Ảnh Hậu

Chương 26: Một nghìn tấm thẻ người tốt



Editor: Hy

Lúc Chương Nhiễm Nhiễm đến studio, không ngoài ý muốn khi bị mọi người vây quanh.

Lữ Việt giống như một Tiểu Long Nữ không liên quan tới khói lửa nhân gian, gần như đối với tin đồn hoàn toàn không biết gì cả, như cũ chỉ quan tâm quay phim, cảnh quay buổi sáng là Chương Nhiễm Nhiễm và sư phụ của mình, còn có cảnh của Tân Dĩ Nguyên nữa, Tân Dĩ Nguyên xụ mặt, dường như có thể phát tác bất cứ lúc nào, Chương Nhiễm Nhiễm tự biết mình đã làm liên lụy cậu ta, cũng vô cùng xấu hổ, suy nghĩ chờ sau khi quay xong sẽ nói xin lỗi với cậu ta.

Liễu Trạch cũng theo tới tổ phim, chị ta thậm chí Chương Nhiễm Nhiễm không giỏi giao tiếp, giống như một bông hoa hồ điệp bay tới bên trái bên phải giúp Chương Nhiễm Nhiễm nói chuyện.

Không ngờ tới lúc quay xong, đúng lúc gặp Triệu Vân Băng và Ninh Phẩm Đông đến, Tân Dĩ Nguyên trực tiếp đi đến bên cạnh Triệu Vân Băng, lạnh giọng nói: "Cô làm như vậy thì thú vị lắm sao?"

Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

Triệu Vân Băng đang ngồi ở trên ghế xem kịch bản, nghe vậy ngẩng đầu nhìn cậu ta: "Cái gì?"

Tân Dĩ Nguyên: "Cô không cần phải làm bộ làm tịch chứ? Mấy tấm hình kia rõ ràng là do người nội bộ chụp."

Triệu Vân Băng nghĩ một lúc, mới nói: "Anh nói là chuyện xấu của anh và Chương Nhiễm Nhiễm? Cái đó và tôi thì có quan hệ gì? Tôi phạm sai để cho Chương Nhiễm Nhiễm nhiều lần ngã vào nước lạnh, chuyện này tôi biết. Nhưng chuyện xấu của hai người và tôi không quan hệ, tôi cũng không cần phải làm như vậy."

Tân Dĩ Nguyên mặt lạnh nói: "Cái hình kia ngoài cô ra thì còn ai có thể chụp chứ?"

Triệu Vân Băng: "Thứ nhất, nếu như chính anh không giơ tay sờ trán Chương Nhiễm Nhiễm, cũng sẽ không bị chụp. Thứ hai, lúc ấy xung quanh có không ít người, tại sao lại nhất định là tôi chụp?"

"Lúc ấy là tôi muốn xem nhiệt độ ở trán của chị ta!" Tân Dĩ Nguyên bực tức nói, "Đã có thỏa thuận giữ bí mật, nhân viên làm việc không thể mang điện thoại, chỉ có diễn viên có thể mang, chụp ảnh không thể nào là người khác được."

Triệu Vân Băng: "Tóm lại không phải là tôi."

Chương Nhiễm Nhiễm: "Tân Dĩ Nguyên, bây giờ không được làm ồn ào không cần thiết..."

Có phải Triệu Vân Băng hay không thật ra thì bắt được cũng vô dụng, bây giờ lời đồn đã sinh ra, chuyện quan trọng nhất vẫn là giảm bớt những ảnh hưởng của nó.

Tân Dĩ Nguyên nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, hít sâu một hơi, quay người đi.

Chương Nhiễm Nhiễm không xa không gần theo sát phía sau, nói: "Xin lỗi, làm liên lụy đến cậu."

Tân Dĩ Nguyên không nói chuyện, chợt quay đầu nhìn cô một hồi, vừa giận hừng hực mà thẳng bước đi.

Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

Liễu Trạch đi tới, đang muốn nói chuyện với Chương Nhiễm Nhiễm, vốn là một mực ngồi ở bên cạnh, Ninh Phẩm Đông đối với việc hai người cãi lộn hoàn toàn không để ý đến, bỗng nhiên tháo kính râm xuống.

Ninh Phẩm Đông nhìn Liễu Trạch: "Đây không phải là Liễu đại lợi hại sao."

Liễu Trạch sững sờ: "Ôi trời, Phẩm Đông, đã lâu không gặp."

Ninh Phẩm Đông: "Là rất lâu không gặp rồi."

Nói xong chị ta lại mang kính râm đeo trở lại.

Liễu Trạch nhếch mép một cái, cùng Chương Nhiễm Nhiễm đi tới bên kia, Chương Nhiễm Nhiễm hoang mang nói: "Chị quen với chị Phẩm Đông sao?"

Liễu  Trạch nói: "Bạn học đại học."

CHương Nhiễm Nhiễm mở to hai mắt nhìn: "Không phải chị học luật sao?"

"Vậy thì sao, không phải chính em cũng học giáo dục nhân văn đấy sao. Em còn không biết à? Cái vòng tròn luẩn quẩn này chủ yếu là nhìn mặt để nói chuyện. Ninh Phẩm Đông hồi học đại học chính là hoa khôi của trường, bị Tinh Thám khai thác cũng là rất bình thường mà." Liễu Trạch nói, "Nhưng chị cùng cô ta quan hệ quá bình thường, quen sơ sơ thôi."

Chương Nhiễm Nhiễm gật nhẹ đầu, cũng không còn tâm tư nào mà buôn chuyện.

Chương Nhiễm Nhiễm ủ rũ trở lại khách sạn, kết quả phát hiện tiếng vang của chuyện này khá lớn, truyền thông lân cận và địa phương đều chạy đến muốn chặn cô lại, kết quả vừa vặn bắt gặp Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên một trước một sau trở về khách sạn.

Qủa thật là một trận ồn ào.

Tiểu Tình và trợ lý của Tân Dĩ Nguyên phải mất hết sức lực mới đẩy được những ký giả kia ra, để cho Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên bình an trở lại khách sạn, vừa mới đi vào, đúng lúc gặp Liễu Trạch vừa gọi điện thoại vừa đi về hướng bên này, dáng vẻ muốn đi tới đón cô, thấy cô trở về, Liễu Trạch vội vàng cúp máy: "Làm chị sợ muốn chết, sáng nay chị dậy muộn, nhìn thấy tin tức kia lại nghe thấy em đi quay phim rồi, thực sự là..."

Tân Dĩ Nguyên sậm mặt đi vào thang máy cách xa Liễu Trạch và Chương Nhiễm Nhiễm, đến tầng 18, thang máy đinh một tiếng rồi mở ra, đúng lúc Kha Việt và Lâm Ngưỡng đứng ở phía ngoài.

Tân Dĩ Nguyên sững sờ: "Thầy..."

Lâm Ngưỡng đi tới, không hiểu sao Tân Dĩ Nguyên lại có chút chột dạ.

Tin tức chết tiệt...

Tân Dĩ Nguyên lập tức làm ra vẻ bề ngoài trung thành: "Thầy, em và Chương Nhiễm Nhiễm trong sạch!"

Lâm Ngưỡng cười nhìn cậu ta một cái, lắc lắc cái cằm để cho cậu ta cùng đi với mình.

Chương Nhiễm Nhiễm và Liễu Trạch cũng trở về gian phòng của mình, đang làm việc chuẩn bị viết một bài PR tương đối xác đáng để post lên Weibo, hơn nữa là không phải còn phải hỏi Lâm Ngưỡng một chút...

Liễu Trạch vẫn còn cùng đoàn đội PR gọi điện thoại, Chương Nhiễm Nhiễm tiện tay lướt Weibo một chút, phát hiện nổ tung.

Ừm? Không phải bên Hướng Tư Nhạc lại làm loạn yêu sách gì chứ?

Nói cái gì, cô cùng Lâm Thì Tập cũng có một chân???

Chương Nhiễm Nhiễm nín thở mở ra, phát hiện Tân Dĩ Nguyên post Weibo còn tag chính mình.

Tân Dĩ Nguyên: Lâm Ngưỡng, Chương Nhiễm Nhiễm, thầy, sư nương, em thực sự là oan ức [ rơi lệ ][ rơi lệ ][ rơi lệ ] không thể nhìn ảnh để nói chuyện [ tức giận ][ tức giận ][ tức giận ]

Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

Mặc dù cô biết hình tượng quần chúng của Tân Dĩ Nguyên là em trai nhỏ nhà bên gì gì đó, nhưng phong cách Weibo và bản thân rõ ràng không thích hợp, quả thực giống với Lâm Thì Tập cùng là tập đoàn lừa đảo cả... Còn làm bộ tội nghiệp gọi cô là sư nương...

Nhất là các bình luận phía dưới của các chị gái fans hâm mộ, hiển nhiên ngay từ đầu các cô ấy đã không tin cái gọi là scandal kia, giờ phút này thấy Tân Dĩ Nguyên làm sáng tỏ, tất cả đều nhao nhao biểu tình bản thân tin tưởng Tân Dĩ Nguyên, tức giận mắng Tả Thị vô liêm sỉ, cũng có không ít người ở trong tối châm biếm Hướng Tư Nhạc cùng bản thân Chương Nhiễm Nhiễm kéo lẫn nhau, lại còn mưu toan đem Tân Dĩ Nguyên dụ dỗ quả thực là cực kỳ vô liêm sỉ.

Cũng có một ít người biểu thì cái gì mà thầy và sư nương, thật sự là quá dây mơ rễ má rồi, có một ít cảm giác của một gia đình ba người.

Một nhà ba người???

Chương Nhiễm Nhiễm bẻ ngón tay tính toán một chút, không phải cô so với Tân Dĩ Nguyên lớn hơn 2 tuổi sao...!

Lâm Ngưỡng cũng chia sẻ cái cái Weibo này.

Lâm Ngưỡng: Ngoan nào, sư nương của con nhận được điện thoại của tổ nhân vật nam chính gọi đến cũng đều chủ động đưa điện thoại cho thầy nghe, thầy biết.

Liễu Trạch vỗ tay cười to: "Được, tốt! Không hổ là Lâm Ngưỡng và con hồ ly Kha Việt kia, chuyện lớn như vậy, hai cái Weibo nhẹ nhàng liền giải thích xong, còn thuận tiện làm bẩn tay Hướng Tư Nhạc, đem chuyện trước kia của em giải quyết —— cùng tổ nhân vật nam chính, ngoài trừ hắn ta ra thì còn có ai?"

Chương Nhiễm Nhiễm nhìn chằm chằm vào cái Weibo kia trong chốc lát, nói: "Anh ấy... Bây giờ đang ở đâu?"

Liễu Trạch: "Em hỏi Lâm Ngưỡng? Làm sao chị biết, có lẽ  ở trong phòng của hắn thì sao?"

Chương Nhiễm Nhiễm đứng lên đi ra ngoài, Liễu Trạch nói: "Chương Nhiễm Nhiễm."

Liễu  Trạch luôn luôn gọi cô là Nhiễm Nhiễm, lúc này gọi cả họ và tên trông rất nghiêm túc, Chương Nhiễm Nhiễm dừng lại, mờ mịt nhìn về phía Liễu Trạch.

Liễu Trạch: "Khả năng mùa xuân năm sau chị muốn kết hôn cùng Chu Hạo."

Chương Nhiễm Nhiễm không ngờ tới chị sẽ nhắc tới cái này, lúc này mắt choáng váng.

Ngược lại cô biết Liễu Trạch có một người bạn trai là luật sư tên là Chu Hạo, hình như là bạn học đại học năm đó của Liễu Trạch, về sau một lần họp lớp nào đó gặp lại nhau sau đó liền ở cùng nhau, nhưng mà Liễu Trạch quá bận rộn sự nghiệp, hai người dường như gặp nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, mà Liễu Trạch lại có một thời gian rất dài không có nhắc tới anh ta, Chương Nhiễm Nhiễm suy đoán có lẽ hai người đã chia tay rồi, cũng không dám hỏi nhiều.

Kết quả lại là sắp kết hôn.

Chương Nhiễm Nhiễm vô ý hỏi: "Vì sao?"

Liễu Trạch không hiểu mà nhìn cô: "Cái gì vì sao? Bọn chị cũng đã quen nhau 4, 5 rồi, trước kia hai người bận rộn công việc cho nên mới như vậy, hiện tại công việc luật sư của anh ấy ở sở sự vụ phát triển cũng tốt, nghệ sĩ dưới quyền mà chị lo lắng nhất ——là em, sự nghiệp cũng đã đi vào quỹ đạo rồi, thời gian trước bọn chị thương lượng một chút, đều cảm thấy đây là thời điểm tốt để kết hôn."

Ngay cả như Chương Nhiễm Nhiễm kinh nghiệm yêu đương cũng không có lại mê mệt phim thần tượng cho thiếu nữ, đối với thái độ nhân sinh của Liễu Trạch "Thương lượng một chút cảm thấy đây là thời điểm để kết hôn" vô cùng khó hiểu: "Nhưng mà...Hai người ngay cả gặp mặt cũng rất ít gặp mặt..."

Liễu Trạch nói: "Chị sống đến tuổi này rồi, đối với tình yêu không còn ôm bất cứ hi vọng gì rồi."

Chương Nhiễm: "..."

Chị ấy rõ ràng mới chỉ 32...

Liễu Trạch nói tiếp: "Kinh nghiệm nhiều năm nói cho chị biết, tình yêu là hư vô mờ mịt, hai người phù hợp mới là điều quan trọng nhất —— đây chính là chuyện mà chị muốn nói với em, có đôi khi lòng rung động chỉ trong nháy mắt mà thôi, vô cùng đơn giản dễ dàng, nhưng mà đối phương lại thực sự không thích hợp với em, chị hi vọng chính em suy nghĩ kĩ một chút. Mặc dù chị luôn luôn nói, hi vọng em và Lâm Ngưỡng có thể trở thành sự thật, nhưng chị cũng hi vọng em đừng động lòng trước với hắn ta."

Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ nhìn Liễu Trạch, cô có lẽ nên phản bác, ít nhất là một câu, em không có động lòng đối với Lâm Ngưỡng, thế nhưng cô thực sự không giỏi nói dối với người quen.

Liễu Trạch cười cười: "Đừng nhìn chị khủng hoảng như vậy, chị là người đại diện của em, không phải là mẹ của em. Nhưng mà, cứ coi như là mẹ của em thì có lẽ cũng không quản được em thích người như thế nào, việc này quá chủ quan rồi."

"Nhưng mà, Lâm Ngưỡng là một người rất tốt." Chương Nhiễm Nhiễm nhỏ giọng nói, "Anh ấy..."

"Đương nhiên hắn là người tốt, các điều kiện phương diện đều ưu tú, đối xử với em cũng không tệ." Liễu Trạch vỗ bả vai cô, "Chị chỉ là lo lắng cho em, em đó, thật sự có lúc đầu óc bị thiếu nơ ron, bây giờ em thích hắn, nhỡ may hắn không thích em thì làm sao bây giờ? Hắn là người rất có tinh thần hợp đồng, hai người hiện tại là yêu đương hợp đồng, hắn bảo vệ em là chuyện dĩ nhiên, nếu một ngày hiệp ước kết thúc, em sẽ rất đau lòng."

Vôn là Chương Nhiễm Nhiễm phải xông ra, nghe vậy lại có chút ủ rũ: "Vâng."

Liễu Trạch: "Được rồi, đi tìm Lâm Ngưỡng đi."

Chương Nhiễm Nhiễm có chút hoang mang, Liễu Trạch nói: "Nhìn chị làm gì? Cũng không phải là muốn em đi thổ lộ, là bảo em đi nói lời cảm ơn."

Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

Cô nhếch mép một cái, đi chậm ra khỏi phòng, một đường tìm được phòng của Lâm Ngưỡng, vừa vặn gặp Kha Việt và Tân Dĩ Nguyên đi tới.

Kha Việt vừa thấy cô liền nói: "Cái Weibo kia cô đừng share, chỉ cần like là được rồi."

Chương Nhiễm Nhiễm gật nhẹ đầu: "Ừ."

Tân Dĩ Nguyên liếc cô một cái, lại cúi đầu mở điện thoại ra xác nhận một chút, vô cùng bất mãn nói: "Cô đang làm gì vậy? Lại không trở về đóng lại cho tôi."

Chương Nhiễm Nhiễm: "Hả? Tôi quên mất... Tí nữa trở về rồi đóng."

Kha Việt bỏ tay trong túi áo, lành lạnh nhìn Chương Nhiễm Nhiễm: "Cô tìm Lâm Ngưỡng?"

Chương Nhiễm nhiễm: "Đúng... Muốn nói cảm ơn."

Cô luôn cảm thấy Kha Việt sẽ không mở ra, nhưng cũng may Kha Việt thở dài nói: "Đi thôi, đúng rồi, cô đi khuyên cậu ta, để cho cậu ta nhận phim của Rachel."

"Tôi?" Chương Nhiễm Nhiễm hoàn toàn không có cảm giác mình có thể làm động Lâm Ngưỡng, vô cùng kinh ngạc.

Kha Việt: "Ừ. Thử xem."

Chương Nhiễm Nhiễm đột nhiên cảm thấy trọng trách đặt trên vai rất nặng, gật đầu, gõ cửa phòng Lâm Ngưỡng, Kha Việt và Tân Dĩ Nguyên trực tiếp đi.

Lâm Ngưỡng mở cửa phòng liền thấy Chương Nhiễm Nhiễm thấp thỏm không yên đứng ở trước cửa, anh cũng không ngoài ý muốn: "Muốn vào không?"

Ừm..., vào phòng của Lâm Ngưỡng, mặc dù là phòng khách sạn...

Chương Nhiễm Nhiễm: "Có tiện không?"

Lâm Ngưỡng trực tiếp mở cửa, quả nhiên bên trong không có gì đặc biệt, tổ kịch đặt ở phòng trong, đi vào phòng thứ nhất là phòng khách, Chương Nhiễm Nhiễm ngồi trên ghế sô pha: "Lại... Làm phiền anh rồi."

Lâm Ngưỡng: "Tiếp theo là câu, anh thật sự là một người tốt?"

Chương Nhiễm Nhiễm: "...."