Ảnh Giới

Chương 217: Đội Ngũ Của Ám Dạ



Chương 216: Đội Ngũ Của Ám Dạ

Tuy nhiên miêu tả cũng chỉ sơ sài như vậy mà không có chi tiết về năng lực của quái vật.

Quái vật ở thế giới này luôn có muôn hình vạn trạng nhờ khả năng dung hợp, giao phối giữa các giống loài.

Trong truyền thuyết có nhắc tới có những con quái vật nửa người nửa bò hay nửa người nửa ngựa vì là con của một con người, một vị thần và một con vật.

Hiện nay huyết mạch con người giảm bớt nên việc con giữa người và động vật được sinh ra rất hiếm nhưng một khi sinh ra thì sẽ vô cùng cường đại.

Hiện pháp sư là chức nghiệp có huyết mạch mạnh mẽ nhất nhưng để thi triển ma pháp cường đại đều cần phải vẽ vòng tròn ma pháp.

Vòng tròn ma pháp là một thứ giống như bùa chú vậy.

Nó có tác dụng cường hóa cũng như tập trung, biến đổi ma pháp của người dùng.

Người thi triển sẽ rót ma pháp và tưởng tượng vòng tròn trong đầu.

Khi đó vòng tròn ma pháp sẽ hiện lên như thực thể.

Khi vòng tròn sáng hoàn toàn thì ma pháp sẽ được thi triển.

Vòng tròn của ma pháp càng cường đại thì việc nhớ nó vô cùng khó mà việc duy trì tưởng tượng nó cho tới khi rót đầy ma lực lại càng khó hơn.

Ở thời hiện tại ta có bộ môn tính nhẩm soroban cũng cùng nguyên lí.

Người càng giỏi thì việc lưu trữ và tính toán càng nhanh và tinh thần lực cũng càng tốt.

Tôi cũng đã thử và nhận ra là tôi chỉ cần nghĩ thôi đã có thể thi triển ma pháp rồi.

Tuy nhiên tôi hiện chỉ là một linh hồn nên tôi quyết định không quá thể hiện.

Tu vi của tôi cũng chưa có hồi phục.

Theo như tính toán của Như Mộng thì việc tiêu diệt những con quái vật sẽ có một nguồn sức mạnh truyền vào cơ thể tôi.

Hiện tại level của tôi cũng chỉ ở cấp độ 28.

Điều đó có nghĩa là tôi muốn khôi phục thực lực thì sẽ phải giúp đỡ Ám Dạ đạt tới cấp độ 90.

Nghĩ thôi đã thấy rất mất thời gian.

Ngay lúc tôi chìm trong suy nghĩ miên man thì chúng tôi đã bước vào một khu rừng đầy âm u và lạnh lẽo.

Một cô bé trông rất xinh xắn thúc giục Ám Dạ.

"Này cô, còn không mau nhanh chân lên."

"Xin lỗi, Tôi phải cầm đồ nên đi hơi chậm."

Ám Dạ kho khăn trả lời vì trên người cô là hành lí của mọi người.



Thế giới này tuy rất nhiều vật phẩm được hiển thị trong tầm nhìn như hệ thống game nhưng mọi thứ đều tồn tại một cách vật lí.

Bạn g·iết c·hết một con quái, nếu nó rơi ra thịt thì bạn cũng sẽ phải vác miếng thịt đó đi chứ không thể thu nhỏ hay bỏ túi.

Thấy Ám Dạ trả lời khó nghe thì một tên thanh niên mặc giáp sắt thêm vào.

"Hừ, chúng tôi cho cô nhập đội thì đã là nương tình cho cô rồi.

Một hỗ trợ mà không biết thân biết phận.

Còn không mau nhanh lên."

Ám Dạ cúi đầu nói.

"Tôi biết rồi."

Lúc này một Ông chú khuyên can.

"Thôi, chúng ta là cùng một đội nên đừng quá căng thẳng.

Ám Dạ, đưa một chút đồ đây tôi cầm cho."

Một tên có gương mặt lạnh lùng, mắt híp ngăn cản ông chú khi thấy ông đưa tay ra.

"Lão Thạch, ông là đỡ đòn nên phải đi trước để sẵn sàng yểm hộ khi bị tập kích.

Nếu ông cầm đồ thì sao có thể kịp ra tay.

Cứ để cô ta cầm, dù sao cô ta cũng chỉ là một hỗ trợ, cũng không có nhiều tác dụng mấy."

Nghe vậy thì ông chú cũng không nói thêm gì nữa.

Đây là đội ngũ 5 người trong đó thì tên mặt chuột, mắt lươn vừa nói chuyện là đội trưởng.

Hắn chức nghiệp là sát thủ.

Cô bé kia là em gái của hắn.

Chức nghiệp cô ta là pháp sư hỏa thuật.

Còn tên mặc giáp sắt có chức nghiệp là đấu sĩ.

Đây là đội hình cơ bản của một nhóm mạo hiểm giả bao gồm một tanker, một pháp sư, một chiến sĩ, một sát thủ và một hỗ trợ.

Sau nửa ngày đi đường, chúng tôi bước vào một khu rừng khá tối.

Sương mù bắt đầu dày đặc.

Nhiệt đồ cũng dần giảm xuống thấp.



Lào già đỡ đòn tên là Thạch Bác quay ra chỗ cô bé.

"Này, Thiên Nhật.

Cô có thể dùng ánh hỏa thuật để soi tầm nhìn cũng như xua tan xương mù và sưởi ấm chứ.

Tình hình có vẻ không ổn rồi."

Cô Bé Thiên Nhật cất giọng khó nghe.

"Thì sao chứ.

Năng lượng của tôi phải dùng trong lúc chiến đấu.

Các người đi mà đem đuốc ra chiếu sáng."

Tên thanh niên mặc giáp tên Thiết Trụ cũng phụ họa.

"Đúng đó, việc gì tiểu thư Thiên Nhật phải làm cái việc hạ đẳng đó chứ?"

Lão già Thạch Bác nhìn sang chỗ đội trưởng là tiên thanh niên mắt híp nhưng lại không hề nhận lại được câu trả lời nào.

Thay vào đó là cô bé Nhật Thiên kia kiêu căng nói.

"Ngươi lo việc của mình đi.

Nhìn ca ca Nguyệt Nhãn của ta làm cái gì?

Cái đồ lão già vô dụng."

Lão Thạch Bác nghe vậy thì cũng đành cắn răng chịu đựng.

Ở cái đất nước này thì có thực lực sẽ có tất cả.

Mọi người đều cố gắng gia nhập các nhóm mạo hiểm giả cấp cao để khi đi săn, có được nhiều kinh nghiệm, tài nguyên hơn.

Những mạo hiểm giả cấp thấp hoặc lớn tuổi thường bị ghẻ lạnh ghét bỏ giống lão Thạch Bác và Ám Dạ.

Đúng lúc này thì Thạch Bác hét lớn.

"Mọi người cẩn thận.

Nhân danh thần sức mạnh.

Ta triệu hồi phòng ngự tuyệt đối."

Một cái khiến lớn được dựng lên trước mặt chúng tôi.

Một cơn phong bạo rất lớn ấp tới mang theo mùi hôi thôi.



Xuất hiện sau sương mờ là sáu con mắt màu đỏ.

Nó chậm rãi tiến thẳng về phía chúng tôi.

Tên đội trưởng có biệt hiệu Sát Thủ Bóng Đêm ra lệnh.

"Mọi người đề phòng, chuẩn bị chiến đấu."

Lập Tức thì tên mặc giáp sắt rút kiếm ra đứng chắn cạnh chỗ cô bé Nhật Thiên.

Tên mặc giáp sắt gọi là Kị Sĩ Giáp Sắt còn cô Bé thường được gọi là Công Chúa Lửa.

Cách gọi biệt hiệu này thường được dành cho những nhân vật có cấp bậc cao trên 50 hoặc những con cháu thế gia.

Dù sao con cháu thế gia, quý tộc đều nhận có huyệt mạch thuần, gần với thần nhất nên cho mình quyền hơn người.

Tên Sát Thủ Bóng Đêm nhanh như cắt ẩn vào sương mù.

Ám Dạ cũng vội triệu hồi tôi và lão già hỗ trợ.

"Nhân danh nữ thần linh hồn.

Ta triệu hồi bề tôi trung thành."

Chúng tôi nhanh chóng đứng hai bên để bảo vệ cho Ám Dạ.

Lúc này chỉ thấy sáu Con mặt kia lớn dần.

Cuối cùng thì chúng tôi đã nhìn thấy đó là gì.

Đó là một con quái vật ba đầu.

Ở giữa là một cái đầu gà màu đỏ.

Cái mào còn đang b·ốc c·háy hừng hực.

Bên phải là một cái đầu heo vô cùng bẩn thỉu.

Trong miệng nó còn không ngừng phun ra một chất khí màu xám xanh vô cùng thối.

Còn bên trái là một cái đầu dê.

Nhìn thì vô hại nhưng tôi biết, năng lực của loài dê luôn thiên về tâm linh.

Có lẽ năng lực của nó là một dạng khống chế nào đó để hai cái đầu kia công kích.

Thần hình của chúng là heo nhưng có một đôi cánh gà.

Cái đuôi cũng của gà.

Nhưng trên ba cái đầu đều có sừng.

Đây cho thấy ba con quái này đã dung hợp vô cùng hoàn mĩ.