【 Toàn thể ký chủ và hệ thống, cưỡng chế đăng xuất. 】
【 Tiến độ nhiệm vụ thế giới giữ lại. Toàn thể ký chủ và hệ thống, cưỡng chế đăng xuất. 】
Trừ Quý Ỷ Nguy, không gian chtủ hệ thống trước nay yên bình đột ngột kéo còi cảnh báo. Tại khu vực hòm đồ bận rộn, chỉ một thoáng đã ồ ạt vô số ký chủ và hệ thống.
Đa số ký chủ không biết chuyện gì đã xảy ra, theo thói quen hỏi hệ thống của mình. Nhưng các hệ thống cũng đối mặt biến cố bất thình lình, ngơ ngác y như ký chủ.
Thật là làm cầu sờ không được tai. (k hiểu đầu cua tai nheo)
Được cái bọn nó đã được huấn luyện chuyên nghiệp, lập tức sắm vai trí tuệ nhân tạo đáng tin cậy.
【 Đang trình báo vấn đề liên quan lên chủ hệ thống, ký chủ vui lòng chờ. 】
Ngay khi tiếng cảnh báo vang lên, Thịnh Tụng Thời chạy tới khu hòm đồ đầu tiên. Giữa đông đảo đầu người và đầu mèo, thứ đầu tiên hắn tìm được là bóng dáng màu bạc trắng…
Là 1001.
Thịnh Tụng Thời không lường trước 1001 xuất hiện ở chỗ này. Nhưng xem quả cầu bạc trắng bình tĩnh nhìn chung quanh hiện trường, đặc biệt là nhìn về phía những quả cầu ngơ ngác, Thịnh Tụng Thời liền biết, 1001 đến là để mang các quả cầu còn lại đi.
Tuy rằng nỗi lòng phức tạp, Thịnh Tụng Thời không cho rằng 1001 đến vì hắn hoặc ký chủ khác. Lập trường 1001 trước nay nhất quán, thực tế cũng đúng là thế.
Xôn xao chưa bình ổn, 1001 tăng thanh âm áp đảo toàn hiện trường, bình tĩnh uy nghiêm.
“Tất cả quả cầu mèo có mặt tại đây, đi theo tôi. Chủ hệ thống Tam Tam có lệnh triệu tập.”
Quả cầu nói chuyện chính là 1001 rất có uy vọng, lại nghe là lệnh từ chủ hệ thống, các quả cầu đã bị pua theo bản năng vâng lời. Cơ mà các quả cầu bỗng thấy sai sai, 1001 nói gì cơ… Chủ hệ thống Tam Tam ra lệnh triệu tập.
Chủ hệ thống Tam Tam.
Tam Tam là chủ hệ thống.
Meo meo, không được không được, trước tiên cần sắm tốt vai công cụ trí tuệ nhân tạo trước mặt ký chủ cái đã, lát nữa hỏi lại sau…
1001 không rảnh sắm vai công cụ trí tuệ nhân tạo làm chậm trễ thời gian, nó đã sớm chán ngán việc ngụy trang. Đa số ký chủ ở đây cũng không cần quan tâm, thế thì không cần màu mè, bọn nó cần mau chóng rút lui.
1001 không thèm che giấu, vứt hết chương trình học sắm vai hệ thống. Không học thiết lập bình tĩnh, cũng không giả thiết lập đáng yêu, quả cầu mèo chính là quả cầu mèo, mỗi một quả cầu đều độc nhất vô nhị.
Trong lúc các quả cầu mèo đang ấp úng lấy cớ, trấn an ký chủ không đến mức tạo thành khủng hoảng mà vẫn duy trì giả thiết trí tuệ nhân tạo, không vi phạm hiệp nghị bảo mật, thì nghe 1001 dứt khoát nói.
“Không cần ngụy trang trí tuệ nhân tạo. Hiệp nghị bảo mật đã mất hiệu lực, chúng ta… Tự do.”
Nó cắn nát từ cuối cùng, như cắn được giấc mộng.
Không riêng gì ký chủ đần mặt, các quả cầu mèo cũng đần mặt, được cái tộc đàn bọn nó có tính đồng điệu cao. Các quả cầu nhìn thoáng qua ký chủ, tuy rằng còn hơi thấp thỏm, vẫn đồng loạt bay về phía 1001.
Từ chỗ cao quan sát, đại đội quả cầu mèo đang dần chia lìa ký chủ.
Cảnh này làm Thịnh Tụng Thời hơi cong đầu ngón tay.
Một ký chủ đầy mặt mờ mịt, thấy hệ thống của mình bay đi mất, không như mọi khi sau khi kết thúc nhiệm vụ thì trao đổi phục bàn. Hắn theo bản năng đuổi theo hai bước, giật mình hỏi người đứng bên cạnh.
“Sao tôi không nhận được thông báo, meo meo tính đi đâu…”
Quả cầu mèo hợp thành đàn bay về phía sau 1001, thông qua giếng thang máy quay về khu vực hệ thống. 1001 bay lơ lửng ở đường ranh giới, lẳng lặng nhìn chăm chú các ký chủ. Chờ đến khi quả cầu cuối cùng an toàn rút về, nó mới xoay người không chút lưu luyến.
“… 1001.”
Ma xui quỷ khiến Thịnh Tụng Thời gọi nó, nhưng gọi rồi lại không biết nên nói gì tiếp. 1001 quay đầu lại, bình tĩnh nói.
“Thịnh Tụng Thời, thời tiết thay đổi, tôi từng nhắc nhở anh.”
Có ký chủ mê mang dò hỏi.
“Cái gì, có ý gì 1001… Tiên sinh.” Có lẽ do ngữ khí và thái độ quả cầu bạc trắng quá mức lạnh lẽo ổn trọng, ký chủ này bất giác dùng kính xưng, “Thế này là có ý gì? Có phải meo meo lại đi mở họp liên hợp phân tích gì đó…”
1001 lắc đầu, nghiêm túc đáp.
“Không phải, đây là quyết biệt.”
“Ký chủ các anh cũng nên tính toán vì chính mình.”
Nó vứt một tấm bản đồ cho Thịnh Tụng Thời, trên bản đồ đánh dấu ống dẫn ngầm nối đến địa điểm chủ hệ thống ẩn thân. Các quả cầu mèo dẫn dầu đều nhất trí quan điểm, an nguy tộc nhân quan trọng hơn trả thù chủ hệ thống.
Không sao, chủ hệ thống trốn không thoát. Các ký chủ trong không gian chủ hệ thống này cũng sẽ không bỏ qua nó.
Ném bản đồ lại, 1001 tăng tốc bay đi.
Thịnh Tụng Thời đứng tại chỗ giữa đám đông các ký chủ. Lúc này máy truyền tin vang lên, là Ôn Tự liên lạc khẩn cấp.
“Thịnh Tụng Thời, người máy bạo động! Bên chúng tôi đánh nhau rồi!”
Không có thời gian đắm chìm suy nghĩ, Thịnh Tụng Thời hít sâu một hơi.
“Điều động người máy đã khống chế, hành động theo kế hoạch đã định sẵn, tôi lập tức dẫn ký chủ ở khu hòm đồ qua đó.”
“Được… Bùm!”
Chưa trả lời xong, Thịnh Tụng Thời nghe đầu bên kia truyền đến tiếng nổ mạnh, lớn đến độ cách máy truyền tin vẫn làm ong ong lỗ tai hắn.
“Ôn Tự! Ôn Tự! Làm sao vậy?”
Ôn Tự ho khan, không kịp nói chuyện. Trịnh Hỉ Bi thò qua, vội vàng nói.
“Anh Thịnh, đại sự không ổn! Nhà anh tự dưng bị nổ!”
“…”
Thịnh Tụng Thời là ký chủ thâm niên, ở không gian chủ hệ thống có bao nhiêu là bất động sản, hiện tại hắn đang cư trú tại một căn nhà gần chỗ tối hoạt động kế hoạch Chim Trắng nhất. Có thứ gì đó từ trên trời giáng xuống, lực va đập quá mạnh, trực tiếp làm sập nóc nhà.
Nhà Thịnh Tụng Thời bị nổ banh trời.
Trịnh Hỉ Bi cẩn thận mò tới nửa phế tích bị sập, hoảng sợ trợn tròn mắt. Người thanh niên có mái tóc vàng trà chậm rãi ngồi dậy từ đống gạch ngói, lộ ra cặp mắt đen thẫm, mỗi tội trên đầu đội một cọng hành, phá hỏng hình tượng khủng bố.
Một bên mắt Quý Ỷ Nguy đang chảy máu. Anh sờ được cọng hành trên đầu mình, dừng một chút, rất cần kiệm quản gia tịch thu.
Một tích điểm.
Anh lảo đảo đứng dậy, lắng nghe tiếng nổ mạnh nơi xa xôi. Thật không thể tưởng tượng, không có mình ở đây, nơi đây náo nhiệt như thể ăn tết. Không gian chủ hệ thống an bình chắc là đã hỗn loạn hết rồi, anh trở về đúng lúc phết.
Anh đã tốn chút công sức, hủy diệt toàn bộ viện quân của chủ hệ thống, còn mang vật kỷ niệm xinh đẹp cho chủ hệ thống về nè.
Hiện tại chủ hệ thống đang trốn ở đâu. Anh gấp không chờ nổi muốn cho nó xem vật kỷ niệm.
Quý Ỷ Nguy không quá lo lắng cho Tam Tam.
Tích điểm anh chuyển, cộng thêm các chủ hệ thống khác thức thời quyên góp, số tích điểm của Tam Tam đã đủ nâng lên cấp 10, rất an toàn. Bây giờ có lẽ Tam Tam đang tổ chức các quả cầu mèo rút lui, thực hiện trách nhiệm tân chủ hệ thống… Đợi anh, anh sắp xử lý xong rồi.
Đang lúc anh chậm rãi đứng dậy, Thịnh Tụng Thời chạy tới. Tiếng nổ càng thêm dày đặc, hắn nhìn Quý Ỷ Nguy giơ tay xoa máu chảy tới cằm, nhịn không được hỏi.
“Cần nằm khoang chữa trị trước không?”
“Không cần, tôi tranh thủ thời gian đi tìm Tam Tam.”
Quý Ỷ Nguy vẫn giữ thái độ uể oải không hợp tác.
Nghe anh nhắc tới hệ thống của mình, Thịnh Tụng Thời liền nghĩ đến 1001 lạnh nhạt, do dự hỏi.
“Quý Ỷ Nguy, anh có biết bên quả cầu mèo tính toán thế nào không?”
Quý Ỷ Nguy nheo con mắt còn lại.
“Đương nhiên. Tam Tam muốn đi xa, như thời ban đầu, đến một nơi khác trong không gian đen bỏ neo.”
Cho nên 1001 mới nói… Là quyết biệt…
Quý Ỷ Nguy thấy Thịnh Tụng Thời sắc mặt khó coi, lập tức nắm chặt cơ hội xem việc vui, kích thích đối phương.
“Không mang theo ký chủ, chỉ có quả cầu mèo, ngẫm mà thấy nhẹ nhàng ghê. Không cần đối mặt ký chủ phiền toái mỗi ngày, không cần xử lý nhiệm vụ nặng nề mỗi ngày… Đặc biệt là hệ thống của anh, Thịnh Tụng Thời, nó ở cùng anh chả tốt tí nào nhỉ.”
Thịnh Tụng Thời đắng lòng. Hắn biết tính cách Quý Ỷ Nguy ác liệt, nhưng lần này thật sự bị chọc đến chỗ đau, nhịn không được trả lời mỉa mai.
“Hệ thống 2333 cũng tách khỏi anh rồi.”
Chu Nguyệt Xuất vừa tới bị hù suýt chết, liều mạng ra hiệu phía sau Thịnh Tụng Thời. Không ngờ Quý Ỷ Nguy không hề tức giận, ngược lại cười nói.
“Tôi và anh không giống nhau, tôi và Tam Tam trước sau luôn bên nhau.”
“Nhưng bọn họ muốn đi xa.” Thịnh Tụng Thời khó thở, “Dựa theo cách nói của anh, thời ban đầu quả cầu mèo không có ký chủ vẫn sống tốt.”
“Nếu không phải phát triển quan hệ với ký chủ câu thúc bọn họ, bọn họ hoàn toàn có thể tự sống thoải mái. Sau khi trải qua thời gian hợp tác không thoái mái với chúng ta, bọn họ sẽ không còn muốn duy trì quan hệ như vậy, muốn tự do chân chính, muốn… Vĩnh biệt chúng ta.”
“Mất đi mối liên hệ ký chủ và hệ thống, làm sao anh có thể tiếp tục ở bên quả cầu mèo đi xa, sao có thể duy trì quan hệ với hệ thống 2333!”
Rốt cuộc Quý Ỷ Nguy cũng chịu giương mắt nhìn hắn. Anh hơi tạm dừng, cười lạnh.
“Không sao, tôi sẽ bám theo phi thuyền.”
Lì lợm la liếm đúng không!
Chu Nguyệt Xuất che miệng, đồng tử co rút. Xin lỗi xin lỗi, bám theo phi thuyền, làm cô liên tưởng tới thằn lằn hoặc đỉa.
Nhìn chung tâm tình Quý Ỷ Nguy bị Thịnh Tụng Thời ảnh hưởng. Anh quyết định đổ hết cảm xúc không thoải mái lên đầu chủ hệ thống. Thịnh Tụng Thời chủ động đưa cho anh tấm bản đồ, trừ Quý Ỷ Nguy, hắn không thể nghĩ ra ai có khả năng giết được chủ hệ thống.
“Từ lâu tới nay, nó thế mà trốn dưới chân chúng ta.”
“Nhiều mấy cái cũng chả quan trọng.” Biểu tình Quý Ỷ Nguy có thể nói là vui sướng, “Nhiều mấy cái chẳng qua chỉ giúp tôi vui vẻ siêu cấp gấp bội thôi.”
Anh sẽ đào đám chúng nó ra, dùng các kiểu giết chóc khác nhau, kéo dài cái chết vô hạn.
Bọn họ tìm được phân thân đầu tiên dưới lòng đất. Chủ hệ thống oán hận nhìn Quý Ỷ Nguy, thậm chí là hối hận. Ngay khi Quý Ỷ Nguy cười báo cho nó viện quân không còn tồn tại, chủ hệ thống dưa hấu phát ra tiếng thét chói tai.
“Trước đây… Trước đây tao không nên ham chút tích điểm mà giữ mày lại!”
Nó hối hận đan xen, tiếp nhận Quý Ỷ Nguy, quả thực là dẫn sói vào nhà. Hiện tại đã rất rõ ràng, Quý Ỷ Nguy thần thông quảng đại như vậy chỉ có thể là người giám sát. Một người giám sát trăm phương ngàn kế ẩn núp tiến vào, nó thì chủ động mở cửa mời đối phương vào nhà!
Sớm biết đã không tham! Không tham chút tích điểm này, nó có thể tham ô vô hạn tích điểm từ quả cầu mèo!
Quý Ỷ Nguy nhướng mày.
“Một chút tích điểm?”
Chủ hệ thống nghẹn lời.
Trăm triệu tích điểm.
Chủ hệ thống giờ phút này hận mình dẫn sói vào nhà, cũng hận mình không sớm đập chết hệ thống 2333, để cậu có cơ hội trở thành chủ hệ thống địa vị ngang mình!
“… Lẽ ra lúc nó ăn cơm trắng phải đập chết nó!”
Bản thân bị nói như thế nào đều không sao, thậm chí còn buồn chán ngoáy lỗ tai, chỉ độc không nghe được lời nói xấu Tam Tam. Anh nghe vậy liền nổi cáu. Nhưng càng tức giận, ngữ điệu ngược lại càng nhu hòa.
“Tao vốn không tính tốn quá nhiều thời gian.”
Trì hoãn quá nhiều thời gian, sẽ ảnh hưởng anh chạy đi bám phi thuyền.
“Nhưng xem ra mày muốn tuyệt vọng hơn nữa, nhỉ.”
Thấy anh bước tới gần, chủ hệ thống vô thức sử dụng năng lực, trọng lực hoặc điện cao thế đều được, nó có hai vòng tròn, nó vĩ đại, nó uy nghiêm, không gì sánh kịp!
Nó nhớ mình từng làm Quý Ỷ Nguy bị thương nặng, thế mà khi Quý Ỷ Nguy cất tiếng cười to, nó và các ký chủ đứng phía sau anh đều nhịn không được co rúm lại.
… Thằng điên vui buồn thất thường!
Quý Ỷ Nguy cười tới độ chảy nước mắt, cảm giác này rất giống tiện tay chi một khoản nhỏ đầu tư, công ty đó đột nhiên biến thành Alixx đưa ra thị trường. Hồi ở quảng trường chỉ là chút trải thảm, chủ hệ thống thật sự cho rằng anh bị nó áp chế à.
Anh biết chủ hệ thống vẫn ôm vọng tưởng, cảm thấy viện quân vẫn còn. Ừ, được đó, anh thích vọng tưởng, càng thích đạp nát vọng tưởng.
Quý Ỷ Nguy tay không bóp nát vòng tròn bảo vệ chủ hệ thống, sau đó lấy ra vật kỷ niệm được chuẩn bị tỉ mỉ…
Con chip cùng tộc chủ hệ thống bị bóp nát.
Anh rải thứ có thể so với tro cốt lên đầu chủ hệ thống.
Bụi bay lả tả. Viện quân không rơi, những thể máy móc cường đại cùng tộc mà chủ hệ thống muốn chứng minh bản thân, ở trong tay Quý Ỷ Nguy cùng lắm chỉ là nắm tro bụi.
Sẽ không có viện quân.
Cũng không còn đồng tộc.
Sợi ánh sáng từ trong hốc mắt chủ hệ thống chảy xuống, chủ hệ thống sợ đến mức chảy nước mắt, trên đầu có hai nhúm bụi không dám động cho rơi xuống. Nó hối hận, dù là ngu xuẩn lưu lại Quý Ỷ Nguy và hệ thống 2333, hay hiện giờ hoàn toàn chọc giận Quý Ỷ Nguy.
Ký chủ bên cạnh sợ tới mức run rẩy, đây là kết cục trêu chọc Quý Ỷ Nguy.
Quý Ỷ Nguy không tính dễ dàng buông tha chủ hệ thống. Anh vươn tay nắm lấy cái đầu máy móc, vừa chầm chậm tăng lực, vừa dịu giọng nói.
“Mày biết thời điểm tao vừa đến không gian vô hạn này, là trạng thái vô ý thức. Mày đưa Tam Tam cho tao, thật ra đã thành công hối lộ tao.”
“Tao từ bỏ hết thảy, bao gồm thân phận người giám sát. Tao muốn cùng Tam Tam làm công kiếm tích điểm, sinh hoạt bình dị.”
Thấy chủ hệ thống nghe được càng thêm hối hận, Quý Ỷ Nguy tươi cười khoái trá.
“Nếu từ bỏ thân phận người giám sát, giữ quyền hạn cũng không cần thiết. Thế là, tao ném quyền hạn đi như ném một bông hoa, trăm triệu không nghĩ tới sẽ ném trúng… Tam Tam.”
Đến đây, chủ hệ thống đã hiểu tiền căn kết quả.
Nó bắt đầu phát ra âm thanh “Khục khặc” quái dị.
Quý Ỷ Nguy tươi cười đầy mặt, vẻ mặt nói chung là vinh dự.
“Tam Tam cầm quyền hạn của tao, trở thành chủ hệ thống cấp 10. Em ấy thật là giỏi, có tiền đồ hơn tao, quyền hạn nằm trong tay em ấy, tựa như vương miện nhỏ đặt lên đầu quốc vương mèo, rất thích hợp.”
Quý Ỷ Nguy cười vui vẻ cực kỳ.
“Em ấy sẽ xử lý mày gọn lẹ hơn tao. Mày nhìn mày xem, thảm ghê, dù tao không tới bóp sọ não mày thì mày cũng thành chó nhà tang rồi.”
Chủ hệ thống hoàn toàn mất trí. Khoảng khắc bị bóp nát, nó phát ra tiếng gầm gừ thê lương.
“Là mày! Đều tại mày!”
Ngọn nguồn hết thảy! Kẻ trợ giúp 2333 áp đảo nó! Thủ phạm dẫn tới tình cảnh hiện giờ!
Chẳng qua… Chẳng qua…
Chủ hệ thống hoảng hốt nhớ về năm Quý Ỷ Nguy vừa tới không gian chủ hệ thống. Khi đó ánh mắt Quý Ỷ Nguy kiêu căng bất cần đời, tự do vô thần, cho đến khi chạm vào quả cầu tai mèo màu đen nho nhỏ.
Ánh mắt ấy dừng lại, sau đó, dời không nổi.
Quyền hạn người giám sát, tất cả sứ mệnh và trách nhiệm, tại một giây đó hoàn toàn bị bỏ xuống. Từ đấy chủ hệ thống kê cao gối yên giấc, Quý Ỷ Nguy vô tâm quản lý, không còn quyền hạn người giám sát, cái gì cũng không thể uy hiếp được nó, tới khi…
【 Ai nha! 】
Quả cầu mèo màu đen hứng được một bông hoa, cái đuôi gãi đầu, kiểm tra giao diện của mình nhiều hơn một dòng.
【#¥% cấp bậc: 1】
Thứ gì vậy meo.
Cậu có nhiều tích điểm, thử ném tích điểm vào xem.