yên, mấy ngày không gặp, lá gan lại lớn thêm rồi nhỉ? Ngay cả Bùi Nam Nhứ cũng dám tạo scandal?” Lâm Yên tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Em nói không phải do em làm, chị tin không?” Triệu Hồng Lăng là người quản lý của cô.

Nhưng sau khi cô vào nghề, tất cả mọi việc cô đều nghe theo Lâm Thư Nhã, đại bộ phận công việc cũng giao cho Lâm Thư Nhã xử lý.

Cho nên quan hệ của cô với Triệu Hồng Lăng ngày càng không tốt, đến cuối cùng chẳng còn qua lại với nhau.

Về sau, cô biết tất cả những chuyện mà Lâm Thư Nhã đã làm, nhưng cô đã không còn mặt mũi nào đi tìm Triệu Hồng Lăng nữa.

Triệu Hồng Lăng hừ lạnh một tiếng: “Ai mà biết được, đây cũng không phải lần đầu tiên em mắc sai lầm ngu xuẩn thế này! Nói không chừng em đang luẩn quẩn trong lòng nên muốn thử một cách chết có tính kích thích mạnh?”

Lâm Yên: “...”