Pha chế rượu?
Nghe Đỗ Minh nói, Đỗ Tư Khang lập tức nở một nụ cười.
-Xú tiểu tử, cút qua một bên, đừng ở chỗ này nói lung tung.
Đỗ Minh phản đối:
-Con không có nói lung tung, thứ con muốn học từ lão sư đúng là kỹ thuật pha chế rượu.
Nghe đến đây, Đỗ Hinh Nhi cũng đờ người ra:
-Ca ca, chuyện này sao có thể xảy ra. Huynh học pha chế rượu với hắn? Có lầm hay không đây! Cha chúng ta chính là hội trưởng công hội Điều Tửu Sư, là tửu thần duy nhất hiện nay.
Đỗ minh hừ một tiếng, nói:
-Quan niệm về pha chế rượu của ta cùng cha vốn không hề giống nhau. Cha, người thật sự cho rằng việc lão sư xuất hiện là trùng hợp sao? Chẳng lẽ ngài không nghĩ tới, vì sao lão sư đột nhiên tới công hội chúng ta? Tại sao người lại đến Thiên Thủy Thành ư? Mục đích của lão sư chính là đến Điều Tửu Sư công hội để tìm người luận bàn.
Đỗ Tư Khang giật mình, nhìn về phía Cơ Động:
-Cơ Động tiên sinh, Đỗ Minh hắn nói…
Cơ Động khẽ gật đầu, nói:
-Điều hắn nói là sự thật. Lần này ta đến công hội Điều Tửu Sư, đúng là có ý định tìm ngài luận bàn tài nghệ pha chế rượu. Không ngờ gặp ngay lúc công hội Điều Tửu Sư gặp khó khăn. Cho nên ta mới đến xem, không ngờ đúng lúc gặp phải Đỗ Minh bị ngài đuổi ra ngoài.
Đỗ Minh tiếp lời, nói:
-Tài nghệ pha chế rượu của lão sư hoàn toàn làm con tâm phục khẩu phục, cho nên con mới bái người là sư phụ, khi đó con cũng không hề ngờ rằng lão sư lại là một ma sư cường đại như thế.
Nếu như người Đỗ Minh bái sư là kẻ khác, chỉ sợ Đỗ Tư Khang đã sớm nổi trận lôi đình rồi. Thân là hội trưởng công hội Điều Tửu Sư, được mọi người xưng tụng là Tửu Thần, vậy mà con trai mình lại đi bái người khác làm sư phụ. Điều này hắn sao có thể tiếp nhận được. Nhưng mà, người mà con hắn bái làm sư phụ lại vừa cứu vớt cả công hội Điều Tửu Sư, cũng như cứu mạng hắn. Sắc mặt Đỗ Tư Khang lúc đỏ, lúc trắng, không biết nói gì mới phải.
Cơ Động nói:
-Đỗ Hội trưởng, ngài không cần kinh ngạc quá mức. Kỳ thật ta vốn chỉ muốn bàn luận cùng ngài mà thôi. Quan niệm về pha chế rượu của Đỗ Minh và ta rất giống nhau, đều cùng theo đuổi thủ pháp điều chế rượu thuần túy mà không phải thủ pháp điều chế rượu có vận dụng ma lực phụ trợ. Ta nghe sư huynh nói qua, tài nghệ pha chế rượu có vận dụng ma lực của ngài đã đạt tới đỉnh cao hiếm ai có thể vượt qua. Cho nên, lần này ta đến đây, vốn hy vọng có thể thông qua cuộc luận bàn với ngài để học hỏi thêm. Chúng ta có thể chia sẻ những kinh nghiệm với nhau, hẳn sẽ rất bổ ích cho việc pha chế rượu trong tương lai của cả hai.
Nghe Cơ Động nói, Đỗ Hinh Nhi không nhịn được, hỏi: Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
-Cơ Động ca ca, huynh chỉ mới có bao nhiêu tuổi ? Là Ma Sư cường đại như vậy đã kinh người rồi. Pha chế rượu vốn không hề giống với tu luyện. Không trải qua nhiều năm nghiên cứu, thực hành thì không thể nào có thành tựu được. Cha muội đã pha chế rượu được năm mươi năm, hơn nữa còn phải nhờ vào thiên phú xuất chúng mới có được thành tựu như hôm nay. Tu vi của huynh đúng là làm muội rất bội phục. Nhưng nếu huynh nói ở phương diện pha chế rượu huynh lại có thể luận bàn với cha ta, thực khiến cho muội khó mà tin được.
Đỗ Tư Khang không lên tiếng, lần này hắn cũng không có trách cứ con gái của mình, đúng là tu vi của Cơ Động làm cho hắn cực kì khâm phục. Nhưng nói đến lĩnh vực pha chế rượu, hắn đã là đệ nhất nhân nhiều năm nay, cho nên bất luận đối mặt với điều tửu sư nào, thì hắn đều có cảm giác cao cao tại thượng, tự tin vào sự ưu việt không ai sánh bằng của mình. Cơ Động muốn luận bàn với hắn, thật sự khó mà tin được.
Đỗ Minh trừng mắt, nhìn muội muội, nói:
-Hinh Nhi, tiểu nha đầu ngươi thì biết cái gì. Ở phương diện pha chế rượu, trình độ của lão sư tuyệt không kém hơn tu vi Ma Sư của người, thậm chí còn cao hơn nữa kìa. Cha, người không tin sao? Người chớ quên rằng con trai của người cũng là một Điều Tửu Sư sáu sao. Nhưng mà, sau khi xem Lão Sư pha chế rượu xong, thì thậm chí đến dũng khí pha chế rượu con cũng không có. Lão sư đã cho con xem tài nghệ pha chế rượu thần kỳ của người, chỉ bằng vào thủ pháp thuần túy mà có thể làm cho một loại cốc-tai đạt được một trăm hương vị.
Một loại cốc-tai mà đạt được một trăm vị. Ở giới pha chế rượu, cho dù là phân hội trưởng Phất Thụy cũng không làm được, hẳn chỉ có người mới làm được. Nhưng mà người lại kết hợp ma lực vào việc pha chế. Còn lão sư không hề dùng tới một tia ma lực nào cả.
Đỗ Tư Khang nhìn về phía Cơ Động, từ khi con trai hắn nói ra việc học tập pha chế rượu từ Cơ Động. Thì điều đầu tiên hắn nghĩ đến là Cơ Động đến đây là vì Hãn Hải Quỳnh Tương. Nhưng rất nhanh hắn đã loại bỏ ý nghĩ này, nếu như Cơ Động vì Hãn Hải Quỳnh Tương mà đến, thì ngày đó Cơ Động hoàn toàn có thể đoạt lấy nó sau khi cứu hắn. Nhưng Cơ Động không làm như vậy, hắn chỉ đơn thuần giải quyết nguy cơ của công hội mà thôi. Đến Ma Minh cũng bị hắn đánh tan, thì nếu hắn muốn cướp đoạt Hãn Hải Quỳnh Tương cần phải phiền phức vậy sao? Huống chi hắn còn có công hội Ma Sư hậu thuẫn. Về việc con trai hắn nói, Cơ Động chỉ dùng kỹ năng thuần túy để điều chế ra loại rượu có trăm vị, hắn chỉ mang thái độ bán tín bán nghi mà thôi.
-Cơ Động tiên sinh, sao ngài lại nghĩ đến việc luận bàn với ta? Không biết ngài đã tỷ thí với Phất Thụy chưa?
Tâm tình Đỗ Tư Khang đã bình tĩnh lại rất nhiều, hôm nay hắn mang hai đứa con đến đây, vốn chỉ định cảm tạ Cơ Động, nhưng lúc này tính hiếu thắng của hắn lại nổi lên.
Cơ Động nói:
-Lần đầu tiên ta luận bàn với sư huynh Phất Thụy là vào năm năm trước. Lần đó xem như chúng ta ngang tài ngang sức. Có thể nói, ta quen sư huynh cũng nhờ vào sự pha chế rượu. Bởi lúc đó sư huynh Phất Thụy đã đến đây để tham dự cuộc thi nâng cấp lên cửu tinh điều tửu sư. Còn ta thì phát sinh mâu thuẫn với phân hội của công hội Điều Tửu Sư ở thành Trung Nguyên, sau một hồi tỷ thí thì đã đánh bại bọn họ. Cho nên sau khi trở về, sư huynh Phất Thụy liền tới tìm ta.
Nghe Cơ Động nói thì ánh mắt Đỗ Tư Khang dần dần biến đổi, hắn tin Cơ Động sẽ không gạt mình. Bởi tuy hắn có được lực lượng cường đại như vậy lại không hề tỏ vẻ kiêu ngạo chút nào, chứng tỏ hắn cũng không phải là một người tự cao. Tuy nhiên, Đỗ Tư Khang cũng không hề cho rằng năng lực pha chế rượu của Cơ Động có thể vượt qua mình, nhưng có thể ngang sức ngang tài với Phất Thụy thì quả thật có tư cách luận bàn cùng hắn. Huống chi, trên người Cơ Động còn có Sinh Mệnh Chi Nguyên, là thứ mà hắn cực kỳ thèm khát. Là loại rượu đứng thứ sáu trong thập đại danh tửu, giá trị của nó vốn không thể nào đo đếm được.
-Được rồi, Cơ Động tiên sinh, ngài hãy chọn một thời gian cố định, chúng ta sẽ luận bàn một chút.
Cơ Động nói:
-Nếu Đỗ Hội Trưởng có thời gian thì chọn ngày mai đi. Địa phương thì do ngài quyết định, bất quá ta không hi vọng có nhiều người xem. Theo ta thì chỉ cần hai người bạn của ta cùng với con gái của ngài là được, ngài thấy sao? Ta nghĩ, ở cấp bậc pha chế rượu của chúng ta thì không cần thiết có người đánh giá a.
Đỗ Tư Khang khẽ gật đầu, nói:
-Hảo, cứ làm theo ý của ngài đi. Ta sẽ đi bố trí ngay, chỗ để luận bàn thì trong công hội có rất nhiều. Chúng ta cũng không làm phiền ngài nghỉ ngơi nữa.
Cơ Động gật đầu mỉm cười, nhân cơ hội này chỉ điểm Đỗ Minh một chút cũng tốt. Sau khi luận bàn với Đỗ Tư Khang xong thì cũng đến lúc mình và Liệt Diễm rời đi. Bởi sau khi ước định với minh chủ Ma Minh Miểu Miểu, đột nhiên hắn lại nhớ tới một chuyện. Trước khi Thánh Tà Chi Chiến bắt đầu, mình còn phải đi tới một chỗ, tìm một người. Sau đó hắn còn phải tu luyện một thời gian ngắn nữa.
Đỗ Hinh Nhi nhìn Cơ Động, đôi mắt to tròn nhấp nháy:
-Cơ Động ca ca, huynh còn chưa đáp ứng thu muội làm đồ đệ đó. Tuy chúng ta không cùng thuộc tính, nhưng đều là ma sư mà, huynh vẫn có thể chỉ điểm muội a! Nếu không, muội cũng học pha chế rượu với huynh nha?
Đỗ Minh tức giận nói:
-Hinh Nhi, đừng có làm loạn nữa.
Hinh Nhi hừ một tiếng.
-Muội muốn bái Cơ Động ca ca làm sư phụ.
Cơ Động thoáng suy tư một chút, nói:
-Như vậy đi, nếu như trong ba năm, ma lực của muội có thể vượt qua cấp sáu mươi thì huynh sẽ thu muội làm đồ đệ. Muội thấy thế nào?
Ba năm, cấp sáu mươi? Đỗ Hinh Nhi sửng sốt một chút:
-Hơi khó một chút, bất quá đối với thiếu nữ thiên tài như muội hẳn không thành vấn đề. Quyết định như vậy đi, ngoéo tay nào.
Vừa nói, nàng vừa duỗi bàn tay nhỏ bé, trắng nõn ra, dựng thẳng một đầu ngón tay lên, đưa tới trước mặt Cơ Động.
Cơ Động có chút bất đắc dĩ, ngoéo tay với nàng. Vốn hắn muốn làm cho nàng biết khó mà lui, mặc dù nàng có Tiên thiên nguyên tố chi thể, nhưng trước mắt nàng mới hơn bốn mươi cấp. Muốn đột phá một trong những bình cảnh lớn nhất của Ma Sư, cơ hồ là chuyện bất khả thi.
Đỗ Tư Khang nhìn con gái, không khỏi nhíu mày, hắn hiểu con gái mình rất rõ, chỉ có chuyện nàng cảm thấy cực kì hứng thú thì mới có thể làm nàng quyết tâm như vậy. Chẳng lẽ nó chỉ đơn giản muốn bái Cơ Động làm lão sư sao? Hay là nha đầu này đã để ý Cơ Động rồi? Nhưng mà, bên cạnh hắn đã có hai siêu cấp mĩ nữ rồi, tuy thực lực Cơ Động rất mạnh. Nhưng tác phong sống (ý nói Đỗ Tư Khang hiểu lầm Cơ Động bắt cá hai tay) của hắn lại không hợp với tính cách có phần hơi cổ hủ của Đỗ Tư Khang.
Cơ Động nhìn Đỗ Minh nói:
-Ngày mai, sau khi luận bàn với Đỗ Hội trưởng thì ta cũng phải ly khai Thiên Thủy Thành rồi. Ngày bắt đầu Thánh Tà Chi Chiến cũng không còn xa nữa. Trong khoảng thời gian này ta cũng không rảnh, cho nên không thể chỉ dạy ngươi được gì. Trước khi đi ta sẽ lưu lại một bộ thủ pháp cơ bản cho ngươi, ngươi phải siêng năng luyện tập. Sau khi Thánh Tà Chi Chiến kết thúc, ngươi đến thành Trung Nguyên tìm ta, ta sẽ chờ ngươi ở đó.
Nghe được bốn chữ Thánh Tà Chi Chiến, nhãn tình Đỗ Minh sáng lên.
-Lão sư, ta có thể đi cùng ngài, tham gia Thánh Tà Chi Chiến không? Ta cũng muốn góp một phần sức lực vì đại lục.
-Đúng, đúng, ta cũng đi.
Đỗ Hinh Nhi tung tăng như chim sẻ, vội vàng nói.
Đỗ Tư Khang tức giận nói:
-Hai người các ngươi câm miệng cho ta. Các ngươi cho rằng Thánh Tà chiến trường là địa phương nào? Là nơi các ngươi muốn đi là đi sao? Không được làm phiền Cơ Động tiên sinh nghỉ ngơi nữa, theo ta ra ngoài.
Tuy hắn chưa từng tham gia Thánh Tà Chi Chiến, nhưng lại hiểu rất rõ về nó. Trong quá khứ đã có không biết bao nhiêu anh tài tiến vào rồi vĩnh viễn chôn thân tại đó. Hắn đương nhiên biết Thánh Tà chiến trường là nơi rèn luyện tốt nhất. Nhưng hắn sao có thể cam lòng để cho hai đứa con này đi mạo hiểm chứ.
Đỗ Tư Khang trước khi kéo hai đứa con ra ngoài, còn hướng về Cơ Động nở một nụ cười áy náy.
Cơ Động có chút bất đắc dĩ lắc đầu, hắn thật sự rất muốn có được Hãn Hải Quỳnh Tương, nhưng lại không hi vọng trong lòng Đỗ Tư Khang sinh ra sự hiểu lầm. Bởi vì, hắn vẫn luôn cho rằng mình là Điều Tửu Sư số một, mặc dù hắn cũng không cho rằng công hội Điều Tửu sư ở thế giới này là một công hội điều tửu chính thống, nhưng dù sao mọi người cũng đều là đồng nghiệp, hắn tuyệt đối không mong muốn xúc phạm tới sự công bình giữa các người điều tửu.
Liệt Diễm cũng rất mong chờ chứng kiến trận đấu phân thắng bại giữa Cơ Động và Tửu Thần Đỗ Tư Khang. Ngày mai, Cơ Động nhất định phải ở trong trạng thái tốt nhất. Chuyện chưa hoàn thành ở vũ hội lúc trước, lần này nhất định phải thành công hoàn hảo. Về phần Hãn Hải Quỳnh Tương, đành tùy theo duyên phận vậy.
Liệt Diễm cũng không quay lại phòng, Cơ Động trở lại giường, khoanh chân ngồi xuống. Ngưng thần nhập tâm, đề tụ ma lực, lúc này hắn đem khối Thiên Chi Ngọc lấy được từ trong tay Ma Sư Yểu Tà của công hội Ma Kỹ ra ngoài. Linh Hồn Chi Hỏa lại có dấu hiệu tăng trưởng, hỗ trợ nó phát triển mạnh hơn chẳng tốt hơn sao. Hỗn Động Chi Hỏa càng mạnh, hắn càng sớm khống chế được lực lượng của Hỏa Thần Song Kiếm.
Âm Dương Ngư (1) lặng yên xoay tròn, cho dù Cơ Động không tận lực tu luyện, thì hỏa nguyên tố ở bên ngoài cũng sẽ tự tiến vào thân thể hắn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao khi hắn thức tỉnh, thì ma lực cũng đã khôi phục tương đối rồi.
Lúc này dưới sự thúc dục của Cơ Động, song hỏa ngưng tụ pháp trận bay lên từ sau lưng hắn, tốc độ hấp thu ma lực liền tăng vọt. Âm Dương Ngư trong cơ thể cũng tăng tốc, lấy Linh Hồn Chỉ Hỏa làm hạch tâm, thôn phệ hết thảy hỏa nguyên tố ở bên ngoài.
Cơ Động đem khối Thiên Chi Ngọc đặt trong lòng bàn tay mình, sau khi chiếm được khối ngọc này thì hắn vẫn chưa có kiểm tra nó kỹ càng.
Miếng Thiên Chi Ngọc trắng noãn ôn nhuận tỏa ra khí tức hỗn độn nhu hòa, cho dù bản thân Cơ Động đã có được hỗn độn chi hỏa, thì khi cảm thụ được khí tức hỗn độn tinh khiết, ma lực trong cơ thể được hấp thu từ ngoại giới bởi âm dương ngư cũng bị khối ngọc này ảnh hưởng, lập tức trở nên tinh khiết hơn, dễ dàng hấp thụ hơn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao mỗi một ma sư đều hi vọng có được một khối Thiên Chi Ngọc. Hơn nữa, khi nắm Thiên Chi Ngọc trong tay, nó mang đến một cảm giác bình yên cho người sử dụng, có nó, bất luận đột phá bình cảnh nào đều không lo lắng bị tẩu hỏa nhập ma.
Bất quá, Cơ Động cũng không có ý lưu nó lại. Dù sao, đem nó dung hợp với Hỗn Độn Chi Hỏa mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất.
Trong đáy mắt Cơ Động dần dần hiện ra màu trắng nhàn nhạt, tinh thần lực do Linh Hồn Chi Hỏa sinh ra lặng lẽ chuyển động, quay quanh khối Thiên Chi Ngọc. Lần hấp thụ này khác hẳn lần trước. Lúc này, Cơ Động chỉ dùng linh hồn chi hỏa của mình cảm thụ khí tức hỗn độn thuần túy trên Thiên Chi Ngọc. Dần dần, Linh Hồn Chi Hỏa bao hàm hỗn Độn Chi Hỏa dung hợp cùng khối Thiên Chi Ngọc này, tạo thành một khối cầu đặc thù
Khối cầu hiện ra, lập tức lóe ra ánh sáng nhàn nhạt. Thần sắc trên mặt Cơ Động dần dần biến hóa, biểu lộ sự sảng khoái đến tột cùng.
Ma lực hỗn độn mang đến cảm giác bao dung ấm áp và sáng tạo kỳ dị. Trong loại cảm giác này, Cơ Động cảm nhận được toàn thân mình đều chìm đắm trong khí tức hỗn độn kì diệu. Khối Thiên Chi Ngọc trong tay hắn càng ngày càng sáng hơn, quang mang màu trắng đã bốc cao đến cực hạn, lúc này Thiên Chi Ngọc đã nhẹ nhàng bị nghiền nát, hóa thành một chùm vụ khí bao phủ toàn thân Cơ Động lại. Làn sương trắng nhàn nhạt theo hàng vạn lỗ chân lông và sự hô hấp của Cơ Động mà ào ạt tiến vào trong cơ thể hắn, thấm sâu vào mọi ngõ ngách trên thân thể.
Giờ khắc này tựa hồ đã trở thành vĩnh hằng, sắc mặt lúc đầu của Cơ Động có chút tái nhợt đã trở nên hồng nhuận. Làn da trong nháy mắt đã biến đổi, phảng phất như dùng Thiên Chi Ngọc mài thành vậy, óng ánh không nói lên lời. Khí chất nho nhã cao quý, khí tức cao ngạo của quân vương, hoàn toàn dung hợp lại, tạo thành một loại khí chất đặc biệt.
Âm Dương Song Hỏa Ngưng Tụ pháp trận sau lưng Cơ Động đã biến mất, nó đã chuyển thành pháp trận hắn mới lĩnh ngộ - Đồng Hóa Pháp Trận. Hai luồng hào quang trắng đen sau lưng hắn ngưng tụ thành đồ hình Âm Dương Ngư, sau đó đồ hình Âm Dương Ngư này xoay tròn với một tốc độ kinh khủng, trước nay chưa hề có.
Chú thích:
1. Âm Dương Ngư: Theo mình đó là đồ hình này