Anh Không Cần Bùa Xanh, Anh Chỉ Cần Em

Chương 15



Thoát khỏi những dòng suy nghĩ mênh mang, quay lại với hiện thực.

Thẩm Dục không dọn dẹp hành lý, anh chỉ đem theo một ba lô màu xanh đậm bỏ vào đó một vài vật dụng cần thiết sau đó đặt vé máy bay.

Anh trả lời tin nhắn của Thẩm Hạ: “ Được rồi, em đã đặt vé máy bay, hai ngày nữa em sẽ về anh đừng nói chuyện này với mẹ”.

Ở bên kia gửi lại tin nhắn chỉ trong một phút: “ Ok”.

Đầu óc anh có chút choáng váng, anh nhìn lên đồng hồ treo tường hóa ra đã là 1 giờ sáng.

Không biết anh trai anh đang làm gì đã trễ như vậy mà còn chưa ngủ.

Thẩm Dục đi tắm, lau khô tóc rồi bắt đầu đi ngủ.

Anh chọn chuyến bay sớm nhất để quay về thành phố B, Thẩm Hạ nói sẽ cử người tới đón anh.

Sân bay có rất nhiều người, Thẩm Dục đeo một chiếc kính râm thời tiết hôm nay thật sự rất tệ mây đen giăng kín bầu trời, gió thổi mạnh may mà anh chọn chuyến bay sớm nên chọn chuyến sau chắc chắn sẽ bị hoãn lúc đó mới là vấn đề lớn.

“ Tiểu thiếu gia” một ông chú mặc vest cao to đi đến trước mặt Thẩm Dục cung kính nói: “ Tôi là người do đại thiếu gia cử tới để đón tiểu thiếu gia”.

Thẩm Dục gật đầu nhanh chóng bước lên xe.

Vừa bước lên xe mưa đã rơi xuống Thẩm Dục ngồi ở trong xe híp mắt lại cảm thấy hơi buồn ngủ.

Tài xế không dám bắt chuyện với anh lúc tới Thẩm gia đã gần 7 giờ tối, mưa cũng đã ngừng rơi, hoa trong vườn như vừa được gột rửa, cánh hoa rơi vương vãi khắp mọi nơi.

Thâm Viên là nơi đặt biệt thự của gia đình họ Thẩm.

Tất cả nơi này đều được trang trí theo sở thích của mẹ Thẩm, mỗi nơi đều được trang trí hết sức xinh đẹp, khiến lòng người rung động.

Thẩm Dục cũng coi như là đã ngủ đủ trên xe, anh xuống xe còn phải đi bộ thêm một đoạn nữa.

Thâm Viên không cho phép lái xe vào bên trong, anh đi từng bước trên con đường lát bằng đá cuội trong lòng cảm thấy bình yên.

Một người làm nhìn thấy anh liền kêu lên: “ Tiểu thiếu gia đã về”.

Trong lòng khẽ thở dài một tiếng mỗi lần anh về nhà đều có cảm giác như vậy anh đã rời khỏi ngôi nhà của mình lâu như vậy đột nhiên trở về có chút không quen.

Mẹ Thẩm nghe thấy giọng nói của người làm liền bước ra ngoài cửa, Thẩm Dục vừa bước vào đưa ba lô cho người làm cầm giúp rồi mới thay giày.

Lúc anh ngước lên nhìn thấy mẹ Thẩm liền nói: “ Mẹ”. Mẹ Thẩm nghe Thẩm Dục gọi liền đi lên ôm Thẩm Dục.

Đứa con trai này của bà cao lên rất nhiều, mẹ Thẩm vỗ nhẹ lên lưng Thẩm Dục rồi mới buông ra, nói nhỏ: “ Bố biết con về sẽ vui lắm khi nãy mẹ còn nhìn thấy bố con cười, anh trai con và Trường Uyên đều đang ở đây đã trễ như vậy con còn chưa ăn cơm mau vào nhà thôi”.

Thẩm Dục bị mẹ Thẩm kéo vào trong phòng ăn, phòng ăn của nhà họ Thẩm được trang trí rất bài bản, đẹp đẽ đồ nội thất nhìn thoáng qua cũng biết đó là đồ cổ.

Thẩm Dục rất lễ phép chào hỏi từng người một: “ Bố, anh trai, anh Trường Uyên”.

Lục Trường Uyên và Thẩm Hạ là anh em cùng nhau trưởng thành từ lúc bé, thân đến nỗi mặc chung một cái quần cho nên đối với Thẩm Dục đương nhiên rất thân thiết, anh tươi cười đáp lại không nói gì.

Bố Thẩm nhíu mày ngồi trên ghế giọng nói vẫn rất uy lực, bình tĩnh nói: “ Được rồi, nếu đã về thì ngồi xuống đi chỉ cần kêu người lấy thêm một bộ chén đũa thôi, ngồi xuống ăn trước đi đã”.

“ Vâng ạ” Thẩm Dục ngồi bên cạnh mẹ Thẩm đối diện là Thẩm Hạ và Lục Trường Uyên.

Thẩm Hạ cười lấy giấy lau miệng sau đó bắt đầu trêu chọc Thẩm Dục: “ Tiểu Dục của chúng ta thường ngày là người bận rộn nhất sao hôm nay lại rảnh rỗi nhớ tới việc phải về nhà thế?”

Thẩm Hạ rõ ràng biết vì sao anh phải về nhà nhưng vẫn cố ý hỏi để trêu chọc Thẩm Dục, làm sao mà Thẩm Dục lại không rõ ràng được.

“ Nhớ mẹ nên em về nhà thăm mẹ” Thẩm Dục trả lời.

Mẹ Thẩm nụ cười dịu dàng luôn nở trên môi, người làm đem chén đũa dọn lên, mẹ Thẩm nói: “ Hôm nay Trường Uyên cũng tới chơi, mẹ đã chuẩn bị một nồi canh nấm con hãy ăn thử đi”.

Lục Trường Uyên ngồi đối diện với Thẩm Dục, trên mặt luôn luôn nở nụ cười nhẹ nhàng, dịu dàng cộng với đôi mắt đào hoa bị gọng kính màu vàng nhạt che đi một chút khiến đôi mắt đó có hơi kém sắc so với bình thường.

Thật ra hôm nay tổ chức một bữa tiệc nhỏ trong gia đình Lục Trường Uyên có thời gian rảnh rỗi sẽ đến thăm mẹ Thẩm trong mắt bố mẹ Thẩm thì Lục Trường Uyên được coi như là một người con ruột.

Lục Trường Uyên cầm ly rượu trên bàn lên nhấp một ngụm, liếc mắt nhìn Thẩm Hạ nhìn biểu cảm trên mặt Thẩm Hạ, Lục Trường Uyên đã đoán được chuyện gì đang xảy ra.

Quay đầu lại nhìn về phía Thẩm Dục đang im lặng uống canh cuối cùng mở miệng nói: “ Tiểu Dục càng lớn càng đẹp trai so với cậu năm đó càng có sức quyến rũ hơn”.

Năm đó Thẩm Hạ cũng là một thanh niên nổi tiếng trong vòng bạn bè không ít tiểu thư danh giá mong Thẩm Hạ liếc mắt đến nhưng cuối cùng Thẩm Hạ lại chọn kết hôn với một diễn viên ít tên tuổi rất xinh đẹp.

Thẩm Dục cười nhẹ nhàng coi như lễ phép đáp lại.

Hôm nay anh lại không nhìn thấy chị dâu ăn cơm cùng gia đình, anh nhìn anh trai mình một cái phát hiện mặt Thẩm Hạ có chút tối sầm.

Thẩm Hạ đương nhiên biết Lục Trường Uyên đang cười nhạo anh không còn sức quyến rũ, hấp dẫn như xưa, vợ anh bận đóng phim, làm việc đã ba ngày rồi vẫn chưa về nhà. Làm anh trở thành một ông chồng “ trống vắng” anh càng lúc càng giận dỗi.

“ Lục công tử à, ăn cơm của cậu đi” Thẩm Hạ trừng mắt nhìn Lục Trường Uyên, giọng nói đầy sự chán ghét.

Lục Trường Uyên nhỏ hơn Thẩm Hạ một tuổi, bây giờ đã 34 tuổi rồi vẫn còn chưa cưới vợ, đã vậy trong nhà còn có một cô gái khác ở cùng không biết là chuyện gì đang xảy ra.

Lục Trường Uyên cười nhẹ, tỏ vẻ không quan tâm.

Anh nhìn Thẩm Dục, lúc còn thiếu niên đã nổi tiếng ở trong giới thể thao điện tử rất nổi tiếng.

Vẫn là nhà vô địch giải LOL thế giới.

“ Nếu có thể được Thẩm Dục ký tên thì tốt quá rồi”.

Những lời này giống như có ai đó đã nói bên tai Lục Trường Uyên.

Trong đầu anh hiện lên khuôn mặt tươi cười của một cô gái, Lục Trường Uyên kìm nén nụ cười lại, đôi mắt dưới cặp kính hơi nheo lại, trong ánh mắt hiện lên sự thâm thúy.

Anh đặt ly rượu xuống rồi nói: “ Tiểu Dục lát nữa ăn xong em có thời gian ký tên cho anh được không?”

Món canh Thẩm Dục vừa mới được Thẩm Dục uống xém tý thì phun ra.

Mấy ngày nay Nguyễn Viên đang suy nghĩ làm sao có thể hoàn thành bài tập hè, mấy ngày nay cô cũng không nhận được tin nhắn WeChat từ Thẩm Dục nữa.

Cô vui vẻ, bình yên đồ đệ của cô không có việc gì lâu lâu sẽ tìm cô nói chuyện hỏi một vài cách chơi tướng.

Nguyễn Viên có thời gian sẽ hỏi tiểu đồ đệ chơi game cùng cô hay không? Kỳ lạ đồ đệ của cô lúc nào cũng từ chối.

Đồ đệ nói có việc bận có thể không thể chơi game một quãng thời gian.

Nguyễn Viên không hỏi nhiều lắm chỉ nói nếu rảnh thì sẽ chơi game cùng nhau.

Đồ đệ nhắn lại: Được.

Nguyễn Viên vừa đóng lại cửa sổ trò chuyện với đồ đệ thì Nhan Tiểu Phong lại gửi tin nhắn tới.

Nhan Tiểu Phong: “ Nguyễn Nguyễn, anh đọc được trên Weibo của em nói rằng tối nay em sẽ livestream leo xếp hạng, có cần anh giúp em livestream không?”

Thời gian livestream của Nguyễn Viên không có thời gian cố định, livestream chơi game không phải là công việc chính của cô vì vậy không cần phải cố định thời gian.

Lúc này cô đã gần như hoàn thành xong việc liền đăng nhập vào Weibo đăng lên bảng tin nói rằng trong khoảng thời gian này cô sẽ cố định thời gian livestream khoảng 3 tiếng đồng hồ bắt đầu từ 7 giờ tối có lẽ kết thúc khoảng 10 giờ, chơi xếp hạng.

Anh Anh Quái: “ Em sao cũng được bây giờ anh đang bậc vương giả đúng không? Anh có bao nhiêu sao?”

Nhan Tiểu Phong: “ Em đừng lo lắng về chuyện này anh cũng giúp người khác đánh xếp hạng mà nếu em đánh xếp hạng thì cứ nói với anh là được”.

Anh Anh Quái: “ Đánh xếp hạng chung đi, ngày kia 7 giờ tối đánh xếp hạng đôi cùng nhau, được không?”

Nhan Tiểu Phong: “ Được chứ”.

Buổi tối đúng 7 giờ Nguyễn Viên bắt đầu livestream, cô đep tai nghe, nở nụ cười xinh đẹp, giọng nói ngọt ngào vang lên: “ Đã lâu không gặp, rất lâu rồi chưa chơi game bây giờ chơi lại mục tiêu là leo lên vị trí cao nhất ở bậc xếp hạng vương giả mong rằng sẽ được may mắn thuận lợi leo lên”.

“Giọng nói của tiểu mềm muội vẫn ngọt ngào như vậy thật sự muốn nhìn thấy người thật một lần”.

“ Nguyễn Nguyễn khi nào mới chịu lộ mặt khi livestream đây thật sự rất mong chờ đó nha.

“ Còn một quãng thời gian nữa mới kết thúc mùa giải này, có thể leo kịp đó”.

Nguyễn Viên livestream từ trước đến nay đều không thích nói chuyện, cô luôn bỏ qua những dòng tin nhắn từ mục livestream yêu cầu cô lộ mặt, mời Nhan Tiểu Phong vào phòng rồi nói: “ Hôm nay sẽ leo xếp hạng chung với Tiểu Phong”.

So với lần trước cô livestream đánh VGVD đã qua một khoảng thời gian khá lâu mà người cùng cô đánh xếp hạng hôm đó chính là Nhan Tiểu Phong.

“ Hello, chào các bạn kẹo mềm nhỏ, hôm nay tui tới đây để livestream chung với nữ thần của các bạn đây”

Kẹo Mềm Nhỏ là tên do các fans của Nguyễn Viên tự đặt đến chính bản thân cô cũng không hiểu “Kẹo Mềm Nhỏ” nghĩa là gì: “ Ai? Kẹo mềm gì vậy?”

“ Tên nhóm fans của em chẳng lẽ em không biết gì sao”

Nhan Tiểu Phong là một người rất hoạt bát, vui vẻ, cởi mở. Ở bên phía Nhan Tiểu Phong các fans đều gửi bình luận: “ Ha ha ha ha ha ha, Tiểu Mềm Muội thật là ngốc nghếch mà, đáng yêu quá đi mất thôi”.

“ À, có lúc trước rất bận vẫn chưa có thời gian để lướt Weibo nếu đã như vậy thì… Cảm ơn các bạn Kẹo Mềm Nhỏ đã vào phòng livestream của mình, đêm nay mình sẽ phát 5 phong bao lì xì trong mỗi phong bao sẽ chứa 1000 đồng miêu miêu, yêu mọi người rất nhiều”.

“ Nữ thần, anh cũng yêu em nhiều lắm, moah moah”.

“ Hít sâu, hít sâu nha nếu có thể trúng được lì xì nhất định sẽ bắn tên lửa tặng cho nữ thần”.

“ Nữ thần hãy chơi Điêu Thuyền đi”.

“ Tôi cũng muốn được nhận miêu miêu tệ, tôi muốn nữ thần chơi” Nhan Tiểu Phong giả vờ bắt chước lại những câu nói của fans còn giả vờ nũng nịu làm người nghe nổi hết cả gai ốc.

Phòng livestream liền dâng lên một đợt sóng, đa phần các fan đang đoán liệu Nguyễn Nguyễn và Tiểu Kẻ Điên có phải là mối quan hệ yêu đương hay không?

Nhan Tiểu Phong đương nhiên cũng nhìn thấy những dòng bình luận đó nhưng anh không hề lên tiếng anh muốn nhìn phản ứng của Nguyễn Viên.

Nguyễn Viên kéo Nhan Tiểu Phong vào trong phòng chờ, vô tình nhìn thấy dòng bình luận đó cô cảm thấy vẫn nên giải thích một chút nếu không để người khác hiểu lầm thì không được tốt lắm đâu.

“ Tôi và Tiểu Phong chỉ là mối quan hệ bạn bè bình thường, mọi người không cần phải đoán mò, đúng không Tiểu Phong?”

Nhan Tiểu Phong ở bên kia sắc mặt đã lạnh xuống cũng may hôm nay không mở camera bằng không với biểu cảm bây giờ trên mặt nhất định rất khó coi.

Nhan Tiểu Phong cố gắng điều chỉnh hô hấp sau đó cố ý dùng giọng nói giỡn nói: “ Tôi chỉ bắt chước theo các bạn chút mà thôi, Nguyễn Nguyễn bắt đầu đi”.

Nguyễn Viên đương nhiên nghe được dụng ý trong lời nói của Nhan Tiểu Phong, không phải điều gì cô cũng có thể giải thích một cách rõ ràng vì trong phòng livestream có rất nhiều fans nếu như có fans hiểu sai ý đem đoạn vừa rồi ra bên ngoài thì thật sự không tốt chi bằng nói thẳng thắn, dứt khoát vẫn tốt hơn.

Nhan Tiểu Phong dùng thái độ ái muội nói sang chuyện khác cô cứ nghĩ rằng Nhan Tiểu Phong sẽ nói theo cô là: “ Hai người chỉ là bạn” nhưng nhìn vào hoàn cảnh lúc này xem ra sau này chỉ có thể kéo giãn khoảng cách với Nhan Tiểu Phong.

Cô không muốn cùng với bạn trên mạng xảy ra bất cứ chuyện tình cảm nào hết làm bạn bè thì được nhưng yêu đương thì chắc chắn là không được.

Cô thà yêu thích một nhân vật trong game, cùng với nhân vật trong sách ngọt ngào còn tốt hơn.

Nguyễn Viên không nói gì vào ván đấu cô nhờ đồng đội chọn trước Điêu Thuyền, cô bắt đầu nghiêm túc chơi game.

Nhan Tiểu Phong livestream luôn vui vẻ, hài hước vì vậy hai phòng livestream đều tràn ngập tiếng cười, sự vui vẻ.

Thật ra anh biết nguyên nhân Nguyễn Viên chơi game thường không thích nói chuyện bởi vì cô ấy sợ mất tập trung ngoài trừ lúc cô cần bùa xanh, tập trung chỉ huy combat thì có hơi kích động một chút mà thôi.

Trận này đánh rất thuận lợi, Nguyễn Viên đạt được MVP, cô bỏ điện thoại xuống rồi nói: “ Tôi đi pha ly nước uống, mọi người chờ chút nhé”.

Nhan Tiểu Phong: “ Ừ ” một tiếng.

Nguyễn Viên tháo tai nghe đi pha nước có lẽ cô đã bỏ lỡ một trận sôi động trong phòng livetream.

Thẩm Dục ở thành phố B rất buồn chán.

Thẩm Hạ đi làm ở tập đoàn, anh ở nhà đã một tuần chỉ có một nhiệm vụ duy nhất đó là đi thăm vườn hoa với mẹ Thẩm sau đó đi chơi cờ với bố Thẩm.

Lúc còn trẻ tính tình của bố Thẩm rất nóng nảy sau khi nghe lời của một số chuyên gia thì bắt đầu tu tâm dưỡng tính đối với đánh cờ vây càng thêm say mê.

Bố Thẩm không có ý định làm khó Thẩm Dục đã rất nhiều năm trôi qua tính tình của Thẩm Dục luôn thích gì làm nấy cái tính cách này rõ là do bố Thẩm đã quá nuông chiều Thẩm Dục vì vậy ông cũng không có cách nào để làm khó dễ Thẩm Dục.

Giống như bây giờ Thẩm Dục rảnh thì cứ tới đánh cờ đi thăm thú cây cảnh với mẹ Thẩm như vậy cũng rất tốt.

Thẩm Hạ là một người rất biết cách nắm chặt tâm tư của người khác, anh biết Thẩm Dục có chuyện muốn nhờ anh nhưng vì ngại thể diện cuối cùng vẫn phải về thành phố B, chi bằng cho Thẩm Dục một cái bậc thang để tự bước xuống thì hơn.

Thẩm Dục tạo một tài khoản Weibo phụ chỉ theo dõi duy nhất một người đó là Nguyễn Viên.

Thấy cô đăng trên Weibo nói rằng tối nay cô sẽ livestream anh liền vội vàng đi đăng ký tài khoản phụ sau đó nhấn theo dõi thông báo livestream.

Ăn xong bữa tối anh trở về phòng mình ở trong Thâm Viên ở trong phòng chờ đến lúc Tiểu Nhuyễn Muội phát livestream.

Thật sự anh không ngờ rằng cô lại đi livestream cùng với cái kẻ có Id là Tiểu Kẻ Điên lúc anh nhìn thấy từng dòng bình luận trong livestream cả người vô cùng bồn chồn, khó chịu, tâm phiền ý loạn, tay xoa xoa đầu.

Một lúc lâu từ lúc anh bắt đầu coi livestream thì nghe Nguyễn Viên nói rằng cô và Tiểu Kẻ Điên chỉ là bạn bè mà thôi.

Trong lòng Thẩm Dục vẫn luôn bất an bây giờ nghe cô nói vậy trong lòng anh cuối cùng thở phào vui như lúc hoa nở, xuân về.