Hoàng Tư Vũ ở trong ngực anh cảm nhận được cả người anh đang run lên, anh vốn dĩ là người thừa kế của tập đoàn Mạnh Thị, thái tử gia của nhà họ Mạnh cao quý không ai sánh bằng giờ phút này lại đang nỉ non cầu xin cô. Anh nói anh sợ, sợ cô bỏ lại anh mà đi, trái tim cô vừa đau nhói lại vừa cảm thấy ngọt ngào tựa như được một dòng nước ấm bao bọc lấy. Hoàng Tư Vũ cảm thấy mọi chuyện mà cô đã làm giờ phút này đều đáng giá, bởi vì người đàn ông này xứng đáng để cô trao trái tim mình cho anh, cánh tay mảnh khảnh nhẹ ôm lấy anh, giọng cô dịu dàng mềm mại.
- Yên tâm, em sẽ không để anh một mình.
Nghe được lời hứa hẹn của cô, cảm nhận được vòng tay ấp ám của cô đang ôm lấy mình Mạnh Vũ Thần khẽ cúi đầu, trong lúc cô còn chưa phản ứng lại anh đã đặt lên môi cô một nụ hôn, nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại mang theo nhớ nhưng cùng khát khao đè nắn từ trong tận đấy lòng.
Đây là lần đầu tiên anh hôn cô khi cô tỉnh táo, Mạnh Vũ Thần không dám làm càng rất nhanh liền tách ra. Hoàng Tư Vũ trì độn vài giây sau đó cô nở một nụ cười dịu dàng kéo lấy cổ áo anh, lần nữa môi chạm môi lại là do cô chủ động Mạnh Vũ Thần không khắc chế bản thân nữa anh siết chặt eo cô mãnh liệt hôn xuống, nụ hôn càng lúc càng sâu, ngọt ngào tựa như đường mật làm lòng người tan chảy.
Một lúc sau Ana được gọi lên phòng, Mạnh Vũ Thần bế cô sang phòng cách vách. Sau khi tiến hành kiểm tra, ngoài việc cơ thể lâu ngày không vận động, cùng với dạ dày có chút vấn đề thì không có gì bất thường, cả biệt thự ai ai cũng vui mừng đến phát khóc. Hoàng Minh Lễ nhào đến ôm chầm lấy cô vùi đầu vào vai cô khóc như một đứa trẻ, Hoàng Tư Vũ đưa tay vỗ tấm lưng đang run lên của cậu.
- Chị, thật may, thật may chị không có bỏ lại em.
Khoé mắt Hoàng Tư Vũ cũng cay xè, con người cô nói tuyệt tình lãnh đạm lục thân không nhận cũng đúng, nói cô coi trọng tình thân cũng chẳng sai. Đối với nhà họ Hạ xét về huyết thống là người thân của cô nhưng cô lại muốn đuổi cùng giết tận bọn họ, đối với sư phụ và những người này cùng cô không chút máu mủ nhưng cô lại lưu luyến sự ấm áp của họ nguyện ý đem họ trở thành người thân. Thế giới này đã từng đối xử với cô rất tàn nhẫn nhưng hiện tại cũng đã bù đắp lại cho cô rất nhiều thứ.
- Ngoan, về sau bất kể thế nào chị cũng sẽ không bỏ lại em.
- Chị hứa rồi đó, bất kể chị đi đến nơi nào thiên đường hay địa ngục em cũng sẽ đi theo chị.
Những ngày qua Hoàng Minh Lễ biết bản thân không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài, cậu cũng rõ hơn ai hết nếu không phải chị gái còn nằm ở đó, nếu không phải chị ấy vẫn còn hơi thở, nếu như chị ấy thực sự không còn thì có lẽ cậu cũng nguyện ý đi theo chị, cho dù điều đó trái với mong muốn của chị gái cậu đi chăng nữa. Bởi lẽ cậu không có dũng khí sống tiếp một mình trên thế giới này, nỗi đau mất đi người thân cậu đã ném trải qua hai lần, cậu còn có thể đứng được ở nơi này vì lúc đó còn có chị, nếu một ngày chị cũng đi ai sẽ đứng cùng cậu, ai sẽ kéo cậu ra khỏi bóng tối, sẽ chẳng có ai cả, như vậy cậu thà rằng mình đi cùng chị ấy.
- Được.
Hoàng Tư Vũ không phản bác lời của Hoàng Minh Lễ càng không ngăn cản hay trách cứ cậu không nên nói ra những đều như vậy. Cô sản khoái đồng ý cùng Hoàng Minh Lễ nhưng không phải là đồng ý để cậu đi chết cùng mình, mà cô sẽ không bao giờ để chuyện tương tự như thế này xảy ra lần nữa. Hoàng Tư Vũ cô không những sống mà còn phải sống trăm tuổi, sống một cuộc đời hạnh phúc hơn bất kỳ ai.
Bên này sau khi Trịnh Trí Minh và Lương Văn Thao nhận được cuộc gọi video của cô, nhìn thấy cô bình bình an an ngồi trước mặt họ, cho dù cách một cái màn hình người đàn ông trên đầu đã hai thứ tóc cũng không kèm nỗi mà rơi nước mắt nghẹn ngào.
- Cô chủ.
- Làm mọi người lo lắng rồi, chuyện bên nhà họ Hạ thế nào rồi.
Trịnh Trí Minh đưa tay lau nước mắt vừa nghe cô nói liền ra hiệu cho Lương Văn Thao nảy giờ vẫn im lặng đứng ở bên cạnh tiến lên báo cáo tình hình cho cô. Khoảnh khắc nhìn thấy cô trái tim Lương Văn Thao như được hồi sinh từ trong băng lạnh.
- Cô chủ.
Hoàng Tư Vũ mỉm cười với Lương Văn Thao, chuyện ngày hôm đó anh ta muốn đưa cô rời đi Mạnh Vũ Thần cũng đã nói cho cô biết. Trong trường hợp không xác định rõ thân phận của anh, Lương Văn Thao vẫn chấp nhận mạo hiểm đối đầu với anh cũng đủ thấy anh ta thật sự trung thành. Hoàng Tư Vũ đã không còn là Ella sát thủ đầu bảng lạnh lùng sắt đá nữa, hiện tại cô đã mở lòng hơn, thay đổi suy nghĩ của chính mình cho nên cô vô cùng trân trọng tấm lòng của bọn họ, cũng sẽ không ngần lại thể hiện sự cảm kích của mình.
- Thời gian qua vất vả cho anh rồi.
- Chỉ cần cô chủ bình an tôi không có gì vất vả cả.
Sau đó Lương Văn Thao báo cáo lại những chuyện đã xảy ra trong những ngày này. Đầu tiên là chuyện Hạ Văn trong ngày đầu năm mới về nhà họ Hạ quậy một trận gà bay chó sủa khiến cho vợ của Hạ Chương tức đến ngất tại chỗ. Tiếp đó là việc Hạ Tuấn không biết vì sao đắt tội với bang Độc Xà bị đánh cho phải vào viện cấp cứu. Trong đêm đó tập đoàn nhà họ Hạ lại chuyển ra ngoài 100 tỷ mà người nhận lại là phòng thí nghiệm của hoàng thất. Hoàng Tư Vũ nghe tới đây thì khẽ nhíu mày, kẻ keo kiệt như Hạ Chương vì sao lại chi ra một số tiền lớn như thế chỉ để đổ vào phòng thí nghiệm.
- Hoàng thất còn có phòng thí nghiệm.
- Vâng là viện nghiên cứu y học cổ sản xuất một vài loại thuốc cũng có danh tiếng trên thị trường.
Hoàng Tư Vũ khẽ nhịp ngón tay xem ra cô nên điều tra về phòng thí nghiệm kia một chút, cô có cảm giác đó sẽ là chiếc chìa khoá mở ra mọi thứ mà cô muốn biết.
- Tra một chút về phòng thí nghiệm đó cho tôi.
- Vâng thưa cô chủ.
Trịnh Trí Minh thấy Lương Văn Thao báo cáo xong thì lên tiếng hỏi cô.
- Cô chủ kế hoạch khi trước chúng ta có tiến hành tiếp không, người của chúng ta báo về, công ty Vạn Phúc do Hạ Văn Đào nắm giữ thực chất không hề sản xuất linh kiện, bọn họ nhập khẩu linh kiện kém chất lượng từ nước ngoài sau đó dán nhã chính hãng phân phối ra ngoài. Có rất nhiều sự cố cháy nổ ô tô xảy ra do chập mạch linh kiện từ tủ lạnh mini được gắn trên xe, những tủ lạnh này tuy do một công ty khác sản xuất nhưng lĩnh kiện đều là do công ty Vạn Phúc cung cấp. Bọn họ khiến cho mấy công ty kia đội nồi còn mình thì dửng dưng như thể không liên quan gì đến họ. Những công ty kia sợ bối cảnh của nhà họ Hạ chỉ có thể cắn răng đứng mũi chịu xào.
- Tiếc lộ tin này cho truyền thông đi.
- Vâng thưa cô chủ.
Cả Trịnh Trí Minh Và Lương Văn Thao đều là những con cáo trên thương trường, bọn họ rõ hơn ai hết sức mạnh của truyền thông. Chỉ cần khuấy chuyện này lên càng lớn, càng thu hút dư luận thì cho dù nhà họ Hạ có chỗ dựa là hoàng thất đi nữa cũng sẽ bị rơi vào tầm ngắm của chính phủ, còn chưa kể chính phủ bao nhiêu năm qua vẫn luôn đề phòng hoàng thất. Hạn người như Hạ Chương cách trừng phạt tốt nhất chính là để ông ta chứng kiến những thứ mà ông ta coi trọng từ từ bị phá nát, tuột khỏi tầm tay mình như vậy mới khiến ông ta đau đớn được. Lần này có thế nào đi nữa bọn họ nhất định sẽ giật rụng một trong những cái răng của nhà họ Hạ, giật cho đến khi nào Hạ Chương không còn cái răng nào nữa nhìn ông ra đau đớn đến không thể làm được gì, sau đó mới kết liễu ông ta.