Ẩn Môn Thiếu Chủ

Chương 82: Trả lại danh thiếp cho tôi!



"Tô tiểu thư và cậu Tôn nói chứ đẹp đôi dữ nha, tính cách cũng thật thú vị nữa, một người giả mạo bạn bè, người còn lại thì hay rồi, giả làm vợ người ta luôn!"

“Nhìn người khác có quan hệ, có muốn mặt dày. bám lấy thì cũng phải tém tém chút chứ!”

“Đời tôi gặp qua nhiều người không biết xấu hổ rồi, nhưng lần đầu tiên thấy người không biết xấu hổ đến mức như này, lại còn còn một cặp luôn chứ không phải một người nữa!”

"Trả lại danh thiếp cho tôi!"

Trong lúc cười cợt, mọi người lại nhao nhao đi đòi lại danh thiếp của mình.

Giống như việc đưa danh thiếp của mình cho bọn họ là điều gì đó sỉ nhục lâm vậy.

Nói thì chậm mà hành động thực tế rất nhanh, chớp mắt một cái, cả đám người đã lao vào nhau giành giật, hiện trường hỗn loạn không phân biệt được ai với ai.

“Chuyện gì xảy ra vậy? Đây không phải nơi tổ chức tiệc rượu sao? Sao lại hỗn loạn như vậy?"

Đúng lúc này, một giọng nói mang theo âm sắc rất không vui vang lên bên tai cả đám.

Mọi người theo bản năng quay đầu lại.

Không nhìn còn đỡ, nhìn xong thì chân tay đều run rẩy, mọi người đồng loạt tái mặt, không dám lộn xộn giành giật nữa, cung cung kính kính lui qua một bên, sợ chặn đường người nọ.

Tống Thanh Diên!

Người tới vậy mà lại là Tống Thanh Diên!

Nhìn Tống Thanh Diên chậm rãi đi tới, mọi người cảm giác được áp lực khổng lồ ập vào mặt làm cho bọn họ ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Đợi đám người lui ra hết, Tống Thanh Diên cũng nhìn thấy Tô Lan Nhược sắc mặt đỏ bừng đang đứng đó.

“Cô cũng tới tham gia tiệc rượu à? Sao không đi vào trong?”

Tống Thanh Diên cùng với Ngân Hồ đi tới trước mặt Tô Lan Nhược.

Đối mặt với câu hỏi của Tống Thanh Diên, Tô Lan Nhược không dám chậm trễ nửa giây, vội vàng thấp giọng trả lời: "Thưa Tống chiến tướng, tôi không phải tới tham gia tiệc rượu, chỉ tới góp vui thôi,.... tôi không có thiệp mời”

“À” Tống Thanh Diên hiểu ra vấn đề, thản nhiên nói:"Nếu cô muốn vào, tôi có thể thuận đường dẫn theo cô luôn”

Tống Thanh Diên vừa nói xong, trong đám người đột nhiên có kẻ hô hào: "Việc này sao có thể làm phiền Tống chiến tướng được! Tống chiến tướng chưa biết đấy thôi, vừa rồi Tô tiểu thư còn bảo khách quý quan trọng của Phương tổng, được Phương tổng đặc biệt đón tiếp là chõng cô ấy mà!"

“Chồng cô ấy?" Tống Thanh Diên trong nháy mắt nhíu mày, nghỉ hoặc nhìn vẽ phía Tô Lan Nhược: "Đang nói Ninh Chiết sao? Anh ta đi vào? Hay là Phương Tân Hồng tự mình ra?

Tô Lan Nhược không dám giấu diếm, vội vàng gật đầu.

Tống Thanh Diên biết Tô Lan Nhược không dám nói dõi trước mặt cô, không chỉ Tô Lan Nhược mà đổi người khác đến cũng chả ai dám, lông mày Tống Thanh Diên nhăn lại, lẩm bẩm: "Phương Tân Hồng sao lại tự đi ra đón Ninh Chiết?"

"Ninh Chiết có phải đã nói với Phương Tân Hồng anh ta biết cô không? Lấy danh hiệu của cô ở bên ngoài giả danh lừa bịp?" Ngân Hồ thấp giọng nhắc nhở: "Dù sao, ngày đó cô nói sau này không còn quan hệ với Ninh Chiết nữa, chỉ có người Tô gia biết..."

Hả?

Nghe Ngân Hồ nói, trên mặt Tống Thanh Diên nhất thời lạnh lẽo.

Trong chốc lát, hàn khí thổi quanh.

Mọi người cảm giác nhiệt độ xung quanh như đang giảm xuống chỉ còn vài độ, ai nấy vội vàng cúi đầu, sợ lửa giận của Tống Thanh Diên lan đến mình..

"Đi vào xem một chút!”

Tống Thanh Diên đen mặt, hừ lạnh nói: "Tôi ngược lại muốn biết, Ninh Chiết anh ta rốt cuộc có bao nhiêu lá gan, dám lấy tôi ra đi giả danh lừa bịp?!

Tống Thanh Diên mặc kệ Tô Lan Nhược, cùng Ngân Hồ đi thẳng tới sảnh đón khách.

Tuy rằng Tống Thanh Diên cũng không có thiệp mời, nhưng những người phụ trách đứng đó cũng không phải ngu. Họ thừa hiểu biết để phán đoán được người nào nên kiểm tra theo quy trình và người nào thì nên ném cái quy trình đó đi. Tống Thanh Diên đương nhiên là trường hợp đặc biệt rồi!

Nhìn bóng lưng Tống Thanh Diên, mọi người đồng loạt sinh ra cảm giác không rét mà run.

“Tôi đã nói hẳn là một tên bảo vệ nhỏ nhoi làm sao có thể có quan hệ với Phương Tân Hồng! Thì ra là lấy danh hiệu Tống chiến tướng đi giả danh lừa bịp!" Tôn Vân Thạch bĩu môi, vui sướng khi người gặp họa nói: "Nhìn đi, Ninh Chiết chết chắc rồi!”

Nghe Tôn Vân Thạch nói, trong lòng Tô Lan Nhược nhất thời giật mình.

Thoáng do dự, Tô Lan Nhược vội vàng đi qua một bên, nhanh chóng bấm số điện thoại của Ninh Chiết: “Anh gây hoạ lớn rồi! Mau trốn đi, Tống Thanh Diên kia vọt vào hôi trường tìm anh tính sổ đó..."