Ảnh Giới

Chương 221: Khế Ước Linh Hồn Mới



Chương 220: Khế Ước Linh Hồn Mới

Sau khi giải trừ khế ước với tôi thì Ám Dạ bị tụt xuống một đại cảnh giới.

Cô hiện chỉ là cấp bậc 29, cũng may trước đó vừa đột phá cấp 30 nên có thể coi là không bị giảm thực lực quá nhiều.

Bù lại là cô vẫn còn cơ hội tìm kiếm một linh hồn có nội tại phù hợp hơn do tôi đã hủy khế ước.

Việc tìm kiếm linh hồn thì không khó.

Cô sẽ dùng thuật triệu hồi linh hồn rồi đi theo chỉ dẫn được ma pháp dẫn dắt.

Cô muốn linh hồn như thế nào sẽ có chỉ dẫn phù hợp để có được linh hợp.

Trước đây có lẽ cô cần một linh hồn đặc biệt nên mới có chỉ dẫn tới tôi.

Thấy vẻ mặt có chút buồn vì cảnh giới giảm xuống.

Tôi lập tức cho Ám Dạ cảm nhận sức mạnh khi cả hai kết hợp.

Tôi ẩn mình vào sâu trong cái bóng của Ám Dạ.

Bóng chính là đại diện cho linh hồn của con người.

Sau khi tôi dung nhập vào cơ thể Ám Dạ.

Trong thoáng chốc cô cảm thấy cả cơ thể tràn đầy lực lượng.

Mặc dù cơ thể của Ngự Quỷ Sư không mạnh nhưng sức mạnh tôi truyền vào chỉ là sức mạnh linh hồn nên không có chuyện gì xảy ra.

Ám Dạ cảm nhận cơ thể một hồi rồi cất tiếng nói đầy hứng thú.

"Tuyệt quá.

Tôi chưa bao giờ cảm nhận được sự nhẹ nhõm của thể xác như vậy.

Nó giống như tôi có sức mạnh dùng mãi không hết vậy.

Ngài, ngài có thể nhận ta làm học trò không?"

Nghe vậy tôi cũng không từ chối.

"Được, ngươi có thể nhận ta làm lão sư."

"Vâng, lão sư.

Không biết lão sư xưng hô như thế nào?"

Nghe Ám Dạ nói vậy tôi thở dài mà nhìn về phía Đông.

Sau một hồi tôi cười nói.

"Hãy gọi ta là Văn Lang.

Ta muốn nhớ về một nơi tuyệt vời."

Sau một hồi thì Ám Dạ hỏi tiếp

"Dạ vâng.

Vậy ta có thể triệu hồi linh hồn tiếp theo ngay không?"



"Được, làm đi."

Được sự đồng ý của tôi, Ám Dạ nhanh chóng thi pháp.

"Nhân danh thần linh hồn.

Ta cầu xin người ban cho một linh hồn có nội tại ẩn thân."

Rất nhanh có một sợ dây mờ nhạt đứt quãng hiện ra trong không khí.

Thấy vậy tôi cũng không làm chậm trễ thêm.

"Được rồi, chúng ta đi thôi."

Nghe xong, Ám Dạ lập tức dùng tốc độ nhanh nhất mà đi theo chỉ dẫn linh hồn.

Nếu người ngoài mà nhìn thấy cảnh này sẽ nghĩ rằng chức nghiệp của cô là thần hành giả vì chỉ có cấp bậc 29 mà tốc độ lại như những mạo hiểm giả cấp độ trên 30.

Sau một hồi chạy thì chúng tôi đã đi tới một khu rừng.

Rừng chính là nơi mà nhiều mạo hiểm giả hi sinh nhất nên linh hồn trong đó cũng nhiều nhất.

Ám Dạ đứng ngoài rừng, hết nhìn mình rồi lại nhìn tôi.

"Chuyện này thật khó tin."

Tôi cười cười nói.

"Có khó tin quá không.

Cô thử liên kết với linh hồn số 1 xem."

Ám Dạ lập tức làm theo.

Ngay lập tức cô cảm nhận được mình có thể sử dụng năng lực của linh hồn số 1.

Tôi đã cho linh hồn số một kĩ năng đầu tiên là ánh sáng hủy diệt.

Kĩ năng này là một kĩ năng thiên về tốc độ ra đòn.

Ám dạ lập tức đưa tay lên.

Một tia sáng nhanh như chớp bắn ra để lại trên vài cái cây là một lỗ thủng thẳng tắp.

Ám Dạ không tin vào mặt mình mà hét lớn.

"Trời ơi.

Quá tuyệt vời."

Nhưng rất nhanh cô lại sầm mặt vì năng lượng tiêu hao quá lớn.

Tôi thấy vậy liền nói.

"Không sao đâu."

Sau đó, trong nháy mắt tôi bổ sung năng lượng cho cô bé.

Tôi sẽ biến cô bé thành tồn tại vô địch nên sẽ tìm cách giúp cô bé giải quyết mọi vấn đề.

Lần đi rừng này, tôi muốn Ám Dạ lựa chọn một linh hồn có nội tại hồn hóa.



Nội tại này không quá mạnh vì vẫn chỉ là ẩn thân.

Nó vẫn chịu công kích năng lượng bình thường ngoại trừ công kích vật lí thuần túy.

Tuy nhiên với trạng thái dung nhập với tôi thì Ám Dạ có thể phát huy toàn bộ ưu điểm của nội tại này.

Chúng tôi rất nhanh tiến sâu vào khu rừng.

Khi tới một vách đá thì Ám Dạ dừng bước.

Cô nói.

"Tôi cảm nhận được linh hồn đó đang ở quanh đây?"

Tôi dùng thần thức quan sát thì thấy một linh hồn đang bám ở vách đá.

Có lẽ đó là chấp niệm cuối cùng của anh ta.

Anh ta không muốn c·hết nên vẫn cố bám lấy sự sống cuối cùng này.

Lúc này Ám Dạ tỏ vẻ lo lắng nói.

"Lão Sư, tôi không tìm thấy linh hồn này."

Ám Dạ khá là hoang mang.

Cô nhìn rất kĩ rồi mà không thấy.

Thời gian để kí kết khế ước chỉ có một đêm.

Nếu qua đêm mà không kí khế ước thì sẽ bị phản phệ mà tụt một đại cảnh giới.

Mặc dù linh hồn khá nhiều nhưng vì trước đó Ám Dạ đã triều hội linh hồn thiên phú ẩn thân nên chúng tôi đã mất khá nhiều thời gian.

Nếu không nhanh tìm được linh hồn đó thì chắc chắn sẽ thất bại.

Vì vậy tôi lập tức nói với cô bé.

"Không cần tìm.

Linh hồn đó đang ở dưới mỏm đá kia."

Âm thanh của tôi vang lên trong đầu của Ám Dạ.

Ám Dạ nghe vậy thì nhanh chóng lại gần quan sát.

"Lão Sư, ta không thấy cái gì hết."

Lúc này tôi cũng chợt nhận ra là linh hồn kia đang ẩn thân.

Nếu không phải tôi cũng là linh hồn và có thần thức cường đại thì thực sự không thể nhìn thấy.

Tôi liền nói với Ám Dạ.

"Thả lỏng cơ thể.

Ta sẽ dung hợp đôi mắt để con nhìn rõ linh hồn kia."



"Vâng."

Rất nhanh tôi giúp cho Ám Dạ thấy được linh hồn đó.

Cô bắt đầu dùng vòng tròn ma pháp để kí khế ước.

"Ta nhân danh chúa tể linh hồn triệu hồi liên kết.

Hỡi linh hồn đang lưu lạc hãy tới đây phục tùng ta."

Một loạt dây xích màu đen phóng ra từ vòng tròn ma pháp rồi quấn lấy linh hồn người đàn ông kia.

Sau đó là hàng nghìn tiếng rì rầm như vọng về từ cõi phía xa xăm.

Sau một lúc thì thì nghi lễ cũng kết thúc.

Bên cạnh Ám Dạ đã có thêm một linh hồn nữa.

Tôi gật đầu tán thưởng rồi nói

"Để ta giúp con thay thế kĩ năng."

Tôi vung tay một cái, linh hồn kia trực tiếp vỡ vụn rồi hợp lại.

Lúc này kĩ năng của linh hồn đã được thay đổi.

Ám Dạ lập tức hỏi.

"Lão Sư, kĩ năng mới là gì vậy?"

Tôi cũng không để cô bé phải đoán già đoán non mà nói.

"Đó là khóa hồn.

Một kĩ năng giống kiểu băng phong.

Sẽ dùng lực lượng kể khóa c·hết mục tiêu.

Từ đó có thể dùng chiêu tia sáng hủy diệt để g·iết địch."

Đây là một combo cơ bản và hiệu quả.

Ám Dạ nhanh chóng thử nghiệm lên một con heo rừng đang kiếm ăn gần đó.

Một vòng tròn ma pháp hiện ra dưới chân con heo rồi sau đó là hàng trăm cái tay vươn lên giữ chặt lấy nó.

Con heo dù cố gắng vùng vậy vẫn không thể thoát ra được.

Ám Dạ thấy vậy thì vô cùng vui mừng.

"Cảm ơn lão sư.

Cảm ơn lão sư!

Ta cũng có thể cảm nhận được năng lực ẩn thân vô cùng quỷ dị kia nữa."

Nghe vậy tôi gật đầu tỏ ra mọi thứ đã trong tính toán của tôi.

"Mau thử đi."

"Vâng."

Vậy là Ám Dạ tiến hành ẩn thân.

Quả nhiên năng lực đó vô cùng đặc biệt.

Nếu không phải người chuyên tu năng lực đặc thù thì rất khó nhận ra.