Từ sau khi công bố chuyện tình cảm, khắp mọi mặt trận trên Weibo Hứa Bạch tràn ngập các loại ngôn luận cùng chia sẻ đường cùng ăn đường, tin nhắn, bình luận, chuyển phát bài viết đều không có cái nào may mắn tránh khỏi. Có fan còn gào khóc đòi đường, không có thì một khóc hai quậy ba thắt cổ, còn chuyện các tài khoản đổi tên thành “Hôm nay phát đường sao” thành chuyện như cơm bữa.
Hứa Bạch vì hưởng ứng lời kêu gọi của các fan, lại thêm Chu Tử Nghị ba ngày hai bữa đều nhắc cậu đăng bài Weibo, vì thế liền tính toán thiệt tình phát đường một lần.
Nhưng phản ứng của công chúng có vẻ không như dự đoán.
Lăng hắc điều lùn: Kêu anh phát đường chứ đâu có kêu anh phát kẹo ngọt hàng thật 100% đâu!!!!
Ngứa: Hứa A Tiên anh cố ý hả! Bọn em không thèm loại đường này! Không cần [Gào khóc.jpg]
Ông nội nó: Hahahahahahaahah thiệt phục skill phát đường của anh! Ôi cha mạ ơi ăn đường kiểu này!
Khuynh tình Toàn Tụ Đức: A a a a a a â a a a a tôi không thèm đếch thèm [Gào khóc.jpg]
…..
Các fan kêu rên thấy trời, mãi đến khi một vị anh hùng mang theo chân tướng xuất hiện, một câu nói toạc ra mọi bí ẩn.
Sao sao sao sao sao: Mọi người không nhìn ra kẹo này là Phó tiên sinh làm sao??? Bề ngoài mượt mắt, không có giấy gói, kẹo đựng trong đĩa sứ trên chiếc bàn trắng là background cho bánh kem quả phỉ Phó tiên sinh làm lần trước.
Quý Hòa đại nhân: Em em em em em sai ròi! Là em mắt mù không nhìn ra đại lão dụng tâm lương khổ [sâu sắc tự kiểm điểm.jpg]
Mẹ lại xách roi tẩn tui: Quỳ xuống xin đại lão tiếp tục phát đường!
Chồng chị là Diệp Tu: Ha ha ha ha ha Em không nhìn lầm anh nhen Hứa A Tiên, đường này số zách, phát tiếp đi anh đừng ngừng lại!
Trong mộng vô thức: Kẹo Phó tiên sinh làm chắc chắn rất ngon, tiếc là mị không được thử, đều vô bụng tiểu yêu tinh Hứa A Tiên cả [Củ cải thẹn thùng.jpg]
Moah moah: Ờ mấy zing gút chóp anh, mời Hứa A Tiên kể về chuyện ngọt ngào tâm đắc nhất, không giới hạn đề tài, ít nhất 800 chữ. Toàn thể giang cư mận cùng chấm điểm, không ngọt không đạt chuẩn.
Tiểu oan gia: Đề nghị thêm một tiết mục phụ – Phát sóng trực tiếp màn hôn kiểu Pháp thiệt nồng nhiệt [Củ cải thẹn thùng.jpg]
……..
Chỉ trong chốc lát, lực lượng fan vô cùng hùng hậu đã tạo ra một topic top những cách phát đường hàng đầu cho Hứa Bạch, cũng nhanh chóng phát tán ra bên ngoài. Fan CP khác nhìn thấy, lập tức coi đây là ý tưởng tuyệt phẩm, tích cực đề cử với hy vọng CP nhà mình cũng có thể thực hiện một hai mục trong đó.
Hứa Bạch từ chối chìu fan, các fan thật là không đủ hiểu cậu, cậu là người dễ dàng chịu đi vào khuôn khổ vậy sao?
Nhưng quanh đi quẩn lại, Hứa Bạch vẫn bịkịch bản như cũ. Cậu tham gia hoạt động tuyên truyền, lúc được truyền thông phỏng vấn, các phóng viên thế mà liên tục hỏi về vấn đề phát đường.
(bị kịch bản: ở đây là bị gài, dính chưởng)
Ban đầu Hứa Bạch còn không đoán được vấn đề thật ẩn giấu trong những câu hỏi đó. Sau khi kết thúc hoạt động, mở Weibo lên mới thấy topic kia đã ra đến phần ba luôn rồi, và nội dung phỏng vấn hôm nay chính là bản cập nhật mới nhất.
Hứa Bạch thành tâm thành ý chịu thua. Sau đó lấy một ít giấy kiếng xinh đẹp gói lại mấy viên kẹo Phó tiên sinh làm, chờ lần tới gặp fans sẽ tặng để lấy lòng các cô, mong về sau các cô hãy nương tay, không gặng hỏi mấy vấn đề làm người ta mệt tâm như đợt này.
Lãng Lí Bạch Điều chỉ là một cậu chàng đơn thuần, tấm chiếu mới tinh tươm chưa trải sự đời, lý ra nên được mọi người chở che mới phải.
Các fan nhận được kẹo kích động không thôi, cầm trên tay không nỡ ăn, chỉ trông mang về nhà cho vào tủ làm kiểng. Thẳng đến khi có người đăng bài Weibo nói trên giấy gói kẹo có chữ viết, những người còn lại đang tiếc không muốn bóc kẹo mới nhanh tay mở ra xem thử.
Doraemon: Khóc như mưa như bão! Sao Hứa A Tiên nhà chúng ta dễ thương dữ vậy! Ẻm viết cho mị Phó Bạch is real nè!!! Đời này không hối hận khi theo đảng Phó Bạch a a a a a a a â!
Mạt Mạt không thích mù tạt: Tui cũng coi ròi! Ẻm viết cho tui “Phó tiên sinh bỏ thêm ba muỗng đường”!
Trong mộng vô thức: Của mị là ———- Đừng có kêu anh là Hứa A Tiên nữa hahahahaahah….
Ha hả: Mấy người không biết tui bắt được viên gì đâu, ảnh viết “Đừng ăn nhiều đường quá, béo lên rồi không còn là tiểu tiên nữ”, tui quyết định rời fandom ba phủ [Hẹn gặp lại thế giới.jpg] [Con tim này mệt mỏi quá.jpg]
…….
Đối với chiến sự gây cấn và chiêu thức biến hóa khôn lường giữa Hứa Bạch và fans, Phó Tây Đường cảm thấy rất thú vị, anh cũng không ngăn lại. Dù sao Hứa Bạch vĩnh viễn không rời khỏi anh, đường của hai người phát ra có qua bao lâu cũng không trở thành đề tài cũ.
Các fan bị giấy gói kẹo được Hứa Bạch tỉ mỉ tinh tế chuẩn bị làm cho cảm động, quyết định đối tốt với Hứa Bạch hơn một chút. Quý anh chị em làm một tuyển tập ăn đường, lưu lại mọi hình ảnh lẫn văn bản liên quan đến Phó Bạch, cuối cùng đóng thành một quyển sách, đặt cho nó cái tên thân thương —- <<Vại đường>>
Bắc Kinh, ngày năm tháng một, trong sự kiện tuyên truyền cho nhãn hiệu trang sức đá quý.
Dùng tất cả ngôn ngữ miêu tả cũng không nói lên được đến một phần vạn độ đáng yêu và bảnh trai của anh.
Hôm nay Hứa A Tiên vận một thân tây trang màu đen, chân dài sải bước, cười rộ lên còn muốn lung linh hơn cả đá quý.
Khán giả mê muội xỉu lên xỉu xuống, chú bảo vệ thì dễ thương quá trời, cứ hỏi đi hỏi lại tụi tui có sao không. Tụi tui làm gì mà có sao cho được, dù có phải chụp mặt nạ thở ô xy cũng muốn đánh call cho Hứa A Tiên.
Chị gái MC giới thiệu nói nhẫn và lắc tay Hứa A Tiên đang cầm do chính anh thiết kế lấy cảm hứng từ quỹ đạo sao trời, đặc biệt đẹp mắt. Trò chuyện một hồi lại đến chủ đề nhẫn kết hôn, MC hỏi: “Sau này Hứa Bạch có muốn tự mình thiết kế nhẫn cưới không? Theo ý anh, kiểu dáng nên như thế nào?”
Tâm tình cảu cả hội trường sôi trào, hô to “Phó tiên sinh”.
Hứa A Tiên cười đỏ cả mặt, ngón tay đè lên môi thành động tác im lặng, còn chớp chớp mắt, “Suỵt”.
Chị gái MC đại khái là người phe mình phái đi nằm vùng, tiếp tục hỏi: “Không thể bật mí chút chút ư?”
Hứa A Tiên làm ra vẻ ngây thơ vô tội, mở to mắt nhìn tụi tui, hỏi: “Cái này sao mà nói trước được? Các bạn nói có đúng không? Làm vậy là cướp mất sự bất ngờ dành cho Phó tiên sinh đấy.”
Ảnh đẹp như vậy đáng yêu như vậy, tụi tui trả lời kiểu gì đây, đương nhiên phải đáp: “Đúng đúng đúng đúng!”
Anh dễ cưng anh nói gì cũng đúng hết.
Hàng Châu ngày chín tháng ba, mưa nhỏ, trường quay gameshow.
Hôm nay là thanh niên Rock n Roll Hứa Đại Bạch!
Áo khoát da có tua rua, chân mang ủng Martin, trên người đeo ghi-ta điện, phóng khoáng đẹp trai đứng giữa sương khói lượn lờ, mở đầu <<Vì sao lấp lánh nhất>> cất cao lại hạ thấp du dương, khoảnh khắc tiếng ca vang lên, bang, toàn bộ ánh đèn hội tụ về một tiêu điểm.
“Tôi nguyện cầu một con tim thấu triệt, dù mắt nhòa lệ vẫn như cũ có dũng khí tin tưởng, lướt qua tất thẩy dối lừa đến ôm lấy anh…..”
Khóc hu hu luôn!
Giọng Hứa A Tiên sao dễ nghe dữ vậy, thanh âm chất lượng cao quá luôn! Ánh đèn sân khâu quá hoàn mỹ, chiếu lên người ảnh đẹp như tiên! Lông mi vừa dài vừa dày, sườn mặt sếch xy làm người ta chết lên chết xuống, tụi tui chưa kịp phòng đã bị nhan sắc này đánh tới không còn manh giáp!
Máu toàn thân sôi ùng ục!
Mỗi tế bào đều xao xao động động!
Ảnh còn vừa hát vừa nhìn về thính phòng, ánh mắt gợi cảm kia như đang say hi với người ta! Không còn nghi ngờ gì nữa, anh chính là vì sao sáng nhất là thần tiên ca ca của tui!
Chương trình mới ghi hình được một nửa mà fan cũng đã nửa điên, lại còn phát hiện Phó tiên sinh đang ngồi ngay tại thính phòng. So, hết thảy đều có đáp án ——- Vì đâu Hứa A Tiên cứ nhìn thính phòng đầy thâm tình mà ca hát, bởi ảnh đang ngắm Phó tiên sinh!
Anh ấy! Tên Hứa A Tiên ấy! Làm trò trêu ghẹo thả thính trai trước mặt fans của mình! Sao anh dám to gan lớn mật, không biết xấu hổ, nhưng mà tụi em thích lắm hí hí!
Ảnh đáng yêu quá má ơi!
(So: cho nên đấy, nguyên văn là vậy á, không phải emtự tiện để nửa Tây nửa ta đâu)
Chị gái MC hôm nay hơi yếu thế, cổ không dám mời Phó tiên sinh lên sân khấu, cũng may là tui ngồi ở hàng ghế đằng trước Phó tiên sinh. Khi tui lấy hết can đảm hỏi Phó tiên sinh chụp ảnh được không, Phó tiên sinh trả lời tui là ——— Được chứ, nhưng cô hỏi ý em ấy trước đã.
Tui biết ngay mà, em ấy trong lời Phó tiên sinh cũng chỉ có một vị thôi.
Cho nên Hứa A Tiên em hỏi anh đó!
Có cho Phó tiên sinh chụp ảnh không thì bảo!
Weibo, ngày một tháng sáu.
Hứa A Tiên đăng Weibo nói muốn cùng Phó tiên sinh ăn Tết thiếu nhi, mị không hề hâm mộ chút nào đâu!!!
Mị lớn rồi, chỉ có loại tiểu bảo bối tên Hứa A Tiên này mới thèm chơi Tết thiếu nhi thôi.
Huhu nói mà muốn gớt nước mắt luôn.
Bắc Kinh, ngày hai mươi lăm tháng 7, tình cờ bắt gặp tại rạp chiếu phim.
Nhà ai phát đường mạnh nhất Trung Quốc, toàn thể Bắc Kinh đồng lòng đáp Phó Bạch.
Hôm nay thiệt kiếm khi được một mình đi xem phim, chọn một suất chiếu buổi sáng, cả rạp chỉ có ba khán giả, một kẻ độc thân là tui và hai con cẩu đã thoát kiếp FA.
Ba phút sau mở màn, tui quan sát cái ót của một trong hai người, chắc ăn đấy là Hứa A Tiên.
Họ ngồi ngay ghế VIP hàng thứ bảy, mà tui thở thôi cũng có mùi cô độc chơi vơi ngồi trong một góc. Có lẽ vị trí này khá khuất, Hứa A Tiên chỉ đảo mắt qua một cái, sau đó liền thoải mái phóng khoáng làm trò tán tỉnh tiên sinh nhà ẻm.
Đại khái ẻm không biết tui là fan của ẻm.
Nhưng tui lại thấy dù ẻm có biết thì ẻm cũng chả thèm tém tém lại đâu.
Đầu tiên ẻm bày đặt chê điều hòa ở rạp chiếu phim không đủ mát, ẻm bị nóng. Thế mà ẻm lại sáp vào người Phó tiên sinh, vừa lười vừa dính như keo.
Sau đó ẻm lại than bắp rang không giòn, Phó tiên sinh dỗ ẻm bảo về nhà sẽ làm bắp rang cho ẻm.
Lại sau đó nữa, ẻm nhìn diễn viên trong phim ăn gà nướng, thế là lại đòi ăn.
Sao mà ẻm chưa béo chết cơ chứ.
Vấn đề này xứng đáng được đưa vào mười vạn bí ẩn không lời giải đáp trong vũ trụ.
Phó tiên sinh luôn kiên nhẫn lắng nghe ẻm, có khi hơi nghiêng đầu, ôi tui có thể nhìn thấy sợi xích vàng nhộn nhạo kia. Nó như cây gậy đùa mèo, đung đưa qua lại làm Hứa A Tiên nhịn không được lấy đầu cọ cọ, cọ đã đời rồi đưa tay nghịch ngợm.
Giữa chừng tui làm bộ đi vệ sinh đi ngang qua hai người bọn họ, Phó tiên sinh đẹp trai đến độ làm người ta nhũn cả chân, còn rất lịch thiệp lễ độ hỏi tui: “Có làm phiền cô lắm không?”
Tui đương nhiên phải đáp là không hề phiền rồi.
Hứa A Tiên ở sau lưng Phó tiên sinh liền nhô đầu ra, móc ra một que kẹo từ trong túi, “Tặng cô kẹo nhé, vị Coca, đừng kể chuyện vừa nãy với ai nhé.”
Hứa A Tiên, bộ cưng bỏ sỉ kẹo hả?
Xem xong cả bộ phim, tui khẳng định mình chỉ nhớ kỹ con gà nướng trong phim thôi.
Weibo, ngày hai tháng tám.
Hôm nay cậu bạn nhỏ Hứa A Tiên trộm đeo kính của Phó tiên sinh, dựa vào kệ sáng, dáng vẻ như đại thiếu gia du học trở về. Trên mắt kính là ảnh ngược của Phó tiên sinh.
Chắc chắc là Phó tiên sinh cực kỳ cưng ẻm, bị cướp mắt kính cũng chỉ đứng bên cạnh nhìn ẻm một cách bất đắc dĩ.
Nhưng Hứa A Tiên à Hứa A Tiên, đừng có giả vờ, tụi này đều nhìn ra được quyển sách kia là đồ trang trí, em hiểu nổi về kỹ thuật hàng không của Amstrong hay đam mê chuyến phi hành của Amstrong sao?
Sân bay thủ đô, ngày mười tháng mười, nhiều mây.
Đã lâu chưa tham gia hoạt động tiễn người ở sân bay, lần này có cả gia quyến của Hứa A Tiên.
Thiên sứ nhỏ A Yên trước sau như một đáng yêu hết phần thiên hạ. Hôm nay ẻm và Hứa A Tiên mặc đồ màu tím giống nhau, giầy thể thao trắng y chang nhau, áo gió vàng chanh và kính râm to tướng, nhìn từ xa như hai trái chanh thành tinh.
Phó tiên sinh kéo valy theo sau, vẫn bình tĩnh thong dong như cũ.
Rất nhiều người đến sân bay tiễn ảnh, nhưng duy trì trật tự tốt lắm. Mọi người nối tay nhau thành dải phân cách, dù chị em hò hét dữ cỡ nào cũng cố gắng không áp sát quá, tránh té ngã tập thể, giẫm đạp hỗn loạn. Các bạn nhỏ còn nghe các chú bảo an sân bay nói thầm, mỗi lần Hứa A Tiên xuất hiện đều nề nếp đến khó tin, bọn họ có cảm tưởng mình bị thất nghiệp, có thể nói đây là bí ẩn số một tại sân bay.
Hứa A Tiên choàng mũ lên, cứ thì thầm với Phó tiên sinh suốt, Phó tiên sinh thì cao quá là cao, tụi này phát hiện Hứa A Tiên trộm nhón chân lên! Chuyện chỉ trong tích tắc, cực kỳ nhanh, nhưng tụi này còn nhanh hơn, chụp lại hết rồi!
Ha ha ha ha ha ha ha Hứa A Tiên 1m85 khóc chít chít!
Duy nhất khiến người ta tiếc hận chính là Phó tiên sinh không mặc đồ tím, nhưng rất nhanh sau đó, một em gái tinh mắt đã phát hiện kẹp cà vạt của Phó tiên sinh có một quả chanh vàng nhỏ sáng bóng!
Một quả chanh nhỏ à nha, đính trên cà vạt của Phó tiên sinh à nha, thiệt là cưng cưng cưng cưng cưng cưng quá trời quá đất!
Cái này chắc chắn là trò do Hứa A Tiên bày ra, đời nào Phó tiên sinh trẻ con thế chứ. Chắc chắn là Hứa A Tiên năn nỉ ỉ ôi rồi lại nhõng nhẽo các kiểu mới làm Phó tiên sinh chịu khó chìu ảnh như vậy, chắc cú là vậy luôn.
………..
Sau đó sau đó nữa, <<Vại đường>> được chỉnh sửa tỉ mỉ được đưa đến tay Hứa Bạch. Vào lúc nhàn rỗi đến độ không có chuyện gì để làm, nằm dài trên ghế ở sân phơi nắng, cậu đã lấy nó ra xem thử.
Hứa A Tiên không phút nào quên đôi co với fans, viết vô số lời bình vào <<Vại đường>>.
Thí dụ như cậu muốn sửa từ ngữ fans dùng sai, cậu không hề đáng yêu, cậu là một anh chàng đẹp trai lại thật thà đáng tin cậy. Nhưng từ đáng yêu có tần suất xuất hiện quá cao, cậu viết lời phản đối vài lần rồi đành bỏ cuộc.
Lại thí dụ như fans hỏi có thể để Phó tiên sinh chụp ảnh không, cậu viết hai chữ siêu to khổng lồ kế bên lại tặng thêm ba dấu chấm than ———– KHÔNG CHO!!!
Đằng sau còn một hàng chữ nhỏ —- Phó tiên sinh của mình anh thôi, haha.
Lại thí dụ như cậu kiên quyết phủ nhận chuyện mình nhón chân kia, kiên quyết xạo sự rằng đấy chỉ là tập thể ở sân bay lúc đó đều bị hoa mắt cả.
Thi thoảng Phó Tây Đường cũng xem sơ vài trang, ánh mắt lướt đến những con chữ Hứa Bạch dùng mực nước màu lam đề xuống, giống như trở về lần đầu tiên nhìn thấy lời bình trong <<Một đóa hoa>>
Fans Hứa Bạch có một câu khá chuẩn —– Sao cậu ấy lại dễ cưng dữ vậy?
Vì thế Phó Tây Đường đặt bút khoanh tròn chữ “đẹp trai” như thể sửa lỗi chánh tả, rồi đổi thành hai chữ “dễ cưng”.
Thói quen dùng từ của người hiện đại tuy rằng thường chọc người ta muốn lên án, nhưng riêng điểm này thì không sai, đáng yêu quả thật là lời khen cao nhất dành cho một người.
Một từ đơn giản lại có thể tạm xem như một cách khen ngợi chân thành mà dễ dùng.
Hứa Bạch ngủ rồi, Phó Tây Đường nhìn lời fans ghi trên trang sách cuối cùng “Mong các anh phát đường nhiều hơn nữa”, tự hỏi một lát, rồi giơ điện thoại lên chụp một tấm ảnh Hứa Bạch.
Trong ảnh, Hứa Bạch ngủ ngon lành trên ghế ở sân phơi, trên cao là nắng ấm cùng trời mây chậm rì rì lướt ngang qua. Gió nhẹ đong đưa lá dây thường xuân, cũng khẽ làm nhúc nhích vài trang giấy của <<Vại đường>> đặt trong ngực cậu, bút máy vàng lam ánh lên màu vàng nhàn nhạt.
Phó Tây Đường vẫn điệu thấp không xuất hiện trong ống kính, nhưng vẫn đồng hành cùng Hứa Bạch mọi lúc mọi nơi. Thí dụ như giờ phút này, bóng anh bầu bạn bên cạnh Hứa Bạch đang ngủ say tựa một ky sĩ trầm mặc.