'Gặp rồi, cảm ơn ông vì đã nói cho tôi biết, vâng vâng tạm biệt "
Lăng Thuận An cúp máy rồi đi xuống tầng, vừa tắm xong nên rất thỏa mái. Từ trên đi xuống anh đã nghe tiếng tivi ồn ào ở dưới, nhìn xung quanh thì lại không thấy người đâu. Anh gõ cửa phòng của Khổng Hán Sơ rồi nói vào trong.
" Mình đi ăn thôi"
'Vâng vâng, em ra ngay" cô vỗ vỗ vào mặt rồi bặm môi mấy cái sau đó đi ra .
" Em ăn gì " anh nhìn menu rồi hỏi cô
" Mì hải sản đi" hai người đi ăn ở một quán gần nhà, cô chống cắm nhìn liếc nhìn xung quanh một vòng rồi lại quay về khuôn mặt của anh " Quá xá đẹp"
" Cho hai phần mì, một phần không cá không trứng " anh để menu xuống rồi nói với chị phục vụ.
Anh cũng không thích ăn cá và trứng à, vậy mình giống nhau rồi" nói rồi cô định gọi chị phục vụ lại gọi phần của mình .
'Gọi riêng cho em đấy" Lăng Minh Dương khẽ cười, đôi mắt nâu nhạt điềm đạm dưới hàng mi cong nhìn cô đắm đuối đầy nồng ấm.
" À dạ, sao anh .." cô thấy anh nhìn mình nên cố nén cười "Cái ánh mắt này thật sự khiến mình đổ gục rồi"" Phần của hai anh chị ạ " chị phục vụ bê hai bát mì nóng hổi ra. Lăng Minh Dương giúp chị để bát xuống, sau đó anh rất tự nhiên lau hai đôi đũa rồi xịt tương ớt vào bát mì của Khổng Hán Sơ .
' Thích ăn cay nhưng mì còn nóng nên anh cho ít, em ăn đi"
" Dạ, em cảm ơn " cô nhận lấy đôi đũa từ tay anh rồi bắt đầu ăn.
Em chuyển vào ở lâu chưa" anh hỏi.
" Vừa vào không lâu, mà sao anh cũng đến đây ở vậy"
" À, cảm thấy hơi bức bối nên tìm một nơi để nghỉ ngơi. Đúng lúc thấy bãi biển ở đây rất đẹp, anh rất thích "
" ồ " cô gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Còn em, em thấy nơi đây thế nào " anh gặp mấy miếng thịt từ bát mì của mình sang cho cô rất tự nhiên, như thể đã làm rất quen rồi .
" Em cũng thấy rất đẹp, rất thích hợp để nghỉ ngơi" cô thấy anh cứ gắp thịt cho mình thì cũng có hơi ngại, ngại nhưng thích .
" Vậy em thấy anh thế nào" anh đặt đũa xuống rồi tiến gần mặt về phía cô.
Cũng.. rất rất đẹp" cô ấp úng nói, khuôn mặt cô nóng đến có thể nướng được thịt khi thấy mặt của anh tiến lại gần, gần đến mức cô cảm nhận được hơi thở từ mũi của anh .
Đẹp vậy không làm bạn trai em thì phí phạm quá, vậy anh làm bạn trai em là vừa đẹp nhỉ" anh cười rạng rỡ làm rộ lúm đồng tiền ở má .Ai đó tát cô một cái cho cô tỉnh dậy đi, cô thật muốn có một bao cát đấm bốc ở đây để đấm cho sướng tay " Mẹ ơi mẹ ơi không thể tin được, nam thần đang tỏ tình mình sao "
" Anh có vẻ hơi đường đột quá nhỉ, nếu em không thích có thể...
" Em đồng ý " trái tim cô đập nhanh đến nỗi người cách 10 mét cũng có thể nghe thấy tiếng bịch bịch.
' Đây, em cầm lấy" anh đưa cho cô một que kem, hai người nương nhờ ánh đèn để đi dạo cho tiêu mì. Đêm đến gió trên biển rất mát, vừa đi dạo cùng anh vừa nghe tiếng sóng biển rì rào đột nhiên cô cảm thấy không chân thật cho lắm.
Anh thật sự là bạn trai em rồi à " cô cầm lấy que kem đã được anh bóc vỏ rồi hỏi một cách kiên định.
" Vâng, bạn gái của tôi" anh lại cười, rồi còn xoa đầu cô, rồi cái ánh mắt say mê đắm đuối ấy cứ nhìn vào mắt cô. Thật sự lúc đối thủ chĩa súng vào đầu cô cũng không cảm thấy bủn rủn như lúc này.
Nhưng tại sao lại là em " cô cắn một miếng kem rồi quay sang nhìn anh, gió thổi làm tóc cô bay loạn xạ .
" Ừm, anh cũng không biết tại sao nữa" anh vuốt lại tóc cho cô, tay cũng không ở yên mà nắm tay cô đi về nhà." Vì em là em, vì thích em, vì muốn ở bên em, không nhanh chân em lại bị người khác bế đi mất thì anh phải làm sao " những lời nói này chỉ có anh biết rõ ở trong lòng.' Mình xem phim đi" cô nói rồi đi đến sofa lấy đầu khiển tìm một bộ phim để xem.
" Anh đi đâu đấy" cô thấy anh vào bếp nên hỏi.
' Xem phim là phải có đồ nhâm nhi chứ"
Lăng Minh Dương bê một đĩa dưa hấu cùng đồ ăn vặt đi ra . Anh rất tự nhiên ngồi xuống ôm lấy cô vào lòng, cô cũng thuận theo dựa vai anh, đặt hai chân lên đùi anh một cách thỏa mái rồi ngủ quên lúc nào không hay . Tối đó hai người cùng chen chúc trên chiếc sofa chật chội, anh nằm nghiêng quàng tay ôm eo cô ngủ ngon lành.