Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 43: Nhận vai diễn.



Sáng sớm 7h, Thẩm Ngôn nhanh chóng ra tiệm quần áo gần khách sạn mua cho Thẩm Nhất một bộ quần áo, kích thước quá khổ của hắn làm Thẩm Ngôn tốn thời gian rất lâu mới tìm được một bộ ưng ý. Giày tây đen, vest đen, kính đen, nhìn Thẩm Nhất giờ phút này uy vũ như chiến thần chắn trước của phòng hắn vạn địch bất xâm, Thẩm Ngôn gật gật đầu tiến vào phòng.

- À, một hồi có hai em gái xinh đẹp theo kiểu phương Đông tiến vào phòng ta hãy cho hai em ấy vào!

- Dạ chủ nhân!

Thẩm Ngôn nói rõ với Thẩm Nhất sợ tên não cơ bắp này gu xinh đẹp khác với hắn, không cho Dương Mật cùng Địch Lệ Nhiệt Ba vào thì có nước hắn bị lột một tầng da.

- Dương Mật! Câu chải chuốt xong chưa? Mau chóng qua Thẩm Ngôn ăn cơm còn đóng phim nữa!

- Biết rồi tớ ra ngay đây!

Sáng sớm, hai nữ ríu rít đùa giỡn đi đến phòng Thẩm Ngôn ăn sáng.

- Hihi, thật mong chờ sáng nay Thẩm Ngôn nấu món gì đãi chúng ta…ai…nha!?

Địch Lệ Nhiệt Ba không nhìn đường kéo tay Dương Mật thình lình đụng phải một người, nàng quay người nhìn lại định xin lỗi nhưng nháy mắt bị hù sợ.

Trước mặt nàng là một đại hán cao hơn hai mét như tường đồng vách sắt chắn trước cửa phòng Thẩm Ngôn. Thẩm Nhất nhìn thấy hai nàng, nhất thời lộ ra nụ cười mà hắn cho là thân thiện nhất, mở cửa ra rồi nói:

- Tôi là bảo tiêu mới của Thẩm công tử, mời hai tiểu thư vào trong!

Nhìn nụ cười tang thương như ác ma của Thẩm Nhất, Địch Lệ Nhiệt Ba bị dọa suyết khóc, Dương Mật thì bình tĩnh hơn, kéo tay nàng nhanh chóng vào phòng. Đến khi vào phòng trông thấy Thẩm Ngôn, Địch Lệ Nhiệt Ba lập tức nhào vào lòng hắn, nũng nịu:

- Oa! Dọa chết em, anh thuê tên bảo tiêu đó đúng là quái vật mà, em lỡ đụng hắn một cái hắn còn cười hăm dọa với em thật làm em sợ chết khiếp!

Thẩm Ngôn đang làm cơm không hiểu chuyện gì đột nhiên có nhuyễn ngọc vào lòng, cũng ôm nàng vuốt ve an ủi. Hắn cũng nháy mắt cười cười với Dương Mật làm nàng hơi đỏ mặt cuối đầu. Bên ngoài Thẩm Nhất gãy gãy đầu.

- Ta đã cười ôn nhu lắm cơ mà??

Ôm lấy eo thon của Địch Lệ Nhiệt Ba, Thẩm Ngôn thủ thỉ vào tai nàng nói:

- Anh có một con ‘quái vật’ còn đáng sợ hơn hắn, em có lại muốn nhìn qua không?

- A! Anh sắc lang! Mau buôn em ra!

Nghĩ đến con ‘quái vật’ của Thẩm Ngôn, Địch Lệ Nhiệt Ba tim đập chân run, nếm qua ‘nó’ một lần làm nàng nhớ nhung mãi không quên.

- Haha! Không có chuyện gì, tên bảo tiêu của anh hơi bặm trợn thế thôi chứ hắn hiền lắm không cắn ai đâu! Hai em đừng sợ, đến..đến ăn cơm nào!

Thẩm Ngôn đánh bốp vào mông Địch Lệ Nhiệt Ba một cái, quay ra nói với Dương Mật kêu hai nữ vào bàn, hắn thừa biết cách đánh lạc hướng con gái dễ nhất là làm đầy bao tử của các nàng. Quả nhiên qua một hồi cơm nước xong xuôi, hai nữ đã hầu như quên luôn chuyện xảy ra trước đó, nhanh chóng vui cười thu dọn chén bát đem rửa.

9h sáng, Thẩm Ngôn, Dương Mật, Địch Lệ Nhiệt Ba, hai nữ quản lý cùng tên bảo tiêu bước lên xe tiến về trường quay.

Đến nơi, mỗi người nhanh chóng tản ra làm công việc của mình, Thẩm Ngôn cho Thẩm Nhất đi lanh quanh cảnh giới rồi theo Dương Mật và Địch Lệ Nhiệt Ba vào lều của hai nàng.

Hắn đi luôn vào vấn đề chính:

- Nội dung bộ phim này nói về cái gì thế?

Địch Lệ Nhiệt Ba vừa liếm cây kem lạnh ngắt vừa mới lấy từ trong tủ lạnh ra, vừa đáp:

- Bộ anh không biết truyện « Lạc Nhạn Trường Phi » à?

- Không, nội dung như nào vậy?

- Tiểu thuyết này siêu hot đó, đây là phim truyền hình chuyển thể từ tác phẩm đấy, nội dung kể về. . .

Địch Lệ Nhiệt Ba vừa mút kem, cái lưỡi đinh hương đảo quanh cây kem trông thật điêu luyện, một bên tóm tắt sơ lược nội dung nguyên tác « Lạc Nhạn Trường Phi » và kịch bản chuyển thể cho Thẩm Ngôn nghe.

Đại khái kịch bản kể về một nữ tướng quân (vai nữ chính), đang trong quá trình xông pha giang hồ thì có cơ duyên gặp gỡ nam chính, hai người ngưỡng mộ tính cách lẫn nhau, đem lòng yêu thương đối phương.

Thế nhưng nữ tướng quân này trước kia đã cùng Hoàng Tử (vai nam thứ) có hôn ước. Vì gia tộc, vì đại cục, nàng ta đành phải nén nước mắt rời xa nam chính.

Công Chúa (nữ thứ) lại tình cờ gặp phải nam chính, sau đó cũng đem lòng yêu chàng ta.

Mà Hoàng Tử bởi vì biết rõ nữ tướng quân một lòng chung tình với nam chính cho nên đã âm thầm phái người truy sát y.

Sát thủ chính là nam phụ thứ ba, gã sát thủ này đã thầm tơ tưởng đến Công Chúa từ lâu, e sợ rằng nếu giết chết nam chính thì Công Chúa sẽ thương tâm, vì vậy bất tuân lệnh, không những không giết y mà còn trở thành bằng hữu của người nọ sau một biến cố lớn. . .

Nhìn ánh mắt nàng khiêu khích nhìn phía dưới của mình vừa mút kem, Thẩm Ngôn thầm hận không đè nàng ra xử quyết tại chỗ, nhưng có Dương Mật kề bên, hắn cũng không dám làm liều đành phải chuyên tâm nghe đến kịch bản phim.

Nghe đến gần hết kịch bản, Thẩm Ngôn liền mở miệng đánh gãy lời của Địch Lệ Nhiệt Ba.

- Cái quỷ kịch bản gì thế này!

Nghe đến độ đầu hắn muốn xì não luôn rồi nè.

Thế nhưng. . . Thẩm Ngôn lại dùng lý trí để suy nghĩ, tuy nói kịch bản khiến hắn khó mà yêu thích nổi, nhưng từ góc độ của người sản xuất phim đến xem thì bộ phim mà bọn họ đang quay có lẽ sẽ bạo hot một phen.

Giống với kịch bản của Quỳnh Dao trong kiếp trước của hắn vậy, tuy nói trí thông minh của các nhân vật cũng như độ cẩu huyết của kịch bản đều có thể khiến người ta phát điên, thế nhưng phần lớn khán giả vẫn cực kỳ ưa thích xem các thể loại phim như vậy. Nói đúng hơn là một vòng luẩn quẩn, bọn họ vừa xem vừa chửi, càng chửi nhiều thì lại càng rủ rê nhau xem tiếp để coi diễn biến ra sao, càng coi nữa thì lại càng muốn chửi, chửi rồi lại cắn răng ngồi xem tiếp...

Anh yêu tôi, tôi yêu anh, anh không yêu tôi, tôi vẫn yêu anh, anh yêu tôi, tôi không yêu anh. . . Loại tình yêu nhức não này vốn chính là một yếu tố hấp dẫn, chưa bao giờ lỗi thời đối với khán giả phim truyền hình.

- Tuy nói như thế, nhưng nếu để cho mình đến diễn, hoặc là để mình tự quay thì mình sẽ. . .

Thẩm Ngôn trong lòng không tự chủ được đặt mình thay vào vị trí của đạo diễn và các diễn viên, khát vọng muốn thay thế bọn họ càng lúc càng dâng trào.

Thật sự là ngứa tay quá mà.

- Vai chính của Lý Thanh Phong sau khi chết để lại, chúng tôi đã cho Dương Lập Hoa thay thế rồi! Bây giờ nếu như anh muốn tôi sẽ cho anh đóng vai nam thứ của Dương Lập Hoa!

Dương Mật nói với Thẩm Ngôn, Dương Lập Hoa sau đợt giáo huấn lần trước của Thẩm Ngôn đã thành thật hơn rất nhiều. Dương Mật cho Thẩm Ngôn thay thế vai nam phụ của hắn cũng đều là có ý tốt, cũng muốn Thẩm Ngôn chịu áp lực, bị mọi người trong đoàn chê cười, dù sao đây cũng chỉ là lần đầu hắn đóng phim.

Địch Lệ Nhiệt Ba ở một bên hỏi:

- Anh đã từng học qua lớp diễn xuất nào hay đã từng diễn trước ống kính lần nào chưa?

- Không có!

- Kia. . .

- Nhưng anh là thiên tài, đừng dùng nhãn quang phàm nhân của em để đánh giá anh.

Lời tuyên bố của Thẩm Ngôn cực kỳ trang bức, thế nhưng thần sắc trên mặt hắn lại không có một tia tự đại nào, ngược lại thái độ của hắn còn cực kỳ bình tĩnh, bởi vì Thẩm Ngôn nói chính là sự thật, tối thiểu là hắn thật sự cho rằng như vậy.

…………………………….