Căn nhà được dọn dẹp sạch sẽ tỉ mỉ sắp xếp ,giống từ khi bà dọn vào ở.Hắn đã tự tay làm mọi thứ ,chuẩn bị chu đáo cho một gia đình thực thụ vậy.Tiếng chuông cửa vang lên ,hắn vội ra mở cửa
Vừa mở cửa ra ,đứng trước mặt hắn là một cô gái tóc xõa đến eo ,dáng người nhỏ nhắn,nụ cười rạng rỡ.Hắn hơi bất ngờ hỏi " Cô là..."
" Chào anh,em là A Tâm.Giúp việc mới ,kiêm luôn việc chăm sóc người già mà anh thuê đây"
" Em có thể vào trong không ?"
Đối với người lạ ,hắn có phần hơi khách sáo đáp " Tất nhiên rồi ,cô vào đi"
Trong phòng khách ,hắn rót trà mời cô gái " Cô uống trà đi ,rồi chúng ta sẽ bàn bạc hợp đồng "
" Dạ,cảm ơn anh *
Hắn luyên thuyên một chút về chuyện sắp xếp phòng cho cô gái,và cô gái cũng không được làm phiền cuộc sống hắn và cậu.Biết chuyện gì nên làm ,và không nên làm khi sống trong cái nhà này
" Việc của cô là luôn giữ nhà tôi được sạch sẽ ,ngăn nắp.Tôi không muốn một vết bẩn nào xuất hiện.Và chăm sóc bà ngoại từ bữa ăn đến giấc ngủ ,và khi tôi đi vắng.Phải dẫn bà đi chơi đâu đó khuây khỏa"
Cô gái vẫn ghi hết vào sổ tay nhỏ kia ,hắn nheo mắt nói tiếp " Và không được động vào bất cứ đồ vật nào của tôi.Nếu không,tôi sẽ bắt cô bỏ tù đấy"
" Nhà tôi có camera,mọi hành động của cô đều được ghi lại"
Giúp việc cười gượng " Anh yên tâm ,tôi luôn chuyên nghiệp trong công việc của mình ,sẽ không có chuyện đó xảy ra"
Hắn thở ra " Được rồi ,mai cô có thể tới làm được rồi "
Cô gái mừng rỡ " Cảm ơn anh.Mai tôi sẽ dọn tới liền "
Lúc này hai người kí hợp đồng xong ,cô gái cũng bước ra cửa.Cánh cửa đóng lại,trả lại không gian yên tĩnh vốn có
Lê Sơ vừa bước xuống ,hắn đã ngước mắt nhìn cậu " Bà ngủ rồi sao"
Cậu gật đầu " ừm " một tiếng ,rồi bước lại chỗ hắn ngồi xuống.Tùy ý mà gác chân lên bàn " Anh thuê xong giúp việc rồi?"
" Đúng thế "
" Vậy tiền chia đôi nhé "
" Không phải nói để anh trả hết sao"
" Giờ không muốn nữa "
Hắn cười khuẩy " Vậy được thôi.Lương giúp việc ,anh nói trả người ta gấp 3.Nếu em trả được thì cứ trả "
Cậu sửng sốt ,hắn lại không để ý mà nói tiếp :" Hơn nữa suy đi tính lại ,em cũng chẳng có đủ khả năng để trả.Bởi vì em chỉ mới tham gia giới giải trí không lâu thôi ,còn làm diễn viên phụ.Em nghĩ mình có tiền để trả à?"
" Anh đang sỉ nhục tôi sao"
Hắn khẽ lắc đầu " đâu có ,anh chỉ nhìn vào thực tế mà phán xét thôi"
Rõ ràng hắn nói không hề sỉ nhục cậu ,nhưng nhìn xem hắn lấy điếu thuốc châm.lửa từ từ nhả khói ra trước mặt cậu.Khiến cậu ho sặc sụa " Khụ...khụ.. "
Cậu cảm giác khóe mắt cay xè ,không ngừng bụm miệng mà ho khan
Anh ta chắc chắn đang chọc tức mình phải không ,cái bản mặt ban đầu còn thấy đẹp trai.Sao giờ thấy ứa gan ,muốn đấm thế nhỉ-_-
Lê Sơ nắm chặt tay đập lên bàn kính " Không cần anh lo ,tôi tự trả phần mình được "
Khóe môi hắn cong lên " Được thôi,nếu em muốn *
" Mai em không có vai đúng không ?"
" Ừ ,không có "
Hắn khoanh tay nhìn về hướng tv chưa mở " Chậc...tiếc thật ,ngày mai anh lại có vai.Chắc phải quay tới khuya mới về ,không cùng em với bà ngoại ăn cơm được rồi "
Trong lòng cậu phấn khởi
Thật tốt quá...!!!
Thế nhưng mặt ngoài cậu lại điềm tĩnh cố kìm chế không bật cười " Ồ vậy sao ? Thế ăn ngoài đi"
" Ý anh là...mai A Tâm - người giúp việc tới.Em giúp anh thu xếp phòng cho cô ấy,còn mọi việc cứ để cô ấy làm "
" Còn em làm cho anh ít bánh quy,khuya về anh ăn "
" Phiền thế.Anh không sợ tôi cho thuốc độc vào ,rồi anh nghẻo luôn à ? Hay làm nổ bếp hả "
" Có gì đâu,nổ anh kêu người ta lắp lại.Còn cho thuốc độc vào à ,cái đó...thì em cứ làm chuột bạch mà thử trước đi "
" Anh !" cậu gằn giọng
Hắn không để ý"Em không làm ,anh méc ngoại chúng ta lại cãi nhau.Thế bà ngoại,có bảo em hôn anh nữa.Thì anh chả biết nhé "
" Hừm ,suy cho cùng anh vẫn là người có lợi"
Cậu sắp tức chết rồi ,nhưng vẫn cố hòa hoãn " Được ,tôi làm cho anh.Lúc đó ,không ăn hết.Đừng trách tôi"
" Em ăn cùng anh mà ,lo gì không hết "
" Tôi sẽ thu xếp hết ,vừa lòng chưa.Không phải mai diễn sao,đọc kịch bản đi "
Cậu ném tờ kịch bản vào mặt hắn,nhưng hắn lại thản nhiên cầm tờ kịch bản đặt lên bàn " Em đang quan tâm anh đấy à? Anh vui lắm đó "
" Đáng ghét" Cậu bỏ một mạch lên phòng ,kệ mọe hắn
Từ đó Lê Sơ không còn thích ăn đồ ngọt nữa ,thậm chí chán ghét nó !