Anh Em Tốt Của Bạn Trai Là Cầm Thú

Chương 12



Bạch Vũ Ngưng cắn chặt môi, nhưng khoái cảm mãnh liệt khiến cô không nhịn được hét lên: "A a a a a, đừng chà mạnh quá, tôi chịu không nổi, nóng chết rồi a a a."

"Vũ Ngưng?"

Bên ngoài, giọng nói của Hạ Lan Thác đang chạy qua dây thần kinh não của cô trong cơn sung sướng điên cuồng, anh đang gọi gì vậy?

Bạch Vũ Ngưng căng thẳng đến mức toàn thân run rẩy, thanh côn to lớn của Tần Thú ma xát nhanh khiến cho động thịt xoắn xuýt vặn vẹo, lập tức đưa cô lên tới đỉnh điểm của khoái cảm, đầu óc nhất thời trống rỗng.

Ngay tức khắc một lượng lớn dâm thủy trào ra, chất lỏng nóng hổi làm ướt át côn thịt to lớn của Tần Thú sau đó chảy xuống đất, cái miệng như cánh hoa của cô hơi mở ra, cô thở hổn hển trong suốt quá trình trải nghiệm sự cực khoái.

Tần Thú nhếch mép cười một cách gian ác, vừa dùng thanh côn thịt của mình cảm nhận cái động nhỏ đang co thắt vì đạt cực khoái của Bạch Vũ Ngưng, anh vừa thì thầm với chính mình: Hạ Lan Thác, vợ của anh đang lên đỉnh chỉ vì bị bạn tốt của anh thúc vào, còn phun nước như mưa, thật là một người tuyệt vời, thật sướng, xem ra anh không thường xuyên đút cho cô ấy ăn rồi, đợi lát nữa đâm vào trong, không biết còn khiến cho cô ấy sung sướng đến mức nào nữa!

"A... a... a... ưm... a..."

Sau khi đạt được cực khoái, Bạch Vũ Ngưng cũng bình tĩnh lại, hai chân đau nhức, nếu như Tần Thú không ôm eo cô thì cô đã không đứng dậy nổi.



Khi bị người khác chơi đùa đến mức thở hỗn hển bằng giọng nói của bạn trai, Bạch Vũ Ngưng vừa cảm thấy xấu hổ vừa cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng.

"Vũ Ngưng? Có chuyện gì vậy?" Giọng nói của Hạ Lan Thác bên ngoài cửa càng ngày càng gấp gáp.

Làm sao bây giờ, mình thật bẩn thỉu, anh Thác sẽ không thích mình nữa. Bạch Vũ Ngưng tuyệt vọng đến mức con ngươi mất tập trung, cô ấy gần như sắp khóc.

"Chậc chậc, nhìn em trông thật đáng thương, để anh trai xử lý giúp em."

Cuối cùng, Tần Thú quay đầu lại, nghiêm mặt hét vào cửa, "Tôi tới đây để giúp Tiểu Vũ nấu ăn, cô ấy sẽ làm anh ngạc nhiên đấy, vừa rồi cô ấy bị trượt chân thôi, không sao đâu, phòng bếp lộn xộn lắm, cậu đừng vào."

"Vậy sao." Giọng nói của Hạ Lan Thác bình tĩnh, "Không sao thì tốt rồi, hai người nhanh lên đi, đừng làm việc quá sức, mọi người đều đói rồi."

Khi lời nói vừa dứt, bước chân của Hạ Lan Thác đã rời khỏi cửa.

Rốt cuộc Bạch Vũ Nhưng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, động thịt sau khi đạt cao trào vẫn còn tê dại, Tần Thú ở phía sau đẩy mạnh một cái.