Quan sát xác nhận vị trí cụ thể của 1234, hệ thống 2333 trấn an nó.
“1234, trước tiên nằm im đừng nhúc nhích, tôi dời đồng bạn chung quanh cái đã.”
Cậu di động cái đuôi, nhẹ nhàng cẩn thận xê dịch các quả cầu mèo xung quanh, máy phân loại đang dừng hoạt động, là cơ hội tốt.
Mắt cậu vừa rời ra, 1234 liền hoảng sợ, sợ cậu sẽ đi mất. 1234 biết hệ thống tuyệt đối sẽ không bỏ mặc nó, nhưng sợ hãi là bản năng. Nó cố nén không nói ra.
Hệ thống 2333 lại nhận ra.
Cậu suy nghĩ, chủ động đưa cái đuôi cho 1234.
“Tôi đặt tạm cái đuôi ở đây cùng anh, chớ sợ chớ sợ.”
1234 dựa gần cái đuôi: “…”
Từ giây phút này, nó tuyên bố Tam Tam là quả cầu mèo săn sóc đáng yêu nhất trần đời!
Dựa gần cái đuôi, trong lòng 1234 yên ổn vô cùng. Không bao lâu, hệ thống 2333 dọn sạch chung quanh. Cậu nháy mắt với 1234 không thể nói chuyện, nghiên cứu trong chốc lát, không biết thao tác kiểu gì, 1234 phát hiện loa phát thanh của mình sửa được rồi, có thể nói chuyện!
Tam Tam! Mèo con thần kỳ!
“Tại loa phát thanh không hư hỏng nặng, bằng không tôi không sửa được đâu.” Hệ thống 2333 khiêm tốn, “Đây là tôi học từ 4399, biết có chút chút hà, nếu muốn sửa toàn thân cần 4399 giúp.”
Chủ hệ thống hẳn là đã dùng trọng lực tác động, xác ngoài 1234 bị tổn thương nghiêm trọng, cậu muốn đem 1234 đến chỗ 4399 để chữa trị. Hệ thống 2333 dùng áo choàng bọc kín 1234, ôm 1234 hì hục bò lên đỉnh đồi quả cầu mèo, nhìn xung quanh xem có thể từ nơi nào tạo BUG mang 1234 ra ngoài.
Mang 1234 đi theo đường cũ về khu vực ngầm quá nguy hiểm, hệ thống 2333 tính toán tạo BUG đi cảng hàng không, từ nơi đó tiến vào khoảng không giữa các thế giới, rồi từ khoảng không vào chợ tự do, nhờ 4399 sửa hộ.
Phúc trong họa, chủ hệ thống hủy hoại xác ngoài 1234, cũng đập vụn phần cứng hạn chế trên 1234. Hơn nữa trong ghi chép lịch sử không gian chủ hệ thống, 1234 đã là hệ thống bị xử quyết.
Chỉ cần không bị chủ hệ thống bắt, 1234 sẽ tự do, mà nơi ở an toàn nhất, hệ thống 2333 đã nghĩ kỹ rồi.
1234 dùng nửa màn hình quan sát bốn phía, khắp nơi toàn là quả cầu mèo tàn khuyết. Cảnh tượng bãi tha ma làm nó sợ, nếu không phải hệ thống 2333 tìm được nó, nó cũng sẽ là một trong số đó.
Nó run run hỏi.
“Tam Tam, đây là chỗ nào? Sao tôi chưa bao giờ biết, trong không gian chủ hệ thống còn có khu vực như này?”
Hệ thống 2333 còn đang tìm đường. Cậu nói từ kiến trúc trên mặt đất đến khu xử lý rác thải chủ hệ thống dùng để ném hài cốt quả cầu mèo, 1234 nghe được vô cùng sốc.
Chủ hệ thống… Che giấu bọn nó nhiều như vậy?
Tuy nó đã buông bỏ ảo tưởng và kính ngưỡng về chủ hệ thống, lúc này vẫn cảm thấy bi thương.
Giả.
Tất cả đều là lừa gạt.
Hoảng hốt hết sức, nó nghe được hệ thống 2333 nói nhỏ.
“Thật ra… Chủ hệ thống không phải chủ hệ thống.”
1234 ngốc trong nháy mắt, trong đầu nảy ra một câu.
“Hoàng Hậu… Giết Hoàng Hậu?”
Đây là lời kịch phim truyền hình Tam Tam dùng màn hình chiếu cho mọi hệ thống coi. Mỗi khi đi ăn cơm Tam Tam đều dùng thiết bị đa truyền thông chiếu phim điện ảnh cho đồng bọn coi, 1234 ngại qua đó chen chúc, nhưng từng trộm xem qua, nhớ mãi không quên lời kịch này.
Hệ thống 2333 gật đầu khẳng định.
Chủ hệ thống… Giết chủ hệ thống…
1234 kinh hoàng.
Nói cách khác, thanh âm dịu dàng ngày xưa nó nghe được…!
Hệ thống 2333 tìm một vòng, trừ địa điểm lúc trước đã tạo BUG, không tìm được chỗ mới. Trước mắt tại không gian chủ hệ thống, cậu còn chịu hạn chế độ cao khi bay, nóc khu xử lý rác thải cao kinh, không thể chui từ nóc nhà ra ngoài, vò đầu suy nghĩ mãi.
1234 rất tinh tế, nó quan sát quá bốn phía, bỗng nói.
“Bóng, Tam Tam, trên vách tường, có bóng.”
Thật đúng là có bóng, hài cốt quả cầu mèo cao thành ngọn núi, chung quanh không có chỗ trống, trên vách tường phản chiếu hình ảnh mơ hồ, có một chỗ trống để đi xuống. Hệ thống 2333 nghe lời nó, bay tới bên cạnh.
Bên cạnh quả nhiên bị trống, khó trách sẽ phản chiếu ánh sáng. Cậu vòng qua khe hở, như chui qua vết mẻ của một cái chén lớn úp ngược được tạo thành từ rác và xác quả cầu mèo.
Hệ thống 2333 dừng một chút, dường như hiểu ra cái gì, lập tức bay xuống.
“Đây là…”
Bị Tam Tam cõng quay lưng, chờ thấy rõ cảnh tượng trước mắt, 1234 bật thốt âm thanh kinh ngạc. Phía dưới thế mà có rất nhiều ô vuông ngăn nắp xếp thành hàng ngay ngắn, mỗi ô vuông đều cắm một bia đá nho nhỏ, trang nghiêm lại ấm áp. Đây là…
Khu mộ thực sự.
Hệ thống 2333 cõng 1234, bay tới gần tảng đá lớn phía trước các ô vuông. Trên tảng đá lớn điêu khắc hoa văn xinh đẹp cùng dòng chữ…
【 Tưởng niệm số 10 – 1000 xây dựng ban đầu. Những cống hiến của họ xứng đáng được khắc ghi muôn đời. 】
Tới hiện tại, hệ thống 2333 đã hiểu, hiểu tại sao hôm trước cậu và Tiểu Nhất đến phòng an trí bản thể, tại vị trí đặt một ngàn bình chứa lại không có. Bởi vì họ đã qua đời, đã tẫn mạng vì tộc đàn từ lúc ban sơ.
Kết hợp với những đoạn ký ức ngắn dạo gần đây càng lúc càng xuất hiện dày đặc trong đầu cậu, hệ thống 2333 đã biết đại khái thời kỳ sáng lập không gian vô hạn.
Đầu tiên, chín người đi xa thành lập căn cứ tộc đàn, hoàn thành các công tác ban đầu, sau đó chín chọn một, trở thành người giám sát đi xa; rồi tám chọn một, nhận quyền hạn chủ hệ thống, trở thành chủ hệ thống.
Sau khi quá trình này kết thúc, các người đi xa còn lại chào bế mạc, khởi động quả cầu mèo số 10 – 1000 tiến hành bước tiếp theo: Xây dựng mạng lưới kiến trúc không gian chủ hệ thống khổng lồ. Qúa trình này diễn ra liên tục và dài dòng, lâu đến mức tất cả những hệ thống xây dựng đều hao hết sinh mệnh.
Chủ hệ thống bởi vì quyền hạn và địa vị khác với hệ thống bình thường, cho nên có thể tồn tại lâu dài. Trách nhiệm của ngài là một mình hoàn thành mọi việc, chờ đợi đợt hệ thống tiếp theo ra đời, sau đó lấy kinh nghiệm và tài nguyên để lãnh đạo nhóm hệ thống đời sau.
Toàn bộ quá trình, tinh tế cẩn thận.
… Cùng vô số hy sinh.
Hơn nữa…
Hệ thống 2333 ngẩng đầu lên, trên đỉnh đầu bọn nó là một vật tròn tròn thể bán cầu. Vật thể bay màu vàng kim, chính là nó, là nó đã nâng đỡ hài cốt quả cầu mèo, không để chúng rơi xuống, cũng không để phần mộ của hệ thống xây dựng thuở ban sơ ở bên dưới bị vùi lấp.
Hệ thống 2333 từng nhặt được hai tai mèo lần lượt tại khu ký chủ sinh hoạt và quặng mỏ khoáng thạch năng lượng. Cậu vẫn luôn tìm kiếm phần chip và cơ thể còn lại.
Cậu đoán, chip có lẽ bị dưa hấu bự nắm giữ, mà cơ thể quả cầu mèo lớn thì nằm lại nơi đây, nâng đỡ các hệ thống bị dưa hấu hại, không đến mức rơi xuống.
* * *
4399 nửa đêm đang nạp điện thì bừng tỉnh bởi tiếng đập cửa. Nó bay đi mở cửa, thấy Tam Tam cõng một cái bao tròn trịa vào nhà.
“4399, có việc nhờ cậu hỗ trợ.”
4399 nhìn cái bao tròn lẳn to bằng Tam Tam, trong lòng có suy đoán. Chờ mở bao ra, bên trong quả nhiên là một quả cầu mèo, là 1234 thường xuyên đối đầu với bọn nó.
Nó nhìn phía Tam Tam, Tam Tam thấp giọng hỏi.
“Có thể chữa được không? 1234 bị chủ hệ thống đập vụn, nhưng chip còn nguyên vẹn.”
4399 gật đầu.
“Về lý luận, tôi có thể. Nhưng Tam Tam này, tôi từng nói qua, chúng ta bị hạn chế kỹ thuật.”
“Tu sửa linh kiện đơn giản và thêm module, tôi có thể làm. Cơ mà chất liệu cấu thành xác ngoài không hoàn chỉnh hoặc rách nát, tôi có cố hết sức cũng không thể. Bởi vì kỹ thuật chế tạo xác ngoài bị chủ hệ thống nắm rất chặt.”
Thấy hệ thống 2333 im lặng, 1234 nhỏ giọng nói.
“Tam Tam, như vậy… Như vậy đủ rồi, đừng vì tôi khó xử. Tôi có thể tồn tại là đã quá đủ, không cần sửa khỏi hẳn.”
“Oa.” Ngữ điệu 4399 nhạt nhẽo tỏ vẻ ngạc nhiên, “Số 1234, từ khi nào mà anh biết nói mấy lời tâm lý dịu dàng thế hả? Còn nữa, từ khi nào bắt đầu gọi Tam Tam ơi, Tam Tam à, vì Tam Tam?”
1234: “…”
Bị phát hiện thay đổi xưng hô, nó hơi ngại ngùng, mạnh miệng nói sang chuyện khác.
“Tôi… Tôi trong mắt mấy cậu rốt cuộc có hình tượng gì thế hả!”
“Đứa trẻ ngu ngốc nhận dưa hấu làm cha?”
“…”
Phản bác không nổi.
Hệ thống 2333 đã có ý tưởng.
“Tiểu Cửu, nếu tôi có thể mang về rất nhiều mảnh xác ngoài khá nguyên vẹn, cậu có thể ráp xác ngoài lại, cho 1234 một cơ thể mới không?”
“Tất nhiên có thể.”
“Thế chờ tôi một giờ!”
Hệ thống 2333 tính trở lại khu xử lý rác thải trên mặt đất, tạm thời lấy mỗi hệ thống khác một mảnh xác ngoài, gom lại cho 1234 dùng. Cậu sẽ nhớ kỹ mỗi phần xác ngoài bị gỡ ra, chờ đến khi bọn nó có được kỹ thuật chế tạo xác ngoài, nhất định sẽ trả lại cho họ.
Hệ thống 2333 đi rồi, 4399 chuyển hướng 1234.
“Cụ thể chuyện là như thế nào? Anh… trung thành như vậy, vẫn bị vứt bỏ à?”
1234 trầm mặc thật lâu.
“Nó chỉ coi tôi là chó.”
Nói được lời này, 1234 đã bình tĩnh hoàn toàn. Con mắt điện tử ở nửa màn hình còn lại di động, nhìn lên nóc nhà, tầm mắt không có tiêu cự.
“Thật ra tôi không cần gì nhiều, chỉ cần nó cho tôi… Coi tôi là cấp dưới, không cần quá coi trọng, tôi đã rất thỏa mãn.”
Kết quả chủ hệ thống chưa từng coi nó là đồng loại, đến nô lệ cũng không bằng. Thời điểm nằm trong khu xử lý rác thải, nó thật sự rất đau đớn, rất mơ màng, mãi đến khi Tam Tam nói với nó rằng chủ hệ thống là kẻ cướp, mọi chuyện liền nói thông.
“Tam Tam từng phân tích, chủ hệ thống hiện tại có thể là kẻ khác loài.” 4399 nhàn nhạt nói, “Ý cậu ấy là, chủ hệ thống không phải là hệ thống, mà là kẻ ngoại lai đến từ bên ngoài. Khả năng cao chủ hệ thống có tộc đàn khác, coi chúng ta là kẻ địch.”
“Cho nên, từ bỏ ảo tưởng, bắt đầu đấu tranh, không bao giờ muộn.” 4399 thấy biểu tình 1234 nặng nề, nghĩ nghĩ, bổ sung xưng hô, “Mèo mụn vá.”
“Ê!”
Hệ thống 2333 nhanh lẹ mang xác ngoài về, 4399 đua tốc độ bận rộn cả đêm. Thấy 1234 cử động được rồi, 4399 lại có chút do dự.
Dựa theo lời Tam Tam, 1234 đã bị ‘xử quyết’, tin tức này sẽ sớm được báo cho ký chủ 1234. Chủ hệ thống sẽ không lãng phí tài nguyên, sẽ mau chóng sắp xếp hệ thống mới cho ký chủ 1234, tiếp tục chạy nhiệm vụ. Nghĩa là 1234 không thể tái xuất hiện.
“Có thể tạm thời trốn ở chỗ tôi. Tuy nhiên chủ hệ thống thường xuyên tiến hành rà quét kiểm tra, linh kiện vi phạm lệnh cấm còn dễ giấu, không biết có giấu nổi 1234 không.”
Hệ thống 2333 cười cười. Đôi mắt điện tử chỉ có một màu, giây phút này lại có vẻ sáng lấp lánh.
“Không cần cậu mạo hiểm, tôi có chỗ ở cho 1234. Chờ tương lai mọi thứ kết thúc, các hệ thống đều có thể đến đó!”
“… Nhà mới?”
“Đúng vậy!”
Thế thì về sau dù bọn nó không thể không rời khỏi không gian chủ hệ thống, cũng không đến mức vô gia cư phiêu bạt đáng thương.
Cùng hệ thống 2333 đáp xuống một lục địa cỏ mọc còn cao hơn đầu người, 1234 vẫn có cảm giác không chân thật. Nhưng khi cái bụng nó chạm vào cỏ xanh, xúc cảm mát lạnh, nó biết rằng mình không nằm mơ.
Nó muốn khóc quá. Nó nghĩ thầm, Tam Tam thật là thần thông quảng đại, trước mắt nó thực sự là…