Mạn Ngọc về phòng cũng không ngừng trầm tư suy nghĩ. Nàng mân mê nữa miếng ngọc bội trong tay. Miếng ngọc bội được chạm khắc tỉ mỉ tinh xảo màu xanh lục trắng kết hợp trong rất đẹp vừa nhìn thôi đã biết nó cực kỳ quý hiếm. Lúc đầu Mạn Ngọc chỉ nghĩ đó là của tổ phụ đệ lại nhưng không ngờ nó lại là tính vật định tình cho mình. Mạn Ngọc thực không muốn gả vào hoàng cung. nhớ lại lúc tổ mẫu nói chỉ cần qua thọ yến nếu không định thành hôn sẽ hủy bỏ được hôn ước này. Mạn Ngọc hiện tại vẫn chưa có ý thành thân. Bởi nàng còn đang tìm đệ đệ thất lạc dù không biết được đệ ấy còn sống hay đã mất và tìm nguyên nhân tại sao lại xảy ra trận bạo loạn năm đó khiến cả nhà thất lạc đi đệ đệ của mình. Sau trận bạo loạn đó vì mất đi cháu trai duy nhất mà tổ phụ và tổ mẫu nàng đã bệnh nằm liệt giường cả năm trời về sau tuy đã khỏe hơn nhưng trái gió trở trời là lại sanh bệnh cộng thêm bà đã lớn tuổi nên sức khỏe yếu hơn. Còn tổ phụ vì sau này bệnh nặng nên đã qua đời. Mẫu thân nàng thì vì mất đi đứa con trai bà đã ngất lên ngất xuống không biết bao nhiêu lần hằng đêm bà vẫn nước mắt lưng tròng. Cho đến bây giờ thỉnh thoảng Mạn Ngọc vẫn nhìn thấy mẫu thân nàng vẫn còn ôm áo của đệ đệ nàng vào lòng mà rơi nước mắt." Còn phụ thân nàng lúc mất đi con trai mình cũng đã lén trốn vào một góc khóc rất nhiều. Ông không dám khóc trước mặt mẫu thân vì sợ bà đau lòng thêm. Nên ông chỉ lén khóc một mình. Từ đó nàng âm thầm quyết tâm phải tìm cho được đệ đệ của mình dù còn sống hay đã chết. Cũng vì thế nàng lập ra Minh Nguyệt Hiên một phần là để tìm lại đệ đệ và một phần để giúp đỡ cho những người dân gặp khó khăn hoạn nạn. Cũng vì tìm đệ đệ nàng nên cả nhà mới vào kinh thành. Chờ tới khi tìm được đệ đệ cha sẽ từ quan cả nhà sẽ về quê ở ngoại ô sinh sống. Đó cũng là lý do vì sao mấy năm nay phụ thân nàng không thăng chức trong cung . Nhưng không ngờ tổ phụ nàng trước đó cứu được tiên đế lúc gia đình nàng con ở Yến Thành sau đó cha nàng được ban chức quan thất phẩm vào cung làm việc và mối hôn sự này của nàng mặc dù lúc đó tổ phụ nàng đã một mực từ chối nhưng không thành. Cho nên với Mạn Ngọc và cả gia đình nàng mà nói mối hôn sự này không thể tiến hành được. Nên dù thế nào đi nữa nàng cũng sẽ cự tuyệt mối hôn sự này.
Lúc này Thanh Nhi bưng vào một một đĩa bánh hoa quế rot cho nàng ly trà rồi nói nhà bếp mới làm bánh hoa quế em mang cho tiểu thư một đĩa người mau ăn đi."
Mạn Ngọc gật đầu hỏi lại:" Thanh Nhi hôm nay Nhược Ly có đến tìm ta không ?"
Thanh Nhi vội gật đầu:" Dạ có tiểu thư, lúc người cùng lão phu nhân , lão gia cùng phu nhân nói chuyện Nhược Ly tỷ tỷ có đến gặp người nhưng thấy người đang bận nên nhắn lại với em nói với tiểu thư là Nhược Ly tỷ chờ người ở địa điểm cũ".
Thật ra tuy nàng không để người trong nhà biết nàng là chủ Minh Nguyệt Hiên và biết võ công. Nhưng chuyện Nhược Ly là thân cận của Mạn Ngọc trong nhà ai cũng biết cũng biết cô ấy có võ công. Mọi người cũng mừng khi bên cạnh Mạn Ngọc có người như Nhược Ly cũng tốt lỡ nàng có gặp nguy hiểm gì có người biết võ bảo vệ nàng cũng tốt. Tuy Nhược Ly là thân cận của nàng nhưng rất ít khi ở bên cạnh bên cạnh nàng cũng không khiến họ thắc mắc bởi vì nàng nói với họ Nhược Ly ra ngoài điều tra tin tức của đệ đệ nên họ cũng không thắc mắc gì nhiều. Thật ra Mạn Ngọc để Nhược Ly ở ngoài một phần vì điều tra tin tức đệ đệ nàng. Một phần là để Nhược Ly có thể thay nàng vận hành Minh Nguyệt Hiên. Cho nên ở Minh Nguyệt Hiên Nhược Ly cũng đeo mặt nạ tránh để lộ thân phận.
Mạn Ngọc liền nói với Thanh Nhi:" Ta ra ngoài gặp Nhược Ly một lát em ở nhà canh chừng giúp ta."
Thanh Nhi liền đáp:" Vâng tiểu thư".
Mạn Ngọc thay trang phục nam nhân rồi đi đến Minh Nguyệt Hiên
Đến nơi Mạn Ngọc cho gọi Nhược Ly đến. Nhược Ly vừa bước vào phòng chắp tay hành lễ với nàng vừa báo lại:" Công tử. Lâm Vũ công tử hôm nay đến Minh Nguyệt Hiên muốn gặp mặt công tử nói hắn muốn cùng công tử làm một cuộc giao dịch."
Mạn Ngọc nghe xong ngạc nhiên hỏi lại: Không phải hắn ở Thanh Quốc sao? Như thế nào mà hắn lại ở đây?"
Mạn Ngọc đã từng nghe qua về hắn. Hắn là người duy nhất trong tứ đại công tử không nằm trong Nam Quốc. Vậy vì sao hắn lại xuất hiện ở Minh Nguyệt Hiên? Hắn đến đây có mục đích gì? Trước giờ nàng cũng chưa từng gặp qua hắn nên cũng không tính là có thù oán hay cũng không có quan hệ giao tiếp gì? Trước giờ nàng cũng ít khi xuất hiện. Để không để lộ thân phận cũng như rắc rối cho Minh Nguyệt Hiên. Nhưng sao nay hắn lại chủ động đến cửa tìm là có ý tốt hay ý xấu đây.
Nhược Ly thấy Mạn Ngọc ngây người liền khẽ hỏi:" Công tử người có đi gặp Lâm Vũ công tử không. Vị công tử đó đã ở đây nữa ngày đợi công tử đó."
Mạn Ngọc ngạc nhiên hỏi: " Hắn vẫn còn ở đây sao. Không ngờ hắn kiên trì vậy ta còn tưởng hắn hẹn hôm khác. Được rồi dẫn ta đi gặp hắn đi."
Nhược Ly dẫn nàng đến chỗ Lâm Vũ công tử. Khi đến nơi nàng liền gật đầu chào: " Lâm Vũ công tử nghe danh đã lâu, nay mới có dịp gặp mặt. Thật hân hạnh."
Mạn Ngọc vừa nói vừa đánh giá hắn trên người mặc bộ y phục xanh đen gọn gàng tinh tế trên mặt đeo mặt nạ vàng khắc chế tinh xảo toát lên khí chất lạnh lùng bí ẩn.
Ở đối diện Lâm Vũ cũng âm thầm đánh giá vị Vô Song công tử này. Trên người mang bộ bạch y thướt tha , dáng người nhỏ nhắn. Trên mặt mang mặt nạ màu xám bạc. Đôi mắt hiện lên tia khó gần năm. Hắn lên tiếng:" thật được gặp Vô Song công tử quá nhiên danh bất hư truyền."
Mạn Ngọc đáp: Công tử quá khen rồi. Không biết hôm nay xông tử đến đây không biết có việc gì không?"
Lâm Vũ công tử liền đáp:" hôm nay mạo muội tới đây có việc muốn nhờ vô song công tử giúp đỡ. Chẳng là ta cần tìm một vị cố nhân ở Nam Quốc. Cần ở lại một thời gian nên muốn nương nhờ Minh Nguyệt Hiên của công tử. Điều kiện trao đổi ta mang đến một lô dược liệu. Ta biết công tử đang thiếu nên ta mang đến. Muốn làm cuộc trao đổi với công tử đây không biết ý công tử thế nào?"
Mạn Ngọc ngẫn người:" Tại sao lại chọn Minh Nguyệt Hiên chúng ta . Lâm Vũ công tử có thể ra ngoài tìm chỗ ở hay tim đến Lãm Nguyệt Các."
Lâm Vũ công tử cười cười rồi nói:" Nếu ta nói ta cảm giác nơi này là nơi an toàn có chút quen thuộc với công từ thì công tử có tin hay không?"
Thật ra lúc Mạn Ngọc nhìn thấy hắn cũng cảm thấy có chút quen thuộc. Nàng suy nghĩ một hồi rồi nói: Được ta đồng ý với công tử chỉ cần công tử mang số dược liệu đó đến ta sẽ cho người sắp xếp cho công tử va người của công tử ".
Lâm Vũ công tử vui mừng:" Đa tạ công tử giúp đỡ "
Mạn Ngọc liền đáp:" không có gì. Chỉ là sau này khi ở Minh Nguyệt Hiên xin công tử hãy tuân thủ quy tắc của Mình Nguyệt Hiên.
Lâm Vũ:" được ta biết rồi"
Mạn Ngọc nghe vậy thì đứng dậy chào hắn:" Vậy giao dịch đã xong. Ta xin phép đi trước"