Hắc Thần di chuyển chuột một lần để tiếp tục xem thông tin của Tống Huyền Chang, suy cho cùng cô gái này cũng chỉ là một người bình thường như bao người khác nhưng biết gây ấn tượng với người khác. Bình thường tình một đêm với sẽ là chắc chắn không còn cơ hội gặp lại nhau bây giờ cô có thể gặp mà còn cùng Hắc Thần ký cái hợp đồng quái lạ nữa. Mấy điều này sao không khiến anh phấn khích cho được
Tống Huyền Chang từ công ty trở về nhà, mặt đỏ bừng, cô suy nghĩ việc lấy nhiều tiền của anh là một thứ hai là bây giờ cơ thể cô đã không nghe mình nữa rồi. Chỉ Hắc Thần mới chạm nhẹ cô đã không kiểm soát phía dưới của mình
Đây chẳng phải là rung động nữa mà là muốn được động chạm vào
"Không được mày tỉnh lại ngay, bây giờ còn quá sớm để nghĩ đến chuyện này"
Tống Huyền Chang đi vào vài cửa hàng để mua đồ nếu cô mua đồ thì sẽ không suy nghĩ nữa mà sẽ quên đi mọi thứ cần quên...
Nói vào cửa hàng là một chuyện nhưng mua là một chuyện khác, không phải cô không đủ tiền mua mà là chẳng có thứ gì đúng cái mình mong. Mỗi lần như thế đều nhận được ánh mắt khinh thường của vài nhân viên nhìn từ sau. Với người như Tống Huyền Chang thì không bao giờ để tâm muốn mua thì mua thôi việc gì cần phải nhìn thái độ của người khác mà điều khiển
Thứ Tống Huyền Chang đã không thích thì mãi không thích đôi lúc sẽ có vài trường hợp ngoại lệ
Cô trở về nhà trên tay không quá nhiều đồ vài bộ váy bình thường và mĩ phẩm
Trở về nhà thì cùng mẹ mình làm bữa tối
"Nói cho mẹ biết con lấy tiền ở đâu"
Tống Huyền Chang nhìn mẹ mình không nghĩ bà sẽ nghĩ chuyện này lâu đến thế
"Con đi vay"
"Vay ở đâu mà nhiều như thế nói cho mẹ biết rồi sẽ cùng con trả"
"Mấy năm qua mẹ trả còn chưa đủ nữa à"
"Ý mẹ không phải thế"
"Con dù gì cũng hai tư tuổi rồi chuyện kiếm tiền cứ giao cho con cũng được"
Tống Huyền Chang thừa biết mẹ mình như nào bà luôn quan tâm đến cô chưa bao giờ muốn cô làm công việc nặng nhọc, ngày trước cả việc học cũng thế luôn chọn cho cô một ngôi trường tốt để ngang bạn bè. Tống Huyền Chang năm đi học rất ít xin tiền ngoài học phí vì cô biết nhà mình có gia cảnh như nào.
Tối ngay hôm nay cô đã ngủ rất muộn vì lướt vài trang web lên sáng hôm sau cô đã dậy quá giờ. Khi xuống nhà còn rất bình thản mà không hề chú ý đồng hồ vẫn có thể vô tư ăn sáng. Đến khi nhận ra sự khác lạ mẹ cô đâu rồi, nếu đã đi làm thì...
Miếng bánh mì chưa nuốt xuống Tống Huyền Chang giật mình nhìn đồng hồ được treo trên tường, mới nhìn thoáng qua chiếc bánh mì trên tay cô đã bị rơi xuống bàn ăn
Hiện tại là 8h45' rồi, Tống Huyền Chang vội vàng đứng lên cô mà không đi nhanh là sẽ bị kỉ luật ngay.
Công ty đó vào giờ làm việc là đúng 7h sáng mọi ngày cô đi sớm thì mới kịp giờ làm, bây giờ mới chuẩn bị quần áo thì cô không biết mình sẽ công ty đó lúc mấy giờ nữa..
Việc bắt xe bus cũng là một trở ngại Tống Huyền Chang mất một lúc đứng chờ mới có xe qua, và rồi ngồi trên xe mất thêm một lúc nữa mới có thể đến được nơi làm việc. Cô vào trong công ty đã gần 10h
Cái giờ này thì làm việc cái gì nữa, Tống Huyền Chang vội vã chạy nhanh đến thang máy mặc kệ sự dò xét của người ở đây
"Cô thư ký này có thể bị đuổi không"
"Tôi nghĩ là có thể, hàng chục thư ký trước dù đi trễ một phút cũng đã bị đuổi huống chi là hết nửa ngày mới xuất hiện như này"
Hắc Thần tuyển rất nhiều thư ký nhưng cũng không đi lâu dài, năm trước hình như chỉ có một cô gái trẻ làm thư ký cho Hắc Thần có thể nói ở lại lâu hơn so với người khác mà thôi. Những người năng lượng cũng không dám đi làm thư ký cho Hắc Tổng vì cơ hội bị đuổi khá cao
Nghe thấy Tống Huyền Chang có thể bị đuổi ở trong đây đã thấy một nụ cười. Không ai khác là Vũ Anh, cô ta khi nghe thông tin Tống Huyền Chang làm thư ký cho Hắc Tổng đã rất ghen ghét bây giờ cô có thể bị đuổi cô ta rất vui
Tống Huyền Chang dùng thang máy để đi lên tầng cao nhất dù hơi nhiều người đi vào nhưng còn hơn là đi thang bộ với hàng chục tầng như này..
Đi đến tầng cao nhất thang máy kêu lên một tiếng "Ting" cô nhanh chóng đi vào thì bị quản lý chặn lại. Bên cạnh thư ký còn luôn có thêm quản lý nữa, ngày đầu cô gặp thì người này khá dễ tính nhưng sau vài ngày cô cảm thấy quản lý này còn dữ hơn mẹ cô nữa
"Cô làm gì mà giờ này mới vác mặt đến"
"Tôi quên đặt báo thức"
"Còn dám dùng cái đó biện minh"
Tống Huyền Chang khi nói ra sự thật mà không tin thì sẽ tức giận nhưng trong hoàn cảnh này cô không được phép tức giận một khi như thế cơ hội bị đuổi còn cao hơn
"Tý nữa Hắc Tổng tiếp xong khách mời cô vào bên trong để gặp ngài ấy"
"Tại sao phải gặp"
"Gặp để viết đơn đuổi việc"
Quản lý gằn giọng đầy nghiêm túc của mình để nói sau đó thì đã trở về vị trí đứng của mình, Tống Huyền Chang run sợ về chỗ của mình,cô khó lắm mới tìm được công việc bây giờ bị đuổi thì cô lại mất một thời gian khá dài để tìm công việc mới
Chỉ mất một lúc ngồi chờ cô đã thấy phòng Hắc Thần mở ra một cô gái xinh đẹp bước ra ngoài, đây không phải thứ cô để ý nhanh chóng mở cửa phòng của anh ra, chỉ vừa bước vào trong vài bước mặt cô đã đập vào một cái gì đó, cô ngẩng đầu thì thấy anh cúi đầu nhìn với cặp mắt không mấy hiền lành
"Em làm gì mà giờ mới đi làm"
"Em...e..."
"Một lúc sau tôi tính sổ với em"
Một lúc sau sao??? Hắc Thần đi sang rồi lướt qua người cô tiến đến cô gái xinh đẹp kia, trong mắt Tống Huyền Chang là bộ dáng Hắc Thần ôm vai cô gái đó thân mật
"Em muốn ăn cái gì không"
"Anh đi cùng là được"
Cuộc trò chuyện ngắn nhưng lại tỏa ra bầu không khí ngọt ngào lại khiến cho Tống Huyền Chang khó thở. Cô đứng trước cửa phòng chủ tịch suy nghĩ một chút
Cũng đúng, cô và Hắc Thần đâu là cái gì họ quen biết nhau cũng chỉ là nhờ cái bản hợp đồng kỳ quái kia mà thôi. Khi thấy anh đi với người khác Tống Huyền Chang không được phép tức giận
Cô thở dài một hơi rồi quay về bàn làm việc dành cho thư ký, hơn mười phút trôi qua cô không hề chú tâm vào công việc kể cả có người đứng trước tìm cô cũng không để ý
"Này..."
"Sao có một thư ký lơ đãng lại có thể làm việc cho cậu ta thế"
"Xin chào Trương Tổng ngài có việc gì không"
Tống Huyền Chang bỗng giật mình ngẩng đầu thì thấy quản lí đang đứng trước máy tính nói chuyện cùng một người
"Hắc Thần có ở đây không"
"Ngài ấy ra ngoài với tiểu thư rồi ạ"
"Ồ, vậy thôi lát đến tìm sau"
"Tôi tiễn ngài"
"Cảm ơn"
Người đàn ông đó đi trước còn vị quản lí ở phía sau trừng mắt Tống Huyền Chang
"Chú tâm vào công việc ngay cho tôi, đi muộn còn chưa đủ à hay còn muốn tìm thêm lý do để bị đuổi" Nói xong vị quản lí liền rời đi
Tống Huyền Chang nhọc nhằn thở dài một hơi "Đuổi thì đuổi làm như tôi sợ lũ tư bản mấy người"
Cô thấy mình lơ đãng sau mỗi khi nhớ đến khung cảnh của Hắc Thần với ai đó, cô miễn cưỡng phải thốt lên một câu "Không ổn rồi"
Vũ Anh cùng các đồng nghiệp nhận được phen hú hồn Hắc Thần cùng cô gái xinh đẹp nào đó đi chung rất thân mật. Vũ Anh hài lòng cô ta biết mình không thể với được Hắc Thần nhưng chỉ cần Tống Huyền Chang không cần đi cùng anh thì như nào mà chẳng được
Tống Huyền Chang không có được thứ tốt Vũ Anh là người vui nhất