Ảnh Giới

Chương 148: Phật Đạo Suy Vong



Chương 148: Phật Đạo Suy Vong

Không biết sau bao lâu tôi đã mở mắt tỉnh lại.

Tôi mỉm cười hài lòng vì đã cảm ngộ được đầy đủ những thứ mình cần.

Thứ duy nhất bây giờ chỉ là làm sao dung hợp được bản thân với thiên địa, với nguyên tố, với vật chất để trở thành triển linh cảnh rồi tạo hóa cảnh mà thôi.

Tôi nhìn lên trời lòng đầy thỏa mãn.

Tuy nhiên hiện tại thì tôi cũng chỉ có thể sử dụng tốt năng lực tịch diệt của viên đan tu la.

Dù sao đó cũng là căn cốt của tôi.

Các năng lực khác có chăng chỉ là bổ trợ.

Khiến tôi có cái nhìn mới hơn về thiên địa.

Năng lực quan sát, hồi phục, hấp thụ … đều có gia tăng đáng kể.

Tôi quyết định quay lại khu vực thành thị để đi quanh đất nước này.

Đang bay, bỗng nghe thấy tiếng đánh nhau vô cùng kịch liệt.

Tôi nhanh chóng áp sát.

Đập vào tầm nhìn của tôi là một vị nữ nhân đang vung đao điên cuồng chém g·iết.

Đôi mắt nàng hiện lên một sắc đỏ thẫm, mái tóc dài tung bay khiến nàng trông giống như ma quỷ chứ không phải con người.

Khi nàng chém g·iết đến chỉ còn lại một tên béo và một cô gái trẻ thì bỗng có một ánh sáng vàng đẩy nàng bay ra xa.

Một thanh niên trọc đầu xuất hiện hai tay chắp lại.

"A di đà phật.

Buông hạ đầu đao lập địa thành phật."

Cô gái kia nghe vậy thì rít gào.

"Đám lừa trọc các ngươi mau tránh ra.

Các ngươi suốt ngày chỉ nói dăm ba cái đạo phật vô dụng.

Các ngươi biết bọn chúng đã làm gì với gia đình ta không?"

Thanh niên kia buột miệng trả lời:

"Làm gì?"

"Haha, chúng đã g·iết cả nhà của ta.

Hãm h·iếp em gái ta.



Thậm chí chúng còn làm thế với không ít người.

Ngươi nói chúng có đáng c·hết không?"

Chỉ thấy thanh niên trọc đầu kia chắp tay mà đáp.

" A di đà phật.

Mọi chuyện sẽ có ông trời sắp xếp.

Quả báo sẽ tới với họ sớm thôi.

Xin thí chủ buông hạ đầu đao."

Cô gái kia ngửa mặt lên trời cười đầy mỉa mai.

"Haha quả báo.

Ta hỏi ngươi quả báo sẽ tới như nào.

Sét tự dưng đ·ánh c·hết họ hay họ tự dưng bệnh c·hết."

Tên sư kia á khẩu.

"Chuyện này thì...."

"Haha, cái gì mà quả báo.

Đúng là một đám lí thuyết vô dụng."

Sau đó, cô gái một lần nữa xông tới phía tên béo và cô gái kia hạ sát thủ.

Nhưng tên sư trẻ tuổi kia vẫn một lần nữa ngăn cản.

Nhưng lần này hắn không hề nói gì nữa.

Tôi không cảm thấy tên sư trẻ kia làm đúng liền phát động lực lượng không gian áp chế hắn.

Cô gái kia thấy khoảng trống liền xông tới liên tiếp chém c·hết gã béo và cô gái nhỏ kia.

Ngay cả khi họ đ·ã c·hết, cô ta vẫn không ngừng chém lên t·hi t·hể họ.

Vừa chém cô vừa gào khóc.

"Cha, mẹ, mọi người.

Con đã trả thù cho mọi người rồi."

Tên sư trẻ kia không thể cử động chỉ có thể trừng mắt nhìn.

Sau một hồi cô gái kia có vẻ đã bình tĩnh lại.



Cô ta nhìn sang tên sư kia vung đao lên nhưng khi tới trước người tên sư kia thì liền dừng lại.

Thực lực hai người này đều có vẻ đã đạt tới phá khí kì.

Độ tuổi thì cũng chỉ 17, 18.

Có thể nói đây cũng là hai thiên tài tu luyện.

Cô ta không ra tay với tên sư trẻ nữa mà vứt thanh đao xuống, ôm quyền mà nói.

"Đa tạ tiền bối ra tay giúp đỡ.

Xin tiền bối hiện thân cho ta được cảm tạ."

Nghe thế, tôi liền đi ra ngoài.

Đồng thời giải khai phong ấn cho tên sư trẻ kia.

Chỉ thấy cô gái quỳ xuống dập đầu với tôi.

"Đa ta tiền bối.

Ta tên là Gia Hân.

Nếu tiền bối cần gì cứ việc sai bảo.

Dù lên núi đao, xuống biển lửa ta cũng không chối từ."

Nghe Gia Hân nói vậy thôi mỉm cười gật đầu.

Tôi lại quay sang nhìn tên sư trẻ kia.

Hắn cũng chắp tay mà rằng.

"Ta, ta pháp danh là Pháp Chính."

Tên sư kia có vẻ sợ tôi.

Hắn nhìn tôi có vẻ đầy lo lắng.

Tôi không muốn tốn thời gian, liền xoay người rồi nói.

"Được rồi.

Hai người đi theo ta."

Tôi muốn họ đi theo tôi để có thể biết nhiều hơn tình hình đất nước này.

Sau một ngày thăm dò thì tôi cũng biết.

Đây là một đất nước được quản lí bằng rất nhiều tín ngưỡng.



Trong đó có thời kì hưng thịnh của đạo phật.

Người người tu luyện đạo phật, nhà nhà tu luyện đạo phật.

Khi có kẻ làm ác thì ngoại trừ q·uân đ·ội ra tay thì phật giáo cũng sẽ tiến hành áp chế giam cầm.

Ở đất nước này vô cùng bình yên, không có quá nhiều kẻ công khai g·iết người nhưng âm thầm làm ác thì không ít.

Vì vậy thời gian dần trôi qua, đạo phật dần cũng không còn được tín nhiệm.

Con người lại quay về với thờ phụng linh thú.

Nơi cho họ sức mạnh để làm điều mình muốn.

Về việc tu luyện thì thế giới này thiên về luyện thể.

Không phải kiểu luyện thể giống như ở những đất nước tôi đi qua.

Ở đây con người luyện thể dựa trên ma hạch.

Từ đó thức tỉnh huyết mạch của linh thú thượng cổ.

Ví dụ có người luyện cho cơ thể trở nên béo ú nhưng lại có năng lực hấp tụ t·ấn c·ông cực lớn giống như linh thú Ma Trư.

Có người thì lấy cảm ngộ từ Cự Viêm Tám Tay mà luyện ra trạng thái cơ thể nghìn tay.

Nhìn bề ngoài thì họ vẫn giữ trạng thái như người thường nhưng khi chiến đấu họ có thể ngay lập tức biến hình.

Thậm chí kinh mạch trong cơ thể mới cũng xuyên suốt.

Vì vậy họ có thể phát động kĩ năng như cơ thể gốc.

Bạn nghĩ nếu một người nghìn tay phát động công kích thì sẽ đáng sợ như thế nào.

Vài trăm năm trước khi mà phật giáo nổi lên nắm toàn bộ quyền lực thì ma thú cũng không hề x·âm p·hạm đất nước này.

Hai đất nước ma thú và con người vô cùng bình yên mà sinh sống.

Nhưng trăm năm trước tình hình thay đổi.

Ma thú bắt đầu công kích con người.

Thực lực ma thú cường đại còn con người thì quen sống trong hòa bình vì vậy đã thua rất thảm.

Lúc này cũng may Linh Thú xuất hiện giúp con người giữ lại giống lòi vì thế mà từ đó Phật giáo không còn được xem trọng.

Tất nhiên đó là bối cảnh lịch sử ở đất nước này.

Đây không phải quốc gia của tôi nên tôi cũng chẳng có ý định nhúng tay quá sâu.

Tuy nhiên tôi cũng rất tò mò với một phương thức tu luyện mới mẻ.

Mặc dù trước đó ở khu vực biên giới, thông qua Huyết Phi Long, Kiếm Vô Thần tôi cũng đã có thể nắm được đôi nét về đất nước này rồi.

Tôi cũng muốn rèn luyện khả năng cảm ngộ đề hoàn thiên viên đan thất sắc nên đã quyết định đi chu du một vòng nơi đây xem sao.