Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 100: Đả bại Tống Thanh Thư.



Nơi Lôi đài, không khí xung quanh vô cùng náo nhiệt, đám người tân thủ sau khi thi tuyển qua vòng hai vì không có gì làm nên cũng kéo qua hóng chuyện, kết quả nơi đây hiện tại chí ít tập trung hơn 20.000 người.

Chen lấn trong đám người này cũng có Kiều Hoàng Nhi, nàng cũng vừa mới thông qua vòng hai, nghe chị mình liên lạc nên cũng chạy đến đây.

Kết quả chưa đi được mấy bước, nàng đã gặp phải một đám người chèo kéo ngăn chặn.

- Này tiểu thư, tổ đội tôi đang thiếu một pháp sư hỗ trợ, không biết tiểu thư có hứng thú gia nhập tổ đội chúng tôi không? Tổ đội chúng tôi chính là…

- Cút! Đúng là loại không biết lượng sức! Tiểu thư xinh đẹp, nhóm chúng tôi có 3 người đều vượt qua 55 cửa, xin hãy gia nhập tổ đội chúng tôi!

- Tiểu thư…

-…

Đám người bâu quanh Kiều Hoàng Nhi đến không kẽ hở, nên biết thành tích cuộc thi sát hạch sẽ có kết quả ngay tại bảng thông báo bên ngoài cổng không gian, những người vượt qua sát hạch ở thứ hạng cao sẽ là con mồi cho các thế lực xâu xé mời chào.

Mà Kiều Hoàng Nhi là người vượt qua đến 60 cửa, đứng top 15 trong danh sách trúng tuyển, lại là một pháp sư đa dụng, vừa có kỹ năng công kích tầm xa, vừa có kỹ năng hỗ trợ đồng đội.

Nàng không thân không thích, không nghi ngờ đây chính là món ngon béo bở từ trên trời rơi xuống a.

- Tôi xin lỗi, tôi đã có tổ đội rồi, cám ơn hảo ý của các anh!

Kiều Hoàng Nhi nhút nhát ấp úng nói, nàng là bị đám đàn ông bặm trợn này cho dọa sợ.

Một tên tráng háng trong nhóm nghe thế khinh thường nói:

- Là ai có đủ khả năng tổ đội với tiểu thư ngoài tôi cơ chứ!

- Là tôi!!!

Trong đám người bất chợt bị một đạo lực đẩy dạt ra hai bên, một cánh tay hữu lực bất ngờ vươn ra ôm lấy eo của Kiều Hoàng Nhi kéo nàng vào trong lòng.

Nàng bị hù cho nhảy dựng, đang định tránh thoát thì bỗng ngửi được khí tức quen thuộc, nàng bất giác xoay mặt lại thì thấy được gương mặt soái ca mà nàng luôn bắt gặp trong những giấc mơ của mình.

- Thẩm Ngôn…anh buông tôi ra có được không…ở đây nhiều người như thế…

- Không cần sợ, hì hì, có tổ trưởng tôi ở đây, không ai có thể đào góc tường tôi được!

Người đến chính là đám người Thẩm Ngôn, hắn nhanh chóng cắt ngang lời nàng, tay vẫn không buông ra mà còn có phần siết lại, làm cho Kiều Hoàng Nhi đỏ mặt không thôi.

Thẩm Ngôn liếc nhìn sang đám người xung quanh, lạnh nhạt nói:

- Cô ấy đã là thành viên của tổ đội tôi, xin lỗi các anh đã nhọc lòng!

Tên tráng háng lúc nãy thấy người ngọc ngã vào trong lòng nam nhân lạ, mặt biểu lộ vô cùng khó chịu, tên nam nhân này tuy hắn không nhìn rõ đẳng cấp nhưng nhìn qua trang bị rất là bình thường, chính xác mà nói là nghèo kiết xác.

Mà mình lại là Nhất tinh hậu kỳ, trong lớp tân nhân này cũng là có số má, nên hắn bắt đầu không kiêng nể gì lớn tiếng nói:

- Này loại người như anh…

- CÚT!!

Thẩm Ngôn từ xưa giờ vốn không thích dài dòng, không đợi con ruồi này nói xong Thẩm Ngôn đã ra lệnh cho Thẩm Nhất trực tiếp trấn áp.

Từ trên người Thẩm Nhất một tia nhỏ khí tức cường hoành mà ra, áp thẳng lên người tên tráng háng này.

Oanh!

Áp lực quá cường đại đánh úp lên cơ thể tên này, oanh một tiếng tên này quỳ cả hai gối xuống, sắc mặt trắng nhợt, hắn run rẩy nhìn về phía khôi lỗi bên người Thẩm Ngôn, hối hận ruột đều xanh.

- Mẹ nó người ta có khôi lỗi thấp nhất cũng là Nhị tinh thì làm gì mà không có bối cảnh chứ! Mẹ nó đá trúng thiết bản rồi!

Tên này vội vàng cầu khẩn:

- Tôi…tôi xin lỗi anh! Là tôi có mắt không tròng…

- Thôi, thôi. Đủ!

Thẩm Ngôn ra hiệu tiễn khách, hắn còn đang muốn xem đánh nhau đây, đám người này biết điều một chút là tốt rồi, hắn vẫn là muốn điệu thấp một chút.

Thẩm Ngôn nhanh chóng nắm tay hai nữ rời đi, để lại tên tráng háng run rẩy ngã ngồi trên đất.

Bất quá khi đám người Thẩm Ngôn vừa khuất dạng, một tên áo bào đen đứng gần đó lộ ra nụ cười quỷ dị, âm thầm phát ra truyền âm:

- Lập Trung thiếu gia, trải qua thuộc hạ điều tra, hai cô gái này tính tình khá nhút nhát, tên Thẩm Ngôn này xem ra thực lực là bình thường, rất càn quấy, gã chỉ dựa vào một khôi lỗi Nhị tinh trở lên để bảo tiêu mà thôi!

Từ đầu bên kia vang lên tiếng cười của Lập Trung:

- Tốt, tiếp tục bám sát điều tra, xem xem tên này còn có ai đi theo bảo kê nữa không! Ta muốn sớm lấy lại cái thể diện này!

- Dạ thưa chủ nhân!

Truyền âm kết thúc, Lập Trung bên đầy khuôn mặt tràn đầy vẻ khinh bỉ:

- Mày tưởng thoát khỏi tay tao sao Thẩm Ngôn, không chỉ Sp của mày, mà hai con ả kia sẽ sớm quỳ dưới háng tao thôi! Vòng ba nhưng là vòng thực chiến ở ngoại thành, tao sẽ cho mày một bất ngờ nho nhỏ! Ha ha ha!

Tiếng cười xú uế bỗng chốc vang lên khắp trong căn biệt thự…

Thánh Dương Thành có quy định, trong thành không thể tư đấu, nhưng giữa các người cường hóa có thể có luận bàn, Lôi đài này chính là nơi để các người cường hóa chiến đấu, có cường giả Nhị tinh trung kỳ tọa trấn, có thể yên tâm đại chiến, cam kết xử lý công bằng.

- Mày không phải là đối thủ của tao, tiết kiệm đi!

Tống Thanh Thư rất tùy ý phủi tay.

- Ha ha ha!

Lập tức, người trẻ tuổi ở đây đều cười to, khuôn mặt đầy vẻ châm chọc.

- Tống Thanh Thư, anh có biết thực lực Lăng Đông thiếu gia xếp trong top 50 người mạnh nhất trong guild Bạch Dương không? Hơn nữa, bây giờ anh vẫn chỉ là Nhất tinh đỉnh phong, anh lại dám xem nhẹ Lăng Đông thiếu gia, đúng là người không biết không sợ!

Mấy tên trẻ tuổi hừ lạnh nói.

Có thể được thu nhận vào làm thành viên cao cấp của guild, người nào không phải thiên tư trác tuyệt? Người có thể khiến cho bọn họ cam tâm bái phục, Trương Lăng Đông tất nhiên vô cùng ưu tú.

- Có Nhị tinh trung kỳ chấn tràng ở đây rồi! Mau bắt đầu đi!

Trương Lăng Đông đã không thể chờ đợi, Kiều Phượng Nhi là nỗi đau bao năm của hắn.

Lâm Thác Lan đứng bên cạnh Lôi đài ngược lại là thập phần bình tĩnh, Trương Lăng Đông tuy tính tình có chút cục súc, nhưng là bạn thân lâu năm, hắn biết tên này thực lực vẫn là rất mạnh, trong cùng cấp là có thể áp đảo, huống chi loại tôm tép như Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư đưa tay ra hiệu quát lớn:

- Mau tới!!

- Tống Thanh Thư, nếm tao một chưởng!

Được vị cường giả Nhị tinh trung kỳ trấn tràng gật đầu đồng ý, Trương Lăng Đông không cần nhịn nữa, lập tức nhảy lên quát lớn đánh một chưởng tới, dấu tay lớn dần thành một tòa núi nhỏ đập tới.

- [Thiên thủ chưởng] !

Cao thủ một khi đánh ra, năng lượng có thể hóa thành nhiều hình thái dựa theo kỹ năng, hình thái này cũng không ngạc nhiên.

Nhưng Trương Lăng Đông lại khác, dấu tay của hắn chân chính phóng lớn, giống như một Cự Linh Thần chưởng, tản ra màu hào quang xanh biếc, nện tới Tống Thanh Thư.

Đây là huyết mạch lực, Thẩm Ngôn đứng phía xa cũng đã nhìn qua trong Vạn Thương Thành, quả thật rất cường đại, giá cả của nó cũng khiến hắn liếu lưỡi.

Huyết mạch lực là thành tựu nghiên cứu gen của các nhà khoa học, họ tiến hành thử nghiệm các loài, lai giống, tạo ra các loại huyết mạch cường đại bơm trực tiếp lên cơ thể người cường hóa.

Cơ chế của nó giống như giọt Long Huyết mà Thẩm Ngôn hấp thụ vậy, có điều chất lượng những loại này kém xe tít tắp mà thôi.

Huyết mạch tên này là một loại Cự Linh, một loài vật bề ngoài giống loài người nhưng thân thể cao đến 4m, đã tuyệt chủng cách đây 200 triệu năm.

- [Bài sơn đảo hải] !

Tống Thanh Thư cũng đấm ra một đấm, trên nắm đắm của hắn nổi hằn từng đường gân cực kỳ dữ tợn, nghênh đón nắm đấm khủng bố kia.

Hai tên hệ Sức mạnh này là chân chính cứng đối cứng quyết thắng thua, không hề dùng vũ khí hay trang bị.

Mọi người đều cười lạnh, chênh lệch lực lượng mỗi một tiểu cấp bậc là rất lớn, mà bọn họ đều là hạng người tài ba trác tuyệt, lõi năng lượng vượt qua xa cường giả cùng cấp bậc, huống chi là đè đánh thứ yếu hơn như Tống Thanh Thư.

Lõi năng lượng ở đây là nơi cất chứa nguồn năng lượng cho Chip và hệ thống hoạt động. Lõi năng lượng khả năng nén ép càng lớn, thì năng lượng cường bạo phóng thích càng nhiều, đây là một yếu tố quan trong đánh giá sức mạnh của người cường hóa, bên cạnh tiềm lực bản thân.

Cứng rắn đọ lực lượng với Trương Lăng Đông đúng là không phải cử chỉ sáng suốt! Một chưởng này đánh xuống, Tống Thanh Thư tuyệt đối sẽ bị thương nặng.

- Phốc!

Một vòi máu bay lên, Tống Thanh Thư rụt cự linh chưởng về, trong nháy mắt sắc mặt trở nên trắng bệch.

Mọi người phía dưới cười rộ lên, hình ảnh này đúng là cảnh bọn họ muốn thấy.

- Hừ! Phế vật cũng dám để mắt đến phụ nữ của tao!

Không đợi Tống Thanh Thư thở dốc, Trương Lăng Đông lại là mưa quyền đấm tới.

Ầm! Ầm! Ầm!

Mưa quyền như trút nước đấm thẳng vào thân thể Tống Thanh Thư, huyết nhục bay lên tứ tung.

- [Kiên cố] !

Tống Thanh Thư hai tay thủ vững phía trước mặt, một tầng bình chướng trắng bạc chắn ngang trước người hắn, hai cánh tay làn da đã rạn nứt, ẩn ẩn thấy cả xương, nhưng vẻ mặt của hắn không tỏ ra đau đớn gì, mà lại ẩn ẩn có chút hưng phấn.

- Đúng! Là hưng phấn, dưới áp bức đè ép, hắn có thể cảm nhận được hắn sắp đột phá!

Oanh!

Thời cơ tới, nháy mắt khí tức Tống Thanh Thư nháy mắt bạo phát ra một tầm cao mới, hắn phát ra tuyệt kỹ Ultimate. (hiểu nôm na giống như Ulti của tướng trong LOL ấy – tác)

Mỗi một người cường hóa đều có một tuyệt kỹ Ultimate đi theo suốt cuộc đời mình, không ngừng nuôi dưỡng, thăng cấp, vì nó mà thành danh.

- [Lôi Động] !

Một tầng lôi điện bao khảo lấy người của Tống Thanh Thư, khí tức nổ ầm ầm thổi quét ra bốn phương tám hướng, chấn văng Trương Lập Đông lùi lại hơn trăm bước, đồng thời từng dòng điện chạy dọc khắp người Trương Lập Đông, tuy không thể tổn hại hắn, nhưng khiến hắn bị tê liệt 5 giây.

Đây là một Ultimate giải tán đám đông rất hiệu quả của Tống Thanh Thư, mấy ngày trước sau khi phá bỏ phong ấn, hắn đã dùng Sáng Tạo Thạch sáng tạo nên 4 kỹ năng chính cho riêng mình, kết quả với tiềm năng Kim sắc của hắn, 4 kỹ năng này đều rất không tệ.

Bị chấn lui ra xa, nhìn vẻ mặt trắng nhợt của Tống Thanh Thư, Trương Lăng Đông vẻ mặt tràn đầy khinh thường, làm hắn tê liệt 5s thì có ích gì, hắn sẽ nhanh chóng bay vào giải quyết tên này, nhưng một khắc sau, trên mặt Trương Lăng Đông tràn đầy vẻ bất khả tư nghị.

Oanh!!

Chỉ thấy khí tức trên người Tống Thanh Thư giờ khắc này đã hoàn toàn thay đổi, hắn đề thăng đến Nhị tinh sơ kỳ !?

- Đinh! Chúc mừng chủ nhân thăng tới đẳng Nhị tinh sơ kỳ!

- Đinh! Chúc mừng chủ nhân được thiên phú kỹ năng [Tiến hóa] !

Đây là quà thăng cấp của mỗi người cường hóa, [Tiến hóa] là phần quà kỹ năng mà 99% người cường hóa khi tiến thăng Nhị tinh đạt được, chỉ trừ một số ít thiên phú yêu nghiệt nhận được một loại khác, tỷ như kỹ năng [Phán xét] của Thẩm Ngôn vậy, đây là một dị loại.

- Ha ha ha! Mày không ngờ đi? Giờ tao với mày mới chính thức là bình đẳng chiến đấu!

Tống Thanh Thư một mặt kiêu ngạo cười lên ha hả.

Toàn trường lâm vào tĩnh mịch, tên này cũng quá kỳ hoa nha, bị bạo đánh mà thăng cấp, đúng là súc vật mà.

Thẩm Ngôn đứng trong đám người cũng gật đầu:

- Thiến phú, quyết tâm quả thực rất không tệ!

Kiều Phượng Nhi một bên nghe hắn nói thế, trừng mắng nhìn hắn, biểu môi thầm mắng:

- Hai tên đó là vì tranh giành tôi mà đánh a, anh không tỏ vẻ quan tâm một chút sao?

Thẩm Ngôn nhìn biểu hiện nàng chỉ cười nhạt, bàn tay đang nắm lấy tay nàng cũng nhẹ nhàng siết lại, ngón tay hắn vươn ra gãy gãy lòng bàn tay nàng trêu ghẹo, làm Kiều Phượng Nhi bỗng chốc đỏ mặc mắc cỡ không thôi.

Lợi dụng không có ai để ý, hắn quay qua thì thầm vào tai nàng hỏi nhỏ:

- Thế nào! Cũng muốn anh chiến một trân chiến tranh giành em không?

Kiều Phượng Nhi gặp Thẩm Ngôn bạo dạng như thế bất giác tim đập chân run, đây là lần đầu tiên Thẩm Ngôn nghiêm túc thể hiện ý tứ với mình, mình phải nói sao bây giờ, hơn nữa…còn xưng ‘anh,em’ ngọt xớt, mình nhưng là lớn hơn hắn 8 tuổi a. Quỷ xứ hà!!

Mắt thấy Kiều Phượng Nhi đoan trang, thùy mị bị mình ghẹo cho sắp khóc, Thấm Ngôn cũng không có tiến thêm, nhẹ nhàng hôn vào má nàng như chuồn chuồn lướt nước rồi quay mặt về phía lôi đài.

Hắn cũng nắm chặt tay của cả Kiều Hoàng Nhi, ánh mắt nghiêm nghị nói:

- Hai em đều là của anh! Không ai có thể tranh giành!

Ý nghĩ của hắn rất bình thường, đã thế giới này cho phép đa thê thì dại gì không kiếm thêm vài bà xã đâu, hắn có năng lực đem đến hạnh phúc cho tất cả người phụ nữ của hắn từ thể xác đến tinh thần, trải qua hai đời khó khăn ngu gì mà không hưởng thụ chứ.

Phía trên Lôi đài, Tống Thanh Thư tiến hóa thành một con Gấu lớn, ầm ầm vận dụng kỹ năng lao vào Trương Lăng Đông.

Trương Lăng Đông hai người lăm vào khổ chiến, vì mới tăng cấp nên Tống Thanh Thư đánh ra kỹ năng hăng say không ngừng, Trương Lăng Đông cũng có vài phần chật vật. Bất quá...

- Mày thể hiện đủ sao?

- ???

Tông Thanh Thư ngừng công kích, hai mắt bỗng nhiên đỏ bừng, hắn còn không hiểu ra Trương Lăng Đông nãy giờ là đang đùa giỡn hắn sao.

Trương Lăng Đông ánh mắt thập phần bình tĩnh, hắn cũng bắt đầu [Tiến hóa], một con khủng long Bạo Chúa xuất hiện trên Lôi đài, thanh âm của nó rền vang chấn rung màn nhĩ của mọi người.

Nó nở nụ cười tràn đầy khát máu, tuy kích thước con khủng long này của Trương Lăng Đông nhỏ hơn rất nhiều so với loài khủng long thực sự, nhưng khí thế trên người của nó cũng cường hoành không ít.

- [Nghiền nát] !

Tống Thanh Thư lông tơ toàn thân dựng đứng, đang muốn tránh thoát nhưng đã quá muộn, con khủng long đã há ra cái miệng tràn đầy răng nanh dữ tợn táp tới, cắn thẳng vào cổ con gấu.

Phập!

Huyết hoa vung ra, con gấu tru lên đau đớn, hai móng vuốt sắt không ngừng cào xé về phía đầu con khủng long.

- [Bài sơn đảo hải] !

- [Hổ khiếu] !

- [Kiên cố] !

- …Aaaaa…!

Ầm ầm ầm!

Vô số kỹ năng không ngừng lập đi lập lại tấn công vào đầu con khủng long, nhưng không đánh tan được lớp lân giáp trên đầu nó mảy may.

Hai con súc vật hệ Sức mạnh không ngừng lăn lộn, oanh ra từng lỗ lớn trên Lôi đài, cát đá vung lên tứ tung, một đám người quan chiến mà càm thấy thân kinh đảm hàn, Nhị tinh cấp bậc chiến đấu quả thực là khủng bố.

- Mày chết đi!

Hai hàm sắt của kủng long khép lại, cắn đứt cổ của con gấu.

Phập!

Theo cái đầu của con gấu rơi xuống, thi thể Tống Thanh Thư không đầu hóa lại bản thể, ngã xuống Lôi đài, không kịp buông ra lời ngoan thoại nào đã hóa thành hư vô, Tống Thanh Thư cũng bị tống về thế giới thực, không có 24h là không thể trở vào.

Những tưởng Tống Thanh Thư sẽ một lần bạo phát thăng cấp mà đảo ngược tình huống, nhưng hắn đã quá ngây thơ, nếu ngay từ đầu đối thủ là người bình thường thì Tống Thanh Thư có lẽ còn có cơ may, nhưng bây giờ tình địch của hắn lại là thành viên cao cấp top 50 lực chiến của một guild.

Trong cùng cấp là dễ dàng nghiền nát Tống Thanh Thư như một con kiến...

Toàn trường hít sâu một hơi rồi bạo phát ra một tràng cỗ vũ, thật quá hung mãnh, thật con mẹ nó huyết tinh, nhưng là người cường hóa ai lại không có thú tính trên người chứ, cảnh cường bạo này đã kích phát tất cả mọi người.

Có vài nữ pháp sư thậm chí còn vách áo khoe vếu ra ngoài, kích động hô lấy tên Trương Lăng Đông, chỉ hận không được gả cho hắn.

.................