Editor: Mật Kết
Những lời lúc nãy Trần Tử Tinh nói toàn là những lời xuất phát từ đáy lòng.
Sau tết, đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy khoảng cách giữa mình và Quan Thần rất lớn. Cậu muốn đuổi theo Quan Thần.
Mà livestream của Châu Biên lại rất trùng hợp cho cậu một ý tưởng.
Một ngày ở Nhất trung Diêm Thành trôi qua rất mau, mỗi ngày lặp đi lặp lại là học tập, một tuần cứ thế trôi qua.
Cuối tuần có hai ngày nghỉ, phần lớn học sinh sẽ về nhà trong hai ngày này, ví dụ như Châu Biên, tuần này cậu ta phải về nhà mang máy chơi game mới đến đây.
Lưu Tiệp và Hạ Viên thì lại ngâm mình trong thư viện. wattpad-camduongquytmat
Mập Mạp thì nằm thẳng cẳng hình chữ bát trên giường ngủ vù vù, tiếng ngáy rung trời. Miệng há ra, nước dãi cũng sắp chảy ra ngoài.
Trần Tử Tinh có một ý tưởng muốn thực hiện, cậu bò dậy lấy điện thoại dưới gối lên, hôm qua điện thoại mới xạc nên hôm nay mở ra vẫn còn nhiều pin, cậu mở trạm F của một trang web nào đó rồi mở mục livestream ra.
Cậu đang nghĩ bản thân có thể live về gì đây.
Lướt qua lướt lại lướt hết cả buổi sáng.
Cuối cùng Trần Tử Tinh cho ra một kết luận, cậu là con người của đảng, lấy xuất phát điểm này thì. . . . . .
Đúng vậy.
Cậu có thể live làm bài tập.
Trần Tử Tinh dừng lại, nghĩ thầm: "Làm thế nào để nó thú vị hơn đây....Nhưng mà chương trình học lớp mười một của cậu với toàn quốc chắc cũng không khác nhau lắm đâu nhỉ...chắc sẽ có người xem thôi. Còn có thể giúp mọi người giải thích đề."
Cậu tính toán trong lòng.
"Nếu như live làm bài tập còn có thể củng cố bài vở, cũng coi như là nhất cử lưỡng tiện....nhưng thời gian live thì. . . . . ."
Cậu suy nghĩ một lúc, bình thường mấy streamer vì muốn thu hút người xem nhiều đều phát giờ cố định, còn cậu bình thường ban ngày phải lên lớp chắc chắn là không được, chín giờ bốn mươi phút tối mới tan học, mười rưỡi tắt đèn.
Lúc tắt đèn Lão Vương quản lý kí túc xá sẽ đi lượn một vòng.
"Nói cách khác, sau mười rưỡi mới có thể livestream. . . . . ."
Vậy chuyện này hơi bị ngặt nghèo, cậu nhiều nhất chỉ có thể live một tiếng, đến mười một rưỡi, vì dù sao cậu vẫn muốn đảm bảo chất lượng học tập của ngày hôm sau.
Nhưng lúc bình thường khi cậu về đến kí túc xá cũng làm bài tập một lúc, hoặc học thuộc bài, cho nên khác biệt cũng không nhiều lắm.
Nếu đã quyết định như vậy thì thừa dịp cuối tuần, Trần Tử Tinh sẽ chạy lên phố mua máy quay, đến lúc đó quay cho dễ.
Cậu cũng có thể thuận tiện mua luôn mấy bộ đề. wattpad-camduongquytmat
Quan Thần vừa nhìn thấy cậu còn bị dọa cho hoảng sợ, hỏi"Cậu bị điên à? Bảo bối ơi, bình thường cậu cũng đã liều mạng lắm rồi bầy giờ vẫn còn mua thêm đề, cậu muốn học thành tên ngốc luôn à. . . . . ."
"Bảo bối cái shit ấy, " Trần Tử Tinh đặt đồ đạc xuống bàn, bắt đầu nghiên cứu xem kết nối camera với điện thoại thế nào, "Cậu không hiểu."
Cậu vừa tra baidu vừa làm, Quan Thần vẫn còn nằm trên giường cúi đầu xuống nhìn cậu, tò mò hỏi: "Cậu làm gì vậy? Mua cái đồ chơi ấy làm gì. . . . . . chả nhẽ cậu cũng muốn livestream à?"
Quan Thần lập tức bò dậy, tò mò hỏi, "Cậu định live gì đấy."
Trần Tử Tinh bị hắn hỏi thì hơi xấu hổ, đỏ mặt cắn răng nói, ". . . . . . Mẹ nó nữa cậu nói nhỏ thôi!"
Cậu dừng một chút nói, "Tôi livestream làm bài tập."
Lúc đầu Quan Thần còn"Ờ ờ" hai tiếng, sau một lúc hắn mới kịp phản ứng lại, vẻ mặt kiểu " Không phải chứ?", mông lung.
"Không phải chứ, " Quan Thần nói, "Cậu là ma quỷ à?"
Nhưng cũng không thể không nói cái này rất phù hợp với phong cách của Trần Tử Tinh.
Vì hôm nay là ngày đầu tiên nên tám giờ Trần Tử Tinh đã live rồi, đến mười giờ sẽ tắt live, vừa hay tránh được thời gian Lão Vương đi kiểm tra, còn có thể làm luôn bài tập cuối tuần.
Thời gian này đại bộ phận học sinh sẽ chọn lúc chiều tối để làm bài tập, nguyên nhân rất đơn giản, ban ngày không phải buồn ngủ thì cũng muốn đi chơi, làm gì còn thời gian tâm trí làm bài tập nữa.
Lúc đêm khuya lại muốn thức nghịch điện thoại lại càng không có tâm trí làm bài tập. wattpad-camduongquytmat
Chỉ có lúc chiều tối như này mọi người tuy vẫn nghịch điện thoại nhưng tốt xấu gì cũng sẽ có một chút tâm tư xám hối và suy nghĩ muốn làm bài tập, đôi lúc cũng sẽ có người có suy nghĩ vào xem xem.
Trần Tử Tinh cũng không nhiều lời, chuẩn bị đầy đủ dụng cụ, máy quay ngắm ngay bên dưới cổ cậu cho đến trên bàn, vừa đủ nhìn rõ bài làm, giấy nháp và bút.
Cậu lấy máy nghe nhạc ra mở một bài nhạc không lời nhẹ nhàng.
Bây giờ mới vừa phát sóng nên cũng không có ai, có thì cũng chỉ có người máy, Trần Tử Tinh cũng đã chuẩn bị tâm lý cho điều này rồi, cậu cũng không nói nhiều, ở trên thông báo viết mấy câu đơn giản sau đó bắt đầu làm bài tập của mình.
Trên thông báo viết, "Học sinh trung học làm bài tập toán, không biết gì có thể hỏi, tôi đây không có gì là không biết."
Tuy lời nói có hơi ngông cuồng nhưng đây chính là thực lực của cậu.
Nhưng---bây giờ cũng không có ai hỏi gì cả, cậu cũng chỉ nói vậy thôi chứ cũng chẳng mong đợi có người bình luận. Ngày đầu tiên không thể vội được, nên cậu cứ tự mình làm bài của mình đã sau đó chờ người đến xem.
Bên trong màn ảnh là ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn rải trên những ngón tay thon dài của một chàng trai, chàng trai ấy cầm một cây bút máy đang viết chữ trên tờ giấy nháp, tốc độ tay rất nhanh, tốc độ não lại càng nhanh. Giống như là muốn viết cho người xem livestream có thể hiểu, cậu trai ấy còn cẩn thận viết lại từng bước giải bài lên giấy.
Cứ làm như vậy liền làm hết một tiếng đồng hồ.
Chín giờ, Trần Tử Tinh dừng bút lại định ăn bữa khuya trước rồi tính tiếp. Cậu nhìn lên màn hình một cái, livestream của cậu đã có hơn hai mươi người xem, có ba cái bình luận.
Bình luận nói:
【 Oa, tay của bạn đẹp quá. 】
【 rất tỉ mỉ, thú vị đấy. 】
【 buồn ngủ quá. . . . . . cái này giúp ru ngủ này. . . . . . 】
Trần Tử Tinh nhìn cái bình luận cuối cùng.
Buồn ngủ? Ru ngủ? Cậu nghĩ nghĩ, cong môi, hình như đúng thật....đề toán, nhạc nền cũng là một bản nhạc không lời. . . . . .
Có lẽ cậu nên mở một bản nhạc sôi động ở nửa đầu livestream, nửa sau livestream thì sẽ mở một bản nhạc có tiết tấu nhẹ nhàng hơn?
Có thể làm cho mọi người ngủ ngon. wattpad-camduongquytmat
Trần Tử Tinh lặng lặng ghi nhớ điều này, cậu tùy ý nói vào livestream một câu là cậu sẽ đi ăn khuya sau đó vứt điện thoại sang một bên.
Trần Tử Tinh đứng lên, "Quan Thần, cậu lấy cho tôi một hộp mì với."
Quan Thần đang pha mì ăn, trên người mặc một cái áo ba lỗ màu đen để lộ ra hai cánh tay toàn bắp thịt, "Ừm được." Hắn xoay người lại tìm cho Trần Tử Tinh, sau đó ném sang, hỏi, "Cậu tắt live rồi à?"
"Vẫn chưa, ăn đã."
Trần Tử Tinh bắt được, Quan Thần nâng ấm nước sang đứng bên cạnh cậu, Trần Tử Tinh xé nắp hộp mì ra sau đó Quan Thần nhận lấy cúi đầu bóc gói gia vị bỏ vào trong cuối cùng là đổ nước nóng vào.
"Đói à?" Quan Thần cười tủm tỉm nhìn cậu.
"Ừm." Trần Tử Tinh nhìn cánh tay hắn, "Cánh tay của cậu sao to thế?"
Lúc mặc đồng phục học sinh không nhìn ra.
"Do đi chuyển gạch đấy." Quan Thần nói nhưng lúc nhìn thấy vẻ mặt của Trần Tử Tinh lại cảm thấy hơi lúng túng, sửa lời nói, "Hơ, tôi đức trí thể mĩ phát triển toàn diện, luyện cơ bắp một tí thì làm sao."
Trần Tử Tinh cảm thấy thương hắn, "Sau này . . . . . tôi cũng sẽ đi tập."
"Đừng mà, " Quan Thần vội vàng nói, hắn đánh giá Trần Tử Tinh một lúc nói, "Cậu như thế này đã tốt lắm rồi mà Tử Tinh, đừng nghĩ nữa, thanh tú mới đẹp. Chủ yếu là tôi thích hi hi."
Trần Tử Tinh: ". . . . . ."
Quan Thần vứt mấy vỏ gói gia vị đi, đậy hộp mì lại sau đó đẩy sang phía Trần Tử Tinh.
"Còn chưa yêu nhau đâu đấy. Nói lung tung gì thế." Trần Tử Tinh chột dạ nhìn hắn, xoay người nhìn chằm chằm vào hộp mì trước mặt, nhỏ giọng than thở.
Một tiếng rất nhỏ nhưng người đang chú ý đến cậu-Quan Thần lại nghe rất rõ. Hắn cúi người xuống hai tay chống trên ghế, nghiêng đầu sang nhìn chằm chằm Trần Tử Tinh, hơi thở của người con trai ấy bao phủ lấy Trần Tử Tinh, Quan Thần híp cười nhìn cậu, cực kỳ trắng trợn chẳng hề kiêng nể.
"Còn chưa yêu nhau đâu đấy?" Đêm ấy ngoài miệng Trần Tử Tinh đúng là không đồng ý, " Vậy Tinh ca ơi, đến khi nào anh mới cho thằng em này một câu trả lời thuyết phục đây? Em đây đã đợi rất---khổ--rồi đấy."
Cái ngữ điệu này của hắn giống như một oán phụ, oán trách Trần Tử Tinh phụ lòng hắn. Trần Tử Tinh đã quen với kiểu trêu chọc này của hắn, nhưng bây giờ trong phòng kí túc xá ngoài hai người bọn họ ra còn có ba người nữa, Trần Tử Tinh sốt ruột nói: "Mẹ nó nữa, cậu chú ý địa điểm một tí được không. . . . . . ! Lưu Tiệp Hạ Viêm Mập Mạp đang ở đây cả đấy!"
Quan Thần quay đầu lại nhìn thoáng qua, ba người ngoại trừ Mập Mạp giả vờ như không có chuyện gì thì hai người còn lại cũng không nhìn thấy.
Mập Mạp nhìn chằm chằm điện thoại, ánh mắt mơ màng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng---nhưng mà không sao, người một nhà cả.
Một tay Quan Thần chống ở lưng ghế của Trần Tử Tinh, bỗng nhiên hắn cúi đầu nghiêng người, sán lại gần Trần Tử Tinh sau đó hôn lên môi cậu.
Trần Tử Tinh trừng lớn đôi mắt. wattpad-camduongquytmat
Tay Quan Thần so với miệng hắn còn nhanh hơn, vội vàng bưng kín miệng của Trần Tử Tinh, ngăn lại tất cả âm thanh.
Lúc Trần Tử Tinh "Ưm" một tiếng, giọng nói trầm thấp của Quan Thần giống như đang mê hoặc lòng người, giọng nói vang lên bên tai Trần Tử Tinh.
"Xuỵt, mọi người sẽ nghe thấy hết đấy. Muốn kêu....thì kêu nhỏ thôi."
Mặt Trần Tử Tinh nhanh chóng đỏ bừng lên.
. . . . . . Người này. . . . . . cố ý a a a! !
Sau khi kết thúc đoạn tán tính ngắn ngủi với Quan Thần, Trần Tử Tinh ăn xong bữa khuya thì quay lại livestream.
Cậu điều chỉnh xong góc độ máy quay, trước khi làm bài tiếp thì nhìn qua phần bình luận, so với lúc trước thì nhiều hơn tầm mười mấy cái, không chỉ như vậy, người xem cũng nhiều hơn mấy chục người.
Cậu hơi giật mình, sau đó mặt lại đỏ lên.
Mấy cái bình luận kia đều về một chuyện. . . . . .
【 Đậu mé, tôi nghe thấy cái gì thế? 】
【 Anh trai streamer ơi anh có bạn trai sao! Mẹ nó ngọt quá đê! Đoạn đối thoại vàng* quá đi mất! Mẹ ơi cái xe này đang chạy về phía nhà trẻ à! ! 】
*ở bên Trung Quốc thì 黄-vàng được hiểu với nghĩa là phim 18+, lái xe là làm chuyện 18+)
【 Toi rồi, tôi đã rơi vào tay giặc, chỉ cần nghe âm thanh thôi tôi cũng có thể não bổ ra hai anh đẹp trai rồi, tôi có thể! ! 】
【 Tôi đến rồi đây, tình bạn cùng phòng cảm thiên động địa (cảm động trời đất), szd】
【 Xin hai người mau kết hôn đi á á á! 】
【 Cái anh trai kia giọng nói hay thật nghe công phết, tôi thích cái giọng nói của bạn trai kia nha 555】
Cả đầu Trần Tử Tinh bây giờ toàn là đậu mé! Đậu mé! Cái đéo gì vậy! Cậu vừa nãy quên tắt âm! Vốn dĩ muốn ăn một bữa rồi quay lại livestream nên không để ý!
Trần Tử Tinh che mặt một lúc lâu.
Trời ạ.
Xấu hổ quá. wattpad-camduongquytmat
Tuy rằng bình luận và số người xem tăng lên, nhưng mà...cậu không phải đến đây để livestream chuyện gay của cậu với Quan Thần đâu! ! !
Trần Tử Tinh hoài nghi cuộc đời mất một lúc, cuối cùng cậu quyết định--
Giả vờ như không có chuyện gì, không thấy mấy bình luận kia và tiếp tục làm bài.
Lần này viết liền viết đến mười giờ, Trần Tử Tinh để ý thời gian sợ người quản lí kí túc xá đi kiểm tra phòng, định tắt live.
Cậu nhìn thời gian livestream, hơi bị ngạc nhiên, người xem đã hơn hai trăm người, phần lớn toàn khen tay cậu đẹp, quá trình làm bài rất cẩn thận, trong số đó cũng có một ít câu hỏi.
Nhưng vừa nãy Trần Tử Tinh không xem bình luận cho nên không thấy những câu hỏi này.
Cậu thanh thanh giọng nói: "Khụ. . . . . . Xin chào mọi người, quản lý kí túc xá lát nữa sẽ đến kiểm tra phòng nên bây giờ tôi phải tắt live rồi. Sau này mỗi ngày đúng mười rưỡi tối tôi sẽ livestream, có câu nào không hiểu có thể bình luận hoặc gửi tin nhắn riêng cho tôi, cảm ơn."
Câu hỏi cũng không nhiều, cậu phân tích cho mọi người một lần xong thì tắt live.
Giọng nói của Trần Tử Tinh rất dễ nghe, đặc biết có cảm giác của thiếu niên, quan trọng nhất là có một loại năng lực của bạn trai, cậu nhìn không nổi mấy cái bình luận gà kêu kia, có chút xấu hổ, nói một tiếng tạm biệt sau đó vội vàng tắt livestream.
Tình hình hôm nay có vẻ không tồi.
Trần Tử Tinh dựa lưng về phía sau, duỗi cái eo mỏi nhừ, nói: "Mệt quá . . . . . . ngáp."
Cậu đứng lên đi đánh răng rửa mặt, Quan Thần thấy thế cũng đi theo, lấy kem đánh răng ôm chậu rửa mặt cùng Trần Tử Tinh đến nhà vệ sinh đánh răng.
"Hai tiếng đồng hồ ngồi viết không cử động có thể không mệt sao." Quan Thần hỏi cậu, "Tình hình thế nào?"
Bị hắn hỏi như vậy Trần Tử Tinh không hiểu sao lại nhớ đến mấy cái bình luận nói về cậu và Quan Thần, quan hệ giữa hai người bọn họ bây giờ....nói sao đây, tuy không chính thức thừa nhận nhưng cũng không khác là mấy.
". . . . . . Cũng được." Trần Tử Tinh nói.
Quan Thần nhướng mi, cong môi cười, "Cũng được là bao nhiêu?"
". . . . . . Vẫn là chính là không được ấy. Cậu đừng có đứng sát lại đây nữa...cậu bị điên à!"
"Thế sao đầu cậu lại càng ngày càng cúi thấp càng ngày càng quay sang bên kia thế?" Quan Thần vươn tay, Trần Tử Tinh vội vàng lùi lại, Quan Thần buồn cười nhìn cậu, "Mặt lại còn càng ngày càng đỏ, sao lại ngây thơ thế