Âm Dương Miện

Chương 403: Tân Nhất Đại Thiên Cơ



Lúc này, A Kim và người nam tử mà Phất Thụy chưa biết mặt kia đã từ trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long phóng xuống. Đại Diễn Thánh Hỏa Long lập tức hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng về phía Cơ Động, từ trên thân thể nó tỏa ra một tầng quang mang chớp động, tạo thành một kết giới hai màu trắng đen. Chỉ một lát sau, quang mang thu liễm, Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã hoàn toàn dung nhập vào nơi ngực của Cơ Động.

Sau nửa năm, Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã hoàn toàn tiến hóa, riêng Thực Nhật Phượng Hoàng vẫn ngủ say trong Chu Tước Thủ Trạc. Cơ Động vì tạo điều kiện tốt nhất cho nó tiến hóa nên mỗi ngày đều huy động Hỗn Độn Hỏa trong Hỗn Độn Châu luyện hóa Chu Tước Thủ Trạc, truyền Hỗn Độn khí tức cho Hỏa nhi.

Mao Đài, Ngũ Lương Dịch và Hỏa nhi đều giống nhau ở một điểm là trước khi ra đời đều bị tổn thương rất lớn. Điều khác biệt giữa chúng là Hỏa nhi được Cơ Động dùng ma lực rót vào Chu Tước Thủ Trạc trong nhiều năm để ấp trứng. Khi mới ra đời, Hỏa nhi vốn cực kỳ kém cỏi, chỉ có thực lực Tứ giai mà thôi.

Còn Đại Diễn Thánh Hỏa Long lại hoàn toàn khác biệt. Tuy nó bị hàn khí của Băng Tuyết Cự Long xâm nhập nhưng vì ấp chúng, cũng như muốn chúng trở thành tọa kỵ của Cơ Động mà Liệt Diễm đã hao hết tâm lực. Nàng đã tốn không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, hơn nữa còn tự thân huy động ma lực của mình, lúc đó mới có thể ấp trứng thành công, nở ra Đại Diễn Thánh Hỏa Long.

Có thể nói, về mặt bản chất Đại Diễn Thánh Hỏa Long vô cùng cường hãn. Trong quá trình tiến hóa từ Bát giai tới Cửu giai này, ngoại trừ sự ảnh hưởng từ Hỗn Độn Châu của Cơ Động thì tự bản thân nó cũng bộc phát ra lực lượng kinh người, cho nên quá trình tiến hóa diễn ra rất nhanh. Về phần Hỏa nhi, mỗi ngày đều hấp thu đại lượng ma lực từ ngoại giới thông qua Cơ Động nhưng vẫn chưa có dấu hiệu thức tỉnh. Liệt Diễm nói lần tiến hóa tới của Hỏa nhi sẽ kéo dài rất lâu, sợ rằng phải duy trì nhiều năm mới chấm dứt. Mà sau khi Hỏa nhi tiến giai thành công, rất có thể nó sẽ trực tiếp tiến vào cấp bậc Bát giai, bởi đó không chỉ là tiến hóa đơn thuần, mà còn thông qua sự sáng tạo của Hỗn Độn ma lực để tu bổ bản thể vốn trời sinh đã kém cỏi của nó.

Do vậy, mặc dù lần này tham gia Thánh Tà Chiến, Cơ Động đã bị giảm bớt đi một sự trợ giúp nhưng hắn vẫn vì Hỏa nhi mà cao hứng. Hỏa nhi từ khi sinh ra đã cực kỳ kém cỏi, nếu có thể tu bổ thành công, coi như hắn đã có một cái công đạo với Chu Tước.

Phất Thụy vỗ vỗ bả vai Cơ Động, cười nói:

- Cơ Động, vừa rồi ta còn nói với tẩu tẩu của đệ, đây sẽ là lần cuối cùng ta tham gia Thánh Tà Chiến. Bây giờ thấy Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã tiến hóa tới Cửu giai, ta cũng có thể hoàn toàn yên tâm rồi. Ta tin tưởng cho dù Thánh Tà Chiến lần này không có ta tham gia, nhất định đệ cũng sẽ lãnh đạo mọi người đạt được thắng lợi cuối cùng.

Cơ Động lắc đầu liên tục nói:

- Sư huynh, như vậy sao được chứ, đệ so với huynh còn kém xa. Huống chi, người của Thiên Can Học Viện cũng không có khả năng nghe đệ chỉ huy. Huynh còn trẻ như vậy, dựa theo giới hạn năm mươi tuổi mà nói, huynh ít nhất còn có thể tham gia thêm ba cuộc Thánh Tà Chiến nữa a.

Phất Thụy tức giận nói:

- Tuy đệ nghĩ như vậy cũng không sai nhưng đây là lần thứ tư ta tham gia Thánh Tà Chiến rồi, số lần ta tham gia trong quá khứ cũng phải tính đến chứ. Lý Vĩnh Hạo của Hắc Ám đại lục còn tham gia ít hơn một lần so với ta. Từ nay về sau, mọi việc đều là nhiệm vụ của đệ. Sau khi lần Thánh Tà Chiến này kết thúc, đệ và ta trở lại học viện một chuyến. Để ta xem, kẻ nào dám không nghe đệ chỉ huy.

Tiểu tử, lần này đệ đừng hòng né tránh, đệ phải nhận lấy trách nhiệm này a. Ta với đại tẩu của đệ còn phải kết hôn đó, sư huynh đây đã ba mươi tuổi, vậy mà đến giờ còn chưa lấy vợ nữa này.

Cơ Động vui mừng nói:

- Sư huynh, huynh và đại tẩu kết hôn sao? Đến lúc đó đệ phải tặng huynh một phần đại lễ a. Sau khi Thánh Tà Chiến lần này kết thúc, bất kể thế nào, đệ sẽ cùng huynh trở lại Thiên Can Học Viện một chuyến. Bất quá đệ tin tưởng, Thiên Can Học Viện nhân tài lớp lớp, nhất định sẽ có người thích hợp tiếp nhận vị trí chỉ huy này hơn đệ.

Phất Thụy cười mắng:

- Ngươi, tiểu tử thúi này căn bản là không muốn bị học viện trói buộc, đệ nghĩ rằng huynh không biết sao? Nếu huynh giao vị trí Thủ tịch Âm Dương Học Đường cho người khác thì sao có thể yên tâm được chứ? À, đúng rồi, đệ muội đâu? Sao nàng không đi chung với đệ, lần trước ta nghe nói thân phận của đệ muội không tầm thường a!

Cơ Động nói: xem tại TruyenFull.vn

- Sư huynh, đệ cũng không lừa gạt huynh. Đệ có được thành tựu như ngày hôm nay là do sự trợ giúp vô cùng lớn của Liệt Diễm. Chỉ là nàng lại không thể thi triển năng lực của mình mà thôi. Nàng đang ở nhà chờ đệ. Nói không chừng, sau cuộc chiến này, huynh đệ chúng ta có thể kết hôn cùng một lúc đó.

Phất Thụy nhìn Cơ Động, mỉm cười nói:

- Hảo, huynh sẽ chờ ngày đó. Huynh cũng tin tưởng đệ nhất định sẽ thành công ở phương diện này. Nói thật, đệ muội chính là nữ nhân đẹp nhất mà ta từng thấy, không một chút tì vết. Tiểu tử, vận khí của đệ cũng thực tốt a. Ai ui! Dạ Tâm, nàng làm gì vậy, sao lại nhéo ta?

Phất Thụy quay đầu lại, thấy nét mặt bất thiện của Dạ Tâm, vội vàng cười giả lả nói:

- Nàng cũng mỹ miều không kém a, trong lòng ta nàng chính là người đẹp nhất. Thật sự là như thế!

Dạ Tâm liếc hắn một cái, vẻ mặt không lộ ra vẻ gì khác biệt. Cơ Động cười vui vẻ nói:

- Sư huynh, đại tẩu, lần này ta còn dẫn thêm hai người tới để tham gia Thánh Tà Chiến. Ta giới thiệu cho mọi người biết nhé.

Lúc này A Kim và nam tử kia đã bước tới.

Cơ Động chỉ A Kim, nói:

- Đây là bằng hữu của đệ, một ma sư Tân Kim hệ. Cũng không biết vì cái gì mà nàng lại phá vỡ quy luật không thể có hai người có cùng loại Cực Hạn Ma Lực tồn tại. Ma lực của nàng chính là Cực Hạn Âm Kim, sáu mươi tám cấp.

Phất Thụy và Dạ Tâm liếc nhìn nhau, hai người đều nhìn ra sự kinh ngạc trong mắt đối phương. Sáu mươi tám cấp, Cực Hạm Âm Kim, cái này có ý nghĩa gì chứ? Đủ để thoải mái đối mặt với khiêu chiến của Ma sư Thất quan, thậm chí có thể ứng phó với Ma sư Bát quan. Từ chỉnh thể thực lực mà nói, Phất Thụy đều cho rằng thực lực của Âm Dương Học Đường đều đứng trên các đối thủ một bậc. Nhưng Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục lại có Thập Đại Thiên Can Thánh Đồ, sở hữu Cực Hạn Ma Lực, việc này thật sự làm cho hắn đau đầu. Mà những Thiên Can Thánh Đồ lần trước xuất hiện bên phe mình, căn bản toàn là lũ ăn hại, chỉ biết quấy rối mà thôi. Bây giờ Cơ Động đột nhiên mang tới một danh Ma sư sáu mươi tám cấp có Cực Hạn Ma Lực, bảo sao họ có thể không cao hứng đây?

- Tiểu sư đệ, đệ đem tới cho huynh một cái kinh hỉ thật lớn a. A Kim tiểu thư, ngươi khỏe!

A Kim không mở miệng, nàng chỉ nhìn Phất Thụy và Dạ Tâm mà gật nhẹ đầu. Mặc dù bộ áo giáp của nàng làm cho người ta có cảm giác khó gần, nhưng sau vẻ lạnh như băng ấy đang che dấu cái gì thì chỉ có chính nàng mới biết được.

- Còn vị huynh đệ kia?

Phất Thụy chuyển ánh mắt sang nam tử bên cạnh Cơ Động.

Đây là một thanh niên trẻ, nhìn qua có lẽ tương đương với tuổi Cơ Động, thậm chí lớn hơn Cơ Động một chút. Khác với vẻ lạnh như băng trên mặt A Kim, người này thủy chung vẫn luôn nở nụ cười trên môi, toàn thân toát ra khí tức phiêu nhiên, khí chất rất kỳ dị.

Phất Thụy kinh ngạc phát hiện mình căn bản không cách nào nhìn thấu người này. Không thể nhìn ra cấp độ ma lực của hắn, cũng không biết ngươi này đạt tới trình độ nào. Thậm chí còn không nhìn rõ được dung mạo của hắn. Phất Thụy chỉ cảm thấy hình như toàn thân người này được bao phủ trong một tầng sương mù thần bí.

Cơ Động nói:

- Sư huynh, ngươi đã nghe nói tới Thiên Cơ rồi chứ? Vị này chính là đời Thiên Cơ mới nhất. Sau khi hắn kế thừa chức vị Thiên Cơ thì tên hắn cũng đổi thành Thiên Cơ. Trước đây hắn gọi là Vân Thiên Ky, chúng ta đã quen nhau từ bảy năm trước. Cách đây không lâu, đệ đi đến Thiên Cơ thành thì gặp được hắn, cũng như nghe được lời tiên tri cuối cùng của lão Thiên Cơ đời trước.

Nói đến đây, thần sắc của Cơ Động trở nên ngưng trọng trọng hẳn lên. Sau khi rời khỏi Thiên Thủy thành, hắn mang theo Liệt Diễm và A Kim tới Thiên Cơ thành bởi hắn nhớ tới ước định của mình và Vân Thiên Ky lúc trước, nên cố tình tới đó để tìm hắn.

Khi hắn tìm được Vân Thiên Ky thì cùng trong ngày đó lão Thiên Cơ cũng qua đời. Hắn đến vừa kịp lúc lão Thiên Cơ đang hấp hối, được gặp mặt lão Thiên Cơ lần cuối cùng. Hắn vĩnh viễn không thể quên được sự bi ai trong mắt lão Thiên Cơ. Bây giờ, hồi tưởng lại giây phút ấy, trong nội tâm hắn vẫn còn nặng trịch, không cách nào thoải mái nổi.

Nghe thấy hai chữ Thiên Cơ, sắc mặt Phất Thụy không khỏi biến đổi. Đương nhiên hắn đã nghe qua tên của vị này, đó là tồn tại mà Quân chủ của ngũ đại đế quốc cũng phải cực kỳ tôn kính. Nghe nói hắn là vị Đại Tiên Tri duy nhất đương thời, những tiên đoán của hắn chưa bao giờ sai. Những lời nói của Thiên Cơ hầu như đều là chân lý để đời sau chiêm nghiệm.

Danh tự Thiên Cơ được nối tiếp truyền thừa hết đời này đến đời khác, bất luận là đại lục có phát sinh biến hóa gì thì Thiên Cơ thành vẫn thuộc riêng về Thiên Cơ mà thôi. Có thể nói, Thiên Cơ chính là một truyền kỳ, một truyền kỳ thần bí. Vậy mà giờ khắc này, một vị Thiên Cơ lại đang đứng trước mặt hắn, bảo sao hắn có thể không kinh ngạc được chứ?

Vân Thiên Ky mỉm cười nói:

- Lôi Đế ngươi hảo, lần này ta theo chủ nhân đến đây, hy vọng có thể trợ giúp cho các ngươi. Nếu không phải lúc trước chủ nhân đã thi ân cứu giúp ta, vì ta mà báo gia cừu, chắc chắn ta cũng sẽ không có được như ngày hôm nay.

Nói đến đây, thần sắc của hắn đột nhiên ngưng trọng hẳn lên.

- Lôi Đế, ngài là người lãnh đạo dẫn dắt Quang Minh Ngũ Hành đại lục tham gia Thánh Tà Chiến. Hiện tại ta nhất định phải nói cho ngài biết, cuộc Thánh Tà Chiến lần này, bất luận là đối với ngài hay đối với Quang Minh Ngũ Hành đại lục, đều là cuộc chiến sinh tử.

Trong thanh âm của Vân Thiên Cơ phảng phất có một loại ma lực kỳ dị. Nghe lời nói của hắn, Phất Thụy và Dạ Tâm đều cảm thấy đáy lòng như trầm xuống, dường như có vật gì đó trong nháy mặt đè chặt tâm trạng mình xuống vậy.

- Cuộc chiến sinh tử?

Phất Thụy nhìn Vân Thiên Ky một cách khó hiểu.

Vân Thiên Ky nhẹ gật đầu, trong thanh âm bao hàm ma lực kỳ dị:

- Lão sư của ta đã dùng sinh lực của cả đời mình, dùng mấy chục năm sinh mệnh của mình để thăm dò ngọn nguồn nguy cơ của đại lục. Rốt cục trước khi chết, ngài đã có thể xác định nguy cơ bắt nguồn từ Thánh Tà Chiến lần này. Nó liên quan tới sinh tử tồn vong của cả Quang Minh Ngũ Hành đại lục.

Dạ Tâm ngây ra một lúc:

- Điều đó không có khả năng a. Phất Thụy đã tham gia bốn lần Thánh Tà Chiến rồi. Cả ta cũng đã tham gia ba lần, lần nào chúng ta cũng đều chiếm thượng phong. Tuy đối phương có hai lần quật khởi nhờ Thiên Can Thánh Đồ, xem như cũng có uy hiếp. Tuy nhiên xét về chỉnh thể thực lực, chúng ta cũng không yếu. Huống chi, Thánh Tà thông đạo không thể dễ dàng phá vỡ như vậy được. Trong thời gian Thánh Tà Chiến diễn ra, nơi miệng thông đạo đã có đại quân của chúng ta trấn thủ. Cường giả của đại lục cũng sẽ tập trung chú ý đến nơi này. Cho dù bọn họ có thể làm cho cán cân lực lượng trong Thánh Tà nghiêng về phía họ, nhưng muốn đột phá phòng ngự của chúng ta vẫn là chuyện không thể nào. Chỉ cần chúng ta có thể giữ vững phòng tuyến trong một thời gian ngắn, như vậy bọn họ sẽ phải đối mặt với sự ngăn cản của cả đại lục. Thời gian Thánh Tà thông đạo mở ra là có hạn, ta thật không nghĩ ra Hắc Ám Ngũ Hành đại lục có biện pháp nào làm cho chúng ta rơi vào nguy cơ sinh tử tồn vong?

Bất luật là Dạ Tâm, Phất Thụy, hay kể cả Cơ Động, đều nghi hoặc với lời nói của Vân Thiên Ky. Dù là Cơ Động đã chính tai nghe thấy những lời nói trước khi lâm chung của lão Thiên Cơ nhưng đến bây giờ hắn vẫn khó mà tin được. Cũng như Dạ Tâm đã nói, thắng bại của Thánh Tà Chiến nhiều nhất cũng chỉ là ý nghĩa biểu tượng mà thôi. Cho dù bọn họ có thua thì đối phương muốn đột phá Thánh Tà thông đạo cũng là chuyện không thể. Điều này đã được nghiệm chứng suốt mấy trăm năm qua. Chỉ có điều Cơ Động lại không thể nào quên được ánh mắt bi ai trước khi lâm chung của lão Thiên Cơ. Vừa nghĩ đến ánh mắt cuối cùng ấy, trong lòng hắn lại cảm thấy cực kỳ không thoải mái.

Vân Thiên Ky thở dài một tiếng:

- Với tu vi của lão sư mà vẫn không thể thấy rõ, ta lại càng không thể làm được việc đó. Đừng nói là các ngươi không tin, thân là Thiên Cơ kế nhiệm, ta cũng không thể tin nổi dự đoán trọng yếu nhất trong cuộc đời lão sư. Ta thật sự hy vọng lão sư đã dự đoán sai lầm, nhưng thời gian hòa bình đã trải qua quá lâu, quá lâu rồi. Bất luận thế nào, đối với Thánh Tà Chiến lần này phải cẩn thận đề phòng nhiều hơn nữa. Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn. Cho dù có biến cố xảy ra, chúng ta cũng có thể làm ra phản ứng tốt nhất.

Cơ Động nói:

- Lão Thiên Cơ hơn một năm trước đã đến gặp sư tổ, sư tổ đã đáp ứng sẽ tự mình đến Thánh Tà thông đạo trấn thủ. Có sư tổ lão nhân gia tại đó, còn có sư mẫu và các Chí Tôn Miện Hạ bế quan ở đó, ít nhất cũng có thể bảo hộ Thánh Tà thông đạo không xảy ra vấn đề gì. Chúng ta trong Thánh Tà chiến trường tận lực chú ý một chút. Năm năm qua, thực lực của Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ nhất định đã tăng lên rất nhiều, nhưng chúng ta cũng có sự tiến bộ không kém. Chỉnh thể thực lực của chúng ta đã khác xa so với lần trước.

Phất Thụy nhẹ gật đầu, nói:

- Bất luận nói như thế nào, bọn họ cũng không có khả năng phá vỡ quy tắc của Thánh Tà chiến trường. Chỉ có những Ma sư năm mươi tuổi trở xuống mới có thể tiến vào trong chiến trường. Thiên Cơ, cảm ơn ngươi đã mang đến tin tức cho chúng ta, cũng xin cảm ơn sư phó của ngươi đã vì đại lục mà không tiếc sinh mệnh của mình. Tuy nhiên chúng ta càng phải tin tưởng vào thực lực của chính mình. Chúng ta nhất định sẽ đem vận mệnh của đại lục nắm giữ trong tay.

Vân Thiên Ky không nói thêm điều gì nữa, chỉ yên lặng gật đầu. Trong lòng hắn đột nhiên nhớ tới vị tỷ tỷ đã qua đời nhiều năm nay, giống như Thiên Cơ đời trước đã từng nói, có một số việc đã được định sẵn, không thể nào thay đổi. Một điều may mắn là trong tiên đoán của lão sư cũng đã nói, cho dù nguy cơ to lớn đến chừng nào cũng luôn ẩn chứa một tia sinh cơ bên trong, tia sinh cơ ấy sẽ cứu được Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Hơn nữa phần sinh cơ này lại có quan hệ với người mà mình đã nhận là chủ nhân bảy năm trước, Quang Minh Song Hỏa Thánh Đồ, cũng chính là Thánh Vương Thiên Can Thánh Đồ - Cơ Động.

Phất Thụy cười ha ha, nhìn Cơ Động nói:

- Đi thôi sư đệ, theo ta trở lại quân doanh đi. Sau khi Thánh Tà Chiến lần trước kết thúc, đệ đã lén trốn đi, làm cho các vị đại ca tức gần chết. Đệ đã đến đây thì trước hết đi gặp mặt chào hỏi họ cái đã.