Cậu cau mày ,cảm giác mình đang bị hắn đe dọa " Anh làm vậy là có ý gì hả !"
" Chẳng có gì cả " Hắn lạnh lùng đáp
" Dương Sỹ ,anh điên à.Em chỉ vừa nói anh là ra ngoài hút thuốc ,anh đã thái độ với em rồi ?"
" Anh thái độ gì chứ ,chỉ là không muốn hút nữa nên dẫm thôi.Có gì em phải làm.quá lên thế !"
" Thuốc không phải tiền hả ,có những người kiếm tiền còn khó hơn lên trời đó "
Hắn gằn cổ cãi lại,nét bình tĩnh vốn có đã chẳng còn nữa.Ẩn sâu con người bình tĩnh kia là một con dã thú đang xiềng xích ,chỉ một động tác lay động ,nó cũng sẽ thừa cơ hội mà thoát khỏi sợi dây trói buộc mà lao mình cắn xé kẻ làm nó tổn thương " Em thì sao ,nói anh không được hút thuốc trước mặt bà mình "
" Ha...vậy mà kiếm cớ gây chuyện với anh ,rồi còn cãi nhau làm phiền tới bà ngoại như thế.Em thì giỏi rồi,đúng là cháu ngoan của bà nha "
Cậu trợn mắt ,tay nắm chặt lại nổi đầy gân xanh,gằn giọng " Anh đừng có mà quá đáng "
" Anh quá..." chưa kịp nói hết câu ,bà ngoại đã đứng dậy " Hai đứa đừng cãi nhau nữa.Nếu vì bà..."
" Bà có thể đi khỏi ,để lại không gian riêng cho hai đứa "
Dù cậu còn giận con người ngang ngược kia lắm ,nhưng trước mặt bà liền kìm xuống ôm cổ hắn hôn một cái " Chụt "
Hắn cứng đơ cả người ,tay sờ nhẹ lên môi mình còn chút ướt át
Em ấy ,vừa hôn mình...?
Mềm mại như vậy ,môi dưỡng tốt thế sao
Cậu cười khì khì đối với bà ngoại ,như hồi nãy là chuyện cỏn con " Thật ra ,bọn con thường như cãi nhau như chó với mèo thế đó.Nhưng yêu thương nhau lắm "
" Bà thấy rồi mà "
" Con còn vừa hôn anh ấy nữa *
Bà như muốn che mắt lại ,nhưng thấy cháu trai mình nói thế ,chắc cũng chỉ là chuyện cặp đôi sáng cãi nhau ,tối lên giường ấy mà.Không phải có gì phải lo lắng ,liền thở phào nhẹ nhõm " Vậy thì được rồi "
" Mà hai cháu hết giận nhau chưa "
Cậu ôm cổ hắn khẽ xiết nhẹ " Bảo bối ,em nãy sai rồi.Chắc anh căng thẳng mới hút thuốc phải không?"
Giọng nói hạ giọng hết mức ,lại nhỏ nhẹ như mèo con giống như lông mèo đang vuốt ngực vừa nhột ,lại vừa thích thú.Hắn khẽ cười ,nơi tay vô tình ôm siết chặt eo cậu sát vào mình " Ừm ,anh căng thẳng lắm "
" Có lẽ ,chứng lo lắng của anh lại tái phát rồi "
" Vậy làm sao mới khỏi hửm "
"Hôn thêm cái nữa ,liền khỏi "
Khóe môi cứng đờ ,trong lòng gào thét
Này anh trai ,anh cũng biết cách "thừa nước đục thả câu " mà chiếm tiện nghi của tôi rồi đấy...!
Giống như người ngang ngược lúc nãy chẳng phải hắn vậy ,lúc này con sói này vô sỉ vô cùng ,ngoại cậu vẫn nhìn vào hai người.Giống như coi thử ,nãy giờ cháu mình có đang diễn kịch không ,như lựa một chút sai lầm của cậu ,liền phát hiện ra sai sót trong đó ,rồi từ đó lại tìm cớ để giận cậu nữa.Thật phiền phức mà
Bà- tâm hồn thiếu nữ trỗi dậy ,mà hóng hớt " Kìa,cháu.Người yêu cháu hình như hết giận ,còn nói cháu hôn một cái.Còn không mau hôn đi "
Cậu mất tự nhiên nói " Có bà ở đây ,cháu ngại lắm.Để sau đi "
Định đứng dậy ,liền bị ai đó kéo lại.Cậu trừng mắt ,hắn chỉ nhướn mày trêu chọc khiến cậu như tức điên vậy " Anh làm cái trò gì vậy "
" Hôn một cái ,nếu không...đừng hòng đi "
" Anh !" cậu nghiến răng nhìn con người vô sỉ kia,cố đứng dậy nhưng như bị chôn dưới đống bùn lầy càng cố vươn lên ,lại càng chìm xuống vậy
Lời nói của bà ngoại,lại khiến cậu chết đứng người " Kìa cháu ,ngại gì.Không phải hồi nãy có bà ở đây,cháu vẫn hôn người yêu cháu bình thường sao"
" Nhưng lúc nãy..."
" Khác gì nhau à ?" bà nhướn mày nhìn cậu ,rồi khẽ bụm miệng cười "Không phải người yêu cháu đang đợi sao.Hôn một cái ,người yêu cháu hết giận ,bà nhìn thấy cảnh cháu và Dương Sỹ vui vẻ ,không cãi nhau nữa.Cũng sẽ hạnh phúc hơn "
" Bà ! " Cậu gằn giọng ,mặt đỏ ngượng ngùng.Cảm giác bà cũng đang bán đứng mình ,và gương mặt vô sỉ kia như đang muốn ăn thịt mình vậy !