Ánh Mắt Của Người Tôi Yêu

Chương 35: Trở Lại Phòng Bệnh



Kiều Ân ngồi trên giường mà khóc nấc lên, nước mắt thì không ngừng rơi xuống gò má của mình .Cảm thấy mọi thứ xung quanh mình, nó khá là tồi tệ, bình yên không thấy đâu mà cứ thấy toàn là bão tố mà thôi .

Đêm nay Kiều Ân không thể ngủ được nữa rồi ,mấy lời nói của Cận Đông không biết là vô tình hay cố ý nhưng mà lại làm cho Kiều Ân suy nghĩ rất nhiều,đúng như anh ấy nói cô là đang nương nhờ ở đậu dì Tâm ,nhờ có dì ấy cho nên cô mới được ở trong căn phòng VIP như thế này đây ...

Anh ấy nói đâu có sai đâu ,đây là tiền của nhà họ Hà chứ không phải là của cô đâu ,xem ra là mấy ngày nay bản thân của cô đã ảo tưởng quá nhiều rồi ...

Cận Đông vẫn chưa về nhà ,anh ngồi ở ngoài hành lang hút thuốc..Giờ này không có người qua lại ,cho nên cũng không có ai nói gì cả ,hút hết điếu này rồi đến điếu khác .

Vậy mà anh lại bị Kiều Ân đánh 1 bạt tay ,lực bình thường không có đau. Nhưng mà anh nói đúng tim đen của cô rồi, vậy mà lại đánh anh chứ .Từ trước đến giờ có ai đánh anh như vậy đâu chứ ,cô ta lấy cái quyền gì đây . !)

Phí Y cô ta còn không có cơ hội đó nữa chứ nói gì là Kiều Ân ,xem ra cô ta cũng to gan thật đấy ,ỉ có mẹ anh chống lưng cho nên muốn làm gì thì làm mà .

Anh nghĩ đâu có sai đâu ,cô ta quả thật là làm cái nghề đó mà. Lúc nãy cũng đã thừa nhận hết rồi,xem ra Kiều Ân chỉ lừa được gia đình anh mà thôi còn anh thì sẽ không bao giờ đâu .

Vì Trần Hùng mà chống đối lại anh, cộng thêm cái sự giả tạo đó nó chứ ,đúng là thích diễn mà .Đáng lẽ Trịnh Kiều Ân nên đi học diễn viên thì đúng hơn ,cô ta diễn rất xuất sắc luôn, anh dám cam đoan chỉ mong mấy tháng thôi sẽ trở thành 1 diễn viên xuất sắc .

Những năm qua đi học là nhờ có tiền bao nuôi,xem ra cái thân thể của cô ta cũng đáng giá lắm .Ấy mà lúc nãy còn muốn làm tình nhân của anh nữa chứ ,cho dù có thiếu thốn thì anh cũng sẽ không tìm cô ta đâu .

Ánh mắt của anh nhìn về xa xăm ,sau đó thì lại dựa ra sau ghế mà thở dài .



Cô ta đáng cho anh phải suy nghĩ nhiều như thế sao ? đã vậy còn lái xe đến đây thăm người bệnh nữa chứ.

Hơn 12 giờ đêm thì Cận Đông cũng đứng dậy rồi trở lại phòng bệnh .Anh mở cửa ra thì thấy Kiều Ân đã ngủ rồi thì phải ,cô nằm xoay lưng qua một bên.

Thấy vậy thôi chứ cô chưa có ngủ,anh đi vào rất nhẹ rồi sau đó cũng đóng cửa lại .

Cận Đông đi lại ghế sofa rồi nằm xuống ngủ,tự nhiên anh làm biếng về nhà quá đi ,cho nên đành phải ở tạm ở chỗ này.

Anh nằm xuống,hai tay thì gác trước ngực,gương mặt thì quay vào trong sofa .

Qua mấy phút sau thì Kiều Ân cũng ngồi dậy ,cô đưa mắt nhìn về phía sofa....

Tại sao lại trở lại đây chứ, chẳng phải lúc nãy rất chán ghét nơi này hay sao ... Kiều Ân bỉu môi nhìn anh một hồi lâu rồi cũng nằm xuống giường .

Cô nằm lăn qua lăn lại hơn 20 phút thì mới đi ngủ,2 người ngủ chung 1 phòng nhưng mà tâm trạng không ai được tốt cho lắm, người thì buồn rầu còn người thì khó chịu .

Tầm 4 giờ sáng cô thức dậy đi vệ sinh ,cô đi mà cả người cứ mơ màng ,do là vẫn còn buồn ngủ ở trong người,cho nên mấy bước chân nó có chút loạn choạng .

Cái gì đến thì cũng đã đến,cô không biết là Cận Đông cũng đang ở đây..



Nhưng cũng may là Cận Đông đã đi vệ sinh xong rồi, may là cô không nhìn thấy gì hết .

Cận Đông đi ra ngoài trước, Kiều Ân cũng vì chuyện này mà tỉnh ngủ luôn .. Chừng 5 phút sau thì cô cũng đi ra ngoài,lúc này thì thấy Cận Đông đã ngủ mất tiêu rồi,trong lòng cô thầm nghĩ chắc anh ấy làm việc nhiều lắm cho nên mới nhanh ngủ như thế .

Sau đó thì cô cũng lên giường của mình mà nằm ngủ,tự nhiên bây giờ tỉnh giấc cái cô cũng không muốn ngủ nữa , cơn buồn ngủ nó đã đi qua rồi .

Kiều Ân mở điện thoại lên thì thấy có dòng tin nhắn của Trần Hùng , thời gian nhắn là tầm 11 giờ đêm của ngày hôm qua .

( Cậu ở cùng với Cận Đông phải cẩn thận nha ,có gì thì gọi điện cho mình .] .

( Mình sợ anh ta lại làm khó cậu nữa. .) .

(Ừm ,sẽ không đâu ) . Kiều Ân trả lời tin nhắn lại .

Trần Hùng vẫn cứ quan tâm cô như thế đấy ,cậu ấy rất tốt nhưng cô không nghĩ là sẽ phát sinh tình cảm .

Mấy năm qua cô cứ nghĩ là do hoàn cảnh của cô khó khăn ,cho nên cậu ấy mới quan tâm cô mà thôi,chứ cũng không nghĩ đến mấy vấn đề tình cảm như thế này đây...

Làm bạn bè thì vẫn mãi là bạn bè, nếu mà phát triển thêm 1 bước nữa thì rất là khó xử .Vả lại cô cũng không có tình cảm với cậu ấy nữa, chỉ xem nhau là 1 người bạn thân cùng nhau học tập trong mấy năm đại học mà thôi .