Âm Mưu Trở Thành Vợ Của Lăng Tổng

Chương 44: Ngôi nhà trên biển



Khổng Hán Sơ sống trong một ngõ nhỏ, đi thẳng ra ngoài là một tuyến đường trải dọc theo bờ biển chạy tít tắp về hai phía . Nhiệm vụ lần này của cô chủ yếu là ở trên biển nên Khổng Hán Sơ chuyển đến đây sống. Hôm qua cô đã báo cáo tình hình lên cấp trên, lúc Khổng Hán Sơ đến nơi mọi người đều rất bất ngờ vì cô còn sống.

Đúng là điệp viên suất sắc nhất của tôi, trở về là tốt "

" Vâng

Sau đó cô cùng Tổng cục trưởng nói chuyện rất lâu, chủ yếu bàn về hành động sắp tới và ông cũng nhắc nhở cô chú ý an toàn.

Sân bay trật kín người gần như không còn chỗ để đứng, mọi người xô xô đẩy đẩy rùi gào thét đến đinh tai nhức óc.

" A, tránh đường tránh đường" Khổng Hán Sơ cố chen lên phía trước . Dù cô là một điệp viên võ công cao cường nhưng lúc này thật sự cạn kiệt sức lực, mọi người đang ồn ào đẩy lên đẩy xuống bỗng nhiên im lặng.

Waoo, ra rồi ra rồi"

" Lăng Minh Dương ~~"

Lăng Minh Dương ăn mặc đơn giản, mái tóc lãng tử được anh vuốt ra sau và nằm gọn trong mũ lưỡi trai đen, chiếc mũi xinh xắn cùng nụ cười có lúm đồng tiền bị cũng bị anh dấu trong lớp khẩu trang . Tuy vậy nhưng sức hút của anh vẫn ngút ngàn, từng bước đi hay cái quay đầu cũng có thể chiễm chệ ngồi đầu hotsearch.

Các fan hâm mộ chờ đợi cả buổi sáng chỉ mong khoảnh khắc này, nhìn thấy anh lên xe rời đi mọi người cũng tản ra rồi về nhà của mình.

Vì mới chuyển đến nên Khổng Hán Sơ vẫn chưa dọn dẹp lại được đồ đạc, tắm xong cô mệt mỏi ngả lưng trên chiếc sofa đã cũ nhưng vẫn sạch sẽ. Đây là một ngôi nhà hai tầng nằm ngay trên mặt đường, vì cô cũng không có ý định ở lâu nên chỉ thuê tầng dưới. Chủ nhà là một cô gái tầm 40, đậm chất ngư dân làng trài, rất chân chất với mái tóc xoăn và làn da bánh mật .

Khổng Hán Sơ vừa nằm trên sofa vừa lướt mạng xã hội .

' Biết ngay anh ấy lại lên hotsearch mà, nhìn xem lướt đâu cũng thấy"

#1 Lăng Minh Dương có vợ#2 Lăng Minh Dương đeo nhẫn cặp

#3 Lăng Minh Dương có người yêu bí mật



#...

Cô ngồi bật dậy khi nhìn vào hotsearch, đôi mắt cũng trợn tròn lên vì bất ngờ ập tới.

'Chuyện này, sao có thể" cô phóng to bức ảnh chụp tay của Lăng Minh Dương, đầu tiên đập vào mắt cô là một đôi tay rất đẹp, thon dài lại còn trắng.

' Khoan, chiếc nhẫn này sao giống của mình thế" rồi cô dơ tay của mình ra so sánh, hai chiếc nhẫn giống y hệt nhau đến bất ngờ. Chiếc nhẫn cô đeo còn khắc chữ D, lúc nhìn thấy nó Khổng Hán Sơ cũng không nghĩ nhiều, chỉ đoán là chắc mình quá mê nam thần nên mới mua một chiếc.

" Ây da, trùng hợp thôi" cô chậc một tiếng rồi lại nằm xuống gác một tay lên trán sau đó chìm dần vào giấc ngủ với những suy nghĩ hỗn độn về chiếc nhẫn, khi ngủ cô cũng mỉm cười.

Khi ánh nắng len lỏi qua khe cửa sổ rồi chảy lấp lánh vào góc phòng nhỏ cô mới tỉnh dậy, nắng trên biển vào lúc bình minh rất thơ nhưng càng đến trưa thì lại làm người ta cảm thấy sợ hãi vì sức nóng đến cháy da bỏng thịt của nó.

Cô thức dậy với thân thể uể oải rồi đi vệ sinh cá nhân . Nhìn vào gương thì lại thấy cục mụn đáng yêu nằm gọn trên cánh mũi làm cô không khỏi muốn hét lớn.

Đầu tiên là phải dọn phòng, ok bắt đầu" đồ của Khổng Hán Sơ chỉ vỏn vẹn một ba lô, không ít, đủ dùng. Dọn dẹp quanh phòng xong rồi dọn đồ đạc trông có vẻ ít nhưng cũng mất cả buổi sáng . Cô mặc chiếc áo dài tay có mũ và một chiếc quần dài đen sau đó đi ra ngoàiăn trưa, ăn đến no nê rồi cô chạy vào chợ mua ít đồ dùng cá nhân .

Xung quanh mọi người đều rất bận rộn, người thu gian hàng vì đã bán hết, mấy bà thím thì đứng tám chuyện trên trời dưới biển làm nước miếng văng tứ tung, còn có người mẹ đang bế con đi mua đồ vì khi tới trưa mọi thứ sẽ rẻ hơn rất nhiều. Rảnh rỗi nên cô đi vòng quanh khu này thăm quan một chút .

" Rất yên bình nhưng cũng rất ồn ào. " cô nhận xét như vậy.

Đến chiều Khổng Hán Sơ thấy có một hỏm đá nhô ra trên bờ biển, " Ngồi đây ngắm hoàng hôn chắc chắn rất tuyệt " cô cũng không chần chừ gì mà đi đến rồi ngồi xuống . Bên cạnh cô là một cô gái đang ôm hũ tro cốt ngồi thẫn thờ, cảm giác hồn cô ấy đã bay đi mất rồi.

" A, cô chính là cô gái hôm nọ cứu tôi mà, cô cũng đi ngắm hoàng hôn sao

Tưởng Di Dương nghe vậy thì quay sang nhìn cô rồi gật đầu một cái. Trông cô gái có vẻ buồn nên cô cũng không tiện lắm lời mà ngồi im cùng ngắm mặt trời lặn.

Hoàng hôn làm cô nghĩ tới giấc mộng khi chìm xuống biển, nghĩ đến chuyện đó làm cô không khỏi bật cười. Nhìn mặt trời nằm cắt ngang giữa biển làm bầu trời phân chia thành hai phần một đỏ một xanh thật sự rất tuyệt . Bầu trời từ màu cam thành đỏ rồi biến thành màu lam rồi đến đen sẫm, hai chân Không Hán Sơ đang đung đưa trên vách đá dừng lại rồi đứng dậy. Nhưng cô gái bên cạnh vẫn thẩn thơ thẫn thờ, cô cũng không làm phiền mà chỉ tạm biệt rồi trở về nhà.