Đi vào phòng, Marilyne đang ngồi bên cửa sổ đọc sách, nàng cũng mặc 1 thân áo choàng đen, mang mạn che mặt, ào choàng dán sát thân thể, vẫn phát họa ra đường cong như cũ khi nàng ngồi ở đó, thấy Gia Minh đi vào, nàng đưa tay gỡ mạn che mặt, hướng phía hắn nở nụ cười: “Em nghe nói anh tới.”
“Uhm.”
Gia Minh đến bên canh nàng ngồi xuống, nhẹ gật đầu, ko nói gì thêm. Kiến trúc Saudi cửa sổ ko lớn, bên ngoài mưa đã tạnh, ánh sáng xuyên qua cửa sổ, hai người an an tĩnh tĩnh ngồi trong chốc lát, Marilyne mỉm cười.
“Em vừa rồi đang nghĩ, có 1 ngày già đi, anh từ cửa phòng đi tới, em gỡ xuống mạn che mặt, sẽ cảm thấy rất thỏa mãn….”
“Đây ko phải cùng làm thơ 1 dạng sao…” Gia Minh thì thào nhắc tới 1 câu: “Khi đó ta cũng già.”
“Không có nha, anh còn rất trẻ tuổi.” Marilyne nhìn qua hắn.
“Bên nhau già lão cũng ko có cái gì.”
Đối với Gia Minh mà nói, gần đây gặp nữ nhân trước mắt này thường có chút cảm giác đặc thù. Hắn năm nay 32t, Marilyne thì 46, lẽ thường mà nói, các cô gái phương tây thời trẻ gợi cảm, nhưng so với các cô gái phương đông thì có vẻ già nhanh hơn, Nhã Hàm năm nay 40t, xem ra so với lúc cùng Gia Minh tương phùng ko có gì thay đổi, đương nhiên khi đó nàng còn làm cô giáo, bị Gia Minh tàn phá phải gọi “Gia Minh ca ca” còn tương đối ngây thơ, mẹ kế Nhã Hàm trông cũng ko có vẻ già.
Các cô gái phương tây qua 40t biến hóa khá nhanh, nhưng những năm này Marilyne tương đối an tĩnh, nàng lúc trước tâm lý tương tự các cô gái phương đông, là 1 gia hỏa kỳ quái, những năm này mở 1 quán nhỏ, trãi qua sinh hoạt hết sức giản đơn, ở 1 vài phương diện gần như là vô dục vô cầu. Thậm chí Gia Minh cảm thấy, vết tích thời gian mỏng manh như tơ hồng từng cái một bị nữ như yếu đuối này cỡi ra, nàng bị thời gian đình lưu tại 1 giai đoạn nào đó, dần dần ko còn biến hóa. Nàng bây giờ như cũ vẫn duy trì gợi cảm cùng mỹ lệ, thân thể vẫn như cũ đường cong tỉ mỉ tinh tế, bất quá chung quy cũng đã 46t, có lẽ qua vài năm nữa vẫn ko thể tránh khỏi quy luật tự nhiên, nhưng Gia Minh biết mình vẫn có cảm giác y như cũ.
Nàng có lẽ tại 1 thời khắc nào đó, chân chính tìm dc nhân sinh của bản thân mình.
Nếu như thành tựu này có 1 phần công lao của mình, Gia Minh cảm thấy mình cũng có chút vinh yên.
Gia Minh đem cảm giác của mình nói ra, Marilyne mỉm cười: “ta chỉ biết thời gian qua rất phong phú, tuy anh ko thường xuyên qua thăm, bất quá… đương nhiên là bởi vì anh.”
“Oh, quá tốt.”
“Em nghỉ tới lần đầu nhìn thấy anh, đến hiện tại vẫn ko có cái gì thay đổi, anh mới là thần kỳ nha…”
“Ách, chắc là 18 năm trước a.” Gia Minh cười khua tay múa chân: “khi đó ta mới 14t nha…”
Nghĩ tới cái này, ko kiềm nổi ngược thời gian nhớ lại cảm giác lúc đó, ngoại ô Giang Hải năm 95, hắn bắn 1 phát súng, thời gian đem nhân quả đó đến nơi này. Thời điểm năm 95 thuận tay cứu cô gái người Mỹ này, đoạn nhân sinh này có thể xem như nữ nhân đầu tiên, có 1 số sự tình làm qua loa, cũng ko thể nói ái tình gì gì đó… bây giờ xem ra, có chút ý tứ hàm xúc tượng trưng nào đó. Hắn cứ như vậy nghĩ 1 lát, đưa tay vương hướng gò má Marilyne, nàng nhỏ nhẹ mỉm cười: “Đều đã già…”
“Ta cảm thấy còn chưa… em khả dĩ phản kháng 1 chút…”
Hắn tự xưng là già đem nữ nhân bế lên, phóng tới bên giường, không lâu sau lẩm bẩm lên tiếng: “không phải đã rất ẩm ướt sao… còn nói là già…” Xem ra ở 1 vài phương diện, cũng ko phải là đã thanh tâm quả dục…
Marilyne cau mày mỉm cười: “Cứ nhìn thấy anh là như vậy.”
Cùng Marilyne có quan hệ, có lẽ từ đầu tới cuối cũng ko có thay đổi, xem ra cho tới bây giờ đều có chút dị thường, đối với 2 người đã thành thói quen, cho dù tới bây giờ đã ko cần dùng phương thức như vậy để chứng minh cái gì đó. Marilyne đã tìm đến người kia có thể ở trong lòng tương nhu dĩ mạt (hoạn nạn tương trợ), người kia đương nhiên là Gia Minh, có lẽ vẫn ko hoàn toàn đúng, cho dù có 1 ngày thật sự già, Gia Minh cũng sẽ bên nàng, vô luận là trong lòng hay là trong hiện thực.
“A, đã 18 năm…”
Nghĩ tới lúc sơ kiến cô gái hoảng loạn, muốn tự sát, sau hướng về tiểu nam hài chỉ có 14t hiến dâng thân thể, về sau là cô gái tìm kiếm hạnh phúc, rồi hiểu lầm chuyện hắn cùng Heidy để rồi lại tuyệt vọng, trong hối hận thút thít nỉ non… thời gian đúng thật đã qua tận 18 năm.
Trong đầu chớp qua ý nghĩ như vậy, ngồi xuống bên giường, hắn đưa tay mở chăn, hướng phía thân thể trên giường in xuống 1 nụ hôn.
“…Hey, Marilyne.”
“Ân…”
Trong phòng an tĩnh lại, 1 khắc sau hắn nói: “không có gì, ngủ…”
Mưa đã ngừng, ánh dương quan dần dần lộ ra, đến giữa trưa lão cha già vẫn chưa quay về, thật quá ti bỉ, cư nhiên 1 người chạy ra ngoài chơi.
Tuy trong lòng biết cha mình ra ngoài chưa chắc đã đi chơi, sợ rằng là có việc riêng, bất quá vì chiếm danh phận đại nghĩa phải công kích, tạm thời cứ cho rằng như vậy đã.
Buổi chiều…. bạn học Kiệt ngốc đã bắt đầu chán ghét đối với khách sạn. Saudi thật là 1 quốc gia nhàm chán, trong khách sạn đến 1 cái phòng giải trí cũng ko có, mẹ cùng dì Sa Sa, dì Huân các nàng đều có nhạc thú riêng, nữ nhân cũng thật là… chỉ có hàn huyên bát quái cũng có thể qua ngày. Đương nhiên hắn ko phải đối với mẹ và các dì có ý kiến gì, chỉ có điều thời gian trôi qua đúng là rất ko thú vị, bây giờ có thể cùng ý kiến mà lại có thể cùng hắn trở thành minh hữu, hết trong khách sạn đoán chừng chỉ có 1 người, kia chính là bạn học Hắc Đào bên cạnh hắn.
“Ô, thật là nhàm chán, sớm biết thì mang theo PSP rồi, mới download game còn chưa có chơi a…”
2 chị em tuy bình thường hay cãi nhau ầm ĩ, nhưng tính cách thì rất tương cận, ngoài ân oán cá nhân ra thì những chuyện còn lại đều là đồng thù địch khái (chung mối thù), nhất trí đối ngoại, rất có tiếng nói chung, Duẫn Kiệt trong trường cùng người khác cãi nhau, Đào Đào còn chạy qua giúp 1 bận. Đương nhiên, sau khi giúp xong ko có người ngoài thì lại pháo miệng nổ ko ngừng, vẫn muốn tranh hơn thua rõ ràng.
Nếu muốn truy cứu căn nguyên mâu thuẫn giữa người, đại để bời vì duyên cớ cùng cha khác mẹ, giống như trong tiểu thuyết, TV, con của vợ cả nhìn con của vợ lẻ ko hợp mắt. Bất quá 2 người đối với mẫu thân đối phương ko có cái gì là ác cảm, thế cho nên bởi vì quan hệ trong nhà nên thường bị níu nhau lại 1 chổ, muốn chia ra cũng ko chia dc, có thể nói đúng là nghiệt duyên. Lúc 2 người đùa giỡn, Duẫn Đình ngồi bên cạnh, Đào Đào cũng thấy nhàm chán, Duẫn Kiệt liếc nàng 1 cái: “Ngu ngốc, mấy thứ như PSP hay thần tượng điện ảnh gì đó, ko thể mang vào quốc gia này.”
“Đúng vậy nha.” Đào Đào lúc này ko có tâm tình cãi nhau, tạm thời ra vẻ tỷ tỷ khoan hồng độ lượng thở dài: “Nghe nói tại đây mà chiếu phim Hollywood, tất cả nữ nhân trong phim hay ảnh đều bị bôi đen, thật khờ mà…”
“Chị nói ba chạy đi đâu?”
“Ta làm sao biết… nói mưa ko thể ra ngoài, nhưng bây giờ mưa đã tạnh nha… đáng tiếc bên ngoài cũng ko có cái gì chơi vui…”
“Lại biết rõ ko có gì chơi vui.”
“Lúc trước ngồi trên xe đã thấy mà, dù cho có mấy cái tiệm bán vật phẩm lưu niệm, đều giống y như mấy cái quầy trong khách sạn, ko phải đều cùng 1 dạng à?”
“Bất quá em thấy bên ngoài có bán đầu lâu.”
“Khẳng định là ngươi hoa mắt.”
Duẫn Kiệt trợn mắt trừng 1 cái, 1 lát sau lại nói: “Chị nói 2 đứa nhóc mập kia chạy đi đâu? Hiện tại phụ mẫu bọn họ có vấn đề a.”
“Không có gặp nha, bất quá công ty nhà họ có cái gì đại biểu theo mà, khả năng là nhờ đám thủ hạ mang theo bọn nó đi chơi.”
“Công ty dì Nhã Hàm cũng có đại biểu đi theo…”
“Người ta chắc là qua bàn chuyện làm ăn, hơn nữa… ngươi nghĩ nhờ bọn họ mang chúng ta ra ngoài chơi à?”
Phản phất như ngay lúc đó bị đâm 1 cái, Duẫn Kiệt giật mình trừng mắt với Đào Đào: “Em em… em chỉ là thuận miệng nói, đây chỉ là liên tưởng, chính là liên tưởng, chị xem, nhà bọn họ cái đại biểu, nhà chị cũng có… đây đơn thuần chỉ là liên tưởng.”
“Ngươi ko cần giải thích với ta.” Đào Đào làm ra bộ dáng cao ngạo.
“Hừ, bị người khác mang theo ra ngoài chơi, chị còn nhỏ sao, ta mới ko cần, chị ngồi đây chơi 1 mình đi, em quyết định ra ngoài đi dạo.”
“Ngươi điên à.”
“Ở gần đây đi dạo có gì mà ko dc, bất quá chị ko dc, chị là con gái, ra ngoài mà cùng người khác nói chuyện chính là thông dâm, hắc hắc… sẽ bị cảnh sát bắt.”
“Hứ, người khích ta… dù sao ta cũng ko đi.” Đào Đào nhìn 1 cái là xem thấu ý đồ đối phương, 1 lát sau lại nở nụ cười: “Ngươi cũng ko cho đi, ngươi dám đi xem ta tố cáo với dì Tĩnh bắt ngươi quay lại.”
“Chị sao lại như vậy… đúng là tối độc phụ nhân tâm.”
“không sai, ngươi cắn ta đi” Đào Đào đá lông nheo, phía sau lụa đen hiển lộ nụ cười phi thường vũ mị ko hợp với tuổi tác.
“Không dám.”
Duẫn Kiệt hít 1 hơi, đặt mông ngồi xuống, ngay lúc đó Đào Đào lại đứng lên: “Hừ, ngươi muốn làm gì...”
“Em ko dám mới là lạ.” hắn giương nanh múa vuốt hướng tỷ tỷ nhào tới, hai người đánh lộn thành 1 đống…
Không lâu sau, đại sảnh lầu 1 của khách sạn, 2 cái đầu thò ra từ hành lang nhìn cửa lớn bên kia nhìn qua.
“Thế nào, ko có thấy dì Tĩnh các nàng.” Đào Đào chỉnh lý áo đen và khăn che mặt, sau đó kéo y phục của Duẫn Kiệt: “Thế nào? Ko có vấn đề a?”
Duẫn Kiệt dò xét trên dưới nàng 1 trận: “Vốn là ko có vấn đề, nhưng đã mang mạn che mặt, chị còn khẩn trương như vậy làm gì chứ, cần phải trấn định biết ko.” Hắn nói dứt lời xong, rất có khí phái kéo kéo góc áo, chuyển thân … phanh, đâm đầu vào tường phía trước, lập tức đau đến ôm đầu ngồi chồm hỗm xuống đất.
“Phì….”
“Ko cho cười.”
“Dc, ta ko cười.” Đào Đào làm ra vẻ rất nể tình nhịn cười xuống, hơi ngẩng đầu: “ Đi thôi.”
Sau đó, 2 hài tử ngẩng đầu ưỡng ngực đi ra khỏi cửa lớn khách sạn, đi thẳng tới quãng trường nhỏ trước khách sạn, mới ngừng lại tại giao lộ.
“Không có gì nha.”
“Rất thú vị, em muốn nhìn 1 chút mấy cảnh sát tôn giáo hung tàn xem hình dạng thế nào, hôm qua đi có người Saudi, là quan gì đó, em ko hỏi dc… chị nói bên kia có phải hay ko?”
“Ngu ngốc, ngươi thật muốn bị chộp đó à.”
“Có sao chứ, chị thật nhát gan, trên người chúng ta có giấy chứng nhận do chú Đông Phương phát mà, lỡ gặp cảnh sát gì gì đó… lấy ra cho hắn xem, sự tình gì đều ko có, lạc đường cũng có thể tìm trở về, hơn nữa ở đây trị an rất tốt, chắc là cảnh sát hung tàn… ay, chị xem cái tiệm kia nhìn ko tệ, chúng ta qua đó xem 1 chút đi. Ân, tối đa chỉ chơi 1h rồi về.”
Giữa trưa ăn cơm tại trang viên Samil, buổi chiều từ trang viên đi ra, quay về khách sạn bên này là đã gần 16h. Sau cơn mưa không khí càng ẩm ướt, trên đường phố nhiều bãi nước đọng, Saudi xử phạt ô tô phạm luật rất nặng, nhưng trên đường phố người địa phương vẫn như cũ phóng xe rất nhanh, tại góc đường gần khách sạn, hắn ngừng 1 chút, khóe mắt tựa hồ thấy bên lề đường phía trước có chiếc xe việt dã, 1 bên xe có mấy thân ảnh thiểm động kịch liệt, hình như phát sinh sự tình gì đó, bất quá 1 khắc sau xe việt dã đã đóng cửa lái đi.
Một đường quay về khách sạn, mắt thấy trời trong xanh, quyết định mang theo Đào Đào Duẫn Kiệt bọn nhỏ đi dạo xem phong cảnh phụ cận 1 lát, bất quá tìm trong chốc lát đều ko thấy đâu, hỏi Linh Tĩnh Nhã Hàm, sau hỏi Huân trong phòng đang chơi đùa cùng Duẫn Đình, tất cả đều lắc đầu nói ko rõ ràng.
“… nhiều lúc thấy bọn nó ở chổ kia lén lén lút lút thương lượng cái gì đó nha…”
“Lại định làm cái gì đây…” Gia Minh bất đắc dĩ nhếch miệng, 1 đường đi đến phòng giám sát của khách sạn, Huân cũng đi theo. Khách sạn này có cổ phần của nhiều người TQ, thái độ của Gia Minh lại thêm cường nhạnh, bên kia cho hắn nhìn camera giám sát 1 lát, lúc này mới phát hiện 2 tiểu hài lén trộm ra ngoài chơi. Gia Minh ngẩn người, trong lòng càng thêm cảm giác ko tốt.
“Sao vậy?” Huân ở phía sau hỏi.
“Không có gì, anh thấy hình như là…” Gia Minh nghĩ 1 lát, nhớ lại chiếc xe việt dã ven đường, theo sau mới đột nhiên nhíu mày: “khả năng là bị bắt cóc…”
“Cái gì?”
“Anh đi xem 1 chút.”
Gia Minh chuyển thân đi ra ngoài, Huân cũng vội vã theo sau: “em với anh cùng đi.”
“Không cần, anh còn chưa biết chắc xẩy ra chuyện gì, nếu quả thật có vấn đề, em ở nơi này chú ý mấy người Linh Tĩnh, nếu như chỉ là bắt cóc, vấn đề cũng ko lớn, tốt nhất là ko có gì… ta thật ko biết bây giờ còn có ai nhớ thương ta a…”
“Vậy em thông báo cho Đông Phương Lộ.”
“Khả dĩ thông báo 1 tiếng, bất quá ko cần nhờ hắn giải quyết qua đường ngoại giao, đến lúc đó lại có đám cảnh sát loạn thất bát nháo kia tham dự vào, sợ là sẽ giết con tin, U Ám Thiên Cầm ở đây xúc tu tương đối nhiều, anh sẽ thông báo cho mấy người Natalie.” Hắn nghĩ rồi nói: “Uhm, nói mấy người Linh Tĩnh ko cần lo lắng.”
“Ân.”
1 đường ra khỏi đại môn khách sạn, Gia Minh bấm dt cho Natalie: “xảy ra chút chuyện, thay ta sử dụng hệ thống theo dõi thành phố truy tìm chiếc Land Rover Range Rover đời 2012, bảng chữ mẫu bảng số xe hẳn là KSF, phần còn lại bị che ko thấy, đặc thù của xe là…”
Hắn nói xong những thứ này, bên kia hỏi thăm thoáng chút xem xảy ra chuyện gì.
“Đào Đào cùng Duẫn Kiệt có khả năng đã bị bắt cóc.”
“Không đến mức đó chứ, ở mặt này trị an của Saudi ko tệ mà.” Natalie thiết nghĩ: “trừ phi có dự mưu, còn có khả năng có người nào đó hận anh mà chưa chết?”
Gia Minh nghĩ 1 chút rồi nói: “Nhà Amir bên Nhật Bản thương tổn nguyên khí, hơn nữa đã nhiều năm như vậy, chắc có lẽ ko tự nhiên động thủ với ta mới đúng…”
“Hiraka (Bùi La Gia) bên Mỹ… nếu như bọn họ muốn động thủ có lẽ ko đem sân nhà chọn tại Saudi a… mặt này tôi giúp anh điều tra.”
“Thanks.”
Một đường đi đến đầu phố mới vừa rồi, Gia Minh nhìn hoàn cảnh chung quanh, nhớ lại 1 màn thoáng nhìn qua kia, theo sau tại 1 bãi nước đọng cách đó ko xa phát hiện 1 tấm mạn che mặt, hắn nhặc lên xem xem, trên đó chỉ có hoa văn nho nhỏ, lờ mờ nhớ là hôm qua Linh Tĩnh có mua cho Đào Đào 1 cái, lúc đó hắn ko có nhìn kỹ.
Không sai, nếu như là bắt cóc, nam hài tử nhìn cái là biết, nữ hài thì phải tháo khăn che mặt xác nhận mới dc, mà đã là xác nhận, thì đã chứng minh ko phải kiểu tùy cơ bắt cóc du khách cầu tài, mà đích xác là bắt cóc có mục tiêu rõ ràng.
Sau khi hắn khôi phục ký ức cùng mấy người Linh Tĩnh tương phùng, sau đó tiêu hóa nhiều loại dị năng do phượng hoàng mang đến, dĩ nhiên đã nhiều năm ko màn đến thế giới hắc ám, nhưng chân yếu nói tới thực lực, ngoài 2 tự nhiên tiến hóa giả cùng Giản Tố Ngôn ra thì có thể nói là thế giới tối đỉnh phong, nhiều năm bình hòa vô sự như vậy, trái lại ko ngờ tới bây giờ lại có người nhìn chằm chằm vào hắn.
Hắn ở góc đường bên này suy tính tính chất sự việc, xem là ai làm, lại ko có phát hiện ở 1 góc đường xa xa có 1 thân ảnh nho nhỏ đi ra từ 1 cửa hàng, lại hào hứng chạy qua 1 cửa hàng khác.
Mười phút sau Natalie bên kia gọi đt tới: “tìm dc rồi, bọn họ đang ở gần 1 con phố… tên là… Ân, người của tôi bên kia đang giám sát video, xe còn đang chạy, chớ cúp đt, ta chỉ đường…”
Năm 2013, 17h ngày 7 tháng 7, cách lúc Đào Đào cùng Duẫn Kiệt bị bắt cóc khoảng 1h, Gia Minh lái xe trên đường đã thấy phía trước chiếc Land Rover, trong xe truyền tới thanh âm Natalie từ điện thoại: “Tôi thấy trên video, cũng thấy xe của anh, bất quá nhìn lộ tuyến ko giống như bọn nhỏ còn trên xe.”
“Gia Minh gật đầu: “thời gian hơn 1h, đủ ly khai Abu Dhabi thật xa, bọn nhỏ chắc đã bị chuyển đi, bọn họ hữu thị vô khủng (*không lo ngại gì), xe ra là thế lực địa phương.”
Hắn nhấn ga chạy theo, trong điện thoại Natalie nói: “Nói cho tôi những thứ liên qua, tôi có thể tra đến bối cảnh bọn họ.”
Xe con rít gào chạy qua, đến bên cạnh chiếc Land Rover, theo sau tại ngay phía trước con đường …Ào.o… xe con trượt bánh ma sát, tiếng vang chói tai, y như là muốn bay ra ngoài, trên mặt đường nước mưa đọng lại bắn tung tóe. Tài xế trên chiếc Land Rover đạp mạnh phanh xe, 2 chiếc xe cơ hồ là đồng thời ngừng lại, trước đó bởi vì phải nghe đt, Gia Minh đã vứt khăn trùm đầu làm hắn ko nghe dc rõ ràng, lúc này lại đưa tay xé toan trang phục Arap vướng víu trở ngại hành động, lộ ra trang phục bình thường bên trong, đẩy cửa xe bước xuống.
Cùng thời khác đó, cửa xe chiếc Land Rover cũng đã mở, bên trong có 1 nam tử áo trắng khăn đỏ kiểu Ả Rập vọt xuống chửi mắng, lao xuống đầu tiên là lái xe, trên tay thậm chí còn cầm khảm đao khá bưu hãn, 3 người khác theo sau lục tục nhảy xuống, có người mồ hôi tráng, hiển nhiên phanh gấp làm bọn hắn ko dễ chịu gì. Lái xe mang theo khảm đao còn chưa đi dc 2 bước, Gia Minh sắc mặt âm trầm đã tiến tới gần, tiếp đó đao trong tay hắn tự nhiên… ko có.
Thoạt nhìn giống như Gia Minh thuận tay tiếp nhận đao trong tay hắn, hắn còn đang kinh ngạc, Gia Minh đã 1 vả đánh qua… Pang, 1 tiếng vang to ngay trên mặt của hắn, tức thì thân thể người này như bị đầu kéo va phải bay ra ngoài mấy mét, máu tươi tựa như sốt cà chua phun loạn xạ ngay trên không trung, 3 người còn lại phản ứng tức thì, cúi người chui vào trong xe lấy súng, người nọ vừa ôm theo 1 khẩu tiểu liên chui ra từ hàng ghế ngay sau ghế lái xe, vừa mới ngẩng đầu… tay của hắn cũng trực tiếp biến mất, cổ tay cùng súng bay lên không trung.
Dây thần kinh ko thể kịp thời đem cảm giác thống khổ truyền vào đầu, người này vẫn còn đứng ngẩn ra thì xe cộ ngay cạnh mình ầm ầm nổ vang, ngay ở phía trước hắn Gia Minh đem thân xe đẩy nhẹ qua, chiếc xe hướng bên kia văng qua khoảng nữa mét, 2 người cầm súng phía đó trực tiếp bị đánh bay.
Thành thị sau cơn mưa ướt át, trên đường, từ sau tầng mây tản ra ánh dương quang, người té trên mặt đất, người bị chặc tay, phía sau còn có chiếc xe cũng bị chấn động, chung quy là vì cổ tay và súng tiểu liên rơi xuống ngay nó. Người đàn ông phương đông cầm đao nhẹ nhàng nghiêng nghiêng đầu, theo sau nghe thấy tiếng hét thảm thiết thống khổ vang lên.
2 đầu con đường có 1 ít người đi đường đang ngơ ngác nhìn 1 màn này, nhưng sau đó lập tức chạy trốn tứ tán.
Gia Minh thuận tay xé xuống áo choàng của người cụt tay trước mặt, sau đó lại nhìn qua chiếc xe, từ trên người bọn họ tìm dc tiền cùng giấy chứng nhận các thứ, trên chiếc Land Rover nhìn sơ qua 1 lượt, cầm giấy chứng nhận của bọn họ gõ gõ, thanh âm nhẹ nhàng trầm thấp, nói đích thị là tiếng Saudi.
“Saudi Arabia các người cũng có chổ tốt, ra cửa tường thường ko quên mang giấy CM, bây giờ tốt rồi, cả nhà các người đều phải chết sạch sẽ. Vậy nên nha… nói cho ta biết, các người vừa rồi đã làm gì?”
Cả thảy quá trình bất quá chỉ có mấy giây, mấy người đều như phát mộng, 1 người trong đó lúc này mới phản ứng: “Mày, mày… rốt cuộc ngươi là ai?”
“Ai chịu nói, ai ko muốn chết, nhanh đi, sự kiên nhẫn của ta có giới hạn, các người vừa rồi bắt cóc 2 đứa trẻ, có đúng hay ko?”
Người cụt tay nọ còn đang quỳ trên mặt đất gào thét, bị quạt ngay 1 bạt tai, lổ tai, lổ mũi, miệng đều chảy máu, đoán chừng là phản ứng ko kịp, chỉ là 2 người bị thân xe đánh bây còn bảo trì dc chút tỉnh táo, 1 người trong đó xem ra tương đối yếu nhược, cơ hồ muốn khóc lên: “Đúng, đúng, dạ dạ… hình như… anh… anh là bọn họ?”
“Mày ko tệ” Gia Minh bên này chỉ vào nam người mới vừa hồi đáp, tiếp đó gật đầu lại chỉ vào 3 người còn lại: “Mày, mày, còn mày nữa, ko có hữu dụng.” nói chưa hết lời, hắn 1 đao trực tiếp bổ xuống, gia hỏa bị cụt tay còn đang gào thét bỗng im bặt, đầu như dưa hấu bị cắt xuống. Thi thể té xuống đất, đao chưa hết đà chém xuyên qua cả thành xe.
Ở Saudi quản lý súng ống ko nghiêm, rất nhiều các nhóm tôn giáo đều có thể trang bị vũ khí, như cảnh sát tôn giáo chẳng hạn, đều có vũ khí của mình. Bất quá dám người này đã thừa nhận là bắt cóc, ở đây là xã hội đen, liên quan đến bang phái tôn giáo lại càng hung tàn, tố chất tâm lý cũng ko tệ, nếu cho bọn chúng 1 khoản thời gian cũng cố tâm lý, đoán chừng cũng thực có người trong đó sẽ cương nghạnh. Ai ai chịu đựng dc chỉ trong vài giây đồng hồ, mạc danh kì diệu bị 1 kẻ điên khó đoán xem mình như cỏ rác phán định sinh tử, 1 người khác cũng xem như là thanh tỉnh lật đật nói: “tôi nói, tôi cũng nói… là người khác sai khiến, là người khác ủy thác chúng tôi làm.”
Gia Minh hít sâu 1 hơi, nghiên nghiên đầu, lạnh lùng nhìn sang: “hai tiểu hài tử, người TQ, 1 nam 1 nữ, là 2 chị em?”
“Ko sai, ko sai.”
Có người vội giành đáp, Gia Minh gật đầu: “Người nào ủy thác bọn mày làm?”
“La mấy người Somali…”
“Rất tốt, bọn mày đáp rất tốt, không khí lại 1 lần nữa sôi động, SHOWTIME, giành thời gian trả lời, thỏa thích biểu hiện đi 2 vị… Nói hình dáng đặt thù của bọn chúng, càng kỹ càng tốt, 1 người nói sai, người khác có thể bổ sung…”
Mấy phút đồng hồ sau, 4 cổ thi thể bị vứt lại bên đường, xung quanh an an tĩnh tĩnh, 4 người đều đã chết, Gia Minh xé 1 góc áo choàng trắng lau chùi khảm đao, sau đó vứt đao đi, rồi từ trong túi tiền lấy ra chiếc smartphone vẫn còn đang giữ liên lạc từ đầu tới cuối.
“Tuy có điểm ko hợp lý, nhưng hẳn ko phải gạt người, nhưng Somali thì sao lại liên quan đến chuyện này, cô có tư liệu đám người đó ko?”
“Bên này có 1 nhân viên tình báo cho biết có 1 người rất có khả năng, nếu thật là bên Somali làm, người kia có 1 vết sẹo đỏ hẳn là Clun Efra, là dân liều mạng tương đối nổi danh, tội phạm truy nã quốc tế, hắn bây giờ làm việc cho Samuel Hassan, người này trước kia đi theo quân kháng chiến Rahanwein, về sau ly khai, hiện tại có thể xem như 1 quân phiệt nhỏ, căn cứ tại Las'anod cùng phụ cận Bran ở Somali.”
Gia Minh nhẹ gật đầu: “đảng Worldwide Green.”
“Anh biết hắn?.”
“Nếu là hắn chắc có lẽ…”
Mấy năm 2008 – 2009, hải tặc Somali vang danh hậu thế, nguyên do hải tặc hình thành là do đất nước Somali quá hỗn loạn, quân nổi dậy khắp nơi, đại bộ phận hải tặc đều là dân liều mạng, mấy năm nay mấy nước lớn đều có gửi chiến hạm đến phong tỏa vịnh Aden, nhưng bởi vị trí địa lý của Somali, một ít người lại muốn vươn xúc tu đến các nước lân cận, đặt biệt là khu Trung Đông giàu đến chảy mỡ cũng ko phải là chuyện gì khó tưởng tượng.
Gia Minh cùng tên Samuel Hassan tuyệt ko có cái gì là thù hận, đương nhiên – hiện tại là có, bất quá đời trước lại vừa vặn biết người này, hắn đúng là có đường dây tại Saudi này. Nếu như nói có người nào đó dám qua mặt U Ám Thiên Cầm đang khống chế cục diện Saudi lại dám ra tay bắc cóc, đại khái cũng là đến từ vùng quanh năm chiến loạn, U Ám Thiên Cầm chưa thể vươn xúc tu đến dc, còn như quốc nội Saudi cùng mấy quốc gia lận cận chỉ cần ko quá ngu ngốc đều ko dám tiếp nhận chuyện bắt cóc tống tiền như vậy.
“Vấn đề bây giờ là hắn muốn làm gì a?”
“Không, đằng sau đảng Worldwide Green cũng có người, ta cùng hắn ko có hiềm khích, bọn họ cũng là tiếp nhận ủy thác… hiện tại vấn đề là đã qua nữa giờ… hài tử đã đưa đến đâu…”
“Khả năng là từ hướng Jizan qua Hồng Hải, tiếp đó qua Eritrea, Djibouti (Afars & Issas cũ) rồi đến Somali?.”
“Không phải, Worldwide Green đã thông tuyến Yemen qua vịnh Aden...”
"Yemen?"
“2011 Yemen bắt đầu nội loạn, bởi vì như vậy Samuel mới đã thông tuyến Saudi này, hẳn là từ khu vực gần Irqah rời bến, tôi cũng chưa dám chắc…”
“Anh muốn đuổi theo?”
“Hiện tại cũng chỉ có thể như vậy.”
“Vậy cũng tốt, Yemen nội loạn ảnh hưởng của chúng ta cũng có giảm bớt, tôi sẽ tận lức phái người xem có thể theo dõi dc đám người này ko, nhưng cần mấy người xuất sắc nhất bên kia lại ko có, tôi sẽ ko thử động thủ tránh thất bại, chuyện này vẫn là anh tự làm sẽ chắc chắn hơn. Anh nếu muốn bay qua Somali, tôi sẽ chuẩn bị chuyên cơ.”
Bắt cóc sợ nhất là chuyện tùy tiện xuất thủ sau xẩy ra giết con tin, hiện tại đã có Gia Minh, vậy nên hắn xuất thủ là biện pháp bảo đảm nhất, Gia Minh nhẹ gật đầu: “Không, vẫn hay tôi 1 đường theo qua tốt hơn”
Nói đến đây, trong điện thoại vang lên âm thanh cảnh báo, Gia Minh nhíu mày: “Nhanh, điện thoại hết pin, tôi sẽ liên lạc với cô sau, bên này giao cho cô.”
“Ah… người của tôi vừa mới tra ra, có có bố trí người ở Somali, có 1 đường dây có thể hữu dụng, còn đang liên hệ, phụ cận Las'anod có 1 bãi biển, anh ghi nhớ tọa độ…”
Không lâu sau, pin đã cạn, Gia Minh lên xe hướng phía nam truy tung.
Năm 2013, 5h sáng ngày 8 tháng 7, gần Yemen Irqah ở 1 bãi biển vắng vẻ nào đó, một biệt thự kiểu cổ tọa lạc trong rừng cây lóe lên ánh đèn, âm nhạc chậm rãi vang lên, trong biệt thự máu vẩy khắp nơi, tử thi đầy đất, vô cùng thê thảm. Trên mặt bàn trong phòng, Gia Minh ngồi ở đó, phân tách lắp ráp 1 loại cục sạt điện thoại loại nhỏ, ko lâu sau cắm vào ổ điện, nhìn smartphone lần nữa khởi động.
Có mấy cuộc gọi nhỡ, trong đó 1 là do Natalie gọi, còn lại đều là Đông Phương Lộ, đại khái là đã biết chuyện phát sinh, liên tục gọi nhiều lần.
Vì vậy Gi Minh quyết định trước liên lạc bới Đông Phương Lộ, tín hiệu ko quá tốt, bên kia vang lên âm thanh sa sa, 1 hồi lâu mới có tín hiệu, Đông Phương Lộ lập tức bắt máy, bên kia xem ra còn chưa ngủ, chắc còn đang lo lắng.
“Way, Gia Minh…”
“Way, tôi hiện tại đang ở Yemen Irqah, chuẩn bị qua Somali, này… có thể nghe dc ko?”
“Tín hiệu ko rõ ràng, không nghe thấy gì hết… này này… Gia Minh… cậu nghe…này.”
“Way, tín hiệu rất kém, có thể nghe dc thì nghe, tôi đã tìm dc tin tức của Duẫn Kiệt cùng Đào Đào, cậu giúp tôi nói với Huân… này, nghe ko.. nói ra đã có tin tức từ bọn cướp…”
“A, cái kia… ko có, bất quá Duẫn Kiệt cùng… này…”
Nói 1 hồi, điện thoại mất tín hiệu, bất quá tin tức chủ yếu đoán chừng ĐÔng Phương Lộ đã nghe dc, nhưng mà ko biết bên kia đang nói cái gì, bọn cướp còn chưa có liên lạc chứng minh Đào Đào cùng Duẫn Kiệt chưa có nguy hiểm, sợ rằng phải đến Somali mới mới lộ ra ý đồ. Nhưng mà đoán chừng mấy người Linh Tĩnh đang lo lắng, thật đau đầu.
Bất quá ko quan hệ, hài tử bị bắt cóc đích xác là từ nơi này chuyển qua Somali, ở đây đã xác nhận, vấn đề bên kia chắc ko lớn, bởi vì nghe ra Đông Phương Lộ cũng ko quá khẩn cấp, bất quá tin tưởng hắn sẽ ko khinh cử vọng động. Lại gọi thêm lần nữa, tín hiệu vẫn như cũ, nói chưa hết 2 câu lại gián đoạn, tiếp dó gọi cho Natalie cũng ko thể dc, xem ra ở Yemen này tỉ suất che phủ tín hiệu rất kém, cái này cũng là do smartphone hắn đang xài là Linh Tĩnh mua cho, ko phải hàng quân dụng mới thành ra như này.
Mấy năm này thời gian trôi qua thật quá an nhàn, chuẩn bị có chút thiếu thốn, bất quá mà nói, lúc quãng cáo chả phải nói tín hiệu mọi nơi trên thế giới đều rất tốt sao. Gia Minh có chút mệt mỏi nhìn cái smartphone, chuẩn bị quay về đổi cái khác.