Hắn ta vẫy tay cô vào, lại nhìn sang Vân Hi và người đàn ông đi phía sau. Nhưng cũng không quan tâm nhiều.
Trần tổng nhìn Bạch Gia Thi, quả đúng như lời Tô Nguyệt nói, rất đẹp, đẹp tới mức làm con người ta không thể rời mắt.
Bạch Gia Thi vừa tiến lại gần liền bị Trần tổng kéo tay ngồi xuống bên cạnh, ông ta cười biến thái, vừa định đặt tay lên đùi thì bị Bạch Gia Thi bẻ ngược cánh tay lại, cô đứng lên tát hai cái thật mạnh vào mặt ông ta, hai bên má trở nên xưng vù.
Ông ta kêu lên đau đớn, đỡ một tay ôm má, một tay chỉ thẳng vào Bạch Gia Thi gầm lên:
"Con tiện nhân chết tiệt, đã ngủ với biết bao nhiêu thằng đàn ông rồi còn giả vờ băng thanh ngọc khiết, cái mùi hồ ly trên người mày cách xa ba ngàn dặm vẫn ngửi thấy được! Con hát rẻ tiền như mày được tao chọn trúng đã là phúc phần rồi!"
Bạch Gia Thi cười nhạt, cô lùi về phía sau, đưa một tay ra phòng thủ trước ngực, một tay đưa thẳng ra phía trước, chân trái làm điểm trụ, chân còn lại nhấc lên rồi đá mạnh một cái...
Bạch Gia Thi thu chân về, tuy rằng khuôn mặt cô không chút biểu cảm nhưng chân phải của cô rất đau, thân thủ của nguyên chủ này cũng quá yếu đi, về nhà phải tăng cường rèn luyện!
"Thứ ba, căn cứ vào những gì mà tôi điều tra được thì quản lí Nghiêm Quân của quý công ty đã lợi dụng tư quyền ép buộc thân chủ của tôi kí các dự án, thân chủ tôi nửa phân cũng không liên quan!"
"Cuối cùng, tổn thất dự án của quý công ty không có liên quan gì đến thân chủ tôi, thân chủ tôi chỉ là tự vệ cá nhân, nếu bồi thường cùng lắm là bồi thường tiền thuốc men."