Lỗ hổng thật sự trong toàn bộ hệ thống không ở trên thiết bị, mà là ở trên người những bảo vệ không đủ tố chất kia.
Mà lúc này, Dương Thiên muốn sửa chữa an ninh lại không bắt đầu từ những bảo vệ đó, mà chỉ tập trung đổi mới thiết bị, cộng thêm vừa rồi Trần Hạo đã quan sát được Dương Thiên và tổng giám đốc Đằng thỉnh thoảng còn trao đổi ánh mắt với nhau, hiển nhiên trước đó đã bàn bạc sẵn phải làm thế nào, sau khi hiểu rõ ràng những điều này, anh đã biết rõ Dương Thiên đang có ý đồ gì rồi.
Nghe ông chủ của công ty an ninh Sang Thực - Đằng Vũ Phi nói vậy, Dương Thiên cười ha ha một tiếng: “Nào! Công ty an ninh Sang Thực của tổng giám đốc Đằng là công ty an ninh giỏi nhất Hải Dương, chắc chắn chúng tôi sẽ tôn trọng ý kiến của anh, tôi sẽ dẫn anh đi gặp chủ tịch Bạch!”
“Vậy làm phiền trưởng bộ phận Dương!”, tổng giám đốc Đằng cười nói.
“Không phiền phức, có lẽ sau này chúng ta còn thường xuyên gặp mặt, mặc dù tôi là trưởng bộ phận bảo an, nhưng không hiểu nhiều lắm về thiết bị an ninh, sau này phải làm phiền tổng giám đốc Đằng rồi!”, Dương Thiên khách khí nói.
“Không dám không dám!”
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, sau đó đi về phía văn phòng của Bạch Phi Nhi.
Nhân viên của Bạch thị ở xung quanh xì xào bàn tán, cũng đang thảo luận về chuyện nâng cấp an ninh.
Nghe hai người vừa nói, rất nhiều người đều cảm thấy cần phải nâng cấp an ninh!
Chỉ thấy màn này, Trần Hạo liền biết Dương Thiên đã dẫn dắt được dư luận rồi.
Lúc anh ta quay người đi đến văn phòng của Bạch Phi Nhi, trong mắt hiện ra vẻ đắc ý.
Lần trước nhà họ Lưu ép nhà họ Bạch thoái vị, tên Dương Thiên này xông vào đầu tiên.
Sau đó, anh ta vô cùng sợ hãi, rụt lại đầu làm người, nhưng mà cũng may Bạch Phi Nhi bỏ qua chuyện cũ, nên chuyện này mới tạm thời gác lại.
Nhưng Dương Thiên lại biết, sở dĩ Bạch Phi Nhi bỏ qua là vì nghĩ đến sự ổn định của công ty, mới không thay đổi người của nhà họ Lưu trên diện rộng.
Bây giờ anh ta không có việc gì không có nghĩa là sau này vẫn không có chuyện gì, rất có thể sau khi công ty hoàn toàn ổn định, Bạch Phi Nhi sẽ tính sổ với những người không quan trọng như bọn họ đầu tiên!
Tính toán đến những điều này, Dương Thiên cảm thấy cho dù sau này Bạch Phi Nhi làm thế nào, anh ta cũng không thể bạc đãi mình được, liền muốn vớt vát ít lợi ích thực tế nhân lúc Bạch Phi Nhi chưa kịp giải quyết anh ta, thế là liền tìm tới ông chủ của công ty an ninh Sang Thực mà mình quen biết là Đằng Vũ Phi, mục đích là mượn việc thay đổi hệ thống để lấy tiền!
Thầm tự nhủ trong lòng rằng kế hoạch của mình sắp đạt được rồi, Dương Thiên dẫn Đằng Vũ Phi đến cửa.
Mà lúc này, lần đầu tiên Bạch Phi Nhi không làm việc mà ngồi mất tập trung.
Nhìn thấy hai người, Bạch Phi Nhi mới thu lại suy nghĩ, nhíu mày hỏi: “Trưởng bộ phận Dương có việc gì không?”
Dương Thiên nói: “Chủ tịch, đây là Đằng Vũ Phi - tổng giám đốc Đằng của công ty an ninh Sang Thực, hôm nay tôi dẫn tổng giám đốc Đằng tới là muốn báo cáo xuống công tác bảo an!”
“Ồ!”, Bạch Phi Nhi nghi ngờ nhìn hai người một chút..