Ân Ái Không Buông

Chương 93: Rất rất quan trọng



Ái Linh sợ Lý Thần Vũ sẽ nhớ tới Lê Mẫn Tiên nên luôn kề kề bạn trai suốt.

Dù đã quay lại bên nhau nhưng Lý Thần Vũ không hề có ý cho bạn gái ghé thăm phòng ngủ của mình. Vì thế trong lúc đợi chờ anh tắm rồi đi xem phim, Nhược Hy Ái Linh đã mạnh dạn đẩy cửa phòng ngủ đi vào trong.

Khá ngạc nhiên với cách bài trí căn phòng, Ái Linh đi lại chỗ bàn máy tính nhìn ngó một chút.

Hình ảnh đầu tiên hiện lên là Lê Mẫn Tiên, bởi T.Lee là một cao thủ game nên Ái Linh hình dung ra cảnh bạn gái cũ của bạn trai từng ngồi đây, thậm chí từng ở trên giường kia, lòng bỗng dấy lên ghen tức. Dù luôn tự tin rằng tình yêu của mình và Lý Thần Vũ sâu đậm nên mới yêu đi yêu lại, nhưng thực tế lại không như Ái Linh mong chờ.

Tình yêu này không giống tình yêu. Dù anh ở bên cạnh, nhưng Ái Linh không cảm nhận được tâm ý.

Lý Thần Vũ đi ra không thấy Ái Linh ở phòng khách, tới phòng ngủ thì ánh mắt anh hiện lên sự không hài lòng.

- Linh!

Nhược Hy Ái Linh giật bắn mình rồi lúng túng quay lại.

- Emm… Phòng anh khá đẹp đó. Gần giống phòng của anh trai em.

Anh đã nghe qua Ái Linh nói có một anh trai, tuy nhiên không hề biết bởi bạn gái không kể, còn anh cũng chẳng bận tâm.

- Ừm.

Để lấp liếm trạng thái không vui và mạo phạm của mình, Ái Linh mỉm cười.

- Anh biết anh của em đó, anh trai em là DeKao.

Nói tới đây, cả hai bỗng nhìn nhau phức tạp.

Cả T.Lee và DeKao đều là thành viên W1. Ái Linh hối hận vô cùng khi đã gián tiếp làm Lý Thần Vũ nhớ tới Lê Mẫn Tiên.

Họ im lặng, mất vài giây Lý Thần Vũ mới lên tiếng.

- Anh cần thay đồ, em ở ngoài đợi anh.

Ái Linh không có ý muốn rời đi, lại nhìn anh nói nhỏ.

- Không phải em chưa từng nhìn thấy thân thể anh. Chúng ta…

Lý Thần Vũ dần mất kiên nhẫn, anh xoay người ra ngoài, vừa đi vừa nói.

- Sắp muộn rồi, em chuẩn bị đi, anh thay đồ xong thì chúng ta đi luôn.

Bị bỏ lại một mình đứng ở giữa phòng ngủ, Ái Linh tức giận tới đỏ mặt, nhưng lại cố kiềm chế. Trước khi đóng cửa, đôi mắt Ái Linh còn nhìn lại chiếc giường ngủ thêm một lần nữa.

Hai người tới rạp phim, Ái Linh chọn một bộ phim tình cảm lãng mạn, và cả ghế đôi.

Lý Thần Vũ không tập trung xem phim, mà chỉ nhớ lần cùng Lê Mẫn Tiên xem phim kinh dị.

Tay Ái Linh cầm bỏng ngô đưa lên miệng anh, anh lại cười và tự nhón một túi bỏng khác.

- Hơi ngọt, anh sẽ ăn vị này.

Ái Linh hơi hụt hẫng, nhưng đúng là anh không thích đồ ngọt, chỉ đành cười buồn tự ăn viên bỏng trên tay mình.

Thi thoảng Ái Linh sẽ cầm tay, ghé đầu hoặc nhìn Lý Thần Vũ cười âu yếm, nhưng đáp lại, anh chỉ cười cho có, thầm mong bộ phim kết thúc càng nhanh càng tốt.

Bỗng điện thoại anh rung lên. Vì ở rạp phim không tiện dùng điện thoại nên Lý Thần Vũ không bận tâm. Nhưng điện thoại rung liền mấy lần, Ái Linh cũng bị phân tán tập trung nhìn vào túi anh.

- Anh xem đi, nhỡ có việc gì gấp!

Lý Thần Vũ lấy điện thoại ra, màn hình hiển thị mấy tin liên tục của Gia Kỳ. Trước khi nhấn mật khẩu để xem nội dung, anh khẽ nhìn Ái Linh.

Ái Linh biết ý chỉ đành cười gượng. Hồi trước họ thoải mái xem điện thoại của nhau, nhưng hiện tại Lý Thần Vũ cài pass, và còn thận trọng không muốn Ái Linh nhìn được.

Anh nhíu mày, chỉ lướt qua nhanh chóng đã nắm được tình hình.

- Linh!

- Dạ?

- Anh có việc gấp. Em ở lại xem nốt nhé. Anh sẽ cho người đưa em về.

- Em đi cùng…

- Không tiện, là việc của đám đàn ông, em là con gái ở đó sẽ khó xử.

- Việc gì thế ạ? Quan trọng sao anh?

Chỉ thấy nét mặt anh rất gấp gáp, chỉ muốn mau chóng rời đi ngay và luôn.

- Ừ, rất quan trọng, rất rất quan trọng.

Ái Linh thẫn thờ không cam tâm, nhưng anh đã nhấn mạnh như vậy thì cũng chỉ đành lòng miễn cưỡng.

- Vậy… Anh đi cẩn thận…
— QUẢNG CÁO —