Anh Không Cần Bùa Xanh, Anh Chỉ Cần Em

Chương 28



Nguyễn Viên không biết chơi LOL(1), nhưng bộ phim tài liệu này khiến cô không kiềm lòng được mà khóc.

Phong cách chơi của Thẩm Dục phải nói là rất hổ báo, có chút giống với phong cách của mấy đứa học trung nhị(2), nhưng phong cách đó lại khiến khán giả rất hứng thú.

Thẩm Dục chơi ở chung kết thế giới với phong cách rất hung bạo. Mà phiên bản LOL vào kỳ chung kết thế giới đó rất phù hợp với phong cách chơi của anh, không cần người đi rừng phải hỗ trợ quá nhiều, anh vẫn có thể ở đường trên một mình.

Nguyễn Viên lấy khăn giấy lau nước mắt, ép bản thân xem hết bộ phim phóng sự.

Cảnh cuối cùng của bộ phim chính là hình ảnh sáu người của chiến đội RS, năm người đã chiến đấu hết mình trong trận chung kết và một tuyển thủ dự bị. Sáu người cùng nhau nâng cao chiếc cúp vô địch.

Hình ảnh dừng lại ở đó, tất cả đều xoay quanh một chữ “One”.

Vị trí quán quân, nhà vô địch, danh dự của bản thân và chiến đội.

Danh hiệu cao quý nhất chính là đương kim vô địch.

Nguyễn Viên xem xong rồi chia sẻ bộ phim phóng sự với Thẩm Dục, sau đó còn nhắn thêm một câu: “Bộ phim phóng sự này đã làm em khóc rồi”.

Cô cắn môi, đôi mắt đỏ lên. Sau đó cô mở máy tính rồi bật bộ phim truyền hình mà mấy ngày nay đang xem nửa chừng.

Thật ra, không nên để người thích mình cứ chủ động đi bắt chuyện, quan tâm trước mãi, bản thân cũng nên quan tâm, bắt chuyện ngược lại với họ.

Nhưng Nguyễn Viên đợi rất lâu mà vẫn không thấy Thẩm Dục nhắn lại. Cô mở WeChat lên thì thấy tin nhắn của Ngu Hạm, con bé hỏi có phải cô đã đi ăn cùng Thẩm Dục đại thần không?

Nguyễn Viên trả lời lại: “Đúng vậy”, Ngu Hạm cũng không trả lời tin nhắn, có lẽ lúc này con bé đang đi học quân sự rồi.

Cô nhấn vào xem thông báo lượt thích và bình luận bài viết từ bạn bè. Sau khi đọc xong toàn bộ thông báo mà vẫn chưa thấy Thẩm Dục trả lời, Nguyễn Viên ném điện thoại qua một bên rồi bắt đầu xem phim.

Không quá hai phút sau, điện thoại rung lên, Nguyễn Viên cầm lên xem, là tin nhắn của Thẩm Dục: “Anh chưa bao giờ xem bộ phim tài liệu này”.

Đây là kiểu người gì vậy chứ???

Nguyễn Viên không hề phát hiện khóe môi cô khẽ nhếch lên, cô gõ dòng tin nhắn bằng tốc độ rất nhanh. Thẩm Dục vừa trả lời tin nhắn qua cho cô thì đã nhận được tin nhắn trả lời: “Em đã hiểu vì sao Ngu Hạm lại hâm mộ anh như vậy, cho dù em không chơi LOL nhưng em vẫn cảm thấy anh thật sự rất giỏi”.

Nguyễn Viên khen ngợi như vậy làm Thẩm Dục cảm thấy hơi ngại ngùng. Bây giờ anh mới hiểu cảm giác được cô gái mình thích khen ngợi. Cái loại cảm giác này chính là tự hào, vui sướng.

Anh thật sự rất muốn ôm cô.

Thẩm Dục cảm thấy đã đến lúc vứt cái vỏ bọc đồ đệ kia rồi.

Nói chung Nguyễn Viên không bài xích anh nếu anh tiếp tục dùng thân phận đồ đệ để tiếp cận cô. Anh sợ sẽ có một ngày, anh sinh ra cái cảm giác “Tại sao anh lại lừa dối cô?”. Cảm giác đó đúng là rất áy náy và cực kỳ có lỗi với Nguyễn Viên.

Thẩm Dục: “Nếu em muốn chơi thì anh có thể dạy cho em. Em có đồng ý không?”

Nguyễn Viên đột nhiên nhớ đến một trải nghiệm khó quên của cô đối với tựa game này.

Lần đầu tiên chơi LOL, cô đã tạo tài khoản “Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội”.

Cô tập chơi rất nhiều lần với máy, cảm thấy tạm ổn thì mới bắt đầu đi đánh thường.

Sau đó … cô bị chửi đến mức hoảng sợ.

Chửi cái gì thì cô không còn nhớ rõ nữa. Cô chỉ nhớ trận đó cô chơi Sona. Vì cô là người chơi mới nên chỉ biết bấm bừa.

Nguyễn Viên vẫn nhớ rất rõ trận đấu đó diễn ra như thế nào.

Người chơi đi đường trên và đi rừng chơi cùng nhau. Giai đoạn đầu lượng vàng vẫn tăng đều nhưng càng về cuối trận càng khó đánh. Nguyễn Viên là người chơi mới, đương nhiên, cô không biết chơi, vì thế hai người đi đường trên và đi rừng bắt đầu mắng cô chỉ là một con gà (cống mạng cho đội đối phương).

Ván đấu kết thúc, cô được mời vào một phòng. Trong phòng đó vang lên giọng nói của hai người con trai đang nói chuyện, nhưng lời nói của họ thì rất ghê tởm, khó nghe.

Khi đó, Nguyễn Viên mới có mười mấy tuổi. Cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày bản thân bị người ta mắng đến mức khóc lóc, cũng chưa từng bị ai mắng chửi khó nghe đến vậy.

Hai người con trai đó chửi xong, Nguyễn Viên mới run run mở miệng nói: “Tôi có thù hằn gì với hai anh sao?”

Hai người đó liền im lặng, sau đó nói một câu: “Ngọa tào” (Đậu xanh rau má trong Tiếng Việt).

Hai người thật sự không ngờ con gái cũng chơi game này, lập tức thay đổi thái độ: “Em gái à, đừng để ý đến chuyện đó, hai anh trai đây kéo em lên xếp hạng nhé”.

Trong lòng Nguyễn Viên rất tức giận, đột nhiên, cô mạnh mẽ chửi lại: “Cảm ơn. Cút. Bà đây không chơi với chúng mày”.

Sau đó cô gỡ game ra khỏi ứng dụng của máy tính.

Bây giờ nghĩ lại … đúng là rất ấn tượng, nhưng ấn tượng xấu thì có.

Nguyễn Viên: “Không chơi đâu. Em chơi tệ lắm, chỉ biết cống mạng cho đội đối phương thôi. Thôi đi thì hơn”.

Giờ đến lượt Thẩm Dục bực bội, cô chơi game rất hay mà.

Dù sao cũng chỉ ở trong VGVD chứ không phải LOL.

Sự bực bội của Thẩm Dục cũng tan biến.

Không sao, nếu cô ấy không muốn chơi game LOL thì anh chơi VGVD với cô là được.

Thẩm Dục không vạch trần cô, chỉ nói: “Được thôi, không sao đâu. Hôm nay em có bận gì không?”

Nguyễn Viên: “Con gái đều thích xem phim truyền hình và lướt Weibo”.

Thẩm Dục: “Chúc em ngày mới vui vẻ”.

Nguyễn Viên: “Cảm ơn anh”.

Đột nhiên, anh cảm thấy bản thân mình già rồi. Nếu không thì tại sao anh lại chúc cô ngày mới vui vẻ chứ?

Nhưng cảm giác này tuyệt lắm, rất ấm áp.

Có lẽ cô nên mở lòng một lần, thử một lần bước vào con đường mang tên tình yêu.

Sau khi hoàn thành bộ ngôn tình chuyển thể từ truyện, Nguyễn Viên vừa ăn bánh quy, vừa lẩm bẩm nói: “Cái kết lại là BE (bad ending)(3), tác giả này cũng độc ác quá rồi”.

Nam chính hy sinh tính mạng của bản thân để đổi lấy một đời bình an cho nữ chính. Cái kết như vậy cũng quá cũ kĩ rồi, nhưng Nguyễn Viên sau khi xem xong vẫn không ngăn được cảm giác hài lòng.

Không phải tác giả này bị tình yêu hành hạ quá mức nên viết cái kết thành thế này đó chứ?

Biên kịch thật là … Tại sao không sửa cái kết thành HE (happy ending)(4)?

Từng dòng bình luận đều đang khuyên mọi người hãy tôn trọng nguyên tác. Nguyễn Viên cảm thấy … tôn trọng nguyên tác cũng không có gì xấu.

Thời gian trôi qua quá nhanh, vậy mà đã đến 6h50 tối. Nguyễn Viên đăng nhập vào QQ, hỏi đồ đệ của cô xem cậu ấy có đang online không, có muốn livestream cùng với cô không.

Cũng cùng lúc đó, cô nhận được một tin nhắn từ Phong Phong Tiểu Kẻ Điên: “Nguyễn Nguyễn, buổi tối em livestream sao?”

Tin nhắn gửi từ lúc 12h trưa, lúc đó Nguyễn Viên còn đang xem phim.

Từ lần livestream trước đó, vì thái độ của Phong Phong Tiểu Kẻ Điên quá mập mờ nên Nguyễn Viên vẫn luôn né tránh, không muốn nói chuyện cùng với anh ta. Từ một góc nhìn khác, Nguyễn Viên là người yêu hận rõ ràng. Cô không thích người đặt quá nhiều cảm xúc vào một mối quan hệ không rõ ràng và hành động một cách cẩu thả giống như cố tình ám chỉ hai người là một đôi.

Bất cứ chuyện gì khiến cô cảm thấy khó chịu, cô sẽ từ bỏ.

Loại tính cách này của cô, không biết là tốt hay xấu.

Nguyễn Viên suy nghĩ một chút rồi nhắn lại cho Phong Phong Tiểu Kẻ Điên: “Không được rồi. Buổi tối em livestream với đồ đệ. Cảm ơn anh nha”.

Cô mở trang QQ lên, Nguyễn Viên đã thấy bài đăng của cô được hơn trăm nghìn lượt thích, phía dưới còn có người bình luận: “Wow, đi hẹn hò sao? Đồ ăn nhìn thật là vừa ngon vừa đẹp mắt”.

Sau đó, cô nhìn lại bức ảnh rồi phát hiện ra bàn tay của Thẩm Dục trên mặt bàn trong bức ảnh.

Cô tự hỏi có phải tay của tuyển thủ chuyên nghiệp đều đẹp như vậy không? Cô cũng là một thủ khống (mê tay) nên cô cảm thấy bàn tay này thật sự rất đẹp.

Đồ đệ của cô đã nhắn lại: “Sư phụ, con đang online. Con cũng đăng nhập sẵn acc game rồi, chỉ chờ mỗi sư phụ thôi”.

Nguyễn Viên: “OK”.

Nguyễn Viên đăng nhập acc trong game. Đúng giờ, cô bắt đầu livestream, BGM (nhạc nền) vang lên. Cô cảm thấy bộ phim kia kết buồn nhưng nhạc phim thì hay và nghe rất êm tai, có thể đem cảm xúc đến cho người nghe.

Sau lần được tặng quá nhiều quà khiến cô hoảng hốt tắt livestream thì hôm nay chính là ngày livestream đầu tiên kể từ cái ngày đó. Nguyễn Viên không mở mic, vì thế cô đã viết một thông báo nói rằng, hôm nay cô không mở mic trong phòng livestream.

Phòng livestream của cô khá nổi tiếng, vì vậy vẫn có rất nhiều người đợi xem cô livestream.

Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội mời đồ đệ vào phòng.

Thật ra Thẩm Dục cũng xem livestream của Nguyễn Viên, chỉ là anh không mở loa thôi.

Anh và cô gọi QQ với nhau, hai người bắt đầu leo xếp hạng cùng nhau.

Hai người cùng nhau livestream, cùng nhau leo xếp hạng rất vui. Nhan Tiểu Phong sau khi biết chuyện này thì rất tức giận và bực bội.

Đồ đệ này của cô ở đâu ra, anh ta không hề biết, nhưng điều duy nhất anh ta biết chính là: Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội chưa bao giờ từ chối lời mời chơi xếp hạng chung với anh ta, đã vì người đồ đệ này mà từ chối chơi với anh ta.

Nhan Tiểu Phong không biết đây có phải là nguyên nhân chính hay không? Anh ta chỉ biết lúc này anh ta cảm thấy rất mất mặt, vô cùng mất mặt.

Nhan Tiểu Phong muốn tán tỉnh Nguyễn Viên, nhưng anh ta lại không biết phải bắt đầu từ đâu. Có một lần, Đấu Miêu tổ chức một lễ hội Carnival (5), Nhan Tiểu Phong rất tự tin vì anh ta nghĩ rằng Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội sẽ tới. Nhưng khi anh ta hỏi thì mới biết, ngay từ đầu Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội không muốn tham gia.

Tuy anh ta không nhìn thấy được người thật, nhưng mỗi lần nghe thấy giọng nói của Nguyễn NguyễnTiểu Nhuyễn Muội, anh ta đều không nhịn được, cảm thấy cả người xuân tình nhộn nhạo.

Lòng ghen tuông đang nổi lên thì ngày hôm nay Nhan Tiểu Phong nhìn thấy bài đăng trên Weibo của Nguyễn Viên. Sau đó, anh ta tiện tay vào trang QQ của cô xem thử.

Vừa nhìn là anh ta đã biết có chỗ không đúng lắm.

Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội thích bài đăng mới nhất trên trang Weibo của Thẩm Dục, Thẩm Dục còn nói gì mà: “Ngày mai anh sẽ yêu em nhiều hơn hôm nay”.

Các món ăn trong tấm ảnh của Nguyễn Viên giống y chang những món ăn trong tấm ảnh của Thẩm Dục, Nhan Tiểu Phong chắc chắn rằng: Nguyễn Viên đi ăn cơm với Thẩm Dục.

Chuyện này là sao? Vì đồ đệ tặng cho Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội quá nhiều quà nên cô ấy mới kéo đồ đệ lên xếp hạng sao?

Vậy là Nguyễn Viên có tới hai kim chủ sao?

Một ý tưởng đen tối nảy ra trong đầu Nhan Tiểu Phong. Bây giờ anh ta thật sự muốn làm hỏng thanh danh của Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội.

Nếu không chiếm được vậy thì phá hủy là được.

/// Tác giả có lời muốn nói:

Bị chửi đến khóc, lúc đó tôi mượn tài khoản của người khác để đánh, đánh xong bị mời vào một phòng rồi nghe đủ loại chửi rủa.

Tôi không đáng yêu được như Nguyễn Viên. Sau khi tôi nghe chửi xong liền chửi ngược lại họ, nhưng phản ứng của hai bạn nam kia thì tôi viết giống nhau.

/// Chú thích:

(1) LOL: Liên minh huyền thoại.

(2) Trung nhị: Tương đương với cấp 2 (THCS) ở Việt Nam.

(3) BE (Bad Ending): Kết thúc tệ thường thì nhân vật chính trong truyện không có cái kết tốt đẹp.

(4) HE (Happy Ending): Kết thúc có hậu, tốt đẹp.

(5) Lễ hội Carnival: Lễ hội hóa trang.