Ảnh Giới

Chương 81: . Mẫu Nhi Song Sát



Chương 81. Mẫu Nhi Song Sát

Vậy là đã rõ. Ở đây không ngờ lại có một cặp mẫu nhi song sát.

Thông thường khi người phụ nữ c·hết trong lúc mang thai mà oán khí lớn sẽ sinh ra quỷ mẫu.

Nhưng nếu lúc đó người mẹ lại sinh con nhưng mẹ con lại không được đoàn tụ.

Lúc này oán khi xung thiên sẽ sinh ra Mẫu Nhi Song Sát.

Bình thường mẹ con mỗi người sẽ chiếm một mảnh đất riêng để tu luyện.

Nhưng một khi đã tu luyện thành thì cả hai có thể hợp lại.

Sức mạnh lập tức tăng lên gấp bội.

Tôi chợt rùng mình khi nhớ ra.

Tất cả những n·gười c·hết ở ngôi làng đều là một mẹ, một con.

Mặc dù đứa con vẫn còn trong bụng nhưng thực sự khi đó năng lượng linh hồn đứa trẻ mới cường đại nhất.

Đứa trẻ thường tu theo hướng thể tu còn bà mẹ sẽ theo hướng hồn tu.

Khi kết hợp lại sẽ sinh ra Mẫu Nhi Song Sát sức mạnh ngang ngửa triển linh cảnh.

Cũng may hiện hai kẻ này vẫn chưa thành hình.

Nếu để nó ăn vài người phụ nữ đang có thai nữa thì không biết điều gì sẽ diễn ra.

Tuy nhiên dù chưa thành hình thì lực lượng của hai mẹ con này cũng quá mạnh.

Tôi cố gắng phát động cuốn tranh để vây hãm hai mẹ con họ nhưng không thể.

Dường như lần trước vây hãm báo tinh nó đã tốn rất nhiều linh lực.

Lúc này, quỷ nhi kia đã đối đầu với hai người Hỏa Phụng và Lạc Lạc.

Nó dùng tay không chống đỡ kiếm và trường tiên Hỏa Phụng và Lạc Lạc mà không tỏ ra đau đơn chút nào.

Còn ma nữ kia thì tôi không thấy bóng dáng nó đâu.

Bỗng một thân ảnh vụt qua phía sau lưng làm tôi lạnh tóc gáy.

Khi tôi quay lại thì ma nữ kia đã ngay phía sau.

Nó nở nụ cười quỷ quái kèm một câu nói



“chào phu quân.”

Rồi nó hóa thành một luồng huyết vụ ập về phía tôi khiến tôi không thể né tránh.

Luồng huyết vụ này đẩy ngã tôi rồi nhanh chóng cô đặc như hồ mà bao trùm cả cơ thể tôi.

Một mùi h·ôi t·hối nhầy nhụa khiến tôi cảm thấy buồn nôn.

Tôi có cảm tưởng mình đang nằm trong một đống bùn nhưng do xác người phân hủy thành vậy.

Những bong bóng khí cứ to dần rồi nổ đến bụp.

Một khuôn mặt nhão nhoét ngoi lên từ đống bùn rồi dần dần áp sát mặt tôi.

"Vị ca ca này có muốn có con với ta không."

Nói rồi nó bắt đầu thè lưỡi liếʍ mặt tôi.

Thực sự lúc này cái đó của tôi dù cho có được kí©h thí©ɧ cũng không thể nào lên được.

Tôi cố vùng vẫy nhưng cả cơ thể như dính chặt vào mặt băng.

Cái mặt quỷ kia lại nói

"Nếu ca ca không thể làm cha con của ta thì ta sẽ ăn đại ca rồi biến ngươi thành con của ta nhé."

Thật là tởm lợm.

Tôi dùng hết sức bình sinh nhưng vẫn chỉ như con chuột trong kéo dính.

Càng vùng vẫy thì càng dính chặt.

Con ma nữ liếʍ trán tôi, rồi xuống môi tôi, rồi vành tai rồi cổ.

Tiến dần, tiến dần xuống dưới.

Tôi có cảm giác mình đang bị hấp diêm vậy.

Nếu con ma nữ này để hình dáng trước khi c·hết thì tôi còn có chút hứng thú nhưng bây giờ nó chỉ là một con ma với cái mặt đầy lỗ.

Chốc chốc lại có cái bóng khí to dần rồi p·hát n·ổ đến "bụp".

Lâu lâu lại có con ròi rơi ra từ mấy cái lỗ đó xuống người của tôi.

Tôi liều mình cấp tốc suy nghĩ.



Chợt nhìn thấy cân thương kiếm ở gần đó.

Tôi đưa tay thu nó vào viên đan tu la.

Tôi mỉm cười thầm nghĩ.

"Lần này thì máy c·hết với bố."

Tôi vận dụng thủy thật di chuyển viên đan tới chỗ ngực tôi.

Nơi con ma nữ kia đang liếʍ láp.

Ánh mắt con mà nữ nhìn về phía trái tim của tôi một cách thèm thuồng.

Quả nhiên ma quỷ làm gì có hứng thú với vẻ đẹp trai của tôi.

Nó há to miệng đầy răng nhọn ra.

Cái lưỡi giờ không còn mềm mại mà như hóa thành một mũi tiêm.

Nó toan cắm vào tim tôi hút máu thì Một thanh kiếm xuyên qua ngực tôi lao thẳng ra, xuyên qua não con ma nữ.

Con ma nữ chỉ có thể rú lên một tiếng.

"Aaa! Đáng c·hết."

Đám huyết dịch đang bùa vây tôi từ từ tan dã.

Tôi ngồi đó không ngừng thổ huyết.

Mặc dù cơ thể này là do tôi ngưng tụ ra, nhưng khi bị tổn thương thì tôi vẫn biết đau, vẫn là tổn thương thực chất chứ nó không hoàn toàn là một chiếc túi da.

Chỉ là dù thân thể tan ra tôi vẫn sẽ không c·hết vì linh hồn cường đại mà thôi.

Nhìn con ma nữ đang rít gào vì đau đơn, từng mảng nhầy nhụa như bùn trên mặt con ma nữ dần dần rớt xuống mặt băng phát ra âm thanh xèo xèo như axit.

Nó đưa khuôn mặt một bên nhão nhoét, một bên còn xương trắng với còn mắt trợn trừng nhìn về phía tôi rít gào.

"Ngươi ... Ngươi! Phải c·hết."

Rồi nó lao tới phía tôi.

Tôi vội móc trong túi ra một đám linh phù.

Mặc kệ là phẩm giai, đặc tính.



Tôi đều kích hoạt ném về phía ma nữ.

Giường như nó cũng đã b·ị t·hương nặng sau công kích bất ngờ của tôi nên nó không thể né tránh.

Những tiếng âm ầm vang lên không ngớt cùng tiếng rít gào.

Con tiểu quỷ nghe vậy càng diên cuồng hơn.

Nó không ngừng dùng móng vuốt sắc bén và răng nhọn t·ấn c·ông khiến Hỏa Phụng và Lạc Lạc b·ị t·hương.

Mà công kích của họ lại không thể làm gì con quỷ nhi kia.

Nó gần như có kim thân bất hoại trước k·hông k·ích của họ.

Thậm chí công kích của nó còn khiến v·ũ k·hí của họ xuất hiện những hư tổn có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Nhưng khi thấy tôi bị nguy hiểm thì Hỏa Phụng cũng nhanh chóng đưa ra quyết định.

"Lạc Lạc, tốc độ của ngươi nhanh mau đi cứu Hoàng Thao.

Để ta ngăn cản con nghiệt súc này."

"Dạ, tỉ nhớ phải cẩn thận đó."

Nói rồi Lạc Lạc nhanh chóng rời đi.

Hỏa phụng tung toàn lực phát động trường tiên toàn lực t·ấn c·ông nhưng tốc độ của con quỷ nhi kia còn nhanh hơn.

Nhanh chóng né tránh rồi lao về phía Lạc Lạc.

Nó cũng muốn ngăn cản chúng tôi hợp lực tiêu diệt mẹ của nó.

Lạc Lạc vội hô lớn.

"Tỉ mau đi cứu Hoàng Thao.

Để muội ngăn cản nó cho."

Nói xong, Lạc lạc tung ra một chiêu phong ngục.

Một cơn gió xoáy bao bọc lấy con quỷ nhi.

Đây là một chiêu thức vô cùng tiêu tốn linh lực.

Thông thường chỉ có cảnh giới hóa thần mới có thể thi triển.

Nguyên lí của nó là tạo ra một vùng chân không để giam cầm đối thủ.

Nghe thì đơn giản nhưng áp lực của không khí xung quanh áp lên vùng chân không đó lớn cỡ nào chứ.

Cũng may linh căn hệ phong có thể tạm thời không chế không khí xung quanh.